Những thằng có vợ, chưa có vợ, sắp có vợ vào cho góc nhìn nào

Tieulongnu

Lồn phải lá han
MỘT ĐỜI LÀ QUÁ DÀI, NÊN TUYỆT ĐỐI ĐỪNG VỘI KẾT HÔN…

Bạn tôi kể, lúc mẹ cô ấy li hôn có nói với cô ấy một câu: ''Một đời quá dài.''

Cô ấy nói: Ba mẹ ly hôn, bởi vì ba gảy tàn thuốc lá vào chậu lan mẹ trồng.

Mẹ tôi là kiểu phụ nữ có xuống lầu đổ rác cũng phải ăn mặc chỉnh tề, lúc tôi 12 tuổi, mẹ và ba ly hôn, cũng bởi vì ba ném tàn thuốc vào chậu lan mẹ trồng, nhiều lần mẹ nói cũng vô ích.

Bạn bè khuyên nhủ, mẹ chỉ nói một câu: ''Anh ấy rất tốt, chỉ là không hợp đi cùng nhau nữa.''

Bà ngoại tức giận mắng mẹ: ''Mày cứ đọc nhiều sách vào rồi vẽ thêm chuyện.''

Trong mắt bà ngoại: con rể anh tuấn cao lớn, có thể kiếm tiền, hiếu thuận lo cho gia đình, ngược lại là con gái bản thân tùy hứng, không chịu nghĩ đến cảm nhận của con cái và cha mẹ.

Mẹ cũng rất khó giải thích cho bà rằng ba không thích tắm rửa, quần áo bít tất ném loạn, ăn cơm như hổ đói, không nhớ được sinh nhật của mẹ,không nhớ những ngày kỉ niệm, sao có thể xem như khuyết điểm đây, đàn ông đều như thế này sao?

Tôi nhớ rất kỹ lúc mẹ mang theo tôi rời nhà, từng chảy nước mắt nói với tôi: ''Hy vọng con có thể hiểu cho mẹ, cả một đời quá dài.''

Lúc tôi 16 tuổi, ba dượng xuất hiện, vóc dáng ba không cao, tướng mạo bình thường, nhưng cả người sạch sẽ khoan khoái nhẹ nhàng, cười lên rất ôn hòa, tôi đối với ba dượng không có cảm giác bài xích.

Ba sẽ vì mẹ mà thay đổi những chậu hoa xinh đẹp, sẽ mua khăn trải bàn màu xanh nhạt hợp với bát đũa mới, sẽ vì mẹ mua một đôi giày da trắng sữa hợp với chiếc đầm đỏ của mẹ,sẽ thay mấy cái móc khóa đáng yêu cho tôi.

Ba dượng sẽ nắm tay mẹ đến bờ sông tản bộ, ngắm trời chiều và mặt trời mọc, đến những công viên đầm lầy để chụp hoa và chim, kể cho mẹ nghe tên của những loại cây cỏ và câu chuyện ẩn trong nó, mang về nhà những nhánh cây rơi, sau đó cắm trong bình cổ, bày trên bàn sách của tôi.

Mẹ thích tìm tòi sách dạy nấu ăn, mỗi lần mẹ long trọng làm món mới, ba dượng sẽ kéo tôi lại ngồi ngay ngắn, sẽ bắt chước những giám khảo và bắt đầu nhận xét về màu sắc và mùi thơm trong ánh mắt mong chờ của mẹ, đùa khiến mẹ cười khanh khách không ngừng.

Có một lần mẹ bệnh phải nằm viện, tôi đến chăm liền thấy trên đầu giường đặt một bó bách hợp, hoa quả cắt thành miếng nhỏ đặt trong bát sứ màu xanh nhạt.

Ba dượng ngồi bên giường, đọc sách cho mẹ nghe. Bên cạnh giường bệnh có mấy dì nghiêng đầu hâm mộ xem cảnh này, bỗng nhiên mũi tôi chua chua, rốt cuộc cũng hiểu rõ câu nói kia: ''Cả một đời quá dài.'', cả một đời quá dài - nên không muốn tạm bợ.

