Thấy thương cho các bạn sinh viên Hải Dương ở giữa hai làn đạn.

Đê Tiện

Cuồng Dâm Sinh Hoang Tưởng
Vietnam
Thấy thương cho các bạn sinh viên Hải Dương ở giữa hai làn đạn.

Hôm qua cả buổi chiều theo các em lên xe buýt, chuyển xuống xe thùng rồi vào điểm lấy mẫu, chị thấy các em đã làm việc như một người chiến sĩ vào trận. Gọi tập hợp lúc nào là tập hợp lúc đó. Phân công đến đâu các em đi đến đấy. Chỉ huy nói trang bị bảo hộ không đảm bảo an toàn, không được làm thì các em cũng phải đợi lệnh. Thế nhưng rồi nó lại thành ra các em chảnh chọe, đòi hỏi. Nếu có lỗi gì thì là lỗi ở người chỉ huy đã yêu cầu bảo hộ cho các em quá cao. Ở Bắc Giang, Bắc Ninh họ trang bị bảo hộ cấp 4. Vào Sài Gòn có thay đổi nên buổi đầu tiên chưa có thống nhất giữa chỉ huy và đơn vị tại Sài Gòn. Cuối cùng thì người buồn nhất chắc là các em.

Đi theo một nhóm 4 bạn nữ, thấy các bạn lúng túng. Không biết theo lệnh chỉ huy đi về hay ở lại làm tiếp khi thấy người dân đã xếp hàng chờ sẵn rồi. Mà chỉ huy kêu không làm mà làm, chắc sẽ không có lần sau tham gia đội hình nữa. Nhưng đâu ai hiểu. Họ chỉ biết mấy đứa sinh viên Hải Dương đòi hỏi, chảnh chọe. Thấy 4 đứa lúng túng chị thương quá mà không biết nói sao. Thật ra lúc đó chị cũng đã nghĩ: Trời ơi làm gì mà chỉ huy đòi hỏi cao quá vậy? Ở Sài Gòn bảo hộ chỗ nào chả như chỗ này. Giờ đòi bảo hộ tốt hơn thì đào đâu ra. Nhưng chị biết các em đâu có quyền quyết định. Chỉ huy lệnh thì phải nghe.

Các em kể 40 ngày ở Bắc Giang là được sắp xếp ở trong một điểm trường tiểu học, có ngày lấy mẫu liên tục hơn 10 tiếng, có đứa ngất xỉu vì làm việc trong bộ đồ bảo hộ nóng nực giữa sân bê tông nắng nóng. Nhưng khi có thông tin tuyển quân vào Sài Gòn vẫn không ngại xung phong. Oanh bảo chị là em khỏe lắm, có điều lúc đó tự nhiên ở sân bê tông hắt hơi nóng quá mạnh nên mới ngất xỉu. Đó cũng là lần đầu tiên trong đời em biết ngất xỉu là gì.

Chị không biết lần này các em có được hứa hẹn tài trợ gì hay không nhưng 40 ngày ở Bắc Giang, 30 ngày ở Bắc Ninh, 10 ngày ở Hải Dương trước đó làm gì có tài trợ.

Người ta nói các em vào đây ở khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Còn cái chị được nghe là đơn vị tổ chức đến phút cuối cùng không tìm được nơi nào cho đoàn nên đã phải nhờ cậy quận 1 để đưa đoàn vào ở. Thành thử giờ lại mang tiếng là ở khách sạn 5 sao. Chị thấy buồn và thương các em.

Người ta nói các em để dân chờ từ 1 giờ trưa "tính cho dân ngồi dang nắng cho chết virus hay gì", rồi đến 7 giờ tối mới xuất hiện. Xuất hiện rồi thì lằng nhằng chuyện đồ bảo hộ. Nhưng họ không biết đến Sài Gòn lúc 9 giờ nhưng các em chưa có chỗ ở ngay mà phải chờ đến đầu trưa mới được đưa vào cái khách sạn 5 sao đó. Chuyện không thống nhất này là lỗi do ai? Đâu phải lỗi do các em.
 
kẻ địch lợi dụng chia rẽ sự đoàn kết của dân tộc vn
vn vô địch :vozvn (16):
 
tại lũ ngu khoe trên face đi giải phóng SG, rồi đua nhau check in khách sạn 5 sao, tiktok các kiểu lo chả bị chửi chứ dân Y làm hộc cứt cả tháng nay ngủ bờ ngủ bụi đéo ai kêu, vin ngu thuê phải 1 lũ ngu nữa
 
tại lũ ngu khoe trên face đi giải phóng SG, rồi đua nhau check in khách sạn 5 sao, tiktok các kiểu lo chả bị chửi chứ dân Y làm hộc cứt cả tháng nay ngủ bờ ngủ bụi đéo ai kêu, vin ngu thuê phải 1 lũ ngu nữa
Bọn đấy là bọn định hướng xấu dư luận chứ tao nghĩ đi làm việc chẳng có đứa nào ngu mà khoe khoang cho cả xã hội như vậy.
 
