Bọn m có ý định cho con định cư nước ngoài

tìm đường đi thôi, ai học cao thì qua làm culi cao cấp, ai học thấp thì qua làm culi chân tay
 
Sau này tao sẽ đéo bao giờ cho con tao đi.vợ chồng tao đi là quá đủ rồi.nếu sau này con tao thích đi tao sẽ cho đi du học rồi tài trợ 100% .chứ như mấy ông bà ở quê giờ bắt con đi nc ngoài lấy mác là du học.đkm sang vừa học vừa làm cực như 1 con chó.ngày ngủ 4 5 tiếng thì hết thời tuổi trẻ chẳng để đc cái lol gì trong đầu.ko mang đc mấy đồng về.đéo hiểu đi như thế để lgi
 
Cho con đi định cư nước ngoài :
Nếu nó học giỏi thì vốn tầm 400 tr/năm.
Nếu nó phá : thì...dm chết mẹ mày đi.
 
Sau này tao sẽ đéo bao giờ cho con tao đi.vợ chồng tao đi là quá đủ rồi.nếu sau này con tao thích đi tao sẽ cho đi du học rồi tài trợ 100% .chứ như mấy ông bà ở quê giờ bắt con đi nc ngoài lấy mác là du học.đkm sang vừa học vừa làm cực như 1 con chó.ngày ngủ 4 5 tiếng thì hết thời tuổi trẻ chẳng để đc cái lol gì trong đầu.ko mang đc mấy đồng về.đéo hiểu đi như thế để lgi
tại vì đại đa số tụi nó vẫn nghĩ đi nước ngoài sướng lắm, coi phim riết tưởng bên đó ngon lành như trong phim, có cl ấy, làm cực chết mẹ luôn, đéo có cái gì ngon bổ rẻ cả
 
tại vì đại đa số tụi nó vẫn nghĩ đi nước ngoài sướng lắm, coi phim riết tưởng bên đó ngon lành như trong phim, có cl ấy, làm cực chết mẹ luôn, đéo có cái gì ngon bổ rẻ cả
T xem bọn dhs việt tại nhật bản.đi học từ 8h sáng tới trưa.về ngủ 1 2 tiếng rồi làm phát báo.tới chiều làm về thì nấu đồ ăn xong ngủ từ 11h tới 1H dậy đi phát báo tới sáng xong đi học luôn.đkm đúng kiểu huỷ hoại sức khoẻ.bố mẹ ở quê cứ nghĩ con sung sướng lắm khi đi nc ngoài. Sau này chết tao cũng đéo bao giờ cho đi như vậy
 
Nếu mày chuẩn bị kỹ càng cho con thì sẽ đỡ hơn nhưng vẫn khó nói lắm. Ai cũng hiểu là phải trải qua khó khăn thì mới thành người được. Nhưng trưởng thành đâu phải chỉ là nấu được bữa cơm. Tam thập nhi lập, việc vứt một đứa trẻ 15 -18t ra một môi trường hoàn toàn xa lạ về cả văn hoá, ngôn ngữ rồi bảo tự học bơi tự lo đi có công bằng ko, có ổn ko? Nếu khi tự bơi nó đuối và chìm cmn mất thì sao? Con mày đấy lúc đấy mày có bảo thôi kệ chọn lọc tự nhiên ngu thì chết bệnh tật gì đc ko?

Tự học bơi là ko hề dễ dàng. Ko có gì đảm bảo là con mày sẽ ko gục ngã, nhất là khi nó còn trẻ và thiếu trải đời như vậy. Đừng nói với tao mày có cách khiến con mày trưởng thành năm 18t, việc đó là ko thể. Tao chứng kiến nhiều rồi và tao thấy rất cần có người theo dõi sát sao để lúc nó sắp chìm thì phải vứt 1 cái phao cho nó. Việc vứt một người chưa biết bơi xuống biển mà ko ai trông nom, ko có phao thì quá rủi ro quá nguy hiểm.
Chia sẻ với ý kiến của mày. Cũng là điều tao trăn trở nhiều khi các con tao đang lớn dần.

Thực ra mỗi đứa trẻ vào đời là 1 canh bạc lớn của chính nó và gia đình. Ngay trong 1 gia đình, 2 anh em cùng 1 đầu vào nhưng ra đời cuộc đời lại rẽ 2 hướng khác biệt rồi.