Nếu người và người ở cùng nhau, chỉ vì cuộc sống, mà trong cuộc sống không có kỳ nghỉ, không có vui vẻ, không có cảm động, không có lãng mạn, vậy đó cũng coi như đối tác cuộc sống thôi.

Tình nguyện yêu không lối về, cũng không muốn vui vẻ hời hợt trở thành tình cảm nhạt nhòa

Nguồn: Thanh Huyền - Dear. vn
 
CŨng tùy trường hợp thế nào, ở tp lớn nếu m chưa có gì cả thì ko nên lấy vợ sớm làm gì cứ ngoài 30 r tính, ở tỉnh vs gia đình thì cưới sớm ổn định làm ăn là hợp lý
 
Tao có suy nghĩ giống bà mẹ, mọi thứ đều có giới hạn, và tao đang chấp nhận nhẫn thói xấu của bạn đời. Trừ những thói quá tiêu cực thì tao phản kháng lại.
 
còn thiếu 1 đoạn
Lúc tôi 16 tuổi, ba dượng xuất hiện, vóc dáng ba không cao, tướng mạo bình thường, nhưng cả người sạch sẽ khoan khoái nhẹ nhàng, cười lên rất ôn hòa, tôi đối với ba dượng không có cảm giác bài xích.
Dượng là người lấy đi đời con gái của tôi, và tôi tôn thờ dượng
 
còn thiếu 1 đoạn
Lúc tôi 16 tuổi, ba dượng xuất hiện, vóc dáng ba không cao, tướng mạo bình thường, nhưng cả người sạch sẽ khoan khoái nhẹ nhàng, cười lên rất ôn hòa, tôi đối với ba dượng không có cảm giác bài xích.
Dượng là người lấy đi đời con gái của tôi, và tôi tôn thờ dượng
Xem phim ít thôi, đây là truyện không phải phim
 
Góc nhìn của bà vợ phải chăng là quá lí thuyết?
Cuộc sống có ai là không mong cho mình được hạnh phúc nhưng phải chăng, những lo toan cơm, áo, gạo tiền đã cuốn phăng đi của ta những thời khắc đó
Ở đây chúng mày những thằng:
1. Đã có vợ suy nghĩ của chúng mày ntn liệu những điều nhỏ nhặt như bà vợ mong muốn là có thể đáp ứng dc, người chồng chẳng qua chỉ là số ít trong xã hội, và người dượng thì còn rất nhiều?
2. Chưa có vợ, chúng mày có mong muốn 1 gia đình về cơ bản là như thế và nghĩ rằng mình đủ năng lực để làm được CẢ ĐỜI chứ không phải là tạm bợ 3. Những thằng chưa có vợ chúng mày nghĩ sao? Cô con gái hay cô bạn ngon hơn ))
 
Còn tao mãi đéo có nổi 1 thằng ny tử tế chứ đừng nói là ck :)) đúng là 1 đời quá dài ngày đéo nào cũng chỉ ăn rồi ỉa
Vậy còn than thở gì, tao ăn rồi ỉa đéo ra đây
 
Góc nhìn của bà vợ phải chăng là quá lí thuyết?
Cuộc sống có ai là không mong cho mình được hạnh phúc nhưng phải chăng, những lo toan cơm, áo, gạo tiền đã cuốn phăng đi của ta những thời khắc đó
Ở đây chúng mày những thằng:
1. Đã có vợ suy nghĩ của chúng mày ntn liệu những điều nhỏ nhặt như bà vợ mong muốn là có thể đáp ứng dc, người chồng chẳng qua chỉ là số ít trong xã hội, và người dượng thì còn rất nhiều?
2. Chưa có vợ, chúng mày có mong muốn 1 gia đình về cơ bản là như thế và nghĩ rằng mình đủ năng lực để làm được CẢ ĐỜI chứ không phải là tạm bợ 3. Những thằng chưa có vợ chúng mày nghĩ sao? Cô con gái hay cô bạn ngon hơn ))
Quá dẩm lol...
 
