Giày chạy bộ - trao đổi kinh nghiệm.

Chào các chú, em sinh 97, có sở thích chạy bộ, nên đăng bài hội họp anh em chú bác có chung sở thích đam mê vào thảo luận , TOPIC chủ yếu là GIÀY !!!
Em đang muốn mua 1 đôi Acics Gel 21, bác nào đã thử chưa review cho em và mọi người cảm nhận với.
Ngoài ra, đôi giày các bác ưng nhất là em nào, cùng thảo luận nhé, để cùng đưa xamvn đến với 1 bộ môn thể thao đơn giản và rèn luyện sức khỏe.
Hàng asic thì nó có một loại chuyên về chạy bộ dòng này đang hot, vì nó chuyên về chạy bộ, còn hàng mà có thể được nhiều người chạy lâu năm nhưng ko thi đấu chuyên nghiệp thì dùng thằng Nike Zoom vừa êm mà có loại còn có độ nảy, dòng này thì ko đc đưa vào thi đấu chuỷen nghiệp
 
Ai thử chạy bằng giày này chưa
 

Attachments

  • 0E624718-A8C3-40BA-A417-129297580ECA.png
    0E624718-A8C3-40BA-A417-129297580ECA.png
    2.6 MB · Lượt xem: 16
Đc thg bạn tặng đổi ultra bounce gì đấy, chạy 2 năm rồi còn tốt phết. Vừa rồi nó cũng tặng 1 đôi adidas khác mà ko sướng bằng
 
Cho xin kèo luyện tập đi màyyyy:vozvn (18)::vozvn (17):

Tao vừa viết dài thoòng ở trên đó, giả lời thanh niên Ban Mê Thuật đó.

Nhưng thanh niên Ban Mê Thuật tích lũy được khối lượng kha khá rồi, nên tao gợi ý khối lượng tập như trên.

Thanh niên Bình Dương có khối lượng hàng tuần còn thấp, thì cắt cái bài trên đi một nửa cả về cự ly và thời gian, nhưng lịch tập hàng tuần giữ nguyên.

Để biết khi nào thì chuyển bài, thì phải đo bằng kết quả. Kết quả này phải kết hợp cà thành tích và chỉ số cơ thể. Chỉ số cơ thể thì quan trọng nhất là nhịp tim. Để đo được cả thành tích và nhịp tim, mày nên sắm một cái đồng hồ chạy. Mới tập, thì cái tốt nhất và giá cả ổn nhất là một em Garmin Forerunner 45, khoảng hơn 4 củ một tí.

Và ở cái đoạn mới, tao nghĩ là nên chú trọng:

Form chạy: Chạy, ai cũng tin rằng là môn thể thao đơn giản nhất trong các môn thể thao. "ôi giời, có đéo gì đâu, tất cả những gì bạn cần là một đôi giày. Cứ xỏ giày vào là chạy thôi".
Hé hé, cái ấy đúng, vì chạy là bản năng của loài người từ lúc nhảy từ trên cây xuống mấy triệu năm trước. Tuy nhiên, chạy được lâu, được xa, chạy được nhanh hơn, và quan trọng là chạy sao cho khỏi chấn thương thì lại là một câu chuyện tỉ mỉ. Và bắt đầu là form chạy.

Lưng: hãy giữ lưng thẳng. Bất kỳ một dạng khom người hay ngả người theo mọi hướng đều làm lồng ngực co lại, dẫn đến thể tích phổi giảm (không dãn được đến thể tích lớn nhất), dẫn đến giảm hô hấp, dẫn đến mệt nhanh chóng. Hãy giữ lưng thẳng.

Tay: nên tập sao cho cánh tay và bắp tay giữ một góc vuông, hoặc gần vuông. Khuỷu tay có xu hướng ép sát vào thân người. Lý do: khi khủy tay khép, thì lồng ngực mở ra, và ngược lại. Mày cứ thử đứng trước gương: thử so sánh giữa: [co tay vuông - khuỷu tay khuỳnh ra ngoài - khom người] [co tay vuông - khép khuỷu tay - lưng thẳng], mày sẽ có cảm nhận rất khác về lồng ngực và hít thở.

Khi chạy, đừng vung tay. Bọn chạy track ở Olympic nó vung như điên, vì bọn nó chạy tốc độ và cự ly trung bình hoặc cự ly ngắn. Đừng bị hình ảnh ấy làm hỏng form chạy của mày.

