Những câu chuyện ma có thật và đêm mưa.

C nha cưng, chỗ bán phở ấy
Lúc nào qua đó say cỡ nào cũng có cảm giác đéo nên ở lại mà không biết vì sao, có đợt uống từ 9h đêm đến 2h say sml đám bạn nó năn nỉ ngủ lại, cũng muốn lắm mà có cái gì đó cứ thôi thúc đi về. Xuống cái thang mà cứ bị gấp gáp phải cuốn cho nhanh giờ đọc còm anh em xi sợ vcl. T block A nhé
 
(TRUYỆN MA có thật ở bệnh viện Đồng Nai cũ)
"Hồn Về Kêu Oan"

Ngày 24/7/2013, Cơ quan Công an tỉnh Đồng Nai vào cuộc điều tra vụ kỳ án nữ hộ lý tử vong trong phòng của bệnh viện với nhiều vết đâm, và 2 con dao vẫn dính trên người. Theo như thông tin điều tra tại hiện trường cho thấy trong phòng nơi xảy ra án mạng mọi thứ đều bình thường không có dấu hiệu xô xác hay xáo trộn đồ đạc..."

Có lẽ nhiều người vẫn còn nhớ vụ kỳ án này của 2 năm trước đây, sau khi phát hiện được thi thể nạn nhân thì vụ án đã gây ra một cú sock cho dư luận và nhanh chóng có mặt trên hầu hết các trang báo lớn từ trong cho đến ngoài tỉnh.
Và đây cũng chính là sự kiện bắt đầu cho những tin đồn kinh dị “hồn về kêu oan”

Lời kể 1: Đêm ấy anh trực đêm thường thì bệnh viện lúc nào cũng đông người nên cái chuyện ma cỏ thì không sợ lắm, nghe thì nghe mấy anh mấy chú làm trước kể lại này nọ chứ anh không thấy nên cũng không để ý mấy, nhưng sau vụ cô hộ lý chết trong phòng thì cứ mỗi lần anh đi ngang đó là không khí nó cứ lành lạnh.

Hôm đó cũng cỡ 9 giờ rưỡi tối, người nhà bệnh nhân đi nuôi bệnh nằm la liệt khắp các dãy hành lang bệnh viện.

Tay cầm bộ đàm tay cầm đèn pin anh đứng dựa lưng vào tường đưa mắt nhìn xung quanh, cho đến khi mắt anh chú ý đến một người phụ nữ mặt áo hộ lý đang đứng ở góc tường khuất sau quầy thanh toán quay lưng về phía anh.

Thấy lạ vì tóc cô hộ lý này hơi bù xù và quần áo thì xốc xếch, nghĩ bụng có chuyện nên anh tiến đến chỗ chị ta nhưng chưa tới kịp thì chị ta bỏ đi vào cái con hẻm bên hông quầy thanh toán, anh bước nhanh hơn và gọi nhỏ “này chị ơi!”

Hình như nghe thấy tiếng anh gọi nên chị ta dừng lại nhưng lưng vẫn quay về phía anh, không hiểu sao lúc đó anh thấy con hẻm nó lạnh lắm, lạnh ớn cả ốc. Bước gần hơn được vài bước thì chị ta thình lình bỏ đi tiếp nhưng đến lúc này thì anh mới nhận ra là chị ta không hề bước, nó giống như kiểu chị ta lướt đi ấy.

Vì trời tối nên a định dùng đèn pin soi thử xuống bàn chân chị ta xem đúng không nhưng chưa kịp soi thì chị ta đã rẽ qua góc của con hẻm. A chạy theo thì vô tình đụng trúng một bé thực tập ở góc rẽ.

Con bé chưa kịp hiểu chuyện gì thì anh hỏi nó “em có thấy chị hộ lý nào vừa đi ngang qua em không” con bé quay lại sau lưng rồi nhìn chung quanh bảo “dạ không”

Đứng đấy vài phút suy nghĩ con hẻm này rõ ràng có hình chữ L, 1 đầu thông ra quầy thanh toán 1 đầu thông ra sân bệnh viện mà taxi hay đậu, anh với con bé kia cả 2 cùng đi vào và đụng nhau ở khúc rẽ, mà chị hộ lý lúc nãy chỉ cách a có vài bước chân khuất qua có vài giây thì sao mà cả 2 anh em không ai thấy được.

