Stress quá chúng mày ạ

Tao còn vẽ ra cái tháp đấy cơ.
Nhà cháu [MENTION=3643]Pigwoman[/MENTION] còn 3 tầng cả nóc, bố mẹ cháu còn sống cả, đéo lo kinh tế chỉ mải cãi nhau. Tao đoán bố mẹ cháu cũng chưa đói bữa nào. Chẳng qua cháu nó trầm cảm chút thôi.
Cháu nó phải ở tầng 3 tầng 4, đang thiếu nhu cầu được quan tâm, được yêu thương và tôn trọng, chứ không phải thiếu ăn thiếu địt thiếu an toàn nữa rồi.

Cái Gì chú chẳng vẽ được, mà chú dưới 48 tuổi thì làm anh thôi nhé :)))
Chú của toàn thế hệ 6x 7x nha
 
Cái Gì chú chẳng vẽ được, mà chú dưới 48 tuổi thì làm anh thôi nhé :)))
Chú của toàn thế hệ 6x 7x nha

Cho chú ôm ôm cái tình cảm nào. Đéo gì mà xì trét, đi mua trà sữa cho chú đi.
 
Cho chú ôm ôm cái tình cảm nào. Đéo gì mà xì trét, đi mua trà sữa cho chú đi.

Sao chú ko mua cho cháu, cháu xì trét chứ chú xì trét đâu. :ah:
Ôm ấp mất tiền, cháu ko chơi free hug :vozvn (22):
 
A lâu có buôn người sang biên giới bán không chứ mấy ngày big mất tích quá
 
Sao chú ko mua cho cháu, cháu xì trét chứ chú xì trét đâu. :ah:
Ôm ấp mất tiền, cháu ko chơi free hug :vozvn (22):

Chú già rồi, sống nhờ trợ cấp, tiền bia còn không có mà mua, lấy đâu ra uống thứ xa xỉ như trà sữa. Ví như cháu mua trà sữa cho chú, thì chú còn ôm ấp, rùi nắm tay tâm sự chứ.
 
đm con chủ thread mày xàm xí vl, ít ra mày cũng nghĩ được cuộc sống mày đang như loèn thì vẫn còn tốt hơn khối đứa rồi =))))
stress mày đang có là do mọi thứ xung quanh mày như loèn mà thôi, có thằng đồng nghiệp tao chăm cả bố lẫn mẹ bị liệt 8 năm rồi mà nó lúc đéo nào cũng cười =))
tao nghĩ mày nên đổi cách nghĩ làm sao cho cuộc sống tích cực đi, ông bà già của mày sống đến tầm này thì cũng gần đất xa trời cmnr, à mà làm sao 45 tuổi rồi vẫn cố rặn ra mày vậy
 
Mới 26 tuổi đời còn dài, tao thời 20 tuổi thời bạn bè còn ngửa tay xin tiền học thì cuối tháng gửi nhà có khi 1000usd mua sắm. Tương lai sáng ngời thì 24 tuổi gặp hạn phải làm lại từ đầu, đi vô Sgon với 800k trong túi, có khi phải ngủ công viên. 28 tuổi lấy đc vợ xinh nhà giàu, ở nhà hơn trăm m2 trong tp, 30t lại vỡ hết, vợ con cũng bỏ tao mà phắn, ko thèm nhớ cái thời tao hi sinh vì nó mà không đi định cư. Tao mất hơn hai năm chữa bệnh và trở lại với một công việc mới, lại chuẩn bị làm ăn kinh doanh thêm nữa. Nhiều thằng ở lứa tuổi như tao mà mất hết chắc chẳng có đủ dũng khí làm lại đâu, nhưng với tao đéo hiểu sao cứ mỗi lần gặp nạn là lại có phao ở đâu rơi xuống cứu, cứ như có trời giúp vậy.
 
Tuổi thớt cũng chưa già để học một cái nghề gì đó, làm lại từ đầu. Nhưng ý chí, suy nghĩ tiêu cực thì quá rồi, nên thay đổi, suy nghĩ thông suốt và quyết tâm thay đổi lại cuộc đời.
 
