TRUYỆN MA : ĐẠO SĨ THIÊN SƯ PHÁI

CHAP 1 : CAO GIA

Hôm ấy tại phủ của ngu hậu cao Thừa minh ồn ào hơn mọi ngày , kẻ hầu người ở ra vào tấp nập không ngớt . Nguyên lai là hôm nay vợ của y cao phu nhân lâm bồn .

Trong một căn phòng rộng bấy giờ có hai người đang ngồi đó lòng nóng như lửa đốt . Một người khoảng chừng ba mươi tuổi thân mặc áo gấm , chân đi giầy thêu hoa đó chính là Cao Thừa Minh . Người còn lại là một lão bản khoảng năm mươi tuổi mặt to , mày rậm , trên người mặc một chiếc áo trường sam trắng , chân đi giày vải đã cũ . Đó chính là phụ thân của Cao Thừa Minh . danh tướng Cao Sùng Văn là người đã trấn áp cuộc nổi dậy của Lưu Tịch dưới triều đại của Đường Hiến Tông .

- Con trai , ngươi có thể ngừng đi đi lại lại trước mặt ta được không

Vị lão bản kia nâng chén trà vẫn còn đang bốc lên những làn khói trắng , nhấp một ngụm khoan khoái sau đó nhẹ giọng nói với nhi tử

- Cha à ! người thật sự không nóng lòng mà còn có thể ngồi đấy mà thưởng trà hay sao

- Ha ha ha ta đây đường đường là một danh tướng trải qua biết bao trận chiến , lại được sắc phong của hoàng thượng há lại vì một cái truyện cỏn con này mà lo lắng

Cao Sùng Văn chỉ vào bộ giáp treo ở góc nhà hào sảng nói

Cao thừa Minh còn đang định phản bác thì một tiếng khóc oe oe phát ra từ phòng của Cao phu nhân .

Cánh cửa phòng bỗng chốc bật mở , một bà mụ thân hình phốp pháp đi vào , tay ôm một đứa bé được bọc trong cái thứ lụa quý hiếm được dệt bằng tơ tằm với những bàn tay của những người thợ lành nghề An Nam , cái thứ vải ấy là cống vật mà An Nam cống nạp cho thiên triều , lại được đích thân hoàng đế ban thưởng cho nhà họ Cao .

- Chúc mừng Cao ngu hậu , chúc mừng Cao tướng quân . Cao phu nhân đã hạ sinh quý tử cho nhà họ cao ...

Bà đỡ thân hình mập mạp kia tên là gì mọi người cũng không ai rõ , chỉ biết người ta hay gọi là bà lưu , bà lưu này nghe nói là tổ tiên trước kia hành nghề bà đỡ , lại học được thứ thuốc chợ giúp cho việc lâm bồn của sản phụ , truyền thừa cũng đã được năm đời ở U Châu . Ở cái đất này không ai mà không biết câu bà Lưu mà đã lắc đầu thì họa may hoa đà tái thế mới có thể cứu được mà thôi.

cao sùng văn lúc này cũng không giữ được bình tĩnh bật khỏi ghế tây ôm lấy đứa cháu đích tô dâng lên cao mà nói .

- Cảm ơn liệt tổ liệt tông nhà họ cao đã phù hộ . Là con trai , là nhà họ cao đã có kẻ nối dõi tông đường . Thừa Minh đỡ lấy , ta phải đi thắp hương ở từ đường nhà họ cao .

Trở về phòng của mình , khoác lên mình bộ áo giáp đã theo mình sông pha trận mạc , thấm không biết bao nhiêu máu của quân thù . Giắt thanh bảo kiếm được hoàng đế ban tặng . Uy phong lẫm liệt hướng về phía từ đường mà bước .

Từ đường dòng họ cao nằm ở giữa trung tâm phủ ngu hậu , to lớn , bề thế lại được canh gác cả ngày lẫn đêm , đến con kiến còn khó chui lọt ấy nữa là con người .

Cao Sùng Văn vừa bước tới cửa , mấy tên lính canh cửa nhìn thấy đã vội vàng thi lễ hô lớn .