Con em tao hồi xưa học không bằng tao đâu, nhưng năm 17t nó cứ lẳng lặng đi học ngoại ngữ, rồi 18t âm thầm xin được học bổng NUS là lên đường. Mẹ tao khóc hết nước vì lo lắng đủ thứ: con gái ở 1 mình, học hành lào phào (ai cũng tưởng thế), non choẹt, ở chung với 1 hội 2 nam 3 nữ...) Giờ nó mới 30t mà đã ngon lành quá, làm bác sỹ đi phẫu thuật dạo cũng có vài trăm/tháng.
Còn việc định hướng con cái học hành hay định cư sẽ tùy thuộc điều kiện hoàn cảnh mỗi gia đình, khó có mẫu chung cho tất cả mọi gia đình.
Tao có sẵn sổ 2 tỷ (đang mua chứng khoán HPG) cho con tao đi học rồi, đảm bảo nó có thể chuyên tâm học mà ko phải lo làm. Bây giờ nó cấp 2 nhưng tiếng Anh ổn, cấp 3 tao sẽ gửi đi học nội trú (đang tìm trường). Nhiều người cứ nói lo con học nội trú abc gì đó, nhưng tao thấy ở đấy vẫn có thể học thêm nhiều thứ hay ho. Hồi mới ra trường tao có 1 time làm gsk, thằng sếp người Anh và nó luôn tự hào học nội trú từ năm 15t ở trường Eton.
Tụi mày rảnh rỗi có thể tìm hiểu thêm về trường này. Tại sao bọn Anh, nhất là các gia đình đại quý tộc, đại tư sản lại gửi con vào đấy.
 
Chia sẻ với ý kiến của mày. Cũng là điều tao trăn trở nhiều khi các con tao đang lớn dần.

Thực ra mỗi đứa trẻ vào đời là 1 canh bạc lớn của chính nó và gia đình. Ngay trong 1 gia đình, 2 anh em cùng 1 đầu vào nhưng ra đời cuộc đời lại rẽ 2 hướng khác biệt rồi.


Con em tao hồi xưa học không bằng tao đâu, nhưng năm 17t nó cứ lẳng lặng đi học ngoại ngữ, rồi 18t âm thầm xin được học bổng NUS là lên đường. Mẹ tao khóc hết nước vì lo lắng đủ thứ: con gái ở 1 mình, học hành lào phào (ai cũng tưởng thế), non choẹt, ở chung với 1 hội 2 nam 3 nữ...) Giờ nó mới 30t mà đã ngon lành quá, làm bác sỹ đi phẫu thuật dạo cũng có vài trăm/tháng.
Còn việc định hướng con cái học hành hay định cư sẽ tùy thuộc điều kiện hoàn cảnh mỗi gia đình, khó có mẫu chung cho tất cả mọi gia đình.
Tao có sẵn sổ 2 tỷ (đang mua chứng khoán HPG) cho con tao đi học rồi, đảm bảo nó có thể chuyên tâm học mà ko phải lo làm. Bây giờ nó cấp 2 nhưng tiếng Anh ổn, cấp 3 tao sẽ gửi đi học nội trú (đang tìm trường). Nhiều người cứ nói lo con học nội trú abc gì đó, nhưng tao thấy ở đấy vẫn có thể học thêm nhiều thứ hay ho. Hồi mới ra trường tao có 1 time làm gsk, thằng sếp người Anh và nó luôn tự hào học nội trú từ năm 15t ở trường Eton.
Tụi mày rảnh rỗi có thể tìm hiểu thêm về trường này. Tại sao bọn Anh, nhất là các gia đình đại quý tộc, đại tư sản lại gửi con vào đấy.
Em mày giống em gái tao đấy. Ông bà già thì chủ trương cuộc đời là của nó nên k bắt ép nó theo 1 cái gì cả. Tự nhiên nó nảy ở đâu ra cái mộng Mỹ quốc, vào cấp 3 bắt đầu xin tiền đi học ngoại ngữ. ILA, British council etc... Lớp 11 IELTS 7.5 cmnl nói chuyện tay bo English nó chấp tao chục chiêu. Ông bà già hốt hoảng đẩy qua Mỹ gấp. Giờ đang học dược năm 1 bên đấy Grand Canyon Uni. Ở nhà thì như công chúa chả đụng tay đụng chân vào việc gì, qua đấy tự nấu ăn lại còn mày mò làm bánh kẹo, đi làm thêm, tự lái xe đi học chả thua đứa nào. Bảng điểm thì A cả nên cũng mừng cho nó. Nghĩ lại mình bị kèm cặp chặt chẽ đến tận hết cấp 3 nên trưởng thành chậm hơn nó nhiều, ngày xưa có kèo qua Mẽo mà cuối cùng lại đéo chịu đi, dại thật. Có lẽ ông bà già nhìn ra đc sai lầm ở đời tao nên đến đời con em lại cởi mở hơn nhiều.

Con tao sau này tao chỉ chu cấp tài chính và cho nó định hướng chung thôi. Còn bơi như thế nào là việc của nó. Cứ bao bọc mãi thật là sai lầm. Yếu đuối phải qua giông bão rèn luyện mới trưởng thành đc.
 
Chia sẻ với ý kiến của mày. Cũng là điều tao trăn trở nhiều khi các con tao đang lớn dần.

Thực ra mỗi đứa trẻ vào đời là 1 canh bạc lớn của chính nó và gia đình. Ngay trong 1 gia đình, 2 anh em cùng 1 đầu vào nhưng ra đời cuộc đời lại rẽ 2 hướng khác biệt rồi.


