Cách nuôi 1 bb hotgirl

Cái này tao nói nhiều rồi, thôi để tao cho mày 1 case study cho mày dễ hiểu.
Tao đang nằm rảnh dái, xem mấy page hài hài, có cái ảnh hay hay, thế là tao lướt comment, đập vào mắt là là avatar một con bé khá hợp gu, liền vào face nó tìm hiểu thì là sinh viên khoa Trung năm 2 trường HANU, lại lướt nhanh kho ảnh của nó, đầu tao analysis liên tục,ở Hòa Bình, nhà quê quê ko có vẻ khá giả, ăn mặc khá thoáng so với sinh viên năm 2, hay check in sang chảnh ở TTTM, nhưng mặc đồ và túi toàn pha ke, có vẻ thích ăn uống, đi chơi, hay thả thính, kêu cô đơn, bạn bè là con trai vào trêu khá thoải mái. Chứng tỏ là chưa có người yêu, gia cảnh trung bình, tính cách khá thoáng, thích hào nhoáng và các thứ trending... Tao chốt.
Tao kết bạn thì hôm sau nó đồng ý, thế là thỉnh thoảng tao hay vào comment ảnh nó, khác với lũ bạn nó vào khen kiểu " xinh thế" " xinh xỉu" " sexy thế"... thì tao khen kiểu tinh tế và có chuyên môn hơn " Góc này đẹp thế, chuẩn mũi thẳng, mi cong luôn." hoặc " Nhập tâm quá em, thần thái chuẩn với cảnh sắc luôn". Rồi một lần nó đăng cái ảnh mặc áo trễ ngực hở ngang vú, một đống nhảy vào khen ngực to, ngon, mlem mlem... thì tao tăng level lên chút : " Chắc ít ai nhận ra chỗ sexy nhất không hẳn là phía dưới...ực... mà chính là chiếc cổ cao ba ngấn xinh xinh tỷ lệ vàng với xương quai xanh cùng bờ vai mảnh mai, chuẩn như tạc tượng." Thấy nó vào cám ơn và thả tim chứ ko bơ đi hoặc chỉ like như thường lệ. Quãng đâu 9h tối thì nó inbox tao :
- Hi anh, em có quen anh không nhỉ ?
- Chắc ko, anh dạo face thấy avatar em cuốn hút nên follow em thôi, lâu lâu thấy em up ảnh đẹp, không nhịn được phải vào khen vài câu, không phiền em chứ?
- Dạ không anh, anh học mỹ thuật hay sao rành thế ạ?
- Không có, anh cũng chỉ tìm hiểu qua thôi.
- Thế anh là nhiếp anh gia ah, em vào face anh thấy anh chụp nhiều ảnh đẹp thế.
- Ko, anh làm xây dựng thôi, cũng có đam mê nhiếp ảnh, lâu lâu đi chụp cùng anh em trong hội. Kể mà có mẫu ảnh như em, thì chắc sẽ có nhiều ảnh đẹp lắm.
- Em cũng thích chụp ảnh, mà chỉ dùng điện thoại thôi, không có ai chụp cho.
- Anh nghĩ ở ngoài đời, em có nhiều nét đẹp hơn, mà điện thoại khó khai thác được, nếu em muốn thì hôm nào anh ra Hà Nội, sẽ chụp cho em 1 bộ ảnh.
- Thôi, em ngại đi với người lạ lắm. Mà anh không ở HN ah?
- Anh ở Hà Nội, nhưng đang làm công trình trong Nam. Ngại gì, em rủ thêm mấy bạn em, anh cũng rủ thêm mấy anh em trong hội nhiếp ảnh của bọn anh. Chọn ngày có nắng đẹp, tìm quán cà phê đẹp chút, uống ly nước, rồi làm mấy shot ảnh giao lưu ấy mà. Có gì mà ngại.
- Thế thì được, mà bọn em sinh viên, không có tiền trả catse cho bọn anh đâu nhé.
- Ngốc thật, bọn anh còn phải trả catse cho em ấy chứ, hiếm khi tìm được mẫu đẹp như em.
....
Cứ thế, qua mấy ngày nói chuyện, con bé còn gửi ảnh để tao chỉnh sửa thêm hiệu ứng, thành ra thân thiết hơn. Trước là chuyện ảnh, sau lan sang chuyện học, chuyện đời, tao còn làm cả bài luận tiếng anh cho nó. Con bé ngày càng nghiện nói chuyện với tao hơn, có lẽ có cảm tình nên muốn tìm hiểu về tao nhiêu hơn, có lần nó hỏi :
- Quên đấy, anh bảo nhiêu tuổi nhỉ?
- Hỏi làm gì, xem có hợp tuổi với em không ah? Em đoán xem.
- Nhìn ảnh anh với cách nói chuyện thì cỡ 27 - 28 tuổi.
- Sai rồi, anh 3x.
- Gì mà hơn em hơn 1 giáp á, điêu, chụp chứng minh gửi em xem.
Tôi chụp rồi gửi luôn. Thấy nó im lặng ko nói gì suốt 5'. Tôi nhắn :
- Sao thế, anh già quá nên sợ luôn ah?
- Không có, sợ vợ anh ko biết lại ghen thì sao.
- Ôi, có vợ để ghen đã tốt, anh ế lâu rồi.
- Anh vậy mà ế thì càng khó tin.
- Thật, tình cảm lận đận xong công việc cứ cuốn đi, rồi nhìn lại thì già lúc nào ko biết, mà già thì có ai thích đâu, như em thấy anh già là bơ luôn còn gì.
- Em có bơ đâu, nhìn anh trẻ vậy sao mà 3x được nhỉ?
- Cái tuổi nó chỉ là tương đối ấy mà, anh cứ thế này từ năm 20 tuổi tới giờ rồi, đảm bảo 20 năm nữa trông em còn già hơn anh ấy.
- Còn lâu, thế giờ gọi anh hay gọi chú ?
- Tùy tâm em thôi, gọi sao cũng đc, miễn là đừng chặn face của anh, để còn đc ngắm ảnh em là đc.
- Nể tình lâu nay làm em vui, nên gọi là anh được chưa.
Nhưng sau đó tao thấy nó có vẻ nói chuyện không nhiệt tình lắm, hay lấy lý do bận, nên tao chủ động đéo hỏi han gì nữa, ko pm, ko like ảnh, ko comment, bơ đi cả tuần. Thì nó chủ động nhắn tin :
 
