The dark parts.

Lam_ng

Tho hong dam dang Hội Tam Hoàng
Part 1
Quãng thời gian trước khi thi c3 và sau khi thi c3 quả là một quãng thời gian khó khăn. Sự lo lắng đến với em như một hệ quả thiết yếu. Sau khi em thiếu 0.25 để đậu trường chuyên cấp 2 ở ĐN lúc đấy ( bây giờ thì không còn trường chuyên c2) thì mẹ em tỏ ra thất vọng, còn định đánh em nhưng bà em can ngăn. Lúc đấy em chỉ thấy khó hiểu thôi ...Tại sao lại như thế nhỉ ? Em nản đến mức cũng thiếu 0.25 điểm vào lớp chuyên trường làng bình thường ở ĐN luôn nhưng vẫn vào được vì có quan hệ. Em vẫn nhớ ngày đầu tiên xếp lớp, em ngồi im nghe các bạn hỏi điểm nhau mà trong lòng không khỏi xấu hổ, tính ra thì việc xin vào lớp mà thậm chí mình không đủ khả năng ở trong đấy cũng không tốt như em tưởng. Chỉ thấy xấu hổ đến tột cùng. Thế là xuyên suốt những năm cấp 2 em đã sống với nỗi ám ảnh thành tích như thế. Kết quả là lớp 6,7,8 em đều top 3 lớp nhưng em không thể chịu được nữa. Thế là lớp 9 em bắt đầu thả trôi mọi thứ. Cộng với những biến đổi tâm sinh lý thất thường của tuổi dậy thì, tâm lý em cực kì mất ổn định. Em khóc - cười rất khó kiểm soát và có những đêm chỉ nằm khóc. Buồn nhưng không có lý do, mất hết động lực sống,...Tất cả những dấu hiệu trên bắt đầu xuất hiện vào lớp 7. Ban đầu em có cầu cứu mọi người xung quanh chứ. Nhưng, mà tiếc là không thành nên là tự mình vậy.
Sau quãng tgian bỏ học đi chơi đéo học hành gì đi thi thì ngủ gục, em vẫn đậu vào trường không chuyên top 1 ĐN =)) Vẫn chán kinh khủng thế là
em bắt đầu tìm hiểu những chất kích thích như 1 loại giải pháp. Cuối cùng chọn được cần sa là cái an toàn nhất =))) Thế là thử cùng thuốc lá nhưng không thích thuốc lá lắm. Không nghiện nhé ! Ngoài ra em còn thử trò chơi tình ái =))) Bắt đầu tải tinder và chơi “zai” hihi. Đếm thì cũng gặp tầm 10 người đó. Chỉ gặp hút cần xong cùng lắm là bj hj thôi không địt nha. Chơi vẫn giữ mình chứ ai lại thả =))) Toang vcl
 
Sửa lần cuối:
Giờ lớn rồi nhìn lại thấy 0.25đ hồi xưa chỉ là con kiến cháu nhỉ, tiếc nuối mãi chẳng được gì =))
 
Haizz trường vớt tới hẳn 1 điểm mà mấy đứa thiếu 0,25 nó mang tâm lý sâu !
 
Giờ lớn rồi nhìn lại thấy 0.25đ hồi xưa chỉ là con kiến cháu nhỉ, tiếc nuối mãi chẳng được gì =))
Giờ lớn rồi nhìn lại thấy 0.25đ hồi xưa chỉ là con kiến cháu nhỉ, tiếc nuối mãi chẳng được gì =))
Chưa chú ơi =))) Đâu cũng là do cháu không giỏi như các bạn
 
Cần trộn thuốc lá hút sặc vl, mặc dù thường xuyên thuốc lá.
 
Mở bài ok r đó e, vào thân bài diễn biến cuộc săn chim đi nào.
 