Hơi sợ về kể lại cho mấy anh trực chung nghe mấy anh bảo là gặp ma rồi lúc đó mới thật sự là xanh mặt và nhớ lại vụ cô hộ lý...

Lời kể 2: "Cô ơi, tụi con muốn nhờ cô kể lại vài lời đồn truyện ma có thật tại bệnh viện Đồng Nai cũ phía đối diện được không cô?"

"Truyện ma hả? Ừm, được. Cô bán tạp hóa ở gần cổng bệnh viện này cũng gần chục năm rồi, chuyện ma bệnh viện thì cô nghe nhiều lắm, nhưng chứng kiến tận mắt thì đúng một lần.

Hôm đấy cũng là đúng 7 ngày cái cô hộ lý chết, đêm đó tầm 11h đêm như bình thường, mấy chú bảo vệ đứng ở cổng gọi và ra hiệu cho cô mang nước với thuốc lá vào, khi đem vào thì mấy chú bảo thằng Tám nó nói cô đợi nó thanh toán tiền thiếu tháng này luôn.

Nhưng vì tiệm không có ai trông nên cô nói để cô đi vào tìm luôn cho nhanh, mấy chú cũng ừm rồi nói bộ đàm cho thằng Tám biết là cô vào.

Đêm cũng khuya rồi đi từ cổng bệnh viện rồi ngang qua tới chỗ nhà thuốc thì tự nhiên ở đâu gió nó thổi qua làm cô lạnh hết cả người, đi được vài bước nữa thì cô thấy có người đang đứng nhìn mình ở phía trước mặt bên góc chéo tay trái, chỗ mấy chiếc xe cấp cứu với taxi hay đậu đó.

Vừa đi cô vừa nhìn về phía cái người đang đứng, không dám nhìn thẳng mà cứ lơ lơ nhìn qua, càng bước về phía trước thì cô càng nhìn rõ hơn đó là một người phụ nữ mặc áo hộ lý tóc tay thì bù xù, nghĩ đến cô hộ lý vừa mất sợ quá cô quay lưng lại định bụng đi trở ra không đi tìm thằng Tám nữa.

Nhưng vừa quay lưng ra thì đập ngay vào mắt cô cũng cùng bên góc đậu xe đó cũng có một người phụ nữ, dáng người y như thế, đứng gục mặt bên cạnh vách tường nhìn thẳng về phía bệnh viện.

Tay chân cô run lẫy bẫy, quay người nhìn lại cái góc cũ thì vẫn thấy, cả hai phía đằng sau đằng trước gì cũng thấy người gì mà đi nhanh dữ vậy, sợ quá cô chạy bán sống bán chết ra tới chốt bảo vệ, nhưng cô không dám la vì sợ người ta nói mình điên.

Tới cổng mấy chú hỏi cô bị gì mà chạy, cô kể lại thì mấy chú nhìn nhau như kiểu quen với chuyện này lắm, rồi tụi nó bảo em thấy hoài không sao đâu, chị về đi tí em kêu thằng Tám ra quán luôn.
Bữa đó về cô còn không dám ngủ cứ sợ sợ là cái cô đó đi theo mình.

Lời kể 3: Nghe mấy chú bảo vệ kể lại gần 3 tuần sau cái vụ án đó đêm ấy cả bệnh viện náo động vì tiếng thét của một cô y tá. Lúc ngươì ta xông vào thì thấy cô gái nằm bất tỉnh trong đấy y như tư thế của cô hộ lý đã mất.

Theo như lời kể của cô y tá thì đêm đó tầm 2h sáng sau ca trực đêm cô gái ngủ quên tại ngay căn phòng đã xảy ra án mạng.