ĐÉO PHẢI CỨ CÓ TIỀN MUỐN NUÔI LÀ NUÔI ĐƯỢC ,MÀY CÓ TIỀN VÀ NÓ PHẢI THÍCH MÀY NỮa KHÔNG THÍCH NHIỀU THÌ PHẢI THÍCH MỘT Ý ,TẠO GIỮA MÀY VÀ EM NÓ 1 MỐI QUAN HỆ KO RÕ RÀNG ,NHƯNG LẠI CHO EM ĐẤY CẢM THẤY ĐỦ ĐẦY BẰNG TIỀN ,MỖI THÁNG MÀY CÓ THỂ MUA ĐỒ NƯỚC HOA HAY NGÀY LỄ THÌ BANK CHO CỦ VÀI CỦ ,TAO NGHĨ LÀ SẼ ĐƠN GIẢN KHÔNG HỀ KHÓ KHĂN KHI CẢ 2 ĐÃ VÀO GUỒNG VỚI NHAU ,KINH NGHIỆM TAO ĐANG QUEN MỘT EM KHÔNG PHẢI HOT GƠN NHƯNG CŨNG THUỘC DẠNG XINH XẮN 3 VÒNG KHÁ CĂNG ,ĐÃ CÓ BỒ NHƯNG TAO RỦ ĐI CHƠI VÀ ĐI ĐỊT VẪN CỨ LÀ OK MẶC DÙ MỖI THÁNG TAO CHẲNG CÓ CHO EM ĐÓ 1 NGHÀN NÀO CẢ .VÀ TAO CŨNG ĐÉO PHẢI THẰNG ĐẸP TRAI NHƯNG ĐÉO BIẾT SAO NÓ LẠI CŨNG XUÔI XUÔI VỚI MÌNH
M và em nó đã quen nhau trước nên mọi thứ theo luồng, còn t chưa quen em nó mà nên hơi khó tí
 
Cái này tao nói nhiều rồi, thôi để tao cho mày 1 case study cho mày dễ hiểu.
Tao đang nằm rảnh dái, xem mấy page hài hài, có cái ảnh hay hay, thế là tao lướt comment, đập vào mắt là là avatar một con bé khá hợp gu, liền vào face nó tìm hiểu thì là sinh viên khoa Trung năm 2 trường HANU, lại lướt nhanh kho ảnh của nó, đầu tao analysis liên tục,ở Hòa Bình, nhà quê quê ko có vẻ khá giả, ăn mặc khá thoáng so với sinh viên năm 2, hay check in sang chảnh ở TTTM, nhưng mặc đồ và túi toàn pha ke, có vẻ thích ăn uống, đi chơi, hay thả thính, kêu cô đơn, bạn bè là con trai vào trêu khá thoải mái. Chứng tỏ là chưa có người yêu, gia cảnh trung bình, tính cách khá thoáng, thích hào nhoáng và các thứ trending... Tao chốt.
Tao kết bạn thì hôm sau nó đồng ý, thế là thỉnh thoảng tao hay vào comment ảnh nó, khác với lũ bạn nó vào khen kiểu " xinh thế" " xinh xỉu" " sexy thế"... thì tao khen kiểu tinh tế và có chuyên môn hơn " Góc này đẹp thế, chuẩn mũi thẳng, mi cong luôn." hoặc " Nhập tâm quá em, thần thái chuẩn với cảnh sắc luôn". Rồi một lần nó đăng cái ảnh mặc áo trễ ngực hở ngang vú, một đống nhảy vào khen ngực to, ngon, mlem mlem... thì tao tăng level lên chút : " Chắc ít ai nhận ra chỗ sexy nhất không hẳn là phía dưới...ực... mà chính là chiếc cổ cao ba ngấn xinh xinh tỷ lệ vàng với xương quai xanh cùng bờ vai mảnh mai, chuẩn như tạc tượng." Thấy nó vào cám ơn và thả tim chứ ko bơ đi hoặc chỉ like như thường lệ. Quãng đâu 9h tối thì nó inbox tao :
- Hi anh, em có quen anh không nhỉ ?
- Chắc ko, anh dạo face thấy avatar em cuốn hút nên follow em thôi, lâu lâu thấy em up ảnh đẹp, không nhịn được phải vào khen vài câu, không phiền em chứ?
- Dạ không anh, anh học mỹ thuật hay sao rành thế ạ?
- Không có, anh cũng chỉ tìm hiểu qua thôi.
- Thế anh là nhiếp anh gia ah, em vào face anh thấy anh chụp nhiều ảnh đẹp thế.
- Ko, anh làm xây dựng thôi, cũng có đam mê nhiếp ảnh, lâu lâu đi chụp cùng anh em trong hội. Kể mà có mẫu ảnh như em, thì chắc sẽ có nhiều ảnh đẹp lắm.
- Em cũng thích chụp ảnh, mà chỉ dùng điện thoại thôi, không có ai chụp cho.
- Anh nghĩ ở ngoài đời, em có nhiều nét đẹp hơn, mà điện thoại khó khai thác được, nếu em muốn thì hôm nào anh ra Hà Nội, sẽ chụp cho em 1 bộ ảnh.
- Thôi, em ngại đi với người lạ lắm. Mà anh không ở HN ah?
- Anh ở Hà Nội, nhưng đang làm công trình trong Nam. Ngại gì, em rủ thêm mấy bạn em, anh cũng rủ thêm mấy anh em trong hội nhiếp ảnh của bọn anh. Chọn ngày có nắng đẹp, tìm quán cà phê đẹp chút, uống ly nước, rồi làm mấy shot ảnh giao lưu ấy mà. Có gì mà ngại.
- Thế thì được, mà bọn em sinh viên, không có tiền trả catse cho bọn anh đâu nhé.
- Ngốc thật, bọn anh còn phải trả catse cho em ấy chứ, hiếm khi tìm được mẫu đẹp như em.
....
Cứ thế, qua mấy ngày nói chuyện, con bé còn gửi ảnh để tao chỉnh sửa thêm hiệu ứng, thành ra thân thiết hơn. Trước là chuyện ảnh, sau lan sang chuyện học, chuyện đời, tao còn làm cả bài luận tiếng anh cho nó. Con bé ngày càng nghiện nói chuyện với tao hơn, có lẽ có cảm tình nên muốn tìm hiểu về tao nhiêu hơn, có lần nó hỏi :
- Quên đấy, anh bảo nhiêu tuổi nhỉ?
- Hỏi làm gì, xem có hợp tuổi với em không ah? Em đoán xem.
- Nhìn ảnh anh với cách nói chuyện thì cỡ 27 - 28 tuổi.
- Sai rồi, anh 3x.
- Gì mà hơn em hơn 1 giáp á, điêu, chụp chứng minh gửi em xem.
Tôi chụp rồi gửi luôn. Thấy nó im lặng ko nói gì suốt 5'. Tôi nhắn :
- Sao thế, anh già quá nên sợ luôn ah?
- Không có, sợ vợ anh ko biết lại ghen thì sao.
- Ôi, có vợ để ghen đã tốt, anh ế lâu rồi.
- Anh vậy mà ế thì càng khó tin.
- Thật, tình cảm lận đận xong công việc cứ cuốn đi, rồi nhìn lại thì già lúc nào ko biết, mà già thì có ai thích đâu, như em thấy anh già là bơ luôn còn gì.
- Em có bơ đâu, nhìn anh trẻ vậy sao mà 3x được nhỉ?
- Cái tuổi nó chỉ là tương đối ấy mà, anh cứ thế này từ năm 20 tuổi tới giờ rồi, đảm bảo 20 năm nữa trông em còn già hơn anh ấy.
- Còn lâu, thế giờ gọi anh hay gọi chú ?
- Tùy tâm em thôi, gọi sao cũng đc, miễn là đừng chặn face của anh, để còn đc ngắm ảnh em là đc.
- Nể tình lâu nay làm em vui, nên gọi là anh được chưa.
Nhưng sau đó tao thấy nó có vẻ nói chuyện không nhiệt tình lắm, hay lấy lý do bận, nên tao chủ động đéo hỏi han gì nữa, ko pm, ko like ảnh, ko comment, bơ đi cả tuần. Thì nó chủ động nhắn tin :
Cuốn thế m, r cuối cùng m có nuôi đc em nó ko, e của t kiểu hf nên cách cmt tiếp cận khó hơn các em bth
 