Nồi nào vung nấy thôi
Toàn sống ảo nhưng muốn chồng xịn
Nói ngu còn nói to muốn ck xịn mà vào Xàm này thì chỉ có ck đầu buồi chứ ck cak nào xịn. Đ m khéo gặp những thằng ngu như mày trên này nhiều quá có lẽ vì thế tao thà để mạng nhện giăng lối chứ đéo muốn dí lồn vào đàn ông :doubt:
 
Tao thấy đây chỉ là văn thôi, kiểu văn bọn nhà văn nữ kiểu giống con gào. Cuộc sống còn bao nhiêu vấn đề. Ông chồng trước luộm thuộm, bừa bãi nhưng vấn đề ông ấy làm nghề gì, lao động tay chân hay như nào. Như các cụ bảo phú quý sinh lễ nghi. Nhiều khi làm về mệt vl ra vợ ở nhà xét nét nữa mệt vl, loanh quanh thấy chê chồng trước vứt tất bừa bãi và gạt thuốc vào chậu lạn. Thì sao k cho chậu lan ra chỗ khác và để 1 cái thùng rác kiểu k có nắp ngoài chỗ ban công ck hút thuốc, vứt đồ bừa bãi thì nói thật là kể cả có bừa nhưng con người sẽ coa thói quen ném tất, quần áo về 1 chỗ chứ ít thằng mỗi ngày ném 1 nơi, trừ khi đấy là trò chơi, chứ đi làm mệt thường nó sẽ ném về gần nhà tắm hoặc chỗ giặt, để ở đấy cái sọt là xong. Nếu thích người ta sẽ tìm cách, còn k thích người ta tìm lý do. Tất nhiên là cuối cùng bà vợ tìm được người phù hợp với bà ấy, nhưng vấn đề là ông dượng quá hoàn hảo, mà con người thì nói thật ai là k có tính xấu, hoàn hảo đến thế đâu.
 