Ngày xưa thi vào c3 được 58,5 điểm. Đến lúc thi Đh thì trượt, về gặp bạn bè thầy cô c2 chả ai tin =)) Đợt đấy sợ về nhà, vì về nhà là bị ông già say đánh nên đến năm c3 chả học hành gì nữa. Nhưng bây giờ cố gắng các thứ cũng học xong 2 cái bằng đại học, đang tính 2 năm nữa học thạc, lương 10 thu nhập 20 ở đất HN :nosebleed: Kể lể thế để e hiểu 1 điều: "tuổi trẻ có thể có sai lầm, nhưng đừng sai lầm cả đời "
GL in the future:vozvn (1):
 
Ngày xưa thi vào c3 được 58,5 điểm. Đến lúc thi Đh thì trượt, về gặp bạn bè thầy cô c2 chả ai tin =)) Đợt đấy sợ về nhà, vì về nhà là bị ông già say đánh nên đến năm c3 chả học hành gì nữa. Nhưng bây giờ cố gắng các thứ cũng học xong 2 cái bằng đại học, đang tính 2 năm nữa học thạc, lương 10 thu nhập 20 ở đất HN :nosebleed: Kể lể thế để e hiểu 1 điều: "tuổi trẻ có thể có sai lầm, nhưng đừng sai lầm cả đời "
GL in the future:vozvn (1):
Em không sợ em sai
Em chỉ thấy không thích cách mẹ e áp đặt thành tích lên em thôi
Giờ em thấy vô nghĩa =)))
Em giờ chỉ xem mình muốn gì thôi
 
Em không sợ em sai
Em chỉ thấy không thích cách mẹ e áp đặt thành tích lên em thôi
Giờ em thấy vô nghĩa =)))
Em giờ chỉ xem mình muốn gì thôi
Áp lực của e anh hiểu. Đợt đấy a vào c3 đã bị nhà trường chú ý vì c2 đã thi hsg thành phố, cả nhà trường thầy cô với mẹ kỳ vọng. Nhưng như a kể trên, toang vl. Kiểu từ con cưng thành con ghẻ không biết mấy người đã từng trải qua cảm giác đấy. Thế nhưng đến khi a bị nyc bỏ, a tự đi làm thêm tự đi học liên thông. Cứ thế cố gắng giờ nhìn lại cũng không biết sao mình có thể làm được, và giờ cũng chả ai áp đặt được vào anh rằng anh phải như nào, a phải thế nào. Vậy nên em nên tự thể hiện bản thân để lời nói có trọng lượng. Có tiền thì chả ai nói gì e nữa đâu =))
 
Áp lực của e anh hiểu. Đợt đấy a vào c3 đã bị nhà trường chú ý vì c2 đã thi hsg thành phố, cả nhà trường thầy cô với mẹ kỳ vọng. Nhưng như a kể trên, toang vl. Kiểu từ con cưng thành con ghẻ không biết mấy người đã từng trải qua cảm giác đấy. Thế nhưng đến khi a bị nyc bỏ, a tự đi làm thêm tự đi học liên thông. Cứ thế cố gắng giờ nhìn lại cũng không biết sao mình có thể làm được, và giờ cũng chả ai áp đặt được vào anh rằng anh phải như nào, a phải thế nào. Vậy nên em nên tự thể hiện bản thân để lời nói có trọng lượng. Có tiền thì chả ai nói gì e nữa đâu =))
Đúng r
Có tiền là có hết đó =)))))
 
Xưa tớ học trường chuyên c3 được 1 thời gian thì bị đuổi học, xong về nản vl toàn bài bạc, chơi bời, đàn đúm thôi, cả khu ai cũng bảo thằng này hỏng. Lên DH may mắn gửi thân vào dc 1 trường, sau ra đi làm cày bừa cũng may mắn cơ hội và tiền tài ổn định, mạnh nữa là khác, con đường phía trước rộng mở. Khi mà tài chính mày mạnh, mày xài tiền đúng chỗ và sống tử tế thì tiếng nói của mày có giá trị vl.
 