M và em nó đã quen nhau trước nên mọi thứ theo luồng, còn t chưa quen em nó mà nên hơi khó tí
TAO VÀ EM NÓ CŨNG KO HỀ QUEN NHAU TỪ TRƯỚC ,TAO KẾT BẠN EM NÓ KHÁ LÂU VÀ CHỈ LIKE DẠO FB THÔI ,ĐÉO NGHĨ CÓ NGÀY ĐỊT ĐƯỢC EM ,MỘT HÔM TÌNH CỜ GĂP EM ĐI ĂN RỒI MÌNH CŨNG CHÀO HỎI ,RỒI TỪ ĐÓ VỀ MÌNH THỈNH THOẢNG NHẮN TIN RỒI MỘT HÔM HẸN EM ĐI NHẬU VÀ RỒI CHUYỆN GÌ ĐẾN CŨNG ĐẾN
 
Em là sinh viên năm nhất bị kẹt lại ở sg, em ở thủ đức, có ai giúp em được không ạ??
 
Trước t rảnh dái t lướt tinder thấy có con tìm sgdd. Nó để sdt công khai. T add zalo r nc. Nó báo giá hơn chục. Xong t bảo. Cho xem ảnh. Nó đéo cho. Xong nó mò vào zalo t xem nhật kí. Nó ra nó bảo. A nuôi mèo của a đi. Tiền đéo đâu mà đòi nuôi bb. Ủa dm nó. Đàn mèo ciamon với biciamon của t mỗi con mấy chục triệu. Nó nghĩ giống mèo ta nhà nó =)))
 
Chắc sắp tới t sẽ cần đến m, khi cần t sẽ inb m, vì t thích dạng cao cấp hơn
Tao thì không hứa được, nhưng nếu mày chịu chi thì cứ ới tao, nhiều khi mất tiền cho em nó e nó bơ luôn á, nên mày cân nhắc như vậy, còn 20 em thì tao sẽ gạ được tầm 1 nửa. Tất nhiên nhiều em sẽ k cần tiền nó nổ thẳng luôn
 