Con em tao hồi xưa học không bằng tao đâu, nhưng năm 17t nó cứ lẳng lặng đi học ngoại ngữ, rồi 18t âm thầm xin được học bổng NUS là lên đường. Mẹ tao khóc hết nước vì lo lắng đủ thứ: con gái ở 1 mình, học hành lào phào (ai cũng tưởng thế), non choẹt, ở chung với 1 hội 2 nam 3 nữ...) Giờ nó mới 30t mà đã ngon lành quá, làm bác sỹ đi phẫu thuật dạo cũng có vài trăm/tháng.
Còn việc định hướng con cái học hành hay định cư sẽ tùy thuộc điều kiện hoàn cảnh mỗi gia đình, khó có mẫu chung cho tất cả mọi gia đình.
Tao có sẵn sổ 2 tỷ (đang mua chứng khoán HPG) cho con tao đi học rồi, đảm bảo nó có thể chuyên tâm học mà ko phải lo làm. Bây giờ nó cấp 2 nhưng tiếng Anh ổn, cấp 3 tao sẽ gửi đi học nội trú (đang tìm trường). Nhiều người cứ nói lo con học nội trú abc gì đó, nhưng tao thấy ở đấy vẫn có thể học thêm nhiều thứ hay ho. Hồi mới ra trường tao có 1 time làm gsk, thằng sếp người Anh và nó luôn tự hào học nội trú từ năm 15t ở trường Eton.
Tụi mày rảnh rỗi có thể tìm hiểu thêm về trường này. Tại sao bọn Anh, nhất là các gia đình đại quý tộc, đại tư sản lại gửi con vào đấy.
Mày lo được tiền nhưng có lo được mai thúy, lo được cờ bạc, lo được việc nó mải chơi mải game mải gái gú chả học hành gì ko. Tao từng chứng kiến 1 thằng có giải quốc gia đàng hoàng có học bổng toàn phần mà bị trường đuổi học phải về nước vì chỉ ham game ham gái gú mải chơi ko học hành gì đấy. Tao nghĩ nếu có bố mẹ nó ở bên thì chắc việc đó sẽ ko xảy ra.

Đúng là ko có mẫu số chung, mỗi cây 1 hoa mỗi nhà 1 cảnh. Như tao đây, ra trường đang đi làm tính xin quốc tịch thì ông già tao lăn ra đột quỵ liệt nửa người. Tao con một, bà già thì tiểu đường đau ốm quanh năm. Thế là tao lại phải bỏ hết quay về. Tao nghĩ nếu cả nhà cùng đi thì sẽ tránh được kiểu này, sau này cha mẹ con cái cũng ko phải ở quá xa nhau.

Tao cũng hiểu suy nghĩ của mày, rất khó để bỏ tất cả đi cùng với con sang đấy. Quá nhiều thứ phải cân nhắc. Nhưng tao thấy đó là giải pháp an toàn nhất và cũng tốt nhất cho cả nhà. Cái gì cũng có giá của nó cả.
 
Trong nước bjờ có đkiện ai mà ko định hướng cho con cái sang nước ngoài định cư....Usa, Canada, Úc, Anh ko dc thì cũng Hàn, Mã lai, Nhật,..Dù có làm lao động hay culi cũng vẫn tốt hơn ở lại xứ này :vozvn (21):Qua một đợt dịch nó lộ rõ mồn một sự tệ hại của chính sách an sinh xã hội :ops:
Nc ngu như chó. Nước khác ko biết riêng Nhật né ra. Qua đó thấy cảnh, đất nước của lao động tay chân, thuế cao , an sinh thấp. Mỗi sạch sẽ và an toàn thôi.
 
Tao cũng sẽ hết sức cho con tao đi. Kể cả bán bớt tài sản đất cát, dương nhiên cái gì cũng có giá của nó. Không ở đâu là hoàn hảo, chỉ có PHÙ HỢP VỚI LỐI SỐNG VÀ SUY NGHĨ của mỗi ng.
ở Việt Nam làm 10 đóng thuế thu nhập 1 nhưng còn ti tỉ các thứ thuế khác cao, các thứ tiền ko tên chi cho bộ máy chính quyền, rồi an sinh xã hội, y tế, giáo dục … nát bét. Muốn kiếm tiền thì phải lươn lẹo luồn lách, gian dối. Nếu có tiền thì sướng như vua, nhưng bản chất cũng tha hoá đi, Rồi các vấn đề ăn uống, thực phẩm cũng ô nhiễm, éo sạch. Có tiền nhưng chưa chắc ăn uống đã sạch.
Ở nước ngoài thì làm 10 đóng thuế 3-3,5 nhưng an sinh tốt, y tế giáo dục, tốt hơn hẳn, và cái quan trọng nhất là MÔI TRƯỜNG sống đảm bảo. Dc hít thở bầu không khí trong lành, được ăn đồ sạch. Còn cuộc sống này có làm thì mới có ăn, muốn hưởng thì phải đóng góp. Ít nhất nếu có khả năng gì đó thì cũng đều có thể đóng góp cho xã hội chứ đeos bị vùi dập như ở Việt Nam. Và có tiền hay không thì ít nhất con ng cũng dc sống đúng với cuộc đời mình chọn.
 