Tao đi học ngoại ngữ, đã ko có bằng cấp kia rồi thì nên học tốt cái ngoại ngữ. Tao nghĩ như vậy sẽ tốt hơn là tao cứ cố bám vào mấy cái bổ túc. Tao vẫn cố kinh doanh nhỏ lẻ thôi m. Mệt cũng phải cố thôi m ah
Cuộc đời mà 🙂

Học Tiếng Anh ko a dậy cho =)))) Ko biết e nhớ a là ai ko. A gặp e xong còn đưa e ra hàng Net =))
 
Bố mẹ tao cũng gần 70 tuổi, bố tao chắc sang năm đéo nhận ra tao là ai mất. Rượu chè nhiều nên thần kinh ko ổn định, nói lải nhải cả ngày xong chửi cả ngày
Mẹ tao thì ngày xưa mắc bệnh tâm thần 4 năm, tưởng chết, mất hết tiền bạc trời cho sống. Âu cũng coi là sự đánh đổi.
Tao thì ngu, học hành đang tử tế, vạch sẵn trường đại học và đầu ra rõ ràng thì đùng cái tao chửa rồi nghỉ học. Ở nhà nuôi con. Tính đồng bóng đi làm đâu cũng max 2 năm tao nghỉ. Làm văn phòng đang nhàn hạ thì tao bỏ đi kinh doanh, thời đó kiếm được. Xong từ lúc tao ăn thịt chó là đời tao bễ Vcl luôn.
Đến giờ cũng 8 năm rồi, tao vẫn chẳng biết cuộc sống tao sẽ đi về đâu. Tao chẩng thích 1 công việc gì. Đi làm đéo gì cũng lồn nào cũng tị nạnh nhau. Nhịn 1 thì cno ngồi lên đầu 100. Dần t cũng chán t bỏ hết chẩng đi làm gì

Bố tao lu hay vứt chìa khoá linh tinh rồi đổ cho mẹ tao lấy, thế là chửi nhau từ sáng đến tối. Tuần 7 ngày chắc 7 ngày bố mẹ tao chửi nhau nguyên ngày.
Mẹ tao thì đợt này giảm trí nhớ, để đồ đâu quên đấy, cất kỹ quá lại bảo ai ăn cắp. Xong cả ngày cứ lải nhải liên tục đứa nào ăn cắp quần áo của tôi
Thằng cu nhà tao thì bà chiều nên trái ý tý là nó gào lên khóc hoặc ăn vạ.
Nhiều lúc tao muốn chết mẹ đi cho xong, cảm thấy cái đéo gì cũng mệt mỏi. lúc tao viết stt này là mẹ tao vãn đang rên rỉ từ tầng 1 lên tầng 3 xong đi từ tầng 3 xuống tầng 1 chỉ đúng 1 điệp khúc đứa nào ăn cắp quần áo của tôi.

Chuyện tình cảm của tao thì chúng mày cũng biết, tính tao có cái gì tao nổ thẳng đéo phải kiểu này kiểu nọ. Mà tao luỵ, yêu ai tao cũng luỵ cũng ngu như 1 con chó. Tao thật sự thấy chán mọi thứ. Nó nghĩ tao ko đi làm, nó nghĩ tao này nọ. Cái tao cần chỉ là những cái nó qtam tao nhỏ nhoi vì nó bên đức tao bên việt nam. Nhưng nó lúc đeow nào cũng nghĩ tao đòi hỏi nó như vợ nó đòi hỏi nó. Tao xác định là bồ thì tao sẽ là bồ. Tao sẽ chỉ đòi hỏi nếu nó đòi hỏi quá nhiều từ tao.

Chốt hạ cuộc sống tao như lồn, đéo được cái tích sự gì

Em có đi khách hôm nay ko? Có thì cho a số nhé.
 
Đọc hết ts thấy cũng lão ruột. Gđ tao thì bà già cặp bồ có con riêng. Ông già hiền lành bỏ qua hết. Mà bà già chẳng biết thế đẽo nào cứ bám lây thàng kia. Tao nói nặng lời yhì ghét tao. Giờ đi làm bao nhiêu cho hết tièn vc thằng e tao. Dkm gia đường mọi ng nói này lọ nhục ơi là nhục mà dkm đời t vẫn cố vì vk vì con. Cứ nghĩ về gđ lại chán. Thằng e thì có nhà cửa. Vc tao thì cứ nay bà ấy dọa bán nha. Mai dọa bán nhà. Dkm bực. Haizzz thôi thì cố gắng. Mỗi cây mỗi hoa,mỗi nhà mỗi cảnh haizzzz
 
Tao đi học ngoại ngữ, đã ko có bằng cấp kia rồi thì nên học tốt cái ngoại ngữ. Tao nghĩ như vậy sẽ tốt hơn là tao cứ cố bám vào mấy cái bổ túc. Tao vẫn cố kinh doanh nhỏ lẻ thôi m. Mệt cũng phải cố thôi m ah
Cuộc đời mà 🙂

kinh doanh nhỏ lẻ à, tao chuyên về nguồn hàng, cần thì tao giúp mày nhé. Coi như có cách nào thì thử cách đó. Tao chơi nhiều, bạn tao còn chả có bằng đại học, giờ vẫn làm ông chủ, nhà cửa xe cộ tử tế.
 