- Cao tướng quân có điều gì sai bảo chúng thuộc hạ

Cao Sùng Văn thấy vậy liền khoát tay

- Bổn tướng quân tới bái tạ tổ tiên cao gia , các ngươi cứ canh gác đi ta tự vào được .

Bên trong vẫn bày trí như cũ , hàng ngày vẫn có người chăm sóc quét dọn . Bên trên có treo một tấm hoàng phi lớn đề hoàng đế ban tặng , hai bên là hai tấm hoành phi nhỏ đề hai dòng chữ . Bên trái là trung nghĩa ái quốc , còn bên phải là lưu danh sử sách .

Rút ra mấy nén hương thắp lên Cao Sùng Văn mới quỳ xuống lầm bầm khấn

- Hôm nay là ngày mùng ba tháng mười năm trường khánh thứ hai , con dâu cao gia đã hạ sinh quý tử , nối dõi tông đường , tiếp tục sự nghiệp phát huy quang đại của dòng họ Cao ....

Hôm ấy nhà họ cao mở tiệc rượu ba ngày mời quan viên khắp nơi trong thành U Châu đến chung vui , những ca ,kỹ nổi tiếng khắp nơi được nhà họ cao không tiếc tiền bạc mời tới ca múa nhạc kịch suốt ba ngày ba đêm . Rượu ngon , của ngon vật lạ khắp nơi được truyển về phủ cao ngu hậu . Lại đem tiền bạc , rượu , thức ăn bố thí cho những kẻ đứng ngoài đến xem láo nhiệt suốt ba ngày ba đêm .

Tin tức về nhà họ Cao nhanh tróng bay khắp kinh thành Quan viên khắp nơi đổ về nhà họ cao , đồ vật tặng phẩm cũng không ít , những rương đồ chất thành từng xe lớn cứ liên tiếp được chuyển vào nhà họ cao . Đến hoàng đế đương thời cũng cử tổng quản thái giái đến đọc thánh chỉ chúc mừng cao gia sinh quý tử .

Dân chúng khắp thành u châu đồn thổi nhau rằng nhà họ cao tổ chức to lắm , số tiền bỏ ra có khi đủ nuôi sống mấy đời nhà họ ấy chứ . Kẻ ác mồng ác miệng thì nói cái lũ quan tham ấy ăn tiền dân mới giàu có như vậy , kẻ thích mơ mộng thì lại ước được sinh ra trong nhà Cao ngu hầu thì vinh hoa phú quý hưởng cả đời không hết .
 
Tối rôi, t ko đọc đâu
:) ma ko đáng sợ hơn con người đâu, vì người yếu bệnh sẽ sớm thành ma, người ngốc cũng sớm làm ma, người tốt đôi khi cũng sớm làm ma hơn người xấu, còn người xấu cũng sẽ làm ma nhưng sẽ xuống địa ngục sớm thôi. Vậy ma có gì đáng sợ?. Tôi nghĩ đáng sợ nhất chính là người sống ko có lương tâm, nhưng mãi ko chịu chết
 
:) ma ko đáng sợ hơn con người đâu, vì người yếu bệnh sẽ sớm thành ma, người ngốc cũng sớm làm ma, người tốt đôi khi cũng sớm làm ma hơn người xấu, còn người xấu cũng sẽ làm ma nhưng sẽ xuống địa ngục sớm thôi. Vậy ma có gì đáng sợ?. Tôi nghĩ đáng sợ nhất chính là người sống
Sợ bóng tối, nghĩ linh tinh, tự hù mình là chính.
 
:) ma ko đáng sợ hơn con người đâu, vì người yếu bệnh sẽ sớm thành ma, người ngốc cũng sớm làm ma, người tốt đôi khi cũng sớm làm ma hơn người xấu, còn người xấu cũng sẽ làm ma nhưng sẽ xuống địa ngục sớm thôi. Vậy ma có gì đáng sợ?. Tôi nghĩ đáng sợ nhất chính là người sống
Ma vs 2 gia theo m ai đáng sợ hơn
 
mấy truyện kiểu đạo sĩ như này đọc hơi ngượng. như tiên hiệp
Trừ bộ đạo sĩ tản mạn kỳ, bộ này cũng kiểu đạo sĩ mà hay vler, chắc kiểu nó gần gũi hơn
 
Top