Cái này tao nói nhiều rồi, thôi để tao cho mày 1 case study cho mày dễ hiểu.
Tao đang nằm rảnh dái, xem mấy page hài hài, có cái ảnh hay hay, thế là tao lướt comment, đập vào mắt là là avatar một con bé khá hợp gu, liền vào face nó tìm hiểu thì là sinh viên khoa Trung năm 2 trường HANU, lại lướt nhanh kho ảnh của nó, đầu tao analysis liên tục,ở Hòa Bình, nhà quê quê ko có vẻ khá giả, ăn mặc khá thoáng so với sinh viên năm 2, hay check in sang chảnh ở TTTM, nhưng mặc đồ và túi toàn pha ke, có vẻ thích ăn uống, đi chơi, hay thả thính, kêu cô đơn, bạn bè là con trai vào trêu khá thoải mái. Chứng tỏ là chưa có người yêu, gia cảnh trung bình, tính cách khá thoáng, thích hào nhoáng và các thứ trending... Tao chốt.
Tao kết bạn thì hôm sau nó đồng ý, thế là thỉnh thoảng tao hay vào comment ảnh nó, khác với lũ bạn nó vào khen kiểu " xinh thế" " xinh xỉu" " sexy thế"... thì tao khen kiểu tinh tế và có chuyên môn hơn " Góc này đẹp thế, chuẩn mũi thẳng, mi cong luôn." hoặc " Nhập tâm quá em, thần thái chuẩn với cảnh sắc luôn". Rồi một lần nó đăng cái ảnh mặc áo trễ ngực hở ngang vú, một đống nhảy vào khen ngực to, ngon, mlem mlem... thì tao tăng level lên chút : " Chắc ít ai nhận ra chỗ sexy nhất không hẳn là phía dưới...ực... mà chính là chiếc cổ cao ba ngấn xinh xinh tỷ lệ vàng với xương quai xanh cùng bờ vai mảnh mai, chuẩn như tạc tượng." Thấy nó vào cám ơn và thả tim chứ ko bơ đi hoặc chỉ like như thường lệ. Quãng đâu 9h tối thì nó inbox tao :
- Hi anh, em có quen anh không nhỉ ?
- Chắc ko, anh dạo face thấy avatar em cuốn hút nên follow em thôi, lâu lâu thấy em up ảnh đẹp, không nhịn được phải vào khen vài câu, không phiền em chứ?
- Dạ không anh, anh học mỹ thuật hay sao rành thế ạ?
- Không có, anh cũng chỉ tìm hiểu qua thôi.
- Thế anh là nhiếp anh gia ah, em vào face anh thấy anh chụp nhiều ảnh đẹp thế.
- Ko, anh làm xây dựng thôi, cũng có đam mê nhiếp ảnh, lâu lâu đi chụp cùng anh em trong hội. Kể mà có mẫu ảnh như em, thì chắc sẽ có nhiều ảnh đẹp lắm.
- Em cũng thích chụp ảnh, mà chỉ dùng điện thoại thôi, không có ai chụp cho.
- Anh nghĩ ở ngoài đời, em có nhiều nét đẹp hơn, mà điện thoại khó khai thác được, nếu em muốn thì hôm nào anh ra Hà Nội, sẽ chụp cho em 1 bộ ảnh.
- Thôi, em ngại đi với người lạ lắm. Mà anh không ở HN ah?
- Anh ở Hà Nội, nhưng đang làm công trình trong Nam. Ngại gì, em rủ thêm mấy bạn em, anh cũng rủ thêm mấy anh em trong hội nhiếp ảnh của bọn anh. Chọn ngày có nắng đẹp, tìm quán cà phê đẹp chút, uống ly nước, rồi làm mấy shot ảnh giao lưu ấy mà. Có gì mà ngại.
- Thế thì được, mà bọn em sinh viên, không có tiền trả catse cho bọn anh đâu nhé.
- Ngốc thật, bọn anh còn phải trả catse cho em ấy chứ, hiếm khi tìm được mẫu đẹp như em.
....
Cứ thế, qua mấy ngày nói chuyện, con bé còn gửi ảnh để tao chỉnh sửa thêm hiệu ứng, thành ra thân thiết hơn. Trước là chuyện ảnh, sau lan sang chuyện học, chuyện đời, tao còn làm cả bài luận tiếng anh cho nó. Con bé ngày càng nghiện nói chuyện với tao hơn, có lẽ có cảm tình nên muốn tìm hiểu về tao nhiêu hơn, có lần nó hỏi :
- Quên đấy, anh bảo nhiêu tuổi nhỉ?
- Hỏi làm gì, xem có hợp tuổi với em không ah? Em đoán xem.
- Nhìn ảnh anh với cách nói chuyện thì cỡ 27 - 28 tuổi.
- Sai rồi, anh 3x.
- Gì mà hơn em hơn 1 giáp á, điêu, chụp chứng minh gửi em xem.
Tôi chụp rồi gửi luôn. Thấy nó im lặng ko nói gì suốt 5'. Tôi nhắn :
- Sao thế, anh già quá nên sợ luôn ah?
- Không có, sợ vợ anh ko biết lại ghen thì sao.
- Ôi, có vợ để ghen đã tốt, anh ế lâu rồi.
- Anh vậy mà ế thì càng khó tin.
- Thật, tình cảm lận đận xong công việc cứ cuốn đi, rồi nhìn lại thì già lúc nào ko biết, mà già thì có ai thích đâu, như em thấy anh già là bơ luôn còn gì.
- Em có bơ đâu, nhìn anh trẻ vậy sao mà 3x được nhỉ?
- Cái tuổi nó chỉ là tương đối ấy mà, anh cứ thế này từ năm 20 tuổi tới giờ rồi, đảm bảo 20 năm nữa trông em còn già hơn anh ấy.
- Còn lâu, thế giờ gọi anh hay gọi chú ?
- Tùy tâm em thôi, gọi sao cũng đc, miễn là đừng chặn face của anh, để còn đc ngắm ảnh em là đc.
- Nể tình lâu nay làm em vui, nên gọi là anh được chưa.
Nhưng sau đó tao thấy nó có vẻ nói chuyện không nhiệt tình lắm, hay lấy lý do bận, nên tao chủ động đéo hỏi han gì nữa, ko pm, ko like ảnh, ko comment, bơ đi cả tuần. Thì nó chủ động nhắn tin :
tiếp đi tml
 
Tao thì không hứa được, nhưng nếu mày chịu chi thì cứ ới tao, nhiều khi mất tiền cho em nó e nó bơ luôn á, nên mày cân nhắc như vậy, còn 20 em thì tao sẽ gạ được tầm 1 nửa. Tất nhiên nhiều em sẽ k cần tiền nó nổ thẳng luôn
Nhưng chất lượng có ok ko m, chứ khi t thích r thì tiền bao nhiêu cũng đc
 
Đm ko nói đến tiền thì nói đến cc j. Tiếp cận đc tụi này rất dễ. Nhỏ này có làm mẫu ảnh hay j ko. Pm mời nó đi chụp ảnh, ra giá thật cao vào, m ko biết giá cả có thể hỏi những thằng làm studio. Cần thiết nhờ những thằng làm studio mời con nhỏ chụp ảnh, tiền m trả, và cũng phải bồi dưỡng tụi studio nữa. Gặp con nhỏ thì m phải đi xe sang, cỡ mer S được rồi. Chụp ảnh xong thì mời nó đi ăn tối, chuẩn bị sẵn quà tặng cho nó….. ăn ở nhà hàng 5 sao, quà cáp cũng tính chục triệu trăm triệu nhé :feel_good:đm chỉ sợ m đéo có tiền thôi chứ có tiền m muốn tiếp cận muốn nuôi ai chả dc. Động não vào ml ạ :feel_good:
Kịch bản rất ok nhưng những thằng đi Merc S nó đéo tặng quà chục triệu trăm triện ngày đầu đâu nhé :)))
Kiếm ra tiền đi đã rồi sẽ hiểu cách tiêu tiền cho đúng :))))
 
Kịch bản rất ok nhưng những thằng đi Merc S nó đéo tặng quà chục triệu trăm triện ngày đầu đâu nhé :)))
Kiếm ra tiền đi đã rồi sẽ hiểu cách tiêu tiền cho đúng :))))
1 anh đi xe máy dạy người đi mer S cách xài tiền cho hay :feel_good:
 
Đm ko nói đến tiền thì nói đến cc j. Tiếp cận đc tụi này rất dễ. Nhỏ này có làm mẫu ảnh hay j ko. Pm mời nó đi chụp ảnh, ra giá thật cao vào, m ko biết giá cả có thể hỏi những thằng làm studio. Cần thiết nhờ những thằng làm studio mời con nhỏ chụp ảnh, tiền m trả, và cũng phải bồi dưỡng tụi studio nữa. Gặp con nhỏ thì m phải đi xe sang, cỡ mer S được rồi. Chụp ảnh xong thì mời nó đi ăn tối, chuẩn bị sẵn quà tặng cho nó….. ăn ở nhà hàng 5 sao, quà cáp cũng tính chục triệu trăm triệu nhé :feel_good:đm chỉ sợ m đéo có tiền thôi chứ có tiền m muốn tiếp cận muốn nuôi ai chả dc. Động não vào ml ạ :feel_good:
Tới công chuyện luôn :)))
 