Bố mẹ tao cũng gần 70 tuổi, bố tao chắc sang năm đéo nhận ra tao là ai mất. Rượu chè nhiều nên thần kinh ko ổn định, nói lải nhải cả ngày xong chửi cả ngày
Mẹ tao thì ngày xưa mắc bệnh tâm thần 4 năm, tưởng chết, mất hết tiền bạc trời cho sống. Âu cũng coi là sự đánh đổi.
Tao thì ngu, học hành đang tử tế, vạch sẵn trường đại học và đầu ra rõ ràng thì đùng cái tao chửa rồi nghỉ học. Ở nhà nuôi con. Tính đồng bóng đi làm đâu cũng max 2 năm tao nghỉ. Làm văn phòng đang nhàn hạ thì tao bỏ đi kinh doanh, thời đó kiếm được. Xong từ lúc tao ăn thịt chó là đời tao bễ Vcl luôn.
Đến giờ cũng 8 năm rồi, tao vẫn chẳng biết cuộc sống tao sẽ đi về đâu. Tao chẩng thích 1 công việc gì. Đi làm đéo gì cũng lồn nào cũng tị nạnh nhau. Nhịn 1 thì cno ngồi lên đầu 100. Dần t cũng chán t bỏ hết chẩng đi làm gì

Bố tao lu hay vứt chìa khoá linh tinh rồi đổ cho mẹ tao lấy, thế là chửi nhau từ sáng đến tối. Tuần 7 ngày chắc 7 ngày bố mẹ tao chửi nhau nguyên ngày.
Mẹ tao thì đợt này giảm trí nhớ, để đồ đâu quên đấy, cất kỹ quá lại bảo ai ăn cắp. Xong cả ngày cứ lải nhải liên tục đứa nào ăn cắp quần áo của tôi
Thằng cu nhà tao thì bà chiều nên trái ý tý là nó gào lên khóc hoặc ăn vạ.
Nhiều lúc tao muốn chết mẹ đi cho xong, cảm thấy cái đéo gì cũng mệt mỏi. lúc tao viết stt này là mẹ tao vãn đang rên rỉ từ tầng 1 lên tầng 3 xong đi từ tầng 3 xuống tầng 1 chỉ đúng 1 điệp khúc đứa nào ăn cắp quần áo của tôi.

Chuyện tình cảm của tao thì chúng mày cũng biết, tính tao có cái gì tao nổ thẳng đéo phải kiểu này kiểu nọ. Mà tao luỵ, yêu ai tao cũng luỵ cũng ngu như 1 con chó. Tao thật sự thấy chán mọi thứ. Nó nghĩ tao ko đi làm, nó nghĩ tao này nọ. Cái tao cần chỉ là những cái nó qtam tao nhỏ nhoi vì nó bên đức tao bên việt nam. Nhưng nó lúc đeow nào cũng nghĩ tao đòi hỏi nó như vợ nó đòi hỏi nó. Tao xác định là bồ thì tao sẽ là bồ. Tao sẽ chỉ đòi hỏi nếu nó đòi hỏi quá nhiều từ tao.

Chốt hạ cuộc sống tao như lồn, đéo được cái tích sự gì
mày kết bạn zalo vs tao dc ko? k phải tao gạ chịch đâu mà là tao vs mày hơi giống hoàn cảnh gia đình.
 
Bố mẹ tao cũng gần 70 tuổi, bố tao chắc sang năm đéo nhận ra tao là ai mất. Rượu chè nhiều nên thần kinh ko ổn định, nói lải nhải cả ngày xong chửi cả ngày
Mẹ tao thì ngày xưa mắc bệnh tâm thần 4 năm, tưởng chết, mất hết tiền bạc trời cho sống. Âu cũng coi là sự đánh đổi.
Tao thì ngu, học hành đang tử tế, vạch sẵn trường đại học và đầu ra rõ ràng thì đùng cái tao chửa rồi nghỉ học. Ở nhà nuôi con. Tính đồng bóng đi làm đâu cũng max 2 năm tao nghỉ. Làm văn phòng đang nhàn hạ thì tao bỏ đi kinh doanh, thời đó kiếm được. Xong từ lúc tao ăn thịt chó là đời tao bễ Vcl luôn.
Đến giờ cũng 8 năm rồi, tao vẫn chẳng biết cuộc sống tao sẽ đi về đâu. Tao chẩng thích 1 công việc gì. Đi làm đéo gì cũng lồn nào cũng tị nạnh nhau. Nhịn 1 thì cno ngồi lên đầu 100. Dần t cũng chán t bỏ hết chẩng đi làm gì