Mày lo được tiền nhưng có lo được mai thúy, lo được cờ bạc, lo được việc nó mải chơi mải game mải gái gú chả học hành gì ko. Tao từng chứng kiến 1 thằng có giải quốc gia đàng hoàng có học bổng toàn phần mà bị trường đuổi học phải về nước vì chỉ ham game ham gái gú mải chơi ko học hành gì đấy. Tao nghĩ nếu có bố mẹ nó ở bên thì chắc việc đó sẽ ko xảy ra.

Đúng là ko có mẫu số chung, mỗi cây 1 hoa mỗi nhà 1 cảnh. Như tao đây, ra trường đang đi làm tính xin quốc tịch thì ông già tao lăn ra đột quỵ liệt nửa người. Tao con một, bà già thì tiểu đường đau ốm quanh năm. Thế là tao lại phải bỏ hết quay về. Tao nghĩ nếu cả nhà cùng đi thì sẽ tránh được kiểu này, sau này cha mẹ con cái cũng ko phải ở quá xa nhau.

Tao cũng hiểu suy nghĩ của mày, rất khó để bỏ tất cả đi cùng với con sang đấy. Quá nhiều thứ phải cân nhắc. Nhưng tao thấy đó là giải pháp an toàn nhất và cũng tốt nhất cho cả nhà. Cái gì cũng có giá của nó cả.
Hic, số mày đen quá nhỉ.
Nhà tao thì khác, tuyệt đối không bao giờ nghĩ chuyện quốc tịch và vợ chồng tao thì bỏ ngược, từ nước ngoài về VN.
Thực ra cứ ở nhiều nơi sẽ thấu nhiều thứ, và mỗi người mỗi gia đình có 1 góc nhìn mà.
Ví dụ khi tụi tao vừa học xong và ở lại bển làm một thời gian, thu nhập không tệ và cuộc sống cũng ổn. Nhưng sau 1 vài năm làm chỗ nọ chỗ kia, cả hai đều nhận thấy, không bao giờ có cơ hội gia nhập tầng lớp elite của nước sở tại, dù đều tốt nghiệp trường top, công việc khá... Nhiều vấn đề lắm, có thể kể sơ sơ như chất kỳ thị ngoại tộc vẫn còn, nền tảng gia đình, đẳng cấp giới elite của nó quá cao trong khi mình bắt đầu từ đầu...
Thế nên tụi tao vẫn quyết định sẽ về VN sau 1 thời gian cày cuốc và đầu tư chứng khoán.
Khi về VN, không quá khó để gia nhập tầng lớp trung lưu của xã hội, và nếu đầu tư may mắn, cty chạy ổn thì có thể gia nhập giới elite trong khoảng tuổi 40. Ngoài ra còn có sự dung dị dễ hòa nhập với lối sống, điều kiện tự nhiên, đồ ăn thức uống...của con người VN.
Nói để mày hiểu là mỗi con người mỗi số phận thôi. Tụi tao đều xa nhà sớm, cũng nếm trải hết những chuyện khốn nạn của đời dhs, và phải tìm cách mà vượt qua thôi. Mình cũng không giữ con mình cả đời trong bàn tay được, thả nó ra sớm thì hoặc nó hư hỏng (tệ nhất), hoặc nó trưởng thành sớm. Với gia đình tao thì quan điểm là đứa trẻ chỉ trưởng thành khi rời xa vòng tay bố mẹ.
 
Tao cũng sẽ hết sức cho con tao đi. Kể cả bán bớt tài sản đất cát, dương nhiên cái gì cũng có giá của nó. Không ở đâu là hoàn hảo, chỉ có PHÙ HỢP VỚI LỐI SỐNG VÀ SUY NGHĨ của mỗi ng.
ở Việt Nam làm 10 đóng thuế thu nhập 1 nhưng còn ti tỉ các thứ thuế khác cao, các thứ tiền ko tên chi cho bộ máy chính quyền, rồi an sinh xã hội, y tế, giáo dục … nát bét. Muốn kiếm tiền thì phải lươn lẹo luồn lách, gian dối. Nếu có tiền thì sướng như vua, nhưng bản chất cũng tha hoá đi, Rồi các vấn đề ăn uống, thực phẩm cũng ô nhiễm, éo sạch. Có tiền nhưng chưa chắc ăn uống đã sạch.
Ở nước ngoài thì làm 10 đóng thuế 3-3,5 nhưng an sinh tốt, y tế giáo dục, tốt hơn hẳn, và cái quan trọng nhất là MÔI TRƯỜNG sống đảm bảo. Dc hít thở bầu không khí trong lành, được ăn đồ sạch. Còn cuộc sống này có làm thì mới có ăn, muốn hưởng thì phải đóng góp. Ít nhất nếu có khả năng gì đó thì cũng đều có thể đóng góp cho xã hội chứ đeos bị vùi dập như ở Việt Nam. Và có tiền hay không thì ít nhất con ng cũng dc sống đúng với cuộc đời mình chọn.