Nhưng chất lượng có ok ko m, chứ khi t thích r thì tiền bao nhiêu cũng đc
Thế mày thích em nào, gửi link cho tao tao gạ cho, còn chất lượng hay không thì mày gặp rồi cảm nhận thôi chứ t nc online sao biết được
 
Cuốn thế m, r cuối cùng m có nuôi đc em nó ko, e của t kiểu hf nên cách cmt tiếp cận khó hơn các em bth
- Chú, cho cháu số điện thoại.
Lúc đó 12h đêm rồi, không hiểu có chuyện gì, tao cho nó số thì nó gọi luôn :
- Alo, có phải chú Khánh không ạ ?
- Uhm, chú đấy, có chuyện gì mà gọi khuya thế?
- Không có gì, gọi thử xem chú có đang nằm cùng vợ không thôi.
- Hâm ah.
- Cháu bảo, chú muốn thoát ế ko, cháu giới thiệu cho con bạn cháu. Nó không quan tâm tuổi tác đâu, đạt tiêu chuẩn của nó là được.
Thấy tiếng bọn nó cười khúc khích, ah, hóa ra nó với con cùng phòng bày trò trêu mình đây mà. Tôi cũng xưng chú cháu ngọt xớt luôn.
- Ah, cần tiêu chuẩn gì chú đáp ứng hết.
- Này nhé, quan trọng nhất là phải đảm bảo được kinh tế cho gia đình, chú thu nhập thế nào?
Ah, con này nửa đùa nửa thật để dò đây mà. Tao cũng đéo khoe là giám đốc, cứ nhát gừng để bọn nó ko coi là gà béo thôi :
- Thì cũng đều đều 40-50tr/tháng, cuối năm thưởng tết hơn trăm nữa, nhà cửa có rồi nên cũng dư giả.
- Ok, qua vòng gửi xe, cho chú gặp nó này.
Giọng con kia the thé bựa bựa :
- Cháu nghe cái H kể về chú nhiều rồi, chú mà dưới 30 là cháu vồ lấy chú ngay, chứ 3x rồi thì cháu phải hỏi kỹ, nhìn mặt chú thì vẫn trẻ rồi, nhưng cháu hỏi thật, có chỗ nào già không?
- Ah, có một chỗ, thỉnh thoảng nó lên 1 tí, nhưng mà chủ yếu là ko lên.
Đầu dây bên kia thấy bọn nó cười ré lên :
- Ối giời ơi chú ơi, thế thì còn làm ăn gì.
- Không, chú thấy vẫn ổn lắm, không tin bật facetime lên chú cho xem này.
- Ối giời ơi, chú bậy thế.
- Bậy cái gì, đây này, tóc chú lâu lâu mới lên một vài sợi bạc, chứ bình thường có lên đâu, vẫn xanh rì.
Bọn nó lại cười rú lên :
- Ôi chết mất, cháu cứ tưởng cái ấy cơ.
- Ah, gì chứ cái đấy thì hàng likenew, ít dùng, trưng bày là chính, bảo hành trọn đời cho mấy đứa, cứ có điện có nước là dùng được.
Lúc này bọn nó thấy tao nói chuyện thoải mái cũng dạn dĩ hơn :
- Thôi thôi chú ơi, sợ hàng bãi mông má lại, đang dùng cháy máy thì chết.
- Lo gì, hôm nào ra Hà Nội, chú cho bọn cháu dùng thử miễn phí.
- Hẳn là bọn cháu cơ đấy. Bọn cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu, bẻ nhầm thì khổ chú.
- Bẻ thoải mái đi, chú chăm thể dục thể thao, còn khỏe hơn trâu, 1 đòn chết bảy còn được nữa là mũi tên trúng hai đích.
- Chú mà chăm tập gym, body 6 múi thì được.
- Ah ko, chỗ chú ko có phòng gym, chú tập tạ lạng , với chơi môn đẩy xe rùa thôi.
- Chú tập gì thì tập, đừng có bụng to lò so rụt là được.
...
Cứ thế chuyện bậy bạ đến hơn 1h đêm mới đi ngủ. Mấy đêm liền như thế, nói đủ chuyện với 2 đứa, nhất là chuyện tình yêu tình báo, tôi kể chuyện của tôi xong bắt chúng nó kể, gặt hái được 1 số thông tin kha khá về đối tượng, như bé này, yêu 1 thằng cùng lớp từ cấp 3, lên đại học được vài tháng thì chia tay do thằng kia vũ phu hay ghen, tao thì nghĩ con bé này lên đại học mới nhận ra giá trị bản thân cao hơn thằng trẻ con nhà quê cục súc kia nên tìm cách dứt ra thì đúng hơn. Sau đó con bé này đến giờ cũng ko yêu nổi ai vì bị thằng kia phá. ( Lúc tao cặp với con bé này, thằng kia cũng phá bằng cách gửi ảnh nhạy cảm của nó với con bé hồi đang yêu nhau cho tao, chết cười, tao quan tâm đéo đâu). Tầm này là thân lắm rồi, tao cũng hay gửi quà cáp, nạp thẻ điện thoại cho các kiểu.
Rồi tao cũng vãn việc trong Nam, ra ngoài Hà Nội chốt deal thôi, chứ nhìn con bé mình hạc sương mai nhưng vú to, mông cong da trắng là chuẩn gu đéo chịu nổi nữa rồi. Nhưng có gì đó không ổn, tao tưởng với độ thân thiết đã gây dựng như vậy, thì nó sẽ đón tiếp niềm nở lắm, nhưng ko, nó không cho tao đến nhà trọ, ko cho tao đến đón ở trường, hãn hữu lắm thì hẹn gặp ở quán cà phê nào đó, nó tự bắt xe đến nói dăm ba câu chuyện rồi về, cũng ko cho tao đưa về luôn. Nhưng nếu gặp nhau trên mạng thì vẫn nói chuyện rôm rả lắm. Tao đọc vị được ngay, qua con bạn cùng phòng thì hóa ra nó với 1 thằng khóa trên cùng club tiếng Trung ở trường mới yêu nhau. Rồi, tao đổi chiến thuật luôn, một hôm hẹn nó ra quán cà phê nói chuyện :
- Chú hỏi này, như cháu trình độ tiếng Trung là đi dạy được chưa?
- Dạ, dạy cơ bản vỡ lòng thì được, với giao tiếp đơn giản thôi chú.
- Uhm, là thế này, chú mới nghỉ trong Nam, tính chuyển qua nhà thầu Trung Quốc làm, lương cao hơn mà lại gần nhà, khổ cái là phải biết sơ sơ tiếng Trung thì họ mới tuyển. nếu chú tập trung học thì cỡ 2 tháng có biết cơ bản ko, kiểu trình độ ABC tiếng Anh thôi.
- Dạ chắc được đấy chú.
- Chú cũng hỏi rồi, các lớp họ chỉ dạy theo giáo trình, thời gian lại phân tán, ko nhanh được, chú muốn thuê cháu dạy kèm chú, tuần 5 buổi, thời gian thì tùy cháu sắp xếp.
- Cháu bận lắm, để cháu hỏi người cho.
- Người dạy thì kiếm ko khó, nhưng để có hứng học mới hiệu quả, nên mới hỏi cháu, quen biết nói chuyện tiền bạc thì ngại, nhưng chú cứ gửi cháu 500k/buổi.
- Một tháng tận 10 triệu á?
- Uh, đáng gì, chỗ mới mà nhận, lương chú còn cao hơn chỗ cũ 30 triệu ấy, nên chú còn thưởng thêm ấy chứ.
10 triệu 1 tháng rõ là trong mơ với 1 con bé nhà ko khá giả lại lắm nhu cầu như nó. Thấy nó gần như đồng ý rồi, tao bồi thêm : - Cũng ko lo chuyện đi lại, chú sẽ thuê 1 căn tập thể ở ngay Nguyễn Tuân, vừa đủ gần để cháu có thể đi bộ, vừa đủ xa đủ kín đáo để tránh bạn bè với người yêu cháu nhòm ngó điều tiếng ko hay.
Gãi đúng chỗ ngứa, nó đồng ý ngay tắp lự. Tao cũng mất đôi ngày để thuê được căn tập thể cán bộ hưu trí, sạch sẽ, có điều hòa và ko có bọn sinh viên thuê trọ.
 