Cô kể lúc đang mơ mơ màng màng ngủ thì "Ầm" một tiếng vỗ bàn lớn nghe đinh tai làm cô tỉnh giấc, nhìn chung quanh căn phòng giờ chẳng có ai ngoài mình, nghĩ chắc đã mớ nên cô bước ra ngoài mở cửa để đến phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh, nhưng cô phát hiện ai đó đã khóa cửa phòng lại từ bên ngoài.

Quay lại tìm chìa khóa trong hộp tủ cô có cảm giác như có ai đó đang ở trong phòng cùng mình nhưng chỉ là cô không thể nhìn thấy.

Cô bắt đầu phát hoảng khi tìm hoài mà không thấy được chìa khóa, lúc này thì cái cảm giác đó càng rõ hơn khi bên tai cô bắt đầu nghe thấy những lời thì thào gê rợn...

"Oan... Oan... Oan lắm..."

Rồi lại đến những tiếng khóc thúc thích vang dần lên trong gió lúc nhỏ lúc to, bây giờ đến cái tiếng quạt máy cũng trở nên đáng sợ với cô.

Đứng giữa phòng cô sợ hải nhìn mọi thứ chung quanh như nữa muốn nữa không tìm ra cái người đang ở cùng mình trong phòng, buộc miệng cô hỏi.

“Ai. ..ai ai vậy ra đi đừng có hù em...”

Sau câu hỏi đó thì sống lưng cô trở nên lạnh buốt, lưng cô như có cảm giác đang hướng trực tiếp về phía 1 chiếc tủ lạnh đang mở cửa, hơi lạnh phà thẳng vào lưng mình...

Cô từ từ quay lại và ngất đi ngay sau đó khi nhìn thấy dáng người và gương mặt trắng bệt của cô hộ lý đã mất 3 tuần trước...
Sau khi được sơ cứu và hồi tỉnh cô được chuẩn đoán là mệt mõi và kiệt sức do làm việc quá sức.

Bài viết trên được dựa vào ngày tháng và các sự kiện có thật, riêng về phần 3 lời kể thì đó chỉ là “lời kể” không có một bằng chứng hay dẫn chứng cụ thể nào.
 
Lúc nào qua đó say cỡ nào cũng có cảm giác đéo nên ở lại mà không biết vì sao, có đợt uống từ 9h đêm đến 2h say sml đám bạn nó năn nỉ ngủ lại, cũng muốn lắm mà có cái gì đó cứ thôi thúc đi về. Xuống cái thang mà cứ bị gấp gáp phải cuốn cho nhanh giờ đọc còm anh em xi sợ vcl. T block A nhé
bên đó giá ngon + view mát
cuối tuần lại có đờn ca tài tử nữa
ghét nhất t7, CN, phía sông bên kia kara thôi, hát dở mà hát lớn
còn lại thì 5 tầng trên cùng của bất cứ dãy nào có người Tàu, người Hàn sống
để nào rảnh kể thêm chuyện lạc lên đó, bùa dán đầy nhà nữa
 
bên đó giá ngon + view mát
cuối tuần lại có đờn ca tài tử nữa
ghét nhất t7, CN, phía sông bên kia kara thôi, hát dở mà hát lớn
còn lại thì 5 tầng trên cùng của bất cứ dãy nào có người Tàu, người Hàn sống
để nào rảnh kể thêm chuyện lạc lên đó, bùa dán đầy nhà nữa
Rẻ thật,có thằng bạn vừa mới hốt 1 căn 90m2 2 pn bên ấy 1 tỷ 9 rộng thêng thang view sông mát rượi không cần máy lạnh.
Vụ bùa thì đi cứ thấy vài nhà dán trước cửa cũng ớn thật, dưới lầu cái siêu thị bỏ hoang nhìn càng âm u :too_sad:
 
Rẻ thật,có thằng bạn vừa mới hốt 1 căn 90m2 2 pn bên ấy 1 tỷ 9 rộng thêng thang view sông mát rượi không cần máy lạnh.
Vụ bùa thì đi cứ thấy vài nhà dán trước cửa cũng ớn thật, dưới lầu cái siêu thị bỏ hoang nhìn càng âm u :too_sad:
Bỏ hoang do bán ế đấy, thấy cái ATM cũng chả có ma nào rút, toàn chạy lên đầu Nguyễn Lương Bằng
Khu bên này chưa ghê đâu, khu đối diện bên kia im ắng hơn, chỗ Vinmart ấy.
 