Tao nghĩ bị vùi dập hay không chủ yếu là do cá nhân mỗi người thôi. Nếu mày ở nước ngoài lâu và gặp những người ở tầng đáy xã hội, thì họ cũng chửi xã hội bển không khác gì đâu.
Còn tất nhiên, nếu có cơ hội thì nên ra nước ngoài, định cư cũng được, du học cũng hay mà du lịch thôi cũng tốt. Sẽ có cái nhìn khác đi về thế giới. Tuy nhiên, nếu mày ra đi với tâm thế tìm hiểu thế giới và lựa chọn nơi sống thì sẽ rất khác với tâm lý bỏ đi vì bất mãn, bởi nếu mày kém cỏi thì sang môi trường nước ngoài, mày lại bị xã hội nó dí xuống bùn và lại bất mãn tiếp thôi.
 
Hic, số mày đen quá nhỉ.
Nhà tao thì khác, tuyệt đối không bao giờ nghĩ chuyện quốc tịch và vợ chồng tao thì bỏ ngược, từ nước ngoài về VN.
Thực ra cứ ở nhiều nơi sẽ thấu nhiều thứ, và mỗi người mỗi gia đình có 1 góc nhìn mà.
Ví dụ khi tụi tao vừa học xong và ở lại bển làm một thời gian, thu nhập không tệ và cuộc sống cũng ổn. Nhưng sau 1 vài năm làm chỗ nọ chỗ kia, cả hai đều nhận thấy, không bao giờ có cơ hội gia nhập tầng lớp elite của nước sở tại, dù đều tốt nghiệp trường top, công việc khá... Nhiều vấn đề lắm, có thể kể sơ sơ như chất kỳ thị ngoại tộc vẫn còn, nền tảng gia đình, đẳng cấp giới elite của nó quá cao trong khi mình bắt đầu từ đầu...
Thế nên tụi tao vẫn quyết định sẽ về VN sau 1 thời gian cày cuốc và đầu tư chứng khoán.
Khi về VN, không quá khó để gia nhập tầng lớp trung lưu của xã hội, và nếu đầu tư may mắn, cty chạy ổn thì có thể gia nhập giới elite trong khoảng tuổi 40. Ngoài ra còn có sự dung dị dễ hòa nhập với lối sống, điều kiện tự nhiên, đồ ăn thức uống...của con người VN.
Nói để mày hiểu là mỗi con người mỗi số phận thôi. Tụi tao đều xa nhà sớm, cũng nếm trải hết những chuyện khốn nạn của đời dhs, và phải tìm cách mà vượt qua thôi. Mình cũng không giữ con mình cả đời trong bàn tay được, thả nó ra sớm thì hoặc nó hư hỏng (tệ nhất), hoặc nó trưởng thành sớm. Với gia đình tao thì quan điểm là đứa trẻ chỉ trưởng thành khi rời xa vòng tay bố mẹ.
Uh số tao thì mày nhìn nick là biết :big_smile:

Tao ko thích tầng lớp elite của VN tí nào, ông già tao có thể nói thuộc tầng lớp đó và tao cực ghét những người như ổng. Tao thà làm 1 người dân bt bên xứ rãy chết còn hơn làm elite bên xứ này. Ko phải vô cớ mà quan chức hay người giàu ở VN đều lo cho con sang nước khác định cư đâu mày ạ. Con cái họ sang đấy thì cũng làm người dân bt thôi chứ elite gì đâu.

Tao cũng hoàn toàn ủng hộ quan điểm đứa trẻ phải rời xa cha mẹ thì mới trưởng thành được. Nhưng theo tao thì sẽ tốt hơn nhiều nếu vẫn có ai đó để ý và quăng cho nó cái phao khi thực sự cần. Đời làm gì có thuốc hối hận đâu.
 
Uh số tao thì mày nhìn nick là biết :big_smile:

Tao ko thích tầng lớp elite của VN tí nào, ông già tao có thể nói thuộc tầng lớp đó và tao cực ghét những người như ổng. Tao thà làm 1 người dân bt bên xứ rãy chết còn hơn làm elite bên xứ này. Ko phải vô cớ mà quan chức hay người giàu ở VN đều lo cho con sang nước khác định cư đâu mày ạ. Con cái họ sang đấy thì cũng làm người dân bt thôi chứ elite gì đâu.

Tao cũng hoàn toàn ủng hộ quan điểm đứa trẻ phải rời xa cha mẹ thì mới trưởng thành được. Nhưng theo tao thì sẽ tốt hơn nhiều nếu vẫn có ai đó để ý và quăng cho nó cái phao khi thực sự cần. Đời làm gì có thuốc hối hận đâu.
Uh, có lẽ vì định nghĩa của tụi mình về elite đang khác nhau.
Với vợ chồng tao hiểu thì Elite không chỉ là có tiền, mà còn là an toàn tài chính để dùng tiền của mình vào những việc có ích mà mình thích, mình muốn - và được xã hội tôn trọng vì chuyện đó.
Mày có kinh nghiệm ở nước nhoài rồi thì thấy, mấy thằng VN mình học xong là tay không bắt giặc, nền tảng gia đình và mqhxh bên đó không có, bắt đầu đi làm cày cuốc tích lũy từ số 0 (bố mẹ tao ko cho gì). 2 vợ chồng tính ra nếu đẻ con bên đó rồi tích cóp thì phải 40t mới bắt đầu mở riêng ra làm, trong khi chi phí lớn + rủi ro cao. Vậy nên tích cóp chút rồi rút quân.
Ở VN, thời gian đầu tụi tao vẫn làm thuê cho mấy NGOs, tìn hiểu lại luật lá và cơ hội.