- Chú, cho cháu số điện thoại.
Lúc đó 12h đêm rồi, không hiểu có chuyện gì, tao cho nó số thì nó gọi luôn :
- Alo, có phải chú Khánh không ạ ?
- Uhm, chú đấy, có chuyện gì mà gọi khuya thế?
- Không có gì, gọi thử xem chú có đang nằm cùng vợ không thôi.
- Hâm ah.
- Cháu bảo, chú muốn thoát ế ko, cháu giới thiệu cho con bạn cháu. Nó không quan tâm tuổi tác đâu, đạt tiêu chuẩn của nó là được.
Thấy tiếng bọn nó cười khúc khích, ah, hóa ra nó với con cùng phòng bày trò trêu mình đây mà. Tôi cũng xưng chú cháu ngọt xớt luôn.
- Ah, cần tiêu chuẩn gì chú đáp ứng hết.
- Này nhé, quan trọng nhất là phải đảm bảo được kinh tế cho gia đình, chú thu nhập thế nào?
Ah, con này nửa đùa nửa thật để dò đây mà. Tao cũng đéo khoe là giám đốc, cứ nhát gừng để bọn nó ko coi là gà béo thôi :
- Thì cũng đều đều 40-50tr/tháng, cuối năm thưởng tết hơn trăm nữa, nhà cửa có rồi nên cũng dư giả.
- Ok, qua vòng gửi xe, cho chú gặp nó này.
Giọng con kia the thé bựa bựa :
- Cháu nghe cái H kể về chú nhiều rồi, chú mà dưới 30 là cháu vồ lấy chú ngay, chứ 3x rồi thì cháu phải hỏi kỹ, nhìn mặt chú thì vẫn trẻ rồi, nhưng cháu hỏi thật, có chỗ nào già không?
- Ah, có một chỗ, thỉnh thoảng nó lên 1 tí, nhưng mà chủ yếu là ko lên.
Đầu dây bên kia thấy bọn nó cười ré lên :
- Ối giời ơi chú ơi, thế thì còn làm ăn gì.
- Không, chú thấy vẫn ổn lắm, không tin bật facetime lên chú cho xem này.
- Ối giời ơi, chú bậy thế.
- Bậy cái gì, đây này, tóc chú lâu lâu mới lên một vài sợi bạc, chứ bình thường có lên đâu, vẫn xanh rì.
Bọn nó lại cười rú lên :
- Ôi chết mất, cháu cứ tưởng cái ấy cơ.
- Ah, gì chứ cái đấy thì hàng likenew, ít dùng, trưng bày là chính, bảo hành trọn đời cho mấy đứa, cứ có điện có nước là dùng được.
Lúc này bọn nó thấy tao nói chuyện thoải mái cũng dạn dĩ hơn :
- Thôi thôi chú ơi, sợ hàng bãi mông má lại, đang dùng cháy máy thì chết.
- Lo gì, hôm nào ra Hà Nội, chú cho bọn cháu dùng thử miễn phí.
- Hẳn là bọn cháu cơ đấy. Bọn cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu, bẻ nhầm thì khổ chú.
- Bẻ thoải mái đi, chú chăm thể dục thể thao, còn khỏe hơn trâu, 1 đòn chết bảy còn được nữa là mũi tên trúng hai đích.
- Chú mà chăm tập gym, body 6 múi thì được.
- Ah ko, chỗ chú ko có phòng gym, chú tập tạ lạng , với chơi môn đẩy xe rùa thôi.
- Chú tập gì thì tập, đừng có bụng to lò so rụt là được.
...
Cứ thế chuyện bậy bạ đến hơn 1h đêm mới đi ngủ. Mấy đêm liền như thế, nói đủ chuyện với 2 đứa, nhất là chuyện tình yêu tình báo, tôi kể chuyện của tôi xong bắt chúng nó kể, gặt hái được 1 số thông tin kha khá về đối tượng, như bé này, yêu 1 thằng cùng lớp từ cấp 3, lên đại học được vài tháng thì chia tay do thằng kia vũ phu hay ghen, tao thì nghĩ con bé này lên đại học mới nhận ra giá trị bản thân cao hơn thằng trẻ con nhà quê cục súc kia nên tìm cách dứt ra thì đúng hơn. Sau đó con bé này đến giờ cũng ko yêu nổi ai vì bị thằng kia phá. ( Lúc tao cặp với con bé này, thằng kia cũng phá bằng cách gửi ảnh nhạy cảm của nó với con bé hồi đang yêu nhau cho tao, chết cười, tao quan tâm đéo đâu). Tầm này là thân lắm rồi, tao cũng hay gửi quà cáp, nạp thẻ điện thoại cho các kiểu.
Rồi tao cũng vãn việc trong Nam, ra ngoài Hà Nội chốt deal thôi, chứ nhìn con bé mình hạc sương mai nhưng vú to, mông cong da trắng là chuẩn gu đéo chịu nổi nữa rồi. Nhưng có gì đó không ổn, tao tưởng với độ thân thiết đã gây dựng như vậy, thì nó sẽ đón tiếp niềm nở lắm, nhưng ko, nó không cho tao đến nhà trọ, ko cho tao đến đón ở trường, hãn hữu lắm thì hẹn gặp ở quán cà phê nào đó, nó tự bắt xe đến nói dăm ba câu chuyện rồi về, cũng ko cho tao đưa về luôn. Nhưng nếu gặp nhau trên mạng thì vẫn nói chuyện rôm rả lắm. Tao đọc vị được ngay, qua con bạn cùng phòng thì hóa ra nó với 1 thằng khóa trên cùng club tiếng Trung ở trường mới yêu nhau. Rồi, tao đổi chiến thuật luôn, một hôm hẹn nó ra quán cà phê nói chuyện :
- Chú hỏi này, như cháu trình độ tiếng Trung là đi dạy được chưa?
- Dạ, dạy cơ bản vỡ lòng thì được, với giao tiếp đơn giản thôi chú.
- Uhm, là thế này, chú mới nghỉ trong Nam, tính chuyển qua nhà thầu Trung Quốc làm, lương cao hơn mà lại gần nhà, khổ cái là phải biết sơ sơ tiếng Trung thì họ mới tuyển. nếu chú tập trung học thì cỡ 2 tháng có biết cơ bản ko, kiểu trình độ ABC tiếng Anh thôi.
- Dạ chắc được đấy chú.
- Chú cũng hỏi rồi, các lớp họ chỉ dạy theo giáo trình, thời gian lại phân tán, ko nhanh được, chú muốn thuê cháu dạy kèm chú, tuần 5 buổi, thời gian thì tùy cháu sắp xếp.
- Cháu bận lắm, để cháu hỏi người cho.
- Người dạy thì kiếm ko khó, nhưng để có hứng học mới hiệu quả, nên mới hỏi cháu, quen biết nói chuyện tiền bạc thì ngại, nhưng chú cứ gửi cháu 500k/buổi.
- Một tháng tận 10 triệu á?
- Uh, đáng gì, chỗ mới mà nhận, lương chú còn cao hơn chỗ cũ 30 triệu ấy, nên chú còn thưởng thêm ấy chứ.
10 triệu 1 tháng rõ là trong mơ với 1 con bé nhà ko khá giả lại lắm nhu cầu như nó. Thấy nó gần như đồng ý rồi, tao bồi thêm : - Cũng ko lo chuyện đi lại, chú sẽ thuê 1 căn tập thể ở ngay Nguyễn Tuân, vừa đủ gần để cháu có thể đi bộ, vừa đủ xa đủ kín đáo để tránh bạn bè với người yêu cháu nhòm ngó điều tiếng ko hay.
Gãi đúng chỗ ngứa, nó đồng ý ngay tắp lự. Tao cũng mất đôi ngày để thuê được căn tập thể cán bộ hưu trí, sạch sẽ, có điều hòa và ko có bọn sinh viên thuê trọ.
Tiếp đi ông ơi
 