Bỏ hoang do bán ế đấy, thấy cái ATM cũng chả có ma nào rút, toàn chạy lên đầu Nguyễn Lương Bằng
Khu bên này chưa ghê đâu, khu đối diện bên kia im ắng hơn, chỗ Vinmart ấy.
Chưa bao giờ qua tới block vinmart toàn loay hoay bên dãy circle K với gs25 thui, khu bên vin có gì mà ghê thế m
mà khu đó rộng vl đi từ block này sang block khác vã mồ hôi
 
Chưa bao giờ qua tới block vinmart toàn loay hoay bên dãy circle K với gs25 thui, khu bên vin có gì mà ghê thế m
mà khu đó rộng vl đi từ block này sang block khác vã mồ hôi
Phong thủy tối hơn bên này.
Bên này chỗ CircleK đc cái công viên mặt tiền, nắng chiếu thẳng tới. Bên Vin bị rào chắn với xe vô nên khuất.
Trên lầu có cái hồ bơi nữa mà chưa bao giờ qua, thấy trẻ em chơi phải có người lớn canh chừng, làm như bị bắt hay kéo giò không bằng
 
Phong thủy tối hơn bên này.
Bên này chỗ CircleK đc cái công viên mặt tiền, nắng chiếu thẳng tới. Bên Vin bị rào chắn với xe vô nên khuất.
Trên lầu có cái hồ bơi nữa mà chưa bao giờ qua, thấy trẻ em chơi phải có người lớn canh chừng, làm như bị bắt hay kéo giò không bằng
Vào chơi thấy không khí luôn u ám nghĩ chắc là cũ thôi ai dè cũng nhiều chuyện vl :too_sad:
 
Có con ma nữ, đêm đéo nào cũng xoã tóc bôi mặt trắng ởn ở trong phòng mà đéo dám đuổi nó đi, hôm nào sợ quá thì lại phải trốn vài ngày, ra khỏi nhà mà nhiều hôm vẫn sợ quá cả tháng đéo muốn về :))
 
Vào chơi thấy không khí luôn u ám nghĩ chắc là cũ thôi ai dè cũng nhiều chuyện vl :too_sad:
Ừ, sự tích chung cư có lên báo rồi.
Thằng chủ bán nhà chung cư, 1 nhà cho nhiều người. Rồi ôm tiền bỏ chạy mà không giao sổ đỏ. Dân ở đây nhiều người tự tử vì vay ngân hàng số tiền lớn mà không có nhà ở. Chưa kể chết lúc xây dựng nữa.
 
Đã khuya rồi, các vị huynh đài hãy giữ cho tâm được an lạc để không bị mộng mị.

Nãy giờ Dybala lướt qua biết bao comment và câu chuyện vì sợ ma nên không dám đọc, xin thứ lỗi, mai Dybala sẽ đọc bù!
Tưởng Dybala đọc xong trùm mền ngủ ngay.?
 
Ừ, sự tích chung cư có lên báo rồi.
Thằng chủ bán nhà chung cư, 1 nhà cho nhiều người. Rồi ôm tiền bỏ chạy mà không giao sổ đỏ. Dân ở đây nhiều người tự tử vì vay ngân hàng số tiền lớn mà không có nhà ở. Chưa kể chết lúc xây dựng nữa.
Không dám tìm đọc, sợ đọc xong không bao giờ dám qua nữa luôn mất :too_sad:
Q7 thấy được mỗi chỗ ấy rẻ mà đẹp, thôi giờ lại đi tìm chỗ khác hic
 