Không vung tay, bàn tay nắm hờ - dễ nhất là bấm nhẹ (bấm hờ) ngón cái vào đốt thứ hai của ngón trỏ. Bàn tay giữ ngang vú (như thế góc cẳng tay - bắp tay sẽ vuông). Cái này khi chạy, mệt mẹ rồi là hay quên, tay lại thõng xuống. Hậu quả là vai thõng theo, hậu quả là phổi lại không được dãn nở thoải mái, hậu quả là nhanh thiếu oxy và nhanh mệt. Như vậy, để nhớ, thì hãy luôn tưởng tượng là mày có vú, vú to tròn đẹp như bên "Quán con sò say", và hai bàn tay của mày phải đỡ hai quả vú ấy trong suốt đường chạy. Nghĩ như thế sẽ không bị quên.

Form chạy nói lằng nhằng, không phải để đẹp, mà để làm sao giữ một tư thế cho phổi được hoạt động dễ dàng nhất.


Tiếp đất: Hãy tiếp đất bằng1/3 trước của bàn chân. Đừng tiếp đất bằng gót. Tiếp đất bằng gót sẽ chấn thương. Vô số loại chấn thương: chấn thươc cân gan bàn chân, chấn thương khớp gối, chấn thương cơ hình lê (cơ này bé tí, nằm bên dưới cơ mông - nếu tính từ ngoài vào trong, nhưng lại cực quan trọng cho quá trình vận động).

THỞ: địt mẹ phải viết hoa phát.
Dùng cơ bụng để thở, chứ không dùng cơ ngực. Nghĩa là hít vào thì bụng phình ra và thở ra thì ngược lại - bụng hóp vào. Đa phần chúng ta khi thở đều dùng cơ ngực: Hít vào thì ưỡn ngực ra. Cái này là bản năng, và đéo hiệu quả.

Lý do:
lồng ngực được cố định bởi các xương sườn. Cái bọn sường non là xương, xương thì đéo dãn ra co vào được nhiều, vì gắn mẹ chặt với cột sống. Biên độ co dãn rất ít vì chỉ loanh quanh trong phạm vi cho phép của bọn sụn. (Sụn là cái thứ trắng trắng ở đầu xương, gặm thì sần sật ấy, ngon vãi). Và khi biên độ mở của sườn non không nhiều, thì thể tích phổi bị giới hạn trong cái lồng ấy, cũng không nở ra max được.

Ngược lại, nếu dùng cơ bụng để thở thì chuyện gì xảy ra? Khi bụng phình ra thì cơ hoành (vốn là một em nằm ngang, giữ cho nội tạng được nằm ngay ngắn gọn gàng) sẽ hạ xuống. Không nhiều đâu, tính bằng milimet, nhưng cái không nhiều ấy giúp phổi nở thêm chút đỉnh theo phương thẳng đứng. Cái chút đỉnh ấy, cái bé tí tưởng không đáng kể ấy, là cái thứ giúp mình bò qua vạch đích.

Thở phải có nhịp, và giữ cái nhịp ấy từ đầu đến cuối. Hãy thở 2/2, tức là: hai bước chân hít vào, hai bước chân thở ra.
Mày nên tập cái nhịp này bằng đi bộ trước. Tập khi nào mà "hít-hít / thở - thở" khớp với bước chân.
Hai bước hít vào, ở giai đoạn đầu cứ một bước thì một hít vào, nên mới viết là hít-hít. Tương tự cho thở ra. Sau này xịn rồi, thì có thể hít một hơi đủ sâu trong hai bước chạy. Nhưng cái này ko vội, cứ hít-hít/thở-thở đã.

Cái nhịp này phải tập để thành bản năng. Sau này, một ngày đẹp trời, mày chạy đến km thứ 40 hay 70, hay thậm chí 160, khi mà não mù mờ như trong cơn mê sảng, cơ bắp như bỏng rát như bị đốt cháy, toàn thân đau đớn - đến sợi tóc trên đầu cũng đau, thì cái nhịp thở ấy vẫn không được thay đổi.

Thở cả bằng mồm lẫn mũi. Chả kiêng đéo gì cả. Và lời khuyên của tao: nên thở thành tiếng, thở to để tai cũng nghe được. Như thế giữ nhịp tốt hơn. Đi chạy mà, chứ có phải hẹn hò đéo gì đâu mà phải giữ ý với ai.