Số tài khoản để vui chơi giữ ổn định 10 con số. Mày là thằng có thể bỏ ra chỗ tiền ấy để chơi thì mày không phải là một thằng ngu mà không phải là một thằng ngu thì đéo cần hỏi cách nuôi gái… muốn thì tìm cách tự mày có thế mạnh có cách của mày đéo học được của thằng khác đâu…Nhưng mày có phải là thằng khôn thật hay không đã :))
 
Để tạo sự tin tưởng, tuần đầu tiên, tao rất đứng đắn và học chăm chỉ, nó cũng yên tâm dần, rồi ko đề phòng gì nữa, ngoài lúc học kể đủ thứ chuyện cho tao, từ việc ko hợp ở với con bé cùng phòng nữa, đến thằng người yêu hay ghen, gia trưởng, không cho nó mặc đồ sexy quá. Cuối tuần, tao đưa học phí, cầm 2,5 củ mà nó cứ rưng rưng, tao lại tặng thêm 1 voucher 3 củ mua túi ở Vincom, thấy đầu tuần sau đã mang túi mới đi dạy rồi, tao lại bảo :
- Túi đẹp thế, cô giáo đúng là có gu tinh tế, nhưng mà cái điện thoại kìa, cũ và trầy xước, lôi từ túi ra, người ta nhìn là bảo dùng túi pha ke đấy. Đổi điện thoại đi.
- Tiền đâu hả chú.
- Lo gì mua trả góp lấy cái chục triệu, tháng lương chứ mấy.
Ai dè hôm sau thấy nó mua thật, đúng là sinh viên đú. Cứ thế tao khích đủ thứ, 2 tuần qua đi là bắt đầu có thói quen dùng hàng hiệu rồi, cái thì trả góp, cái thì tao tặng. Mà giống đời dùng hàng hiệu rồi, ko thể dùng được hàng phake , con bé cậy được tao trả lương cao nên mua trả góp kha khá, đâu như hơn 30 củ. Lúc này nó mới giật mình :
- Chết rồi chú ơi, dạy chú 2 tháng, vị chi là 20 tr, mà giờ cháu nợ tới gần 30 triệu rồi, bắt đền chú đấy, lấy đâu mà trả nợ giờ.
- Ai bảo dạy 2 tháng đâu, cô giáo thích thì dạy cả đời cũng được mà.
- Chú này, lại đùa.
Tao đột nhiên trầm giọng lại, cầm lấy tay con bé :
- Thật, ai đùa chuyện này được. Em biết là anh yêu em, phải không.
Con bé cố giằng tay ra, nhưng ko bỏ chạy, chứng tỏ nó đã có chuẩn bị cho tình huống này, có lẽ vì mấy hôm trước tao đã có sự động chạm nhất định :
- Anh đừng thế, em có người yêu rồi, không được đâu.
Tao lại đặt tay lên vai nó, giọng giả vờ có chút nức nở :
- Anh biết, anh biết anh già, không xứng với em, em xứng với những người trẻ trung như em hơn, nhưng em cũng xứng có cuộc sống tốt hơn, ko phải khó khăn lo nghĩ như thế này.
Con bé ko nói gì, cũng không hất tay tao ra, tao liền tung combo vào cả lòng thương và lòng tham của nó :
- Được rồi, anh biết hoàn cảnh của anh, anh ko còn nhiều thời gian nữa cho việc lấy vợ nữa, mà em còn cả tuổi thanh xuân để học, để chơi, để đam mê hết mình. Cứ cố gắng kéo em về bên anh là anh đang ích kỷ, bất nhẫn với em. Nhưng anh vẫn mong được là người yêu em 1 lần, dù chỉ 1 thời gian ngắn thôi, dù là trong bí mật, không được khoe với cả thế giới, là anh cũng mãn nguyện rồi. Nếu em có chút nào thương anh, thì xin em đồng ý với anh 1 việc, hãy là người yêu của anh, dù chỉ là trong 2 tiếng bên nhau ngắn ngủi trong giờ học như thế này thôi, chỉ sau cánh cửa này thôi, sẽ không một ai biết cả, và sẽ dừng lại bất cứ khi nào em muốn. Và cũng cho phép anh được chăm lo cho em, để em ko phải buồn lo những chuyện vật chất như vừa rồi, tận hưởng thanh xuân đầy đủ hơn.
Mẹ nó, cái văn này tao thức cả đêm hôm trước để nắn cho nuột, để dát vàng lên cái cuộc bán dâm này thành chuyện tình lâm ly bi đát, yêu nhau ko đến được với nhau, chỉ có thể trao cho nhau những ân tình ngắn ngủi. Thế là cái con bé lậm ngôn tình này mặc cho tao xoa mông, bú tí, xuất trong mỗi ngày 2 tiếng, mỗi tuần 5 ngày, suốt 2 tháng đến khi tao vào lại trong Nam để đổi lấy 30 củ mỗi tháng. Hồi đó chê tao già, thế đéo nào ra trường cái thấy tót ngay sang Đài Loan lấy thằng chồng tóc bạc phơ rồi.
 