Bố tao lu hay vứt chìa khoá linh tinh rồi đổ cho mẹ tao lấy, thế là chửi nhau từ sáng đến tối. Tuần 7 ngày chắc 7 ngày bố mẹ tao chửi nhau nguyên ngày.
Mẹ tao thì đợt này giảm trí nhớ, để đồ đâu quên đấy, cất kỹ quá lại bảo ai ăn cắp. Xong cả ngày cứ lải nhải liên tục đứa nào ăn cắp quần áo của tôi
Thằng cu nhà tao thì bà chiều nên trái ý tý là nó gào lên khóc hoặc ăn vạ.
Nhiều lúc tao muốn chết mẹ đi cho xong, cảm thấy cái đéo gì cũng mệt mỏi. lúc tao viết stt này là mẹ tao vãn đang rên rỉ từ tầng 1 lên tầng 3 xong đi từ tầng 3 xuống tầng 1 chỉ đúng 1 điệp khúc đứa nào ăn cắp quần áo của tôi.

Chuyện tình cảm của tao thì chúng mày cũng biết, tính tao có cái gì tao nổ thẳng đéo phải kiểu này kiểu nọ. Mà tao luỵ, yêu ai tao cũng luỵ cũng ngu như 1 con chó. Tao thật sự thấy chán mọi thứ. Nó nghĩ tao ko đi làm, nó nghĩ tao này nọ. Cái tao cần chỉ là những cái nó qtam tao nhỏ nhoi vì nó bên đức tao bên việt nam. Nhưng nó lúc đeow nào cũng nghĩ tao đòi hỏi nó như vợ nó đòi hỏi nó. Tao xác định là bồ thì tao sẽ là bồ. Tao sẽ chỉ đòi hỏi nếu nó đòi hỏi quá nhiều từ tao.

Chốt hạ cuộc sống tao như lồn, đéo được cái tích sự gì
dc thì inb tao. tao cho mày sdt
 
Bố mẹ tao cũng gần 70 tuổi, bố tao chắc sang năm đéo nhận ra tao là ai mất. Rượu chè nhiều nên thần kinh ko ổn định, nói lải nhải cả ngày xong chửi cả ngày
Mẹ tao thì ngày xưa mắc bệnh tâm thần 4 năm, tưởng chết, mất hết tiền bạc trời cho sống. Âu cũng coi là sự đánh đổi.
Tao thì ngu, học hành đang tử tế, vạch sẵn trường đại học và đầu ra rõ ràng thì đùng cái tao chửa rồi nghỉ học. Ở nhà nuôi con. Tính đồng bóng đi làm đâu cũng max 2 năm tao nghỉ. Làm văn phòng đang nhàn hạ thì tao bỏ đi kinh doanh, thời đó kiếm được. Xong từ lúc tao ăn thịt chó là đời tao bễ Vcl luôn.
Đến giờ cũng 8 năm rồi, tao vẫn chẳng biết cuộc sống tao sẽ đi về đâu. Tao chẩng thích 1 công việc gì. Đi làm đéo gì cũng lồn nào cũng tị nạnh nhau. Nhịn 1 thì cno ngồi lên đầu 100. Dần t cũng chán t bỏ hết chẩng đi làm gì

Bố tao lu hay vứt chìa khoá linh tinh rồi đổ cho mẹ tao lấy, thế là chửi nhau từ sáng đến tối. Tuần 7 ngày chắc 7 ngày bố mẹ tao chửi nhau nguyên ngày.
Mẹ tao thì đợt này giảm trí nhớ, để đồ đâu quên đấy, cất kỹ quá lại bảo ai ăn cắp. Xong cả ngày cứ lải nhải liên tục đứa nào ăn cắp quần áo của tôi
Thằng cu nhà tao thì bà chiều nên trái ý tý là nó gào lên khóc hoặc ăn vạ.
Nhiều lúc tao muốn chết mẹ đi cho xong, cảm thấy cái đéo gì cũng mệt mỏi. lúc tao viết stt này là mẹ tao vãn đang rên rỉ từ tầng 1 lên tầng 3 xong đi từ tầng 3 xuống tầng 1 chỉ đúng 1 điệp khúc đứa nào ăn cắp quần áo của tôi.