Thôi, tạm thế, viết dài đéo tả. Có khi lắm chữ mày lại đéo đọc.
Xong ba cái trên, chạy mềm mại rồi, thì hãy bàn đến quân tư trang, giày dép, tất vớ, quần áo, phụ kiện.
 
Ông viết có tâm VL, đọc mà ưng !! Đưa mong đây đâm cho phát để tạ ơn:sweet_kiss::extreme_sexy_girl:
Tao vừa viết dài thoòng ở trên đó, giả lời thanh niên Ban Mê Thuật đó.

Nhưng thanh niên Ban Mê Thuật tích lũy được khối lượng kha khá rồi, nên tao gợi ý khối lượng tập như trên.

Thanh niên Bình Dương có khối lượng hàng tuần còn thấp, thì cắt cái bài trên đi một nửa cả về cự ly và thời gian, nhưng lịch tập hàng tuần giữ nguyên.

Để biết khi nào thì chuyển bài, thì phải đo bằng kết quả. Kết quả này phải kết hợp cà thành tích và chỉ số cơ thể. Chỉ số cơ thể thì quan trọng nhất là nhịp tim. Để đo được cả thành tích và nhịp tim, mày nên sắm một cái đồng hồ chạy. Mới tập, thì cái tốt nhất và giá cả ổn nhất là một em Garmin Forerunner 45, khoảng hơn 4 củ một tí.

Và ở cái đoạn mới, tao nghĩ là nên chú trọng:

Form chạy: Chạy, ai cũng tin rằng là môn thể thao đơn giản nhất trong các môn thể thao. "ôi giời, có đéo gì đâu, tất cả những gì bạn cần là một đôi giày. Cứ xỏ giày vào là chạy thôi".
Hé hé, cái ấy đúng, vì chạy là bản năng của loài người từ lúc nhảy từ trên cây xuống mấy triệu năm trước. Tuy nhiên, chạy được lâu, được xa, chạy được nhanh hơn, và quan trọng là chạy sao cho khỏi chấn thương thì lại là một câu chuyện tỉ mỉ. Và bắt đầu là form chạy.

Lưng: hãy giữ lưng thẳng. Bất kỳ một dạng khom người hay ngả người theo mọi hướng đều làm lồng ngực co lại, dẫn đến thể tích phổi giảm (không dãn được đến thể tích lớn nhất), dẫn đến giảm hô hấp, dẫn đến mệt nhanh chóng. Hãy giữ lưng thẳng.

Tay: nên tập sao cho cánh tay và bắp tay giữ một góc vuông, hoặc gần vuông. Khuỷu tay có xu hướng ép sát vào thân người. Lý do: khi khủy tay khép, thì lồng ngực mở ra, và ngược lại. Mày cứ thử đứng trước gương: thử so sánh giữa: [co tay vuông - khuỷu tay khuỳnh ra ngoài - khom người] [co tay vuông - khép khuỷu tay - lưng thẳng], mày sẽ có cảm nhận rất khác về lồng ngực và hít thở.

Khi chạy, đừng vung tay. Bọn chạy track ở Olympic nó vung như điên, vì bọn nó chạy tốc độ và cự ly trung bình hoặc cự ly ngắn. Đừng bị hình ảnh ấy làm hỏng form chạy của mày.

Không vung tay, bàn tay nắm hờ - dễ nhất là bấm nhẹ (bấm hờ) ngón cái vào đốt thứ hai của ngón trỏ. Bàn tay giữ ngang vú (như thế góc cẳng tay - bắp tay sẽ vuông). Cái này khi chạy, mệt mẹ rồi là hay quên, tay lại thõng xuống. Hậu quả là vai thõng theo, hậu quả là phổi lại không được dãn nở thoải mái, hậu quả là nhanh thiếu oxy và nhanh mệt. Như vậy, để nhớ, thì hãy luôn tưởng tượng là mày có vú, vú to tròn đẹp như bên "Quán con sò say", và hai bàn tay của mày phải đỡ hai quả vú ấy trong suốt đường chạy. Nghĩ như thế sẽ không bị quên.

Form chạy nói lằng nhằng, không phải để đẹp, mà để làm sao giữ một tư thế cho phổi được hoạt động dễ dàng nhất.