Để tạo sự tin tưởng, tuần đầu tiên, tao rất đứng đắn và học chăm chỉ, nó cũng yên tâm dần, rồi ko đề phòng gì nữa, ngoài lúc học kể đủ thứ chuyện cho tao, từ việc ko hợp ở với con bé cùng phòng nữa, đến thằng người yêu hay ghen, gia trưởng, không cho nó mặc đồ sexy quá. Cuối tuần, tao đưa học phí, cầm 2,5 củ mà nó cứ rưng rưng, tao lại tặng thêm 1 voucher 3 củ mua túi ở Vincom, thấy đầu tuần sau đã mang túi mới đi dạy rồi, tao lại bảo :
- Túi đẹp thế, cô giáo đúng là có gu tinh tế, nhưng mà cái điện thoại kìa, cũ và trầy xước, lôi từ túi ra, người ta nhìn là bảo dùng túi pha ke đấy. Đổi điện thoại đi.
- Tiền đâu hả chú.
- Lo gì mua trả góp lấy cái chục triệu, tháng lương chứ mấy.
Ai dè hôm sau thấy nó mua thật, đúng là sinh viên đú. Cứ thế tao khích đủ thứ, 2 tuần qua đi là bắt đầu có thói quen dùng hàng hiệu rồi, cái thì trả góp, cái thì tao tặng. Mà giống đời dùng hàng hiệu rồi, ko thể dùng được hàng phake , con bé cậy được tao trả lương cao nên mua trả góp kha khá, đâu như hơn 30 củ. Lúc này nó mới giật mình :
- Chết rồi chú ơi, dạy chú 2 tháng, vị chi là 20 tr, mà giờ cháu nợ tới gần 30 triệu rồi, bắt đền chú đấy, lấy đâu mà trả nợ giờ.
- Ai bảo dạy 2 tháng đâu, cô giáo thích thì dạy cả đời cũng được mà.
- Chú này, lại đùa.
Tao đột nhiên trầm giọng lại, cầm lấy tay con bé :
- Thật, ai đùa chuyện này được. Em biết là anh yêu em, phải không.
Con bé cố giằng tay ra, nhưng ko bỏ chạy, chứng tỏ nó đã có chuẩn bị cho tình huống này, có lẽ vì mấy hôm trước tao đã có sự động chạm nhất định :
- Anh đừng thế, em có người yêu rồi, không được đâu.
Tao lại đặt tay lên vai nó, giọng giả vờ có chút nức nở :
- Anh biết, anh biết anh già, không xứng với em, em xứng với những người trẻ trung như em hơn, nhưng em cũng xứng có cuộc sống tốt hơn, ko phải khó khăn lo nghĩ như thế này.
Con bé ko nói gì, cũng không hất tay tao ra, tao liền tung combo vào cả lòng thương và lòng tham của nó :
- Được rồi, anh biết hoàn cảnh của anh, anh ko còn nhiều thời gian nữa cho việc lấy vợ nữa, mà em còn cả tuổi thanh xuân để học, để chơi, để đam mê hết mình. Cứ cố gắng kéo em về bên anh là anh đang ích kỷ, bất nhẫn với em. Nhưng anh vẫn mong được là người yêu em 1 lần, dù chỉ 1 thời gian ngắn thôi, dù là trong bí mật, không được khoe với cả thế giới, là anh cũng mãn nguyện rồi. Nếu em có chút nào thương anh, thì xin em đồng ý với anh 1 việc, hãy là người yêu của anh, dù chỉ là trong 2 tiếng bên nhau ngắn ngủi trong giờ học như thế này thôi, chỉ sau cánh cửa này thôi, sẽ không một ai biết cả, và sẽ dừng lại bất cứ khi nào em muốn. Và cũng cho phép anh được chăm lo cho em, để em ko phải buồn lo những chuyện vật chất như vừa rồi, tận hưởng thanh xuân đầy đủ hơn.
Mẹ nó, cái văn này tao thức cả đêm hôm trước để nắn cho nuột, để dát vàng lên cái cuộc bán dâm này thành chuyện tình lâm ly bi đát, yêu nhau ko đến được với nhau, chỉ có thể trao cho nhau những ân tình ngắn ngủi. Thế là cái con bé lậm ngôn tình này mặc cho tao xoa mông, bú tí, xuất trong mỗi ngày 2 tiếng, mỗi tuần 5 ngày, suốt 2 tháng đến khi tao vào lại trong Nam để đổi lấy 30 củ mỗi tháng. Hồi đó chê tao già, thế đéo nào ra trường cái thấy tót ngay sang Đài Loan lấy thằng chồng tóc bạc phơ rồi.
E đấy đúng gu quá hay sao, mà làm ô a ngồi nhớ thương đến 2h sáng để biên bài thế này:vozvn (7):.
 
Cách dễ nhất là phải có nhiều tiền, dễ hơn nữa là phải cực nhiều tiền
 
Top