Khi làm mới thấy đm chất xám VN rẻ như bùn (. Lập 1 team 5 thằng cử nhân làm SDA mà trả lương bằng nửa lương 1 thằng kỹ sư Hàn, nghĩa là chi phí lương chỉ =1/10. Cũng vì quy định ở VN lỏng hơn, cử nhân vừa ra trường là có thể làm đc rồi. Tao trả lương mà cảm giác như đi bóc lột, haizzza. Tuy nhiên, điều đấy lại lợi cjo các cty non trẻ muốn tích lũy tư bản và đấy là lý do tao muốn về VN.
Nói về ước muốn thì tao chỉ mong 40t ổn định tài chính, mấy cty tự chạy, vợ tao có đủ vốn mở 1 cty xuất bản để ra những đầu sách giá 0đ và 1 trung tâm đào tạo người yếu thế. Nó nghĩ làm đc như thế mới là elite, chứ không phải là vun vén mỗi cho con cái, bản thân mình.
 
Vô cùng lắm các đồng râm ợ
Tuỳ hoàn cảnh hay tính cách của chúng mày nữa, nhưng có 2 điều cơ bản chính đó là mày phải giỏi để ngang pheo với dân bản xứ trong công việc, hoặc phải có tiền để làm dạng đầu tư.
Nếu có đủ 1 trong 2 yếu tố trên thì mày bắt đầu thoải mái để có thể cân nhắc lựa chọn xem đi hay ở lại VN. Lúc này mới là quan trọng, nếu mày tự khởi nghiệp và giàu có ở VN chắc chắn chúng mày sẽ k muốn đi, mà chỉ cho con cái đi học thôi. Còn mày thừa hưởng từ các cụ, thì có điều kiện qua thử 1-2 năm, k hợp lại về, nhà nhiều tiền lo gì
Như tao, đã từng đi học và có thể ở lại, nhưng chán quá và thấy VN nhiều cơ hội phát triển hơn, nên tao về khẩn trương, bây h thì nếu quyết tâm tao cũng đi được, nhưng vẫn lựa chọn ở VN thôi, sau con cái nó lớn cũng sẽ cho nó đi học, còn ở lại hay thế nào tuỳ chúng nó.
Ai cũng nên tự sống cuộc đời của mình
 
Uh, có lẽ vì định nghĩa của tụi mình về elite đang khác nhau.
Với vợ chồng tao hiểu thì Elite không chỉ là có tiền, mà còn là an toàn tài chính để dùng tiền của mình vào những việc có ích mà mình thích, mình muốn - và được xã hội tôn trọng vì chuyện đó.
Mày có kinh nghiệm ở nước nhoài rồi thì thấy, mấy thằng VN mình học xong là tay không bắt giặc, nền tảng gia đình và mqhxh bên đó không có, bắt đầu đi làm cày cuốc tích lũy từ số 0 (bố mẹ tao ko cho gì). 2 vợ chồng tính ra nếu đẻ con bên đó rồi tích cóp thì phải 40t mới bắt đầu mở riêng ra làm, trong khi chi phí lớn + rủi ro cao. Vậy nên tích cóp chút rồi rút quân.
Ở VN, thời gian đầu tụi tao vẫn làm thuê cho mấy NGOs, tìn hiểu lại luật lá và cơ hội.

Khi làm mới thấy đm chất xám VN rẻ như bùn (. Lập 1 team 5 thằng cử nhân làm SDA mà trả lương bằng nửa lương 1 thằng kỹ sư Hàn, nghĩa là chi phí lương chỉ =1/10. Cũng vì quy định ở VN lỏng hơn, cử nhân vừa ra trường là có thể làm đc rồi. Tao trả lương mà cảm giác như đi bóc lột, haizzza. Tuy nhiên, điều đấy lại lợi cjo các cty non trẻ muốn tích lũy tư bản và đấy là lý do tao muốn về VN.
Nói về ước muốn thì tao chỉ mong 40t ổn định tài chính, mấy cty tự chạy, vợ tao có đủ vốn mở 1 cty xuất bản để ra những đầu sách giá 0đ và 1 trung tâm đào tạo người yếu thế. Nó nghĩ làm đc như thế mới là elite, chứ không phải là vun vén mỗi cho con cái, bản thân mình.
Uh mỗi cây một hoa mỗi nhà một cảnh mỗi người một mong muốn. Với tao thì cho con tao hưởng nền giáo dục bên đó từ sớm quan trọng hơn. Rồi còn y tế, thực phẩm, môi trường, văn hoá nữa. Tao thì ko mong gì tao thành elite hay nó thành elite, chỉ mong nó trưởng thành biết đúng sai tự lo được cho bản thân là mừng lắm rồi.
 