Tiếp đất: Hãy tiếp đất bằng1/3 trước của bàn chân. Đừng tiếp đất bằng gót. Tiếp đất bằng gót sẽ chấn thương. Vô số loại chấn thương: chấn thươc cân gan bàn chân, chấn thương khớp gối, chấn thương cơ hình lê (cơ này bé tí, nằm bên dưới cơ mông - nếu tính từ ngoài vào trong, nhưng lại cực quan trọng cho quá trình vận động).

THỞ: địt mẹ phải viết hoa phát.
Dùng cơ bụng để thở, chứ không dùng cơ ngực. Nghĩa là hít vào thì bụng phình ra và thở ra thì ngược lại - bụng hóp vào. Đa phần chúng ta khi thở đều dùng cơ ngực: Hít vào thì ưỡn ngực ra. Cái này là bản năng, và đéo hiệu quả.

Lý do:
lồng ngực được cố định bởi các xương sườn. Cái bọn sường non là xương, xương thì đéo dãn ra co vào được nhiều, vì gắn mẹ chặt với cột sống. Biên độ co dãn rất ít vì chỉ loanh quanh trong phạm vi cho phép của bọn sụn. (Sụn là cái thứ trắng trắng ở đầu xương, gặm thì sần sật ấy, ngon vãi). Và khi biên độ mở của sườn non không nhiều, thì thể tích phổi bị giới hạn trong cái lồng ấy, cũng không nở ra max được.

Ngược lại, nếu dùng cơ bụng để thở thì chuyện gì xảy ra? Khi bụng phình ra thì cơ hoành (vốn là một em nằm ngang, giữ cho nội tạng được nằm ngay ngắn gọn gàng) sẽ hạ xuống. Không nhiều đâu, tính bằng milimet, nhưng cái không nhiều ấy giúp phổi nở thêm chút đỉnh theo phương thẳng đứng. Cái chút đỉnh ấy, cái bé tí tưởng không đáng kể ấy, là cái thứ giúp mình bò qua vạch đích.

Thở phải có nhịp, và giữ cái nhịp ấy từ đầu đến cuối. Hãy thở 2/2, tức là: hai bước chân hít vào, hai bước chân thở ra.
Mày nên tập cái nhịp này bằng đi bộ trước. Tập khi nào mà "hít-hít / thở - thở" khớp với bước chân.
Hai bước hít vào, ở giai đoạn đầu cứ một bước thì một hít vào, nên mới viết là hít-hít. Tương tự cho thở ra. Sau này xịn rồi, thì có thể hít một hơi đủ sâu trong hai bước chạy. Nhưng cái này ko vội, cứ hít-hít/thở-thở đã.

Cái nhịp này phải tập để thành bản năng. Sau này, một ngày đẹp trời, mày chạy đến km thứ 40 hay 70, hay thậm chí 160, khi mà não mù mờ như trong cơn mê sảng, cơ bắp như bỏng rát như bị đốt cháy, toàn thân đau đớn - đến sợi tóc trên đầu cũng đau, thì cái nhịp thở ấy vẫn không được thay đổi.

Thở cả bằng mồm lẫn mũi. Chả kiêng đéo gì cả. Và lời khuyên của tao: nên thở thành tiếng, thở to để tai cũng nghe được. Như thế giữ nhịp tốt hơn. Đi chạy mà, chứ có phải hẹn hò đéo gì đâu mà phải giữ ý với ai.

Thôi, tạm thế, viết dài đéo tả. Có khi lắm chữ mày lại đéo đọc.
Xong ba cái trên, chạy mềm mại rồi, thì hãy bàn đến quân tư trang, giày dép, tất vớ, quần áo, phụ kiện.
 
Hàng asic thì nó có một loại chuyên về chạy bộ dòng này đang hot, vì nó chuyên về chạy bộ, còn hàng mà có thể được nhiều người chạy lâu năm nhưng ko thi đấu chuyên nghiệp thì dùng thằng Nike Zoom vừa êm mà có loại còn có độ nảy, dòng này thì ko đc đưa vào thi đấu chuỷen nghiệp
Zoom nào cấm thi đấu chuyên nghiệp? Vaporfly Next% và Alphafly Next% họ còn mang ra các giải major thi đấu đầy kia
 