Thế mới nói tao ghét bọn phản động, ba que, chống đối chế độ nhưng tao chưa bao giờ có quan điểm phân biệt vùng miền, dân tộc. Nhưng tao ghét bọn ngoại lai, bọn việt kiều hại nước.
Tôi cũng ghét chúng nó Xuân Hạ ạ.
 
Tôi cũng ghét chúng nó Xuân Hạ ạ.
Tôi không phải Xuân Hạ. Cam à bạn là bạn thân Xuân Hạ bạn đừng đùa như thế nữa. Không Xuân Hạ nó lại lập thớt chửi tôi bây giờ.
 
Tôi không phải Xuân Hạ. Cam à bạn là bạn thân Xuân Hạ bạn đừng đùa như thế nữa. Không Xuân Hạ nó lại lập thớt chửi tôi bây giờ.
Nó giờ làm bánh địt gái nhoè chim có nhớ gì đến tôi nữa đâu mà bạn thân hả bạn.
 
Bọn đấy là bọn định hướng xấu dư luận chứ tao nghĩ đi làm việc chẳng có đứa nào ngu mà khoe khoang cho cả xã hội như vậy.
mà bọn lồn này có phải tình nguyện cặc đâu, vin nó thuê 15 củ/ tháng bao ăn ở khách sạn 5* vào xét nghiệm cho khu dân cư VIN mà làm như SG cầu cứu ấy, thuê báo pr rầm rộ rồi các con trời chê ỏng chê eo mẹ bao y bác sỹ còn nằm đất ăn bánh mỳ cả tháng nay chả kêu, địt mẹ chửi là đúng lũ này ngu,lũ cầm đầu càng ngu
 
mà bọn lồn này có phải tình nguyện cặc đâu, vin nó thuê 15 củ/ tháng bao ăn ở khách sạn 5* vào xét nghiệm cho khu dân cư VIN mà làm như SG cầu cứu ấy, thuê báo pr rầm rộ rồi các con trời chê ỏng chê eo mẹ bao y bác sỹ còn nằm đất ăn bánh mỳ cả tháng nay chả kêu, địt mẹ chửi là đúng lũ này ngu,lũ cầm đầu càng ngu
Thôi ở đời bỏ qua mà sống bạn ạ. Cũng tại thông tin không chính xác và sự không thống nhất giữa hai bên gây hiểu nhầm trầm trọng mà ra.
 
Thôi ở đời bỏ qua mà sống bạn ạ. Cũng tại thông tin không chính xác và sự không thống nhất giữa hai bên gây hiểu nhầm trầm trọng mà ra.
báo chí tẩy trắng chứ dân mạng nó chửi cho sml, toàn khoe check in khách sạn 5* rồi đi giải phóng SG, bắt dân SG chờ 6 tiếng rồi bảo ko đủ yêu cầu kĩ thuật nên giải tán, địt cụ chúng nó lúc BG lâm nguy thì SG vs ĐN cử người vào nằm bờ nằm bụi có lên báo lồn đâu, bài pr của VIN cả tiếc là phản tác dụng, mẹ nó đi chống dịch đòi ăn ở 5* địt mẹ con trời, nhìn các y bác sỹ ở Bắc Giang mặc cái đống áo bảo hộ 10 kí ngày 18 tiếng phồng cả người mà xem, địt mẹ bao cảnh bác sĩ ngủ bờ ngủ bụi, ăn bánh mỳ nước lọc chả cay
 
Thấy thương cho các bạn sinh viên Hải Dương ở giữa hai làn đạn.

Hôm qua cả buổi chiều theo các em lên xe buýt, chuyển xuống xe thùng rồi vào điểm lấy mẫu, chị thấy các em đã làm việc như một người chiến sĩ vào trận. Gọi tập hợp lúc nào là tập hợp lúc đó. Phân công đến đâu các em đi đến đấy. Chỉ huy nói trang bị bảo hộ không đảm bảo an toàn, không được làm thì các em cũng phải đợi lệnh. Thế nhưng rồi nó lại thành ra các em chảnh chọe, đòi hỏi. Nếu có lỗi gì thì là lỗi ở người chỉ huy đã yêu cầu bảo hộ cho các em quá cao. Ở Bắc Giang, Bắc Ninh họ trang bị bảo hộ cấp 4. Vào Sài Gòn có thay đổi nên buổi đầu tiên chưa có thống nhất giữa chỉ huy và đơn vị tại Sài Gòn. Cuối cùng thì người buồn nhất chắc là các em.