Tao thấy đây chỉ là văn thôi, kiểu văn bọn nhà văn nữ kiểu giống con gào. Cuộc sống còn bao nhiêu vấn đề. Ông chồng trước luộm thuộm, bừa bãi nhưng vấn đề ông ấy làm nghề gì, lao động tay chân hay như nào. Như các cụ bảo phú quý sinh lễ nghi. Nhiều khi làm về mệt vl ra vợ ở nhà xét nét nữa mệt vl, loanh quanh thấy chê chồng trước vứt tất bừa bãi và gạt thuốc vào chậu lạn. Thì sao k cho chậu lan ra chỗ khác và để 1 cái thùng rác kiểu k có nắp ngoài chỗ ban công ck hút thuốc, vứt đồ bừa bãi thì nói thật là kể cả có bừa nhưng con người sẽ coa thói quen ném tất, quần áo về 1 chỗ chứ ít thằng mỗi ngày ném 1 nơi, trừ khi đấy là trò chơi, chứ đi làm mệt thường nó sẽ ném về gần nhà tắm hoặc chỗ giặt, để ở đấy cái sọt là xong. Nếu thích người ta sẽ tìm cách, còn k thích người ta tìm lý do. Tất nhiên là cuối cùng bà vợ tìm được người phù hợp với bà ấy, nhưng vấn đề là ông dượng quá hoàn hảo, mà con người thì nói thật ai là k có tính xấu, hoàn hảo đến thế đâu.
Văn mà đôi khi nó phải lí tưởng hoá thì văn học nó mới hay dc
Có điều t thật muốn hỏi
1. Nếu mày là người chồng thì mày có muốn vun vén gia đình không, mày có muốn thay đổi không vì con người ta khi khác nhau về văn hóa hay lối sống nó khác biệt kinh khủng lắm, sự thay đổi hay cố gắng chỉ thực sự tốt khi nó đến từ thiện chí của cả hai mà thôi. Chúng ta không thể thay đổi hướng gió nhưng có thể thay đổi cánh buồm mà? Những điều mày nói thay vì người vợ phải thay đổi thì mày đã nghĩ đến người chồng cũng có thể và không nhất thiết cứ phải là 1 phía, nhưng t nhận ra sự thay đổi nào đi chăng nữa mà chỉ đến từ một phía thì kết quả cuối cùng vẫn là chia tay thôi, như trong câu chuyện bà vợ đòi hỏi ông chồng phải thay đổi còn trong lập luận của mày là bà vợ phải thay đổi, kết quả vẫn thế thôi, cái điều mà nó làm cho người đọc có chút thấu hiểu, có chút đồng tình cũng có chút đồng cảm hay nói thẳng ra là có chút cảm thấy đúng, có chút cảm thấy sai là bởi cái kết của nó quá đẹp ( hay còn gọi là lý tưởng hoá trong văn học), nhà văn thực sự thành công trong việc đặt ra 1 vấn đề nhỏ mà trong bất cứ gia đình nào cũng có thể gặp phải, và khi nhận thấy vấn đề thì ai cũng thấy có 1 chút đúng 1 chút sai của chính mình trong đó, nó đúng là văn học nhưng thật ra thì chúng ra cũng học được rất nhiều điều tích cực cũng như thú vị trong văn học chỉ là nên biết đứng ở một góc độ vừa phải của bản thân + cuộc sống thực tại để chiêm nghiệm nó thay vì chìm đắm trong lý tưởng của tác giả
2. T lấy bài viết này là mong các ae có vợ, chưa có vợ sắp có vợ có thể lập luận hay phản biện hay tranh luận...từ đó đưa ra góc nhìn về vấn đề trong gia đình và hôn nhân là như thế nào, mày đã có hứng thú đọc cũng như còm vậy có thể cùng t tranh luận một vài câu hỏi này nữa được không?
Góc nhìn của bà vợ phải chăng là quá lí thuyết?
Cuộc sống có ai là không mong cho mình được hạnh phúc nhưng phải chăng, những lo toan cơm, áo, gạo tiền đã cuốn phăng đi của ta những thời khắc đó
Ở đây chúng mày những thằng:
1. Đã có vợ suy nghĩ của chúng mày ntn liệu những điều nhỏ nhặt như bà vợ mong muốn là có thể đáp ứng dc, người chồng chẳng qua chỉ là số ít trong xã hội, và người dượng thì còn rất nhiều?
2. Chưa có vợ, chúng mày có mong muốn 1 gia đình về cơ bản là như thế và nghĩ rằng mình đủ năng lực để làm được CẢ ĐỜI chứ không phải là tạm bợ 3. Những thằng chưa có vợ chúng mày nghĩ sao? Cô con gái hay cô bạn ngon hơn ))
 
Bài văn này tao thấy đâu đó cũng lâu rồi, mà thật sự là cảm thấy ngán cái đứa nào bịa ra cái bài này.
Tao nghĩ lại con dở hơi chưa chồng con gì ngồi quay tay rặn ị ra cái bài viết như vậy. Kể cả mẹ nó thật sự ly hôn, thì nó cũng đéo phải người trong cuộc để mà đánh giá tại sao. Gia đình nào cũng đều có lúc mâu thuẫn, cái quan trọng là bên kéo bên trùng, để lấy lại cân bằng, mà cái cuộc sống này ở đâu chả vậy, đều phải chơi trò cân bằng khắp nơi; nếu cứ ghét cái trò chơi cân bằng này thì chết mẹ nó đi chứ sống làm gì.
Mà người lớn rồi đéo ai trẻ con như vậy, đời nó dài, nhưng đời nó như thế đấy, đâu cũng vậy thôi, đéo có chuyện cái gì cũng theo ý mình đâu.
 
Top