Như tít. Sau đợt dịch này, thấy được nhiều thứ, tao quyết lo cho con tao ra nước ngoài định cư. Tao đéo muốn con tao sau này chôn chân ở cái xứ thiên đường này như tao
Lo cho nó đầy đủ kiến thức, kĩ năng, sức khỏe rồi ở đâu việc của nó, lo đéo gì nhiều.
 
tao đang tính sang năm qua học master of data analytics bên đó kiếm đường định cư đây, tính kiếm xong quốc tịch về VN đòn bẩy nhân công giá rẻ startup đây :)) đụ mẹ, đợt này mới thấy ở VN có tiền nhưng ko có quyền, đợt dịch đến mấy thằng tổ dân phố nó còn hách dịch bố láo vl, công an xồng xộc xông vào nhà mà đéo có lệnh của tòa, nhục vcl :vozvn (21):
 
Đơn giản là nơi nào tốt đẹp thì định cư thôi. Sang đó thì cuộc sống đúng chất không bị giam tư tưởng. Có điều là muốn gần nhiều người thân người tốt người Việt như ơ Việt Nam thì vui
 
giờ ngta cho con đi du học để kiếm bằng thôi rồi đưa về VN làm ăn phát triển.Canada hay Hà Lan vs Mỹ .... nhiều du học sinh việt nam vl nhưng rồi cũng về thôi.Về VN sống vẫn là quá ổn.
 
Uh, có lẽ vì định nghĩa của tụi mình về elite đang khác nhau.
Với vợ chồng tao hiểu thì Elite không chỉ là có tiền, mà còn là an toàn tài chính để dùng tiền của mình vào những việc có ích mà mình thích, mình muốn - và được xã hội tôn trọng vì chuyện đó.
Mày có kinh nghiệm ở nước nhoài rồi thì thấy, mấy thằng VN mình học xong là tay không bắt giặc, nền tảng gia đình và mqhxh bên đó không có, bắt đầu đi làm cày cuốc tích lũy từ số 0 (bố mẹ tao ko cho gì). 2 vợ chồng tính ra nếu đẻ con bên đó rồi tích cóp thì phải 40t mới bắt đầu mở riêng ra làm, trong khi chi phí lớn + rủi ro cao. Vậy nên tích cóp chút rồi rút quân.
Ở VN, thời gian đầu tụi tao vẫn làm thuê cho mấy NGOs, tìn hiểu lại luật lá và cơ hội.

Khi làm mới thấy đm chất xám VN rẻ như bùn (. Lập 1 team 5 thằng cử nhân làm SDA mà trả lương bằng nửa lương 1 thằng kỹ sư Hàn, nghĩa là chi phí lương chỉ =1/10. Cũng vì quy định ở VN lỏng hơn, cử nhân vừa ra trường là có thể làm đc rồi. Tao trả lương mà cảm giác như đi bóc lột, haizzza. Tuy nhiên, điều đấy lại lợi cjo các cty non trẻ muốn tích lũy tư bản và đấy là lý do tao muốn về VN.
Nói về ước muốn thì tao chỉ mong 40t ổn định tài chính, mấy cty tự chạy, vợ tao có đủ vốn mở 1 cty xuất bản để ra những đầu sách giá 0đ và 1 trung tâm đào tạo người yếu thế. Nó nghĩ làm đc như thế mới là elite, chứ không phải là vun vén mỗi cho con cái, bản thân mình.
sang năm tao sang mẽo học, ông bà già mà biết dự định của tao chắc ko cho thừa kế đống đất vs vàng ở nhà, đúng kiểu sang mẽo trên răng dưới dái, còn mỗi cái đầu để cạnh tranh với bọn bản địa :vozvn (19):
 
1 là phải cực giàu
2 là phải cực giỏi để định cư theo dạng skilled worker ( Canada đang rất mời gọi dạng này)

Trình độ chuyên môn với ngoại ngữ bình bình thì sang đó đéo trụ nổi đâu vì rất khó xin việc
Tất nhiên là đi k phải dễ, nhưng đ khó đến mức thế, có hàng trăm cách đi, vấn đề là phải có định hướng, chuẩn bị.
Tao chỉ ví dụ cho mày: làm ở các tổ chức Phi chính phủ có thể nhảy việc sang nc khác vì bọn nó cũng ưu tiên tuyển dụng trong hệ thống.
Thứ nữa là đừng nên nhắm Mỹ, Can, Úc nếu thấy chưa đủ khả năng, hãy nhắm những nc dễ đi hơn để làm bàn đạp. Tất nhiên là phải chuẩn bị từ trc, ví dụ học gì ở đâu, làm gì ở đâu phải có định hướng từ trc, học xong đ xin đc việc ở đấy thì cũng ăn cứt. Còn phải kiên định và chăm chỉ, đấy là ko có tiền cũng ko giỏi. Còn có tiền thì bố mày cứ làm phát trái phiếu Malta, Síp, thế là xong.
Còn câu "có tiền ở VN là sướng nhất" đm, có tiền thì ở đ đâu mà chả sướng, sướng với cái loại bị nhận tiền và phải nhận tiền chứ còn chổng đít ra làm xong đến lúc đi bệnh viện nhục như chó với giáo dục, môi trường, như lol, nói ra thì bị khóa mõm thì sướng ở đâu.
Mấy thể loại ra ra chửi Mỹ rồi cũng lại qua định cư Mỹ thì đủ hiểu là ở đâu sướng
12002777_970639869660973.jpg
 