Đi theo một nhóm 4 bạn nữ, thấy các bạn lúng túng. Không biết theo lệnh chỉ huy đi về hay ở lại làm tiếp khi thấy người dân đã xếp hàng chờ sẵn rồi. Mà chỉ huy kêu không làm mà làm, chắc sẽ không có lần sau tham gia đội hình nữa. Nhưng đâu ai hiểu. Họ chỉ biết mấy đứa sinh viên Hải Dương đòi hỏi, chảnh chọe. Thấy 4 đứa lúng túng chị thương quá mà không biết nói sao. Thật ra lúc đó chị cũng đã nghĩ: Trời ơi làm gì mà chỉ huy đòi hỏi cao quá vậy? Ở Sài Gòn bảo hộ chỗ nào chả như chỗ này. Giờ đòi bảo hộ tốt hơn thì đào đâu ra. Nhưng chị biết các em đâu có quyền quyết định. Chỉ huy lệnh thì phải nghe.

Các em kể 40 ngày ở Bắc Giang là được sắp xếp ở trong một điểm trường tiểu học, có ngày lấy mẫu liên tục hơn 10 tiếng, có đứa ngất xỉu vì làm việc trong bộ đồ bảo hộ nóng nực giữa sân bê tông nắng nóng. Nhưng khi có thông tin tuyển quân vào Sài Gòn vẫn không ngại xung phong. Oanh bảo chị là em khỏe lắm, có điều lúc đó tự nhiên ở sân bê tông hắt hơi nóng quá mạnh nên mới ngất xỉu. Đó cũng là lần đầu tiên trong đời em biết ngất xỉu là gì.

Chị không biết lần này các em có được hứa hẹn tài trợ gì hay không nhưng 40 ngày ở Bắc Giang, 30 ngày ở Bắc Ninh, 10 ngày ở Hải Dương trước đó làm gì có tài trợ.

Người ta nói các em vào đây ở khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Còn cái chị được nghe là đơn vị tổ chức đến phút cuối cùng không tìm được nơi nào cho đoàn nên đã phải nhờ cậy quận 1 để đưa đoàn vào ở. Thành thử giờ lại mang tiếng là ở khách sạn 5 sao. Chị thấy buồn và thương các em.

Người ta nói các em để dân chờ từ 1 giờ trưa "tính cho dân ngồi dang nắng cho chết virus hay gì", rồi đến 7 giờ tối mới xuất hiện. Xuất hiện rồi thì lằng nhằng chuyện đồ bảo hộ. Nhưng họ không biết đến Sài Gòn lúc 9 giờ nhưng các em chưa có chỗ ở ngay mà phải chờ đến đầu trưa mới được đưa vào cái khách sạn 5 sao đó. Chuyện không thống nhất này là lỗi do ai? Đâu phải lỗi do các em.
Tao đc chứng kiến tận mắt, các đội đi lấy mẫu xét nghiệm ở SG đi xe tải 3,5 tấn cũng kg phải ít. Có j dùng đó, nhất là đội hậu cần, cứ xe tải bỏ băng ghế lên ngồi với nhau thoii.
Làm việc từ 8g sáng tới 22g mới ngưng, tới bữa ăn vội hộp cơm nc suối để đó tự uống.... rất cực, nhưng tao thấy đó là điều tự hào, họ luôn thể hiện như là đc đi phục vụ, đc mang trên mình trách nhiệm... (chắc đâu đó cũng có người này người kia).
P/S: đm mà sao dân Sài lol bây giờ toàn nói giọng Bắc kg vậy mày??? Bọn nói ngọng anh 2 chắc bị đu càng hết cmnr!!
 
Tao đc chứng kiến tận mắt, các đội đi lấy mẫu xét nghiệm ở SG đi xe tải 3,5 tấn cũng kg phải ít. Có j dùng đó, nhất là đội hậu cần, cứ xe tải bỏ băng ghế lên ngồi với nhau thoii.
Làm việc từ 8g sáng tới 22g mới ngưng, tới bữa ăn vội hộp cơm nc suối để đó tự uống.... rất cực, nhưng tao thấy đó là điều tự hào, họ luôn thể hiện như là đc đi phục vụ, đc mang trên mình trách nhiệm... (chắc đâu đó cũng có người này người kia).
P/S: đm mà sao dân Sài lol bây giờ toàn nói giọng Bắc kg vậy mày??? Bọn nói ngọng anh 2 chắc bị đu càng hết cmnr!!
M đi lạc ở đâu trong SG mà nghe toàn giọng Bắc thế :vozvn (21): , nếu ra sân bay thì đúng cmnr:vozvn (16):
 
Top