Chuyện tình cảm của tao thì chúng mày cũng biết, tính tao có cái gì tao nổ thẳng đéo phải kiểu này kiểu nọ. Mà tao luỵ, yêu ai tao cũng luỵ cũng ngu như 1 con chó. Tao thật sự thấy chán mọi thứ. Nó nghĩ tao ko đi làm, nó nghĩ tao này nọ. Cái tao cần chỉ là những cái nó qtam tao nhỏ nhoi vì nó bên đức tao bên việt nam. Nhưng nó lúc đeow nào cũng nghĩ tao đòi hỏi nó như vợ nó đòi hỏi nó. Tao xác định là bồ thì tao sẽ là bồ. Tao sẽ chỉ đòi hỏi nếu nó đòi hỏi quá nhiều từ tao.

Chốt hạ cuộc sống tao như lồn, đéo được cái tích sự gì
Đời khi đéo nào nó cũng trực trược xô ta ngã thôi mày. Cứ vui vẻ mà sống
Tao nghiệm ra rồi. Bình thường thì thấy mình khổ vl ra. Khi nào cũng việc này việc kia. Lo hết cái này đến cái khác.
Nhưng rồi đùng 1 cái biến cố sảy ra mới thấy những lúc bt ấy còn hp chán. Đơn cử mày chỉ việc đau răng không ăn được gì xem thấy những lúc có miếng cơm nguội ăn đã hp lắm rồi.
Tao cũng đọc truyện của mày rồi. Cũng thông cảm lắm nhưng tao có phải mày đéo đâu nên cũng chả hiểu hết được.
Thôi thì chúc màu vững tin
 
Bố mẹ tao cũng gần 70 tuổi, bố tao chắc sang năm đéo nhận ra tao là ai mất. Rượu chè nhiều nên thần kinh ko ổn định, nói lải nhải cả ngày xong chửi cả ngày
Mẹ tao thì ngày xưa mắc bệnh tâm thần 4 năm, tưởng chết, mất hết tiền bạc trời cho sống. Âu cũng coi là sự đánh đổi.
Tao thì ngu, học hành đang tử tế, vạch sẵn trường đại học và đầu ra rõ ràng thì đùng cái tao chửa rồi nghỉ học. Ở nhà nuôi con. Tính đồng bóng đi làm đâu cũng max 2 năm tao nghỉ. Làm văn phòng đang nhàn hạ thì tao bỏ đi kinh doanh, thời đó kiếm được. Xong từ lúc tao ăn thịt chó là đời tao bễ Vcl luôn.
Đến giờ cũng 8 năm rồi, tao vẫn chẳng biết cuộc sống tao sẽ đi về đâu. Tao chẩng thích 1 công việc gì. Đi làm đéo gì cũng lồn nào cũng tị nạnh nhau. Nhịn 1 thì cno ngồi lên đầu 100. Dần t cũng chán t bỏ hết chẩng đi làm gì

Bố tao lu hay vứt chìa khoá linh tinh rồi đổ cho mẹ tao lấy, thế là chửi nhau từ sáng đến tối. Tuần 7 ngày chắc 7 ngày bố mẹ tao chửi nhau nguyên ngày.
Mẹ tao thì đợt này giảm trí nhớ, để đồ đâu quên đấy, cất kỹ quá lại bảo ai ăn cắp. Xong cả ngày cứ lải nhải liên tục đứa nào ăn cắp quần áo của tôi
Thằng cu nhà tao thì bà chiều nên trái ý tý là nó gào lên khóc hoặc ăn vạ.
Nhiều lúc tao muốn chết mẹ đi cho xong, cảm thấy cái đéo gì cũng mệt mỏi. lúc tao viết stt này là mẹ tao vãn đang rên rỉ từ tầng 1 lên tầng 3 xong đi từ tầng 3 xuống tầng 1 chỉ đúng 1 điệp khúc đứa nào ăn cắp quần áo của tôi.

Chuyện tình cảm của tao thì chúng mày cũng biết, tính tao có cái gì tao nổ thẳng đéo phải kiểu này kiểu nọ. Mà tao luỵ, yêu ai tao cũng luỵ cũng ngu như 1 con chó. Tao thật sự thấy chán mọi thứ. Nó nghĩ tao ko đi làm, nó nghĩ tao này nọ. Cái tao cần chỉ là những cái nó qtam tao nhỏ nhoi vì nó bên đức tao bên việt nam. Nhưng nó lúc đeow nào cũng nghĩ tao đòi hỏi nó như vợ nó đòi hỏi nó. Tao xác định là bồ thì tao sẽ là bồ. Tao sẽ chỉ đòi hỏi nếu nó đòi hỏi quá nhiều từ tao.

Chốt hạ cuộc sống tao như lồn, đéo được cái tích sự gì
Đọc xong tâm hự của e , càng làm a thêm động lực nháy máy cái thằng ở Đức kia :ah::ah::ah:
 
Top