nhân đây t xin góp vào câu chuyện có thật của tao , hồi t đi học trên sg ở một chung cư cũ ở q5,chắc cũng thời pháp xây nên xác cái đại học hồng bàng , chung cư t ở lầu 3 , đm chung toàn bọn tàu nên căn nào nhà nấy cũng có bùa, t ở chung với 2 thằng e , lúc nhà có ng thì ko sao , lúc t ngủ một mình là bị đè ,t cũng nhận dạng được người nhưng mờ mờ ảo ảo chỉ thấy tóc dài đi lòng vòng trong nhà ,t cũng kệ mẹ nó chỉ là cố dậy mà ko được hồi r t ngủ lại luôn, riết r t cũng quen r sau thời gian thấy sg ngột ngạt quá t về quê sinh sống luôn , sau này t tâm sự với mấy thằng e t thì nó cũng bị y chang t và cũng chuyển đi, chung cư t ớ cũng nhiều chuyện ly kỳ nghĩ lại cũng sợ.
 
Không dám tìm đọc, sợ đọc xong không bao giờ dám qua nữa luôn mất :too_sad:
Q7 thấy được mỗi chỗ ấy rẻ mà đẹp, thôi giờ lại đi tìm chỗ khác hic
Rẻ đẹp thì có, nhưng tối có mùi lạ nhé. Rất hôi. Tối nào cũng vậy.
Theo tìm hiểu thì, người ta bảo, mùi từ bãi rác lớn bên Bình Chánh thổi qua (bãi rác thành phố dồn về).
Nhưng khó hiểu là, nếu gió thổi thì phải cả sáng tối đều có mùi chứ. Đây chỉ tối hoặc khuya mới có, và ở phòng đầu nhà hay giữa nhà mới có, dù lầu trên hay lầu dưới.
Hỏi 1 số người có linh tính, thì họ bảo, có xuất hiện quỷ. Vì quỷ mới có mùi hôi thối, ẩm mốc... Ngoài ra, chỉ có quỷ mới khớp được vụ, "TAO GIẾT CHÚNG MÀY"
 
nhân đây t xin góp vào câu chuyện có thật của tao , hồi t đi học trên sg ở một chung cư cũ ở q5,chắc cũng thời pháp xây nên xác cái đại học hồng bàng , chung cư t ở lầu 3 , đm chung toàn bọn tàu nên căn nào nhà nấy cũng có bùa, t ở chung với 2 thằng e , lúc nhà có ng thì ko sao , lúc t ngủ một mình là bị đè ,t cũng nhận dạng được người nhưng mờ mờ ảo ảo chỉ thấy tóc dài đi lòng vòng trong nhà ,t cũng kệ mẹ nó chỉ là cố dậy mà ko được hồi r t ngủ lại luôn, riết r t cũng quen r sau thời gian thấy sg ngột ngạt quá t về quê sinh sống luôn , sau này t tâm sự với mấy thằng e t thì nó cũng bị y chang t và cũng chuyển đi, chung cư t ớ cũng nhiều chuyện ly kỳ nghĩ lại cũng sợ.
M giống t đấy, t hay ngủ trước cái gương, hôm đấy buổi chiều t nằm giấc cho khoẻ, ngủ bữa đấy kiểu mệt khó thở lắm, nằm mơ, t mệt quá ráng mở mắt ra mà mở không được, lúc đó t vẫn suy nghĩ trong đầu được mà cố gắng mở mắt phải tầm mấy phút, lúc t gần mở hé hé được rồi, t nhìn vô cái gương có cái bòng đen trong gương từ từ nó bay lên. Ớn thiệt.
 