Sửa lần cuối:
tao đang tính sang năm qua học master of data analytics bên đó kiếm đường định cư đây, tính kiếm xong quốc tịch về VN đòn bẩy nhân công giá rẻ startup đây :)) đụ mẹ, đợt này mới thấy ở VN có tiền nhưng ko có quyền, đợt dịch đến mấy thằng tổ dân phố nó còn hách dịch bố láo vl, công an xồng xộc xông vào nhà mà đéo có lệnh của tòa, nhục vcl :vozvn (21):

Tao chưa bao giờ ở lâu bên Mỹ, nên ko hiểu lắm về Mỹ. Nhưng tao nghĩ xh Mỹ cũng còn tạp nham lem nhem hỗn độn hơn châu Âu và Nhật Hàn. Tao nghĩ mày đừng mơ mộng quá, sang bển rồi có thể mày sẽ gặp những cảnh y như thế, chỉ khác là ở bển nó ko gọi là gdp hay dân phòng. Cuộc sống thật nó khác phim lắm đấy mày ạ.
 
Đi đâu =))) h thẻ định cư Mỹ dùng gói EB5 cũng phải 12 13 tỷ để đầu tư, chi phí cũng phải hơn tỷ. Tầm kinh tế đó sống ở VN thoải mái cmnr =)))
Sống ở đâu đéo quan trọng, quan trọng là m sống như thế nào thôi.
Các cụ lấy thẻ định cư chủ yếu là cho con cái học hành, và sử dụng dịch vụ y tế của nước ngoài thôi. Còn ở thì nếu có tiền VN sống vẫn ok
Gần nhà tao có lão ngày xưa có hẳn 1 cái xưởng may tư nhân, mỗi năm lão ý cũng kiếm vài tỷ, 2 đứa con sang Canada sống hết. Tao cũng thắc mắc như mày là sao tốn mấy chục tỷ cho con sang đấy làm gì trong khi ở VN chừng đấy tiền thì ăn có vài kiếp không hết thì lão ý nêu ra vài cái như sau:

_ Sống ở VN có tiền cũng đéo sướng được, lão ý lấy ví dụ giờ có tiền mua Lamborghini chẳng hạn thì làm đéo có đường xá tốt cho mình đi (đi ở đây là tốc độ cao chứ đi 40-60km/h thì đéo tính tiền).
_ Sống ở VN không khí không trong lành, chẳng lẽ suốt ngày ngồi trong nhà hoặc trong xe ô tô rồi bật lọc không khí?
_ Sống ở VN thực phẩm không an toàn, thực ra mua thực phẩm xịn, nhập khẩu thì cũng ok thôi nhưng thực sự sao phải khổ thế?
_ Sống ở VN cái gì cũng giả dối: đi học thì phải đút lót cho giáo viên không nó hành cho con mình ra bã, làm kinh doanh thì cũng phải bôi trơn nọ kia, đôi khi mở cái quán caffe không thôi hàng tháng phòng ban nọ kia xuống hạnh họe vòi tiền. Đi làm cũng phải chạy việc, không chạy bằng tiền thì lại chạy bằng tình dục. Rồi lúc nào cũng phải quan hệ, mất cái xe máy nếu quen biết công an thì nó còn nhanh nhanh lấy lại cho mình, còn nếu không quen mà cũng chả có tiền bôi trơn thì chờ mút chỉ luôn.
_ Đời bố nhập quốc tịch, con cái sau này nhận sự giáo dục tốt hơn so với ở VN. Bản thân đứa con sau này có quốc tịch nước ngoài nếu kém cỏi thì về nước ít ra cũng vẫn có cái mác Việt kiều, vẫn làm được khối việc (điển hình như dạy Anh ngữ chẳng hạn). Chứ cùng một trình độ đó nếu không phải là Việt kiều thì làm sao mà có được?

Thực ra tao chưa giàu như lão ý nên mấy cái lão ý nói tao cũng chỉ ậm ừ thôi, nhưng tao nghĩ người giàu họ nghĩ vậy cũng là có cái lý của họ mày ạ. Chả phải tự nhiên con cháu quan chức nó lại cứ sang đó du học... nhiều thằng bảo du học chủ yếu lấy bằng cấp với kiến thức... ừ cứ cho là vậy đi. Thế sao chúng nó học xong lại cứ muốn ở lại lấy vợ, mua nhà mua cửa, nhập quốc tịch làm gì? Đáng ra phải về chứ :(
 
Top