Xưa tớ học trường chuyên c3 được 1 thời gian thì bị đuổi học, xong về nản vl toàn bài bạc, chơi bời, đàn đúm thôi, cả khu ai cũng bảo thằng này hỏng. Lên DH may mắn gửi thân vào dc 1 trường, sau ra đi làm cày bừa cũng may mắn cơ hội và tiền tài ổn định, mạnh nữa là khác, con đường phía trước rộng mở. Khi mà tài chính mày mạnh, mày xài tiền đúng chỗ và sống tử tế thì tiếng nói của mày có giá trị vl.
Thì âu cũng phải tự mình nhận ra mới ngon được nhỉ =))))
Để toang thì mệt hihi
Em mới 16 thôi nên nhìn các anh các chú thế em cũng cố gắng theo lắm nè :smile:
 
Chuyện của cháu gái chú trải qua rồi. Còn thả trôi cả 3 năm cấp ba, tý nữa trượt đh, phải đi xách nước tiểu tưới rau cơ cháu ạ. Nhưng mà thay vì thả trôi bản thân, thì cháu nên tìm thấy một cái đam mê nào đấy mà theo đuổi. Vì cứ trôi mãi sẽ đến một lúc không còn thấy bờ đâu. Vượt qua những cái chuyện con con đấy sau này cháu nhìn lại nó sẽ chỉ là chuyện vớ vẩn cả thôi. Giá trị của một con người không dừng lại ở một thời điểm, mà là cả một cuộc đời 6, 7 mươi năm cơ. Giờ thì học bài đi cháu.
 
Part 1
Quãng thời gian trước khi thi c3 và sau khi thi c3 quả là một quãng thời gian khó khăn. Sự lo lắng đến với em như một hệ quả thiết yếu. Sau khi em thiếu 0.25 để đậu trường chuyên cấp 2 ở ĐN lúc đấy ( bây giờ thì không còn trường chuyên c2) thì mẹ em tỏ ra thất vọng, còn định đánh em nhưng bà em can ngăn. Lúc đấy em chỉ thấy khó hiểu thôi ...Tại sao lại như thế nhỉ ? Em nản đến mức cũng thiếu 0.25 điểm vào lớp chuyên trường làng bình thường ở ĐN luôn nhưng vẫn vào được vì có quan hệ. Em vẫn nhớ ngày đầu tiên xếp lớp, em ngồi im nghe các bạn hỏi điểm nhau mà trong lòng không khỏi xấu hổ, tính ra thì việc xin vào lớp mà thậm chí mình không đủ khả năng ở trong đấy cũng không tốt như em tưởng. Chỉ thấy xấu hổ đến tột cùng. Thế là xuyên suốt những năm cấp 2 em đã sống với nỗi ám ảnh thành tích như thế. Kết quả là lớp 6,7,8 em đều top 3 lớp nhưng em không thể chịu được nữa. Thế là lớp 9 em bắt đầu thả trôi mọi thứ. Cộng với những biến đổi tâm sinh lý thất thường của tuổi dậy thì, tâm lý em cực kì mất ổn định. Em khóc - cười rất khó kiểm soát và có những đêm chỉ nằm khóc. Buồn nhưng không có lý do, mất hết động lực sống,...Tất cả những dấu hiệu trên bắt đầu xuất hiện vào lớp 7. Ban đầu em có cầu cứu mọi người xung quanh chứ. Nhưng, mà tiếc là không thành nên là tự mình vậy.
Sau quãng tgian bỏ học đi chơi đéo học hành gì đi thi thì ngủ gục, em vẫn đậu vào trường không chuyên top 1 ĐN =)) Vẫn chán kinh khủng thế là
em bắt đầu tìm hiểu những chất kích thích như 1 loại giải pháp. Cuối cùng chọn được cần sa là cái an toàn nhất =))) Thế là thử cùng thuốc lá nhưng không thích thuốc lá lắm. Không nghiện nhé ! Ngoài ra em còn thử trò chơi tình ái =))) Bắt đầu tải tinder và chơi “zai” hihi. Đếm thì cũng gặp tầm 10 người đó. Chỉ gặp hút cần xong cùng lắm là bj hj thôi không địt nha. Chơi vẫn giữ mình chứ ai lại thả =))) Toang vcl
Hazz sao giống hồi mình còn học cấp 3 nhỉ ?
Mỗi cái nhà mình thiếu điều kiện ?
Sáng dậy chả hiểu sống sao cho hết hôm nay ...
 
Top