Rẻ đẹp thì có, nhưng tối có mùi lạ nhé. Rất hôi. Tối nào cũng vậy.
Theo tìm hiểu thì, người ta bảo, mùi từ bãi rác lớn bên Bình Chánh thổi qua (bãi rác thành phố dồn về).
Nhưng khó hiểu là, nếu gió thổi thì phải cả sáng tối đều có mùi chứ. Đây chỉ tối hoặc khuya mới có, và ở phòng đầu nhà hay giữa nhà mới có, dù lầu trên hay lầu dưới.
Hỏi 1 số người có linh tính, thì họ bảo, có xuất hiện quỷ. Vì quỷ mới có mùi hôi thối, ẩm mốc... Ngoài ra, chỉ có quỷ mới khớp được vụ, "TAO GIẾT CHÚNG MÀY
À gần đây có chuyện chính t trải nghiệm là đi thang máy cứ lên lầu cần lên bấm không bao giờ lên được mà nó cứ chạy lầu khác, lần nào đi cái thang ấy cũng bị chỉ có đổi thang khác là lên được trong khi ai khác như bạn t đi thì ko sao, đm sợ vl mốt ko dám ở khuya về một mình nữa :tire::too_sad::too_sad:
 
À gần đây có chuyện chính t trải nghiệm là đi thang máy cứ lên lầu cần lên bấm không bao giờ lên được mà nó cứ chạy lầu khác, lần nào đi cái thang ấy cũng bị chỉ có đổi thang khác là lên được trong khi ai khác như bạn t đi thì ko sao, đm sợ vl mốt ko dám ở khuya về một mình nữa :tire::too_sad::too_sad:
Thôi ráng đừng về khuya một mình mày. Có nhiều cái về khuya đêm hại não lắm.
 
Thôi ráng đừng về khuya một mình mày. Có nhiều cái về khuya đêm hại não lắm.
Chắc t nặng vía chưa thấy bao giờ, chỉ có 1 lần đi nhậu trong 1 cái chỗ bỏ hoang gần chục năm đang được tân trang để làm dự án khác, ngà ngà rồi đi vệ sinh tự nhiên nghe tiếng bạn rủ qua hút thuốc ở phòng bên cạnh, chạy qua thì ko thấy ai quay lại bàn thì thấy bạn nó đang còn ngồi :too_sad::too_sad::too_sad:
 
M giống t đấy, t hay ngủ trước cái gương, hôm đấy buổi chiều t nằm giấc cho khoẻ, ngủ bữa đấy kiểu mệt khó thở lắm, nằm mơ, t mệt quá ráng mở mắt ra mà mở không được, lúc đó t vẫn suy nghĩ trong đầu được mà cố gắng mở mắt phải tầm mấy phút, lúc t gần mở hé hé được rồi, t nhìn vô cái gương có cái bòng đen trong gương từ từ nó bay lên. Ớn thiệt.
nhiều lúc t tưởng mệt quá ngủ mới bị vậy , ko bk j nên không thấy sợ, nghe mấy thằng e t kể r co lần thằng bạn về ngủ cũng thấy thì t cũng xin rút luôn chung cư t đéo khác j chung cư ma của thằng châu tinh trì
 
Mà hại não sao có chuyện gì hay share đi mày
Cái mày nghe tiếng ai nói trong tai hầu như ai cũng bị, còn cái thấy thì vía của mỗi người nữa. Mà tốt nhất đừng có đi đâu về khuya một mình, hồi có lần đêm 30 tết t đi chơi, đi lố giờ về nhà hơn 1h t mới chạy về, t đi đến cái đoạn ở chỗ đó tại nạn rất nhiều, đang đi bình thường t k thấy một ai, nhà ai cũng tắt điện rồi, đèn đường còn sáng, tự nhiên loé lên cái bà cụ mặc áo kiểu thời xưa đang xách cái giỏ, t còn tính ghé lại hỏi để chở đi. Linh tính t tự nhiên thấy lạ t chạy đi luôn, t k dám quay đầu lại, nhà nhà thì đóng cửa hết, tự nhiên có bà cụ hơn 1h sáng đi ngoài đường một mình. Từ đó là t k đi chơi khuya nữa, bỏ luôn đi chơi quá 9h10h. Mấy người xưa có câu đi đêm có ngày gặp ma kiểu đúng nghĩa luôn.
Còn ông anh t bỏ đi chơi nét, từ cái đợt hay cắm đêm, đêm đó ổng kể lại đang đi đái, tầm khuya rồi, đi đái dô thấy cái thằng k có đầu đang ngồi trên cái ghế.
 
Top