Chọn giày chạy thì phải xem chân. Để ý đôi cũ mòn trong hay ngoài, mũi hay gót mòn nhiều để biết cấu tạo bàn chân. Thêm nữa là bàn chân thon hay to bè ngang, bàn chân dày hay mỏng. Mỗi loại giày đều có ưu điểm cho từng loại. Phải chọn đúng loại, không phải cứ đắt tiền thì chạy sẽ sướng. Còn tùy chân. Trước chạy next% cứ nghĩ sướng nhưng được 1 tuần mới thấy ko hợp vì chân tao dày mà lại còn to ngang vì chắc còn tí giao chỉ nên chuyển sang hoka lại ngon. Tốt nhất mua mỗi loại 1 đôi về mà cảm nhận. Nếu vẫn nghèo thì mua của hội chạy bộ của mấy ông bà trong trung tâm huấn luyện thể thao quên mẹ tên rồi, dưới mạn đền lừ. Hội này tư vấn mua giày theo chân khá hợp lý.
 
Tao vừa viết dài thoòng ở trên đó, giả lời thanh niên Ban Mê Thuật đó.

Nhưng thanh niên Ban Mê Thuật tích lũy được khối lượng kha khá rồi, nên tao gợi ý khối lượng tập như trên.

Thanh niên Bình Dương có khối lượng hàng tuần còn thấp, thì cắt cái bài trên đi một nửa cả về cự ly và thời gian, nhưng lịch tập hàng tuần giữ nguyên.

Để biết khi nào thì chuyển bài, thì phải đo bằng kết quả. Kết quả này phải kết hợp cà thành tích và chỉ số cơ thể. Chỉ số cơ thể thì quan trọng nhất là nhịp tim. Để đo được cả thành tích và nhịp tim, mày nên sắm một cái đồng hồ chạy. Mới tập, thì cái tốt nhất và giá cả ổn nhất là một em Garmin Forerunner 45, khoảng hơn 4 củ một tí.

Và ở cái đoạn mới, tao nghĩ là nên chú trọng:

Form chạy: Chạy, ai cũng tin rằng là môn thể thao đơn giản nhất trong các môn thể thao. "ôi giời, có đéo gì đâu, tất cả những gì bạn cần là một đôi giày. Cứ xỏ giày vào là chạy thôi".
Hé hé, cái ấy đúng, vì chạy là bản năng của loài người từ lúc nhảy từ trên cây xuống mấy triệu năm trước. Tuy nhiên, chạy được lâu, được xa, chạy được nhanh hơn, và quan trọng là chạy sao cho khỏi chấn thương thì lại là một câu chuyện tỉ mỉ. Và bắt đầu là form chạy.

Lưng: hãy giữ lưng thẳng. Bất kỳ một dạng khom người hay ngả người theo mọi hướng đều làm lồng ngực co lại, dẫn đến thể tích phổi giảm (không dãn được đến thể tích lớn nhất), dẫn đến giảm hô hấp, dẫn đến mệt nhanh chóng. Hãy giữ lưng thẳng.

Tay: nên tập sao cho cánh tay và bắp tay giữ một góc vuông, hoặc gần vuông. Khuỷu tay có xu hướng ép sát vào thân người. Lý do: khi khủy tay khép, thì lồng ngực mở ra, và ngược lại. Mày cứ thử đứng trước gương: thử so sánh giữa: [co tay vuông - khuỷu tay khuỳnh ra ngoài - khom người] [co tay vuông - khép khuỷu tay - lưng thẳng], mày sẽ có cảm nhận rất khác về lồng ngực và hít thở.

Khi chạy, đừng vung tay. Bọn chạy track ở Olympic nó vung như điên, vì bọn nó chạy tốc độ và cự ly trung bình hoặc cự ly ngắn. Đừng bị hình ảnh ấy làm hỏng form chạy của mày.

Không vung tay, bàn tay nắm hờ - dễ nhất là bấm nhẹ (bấm hờ) ngón cái vào đốt thứ hai của ngón trỏ. Bàn tay giữ ngang vú (như thế góc cẳng tay - bắp tay sẽ vuông). Cái này khi chạy, mệt mẹ rồi là hay quên, tay lại thõng xuống. Hậu quả là vai thõng theo, hậu quả là phổi lại không được dãn nở thoải mái, hậu quả là nhanh thiếu oxy và nhanh mệt. Như vậy, để nhớ, thì hãy luôn tưởng tượng là mày có vú, vú to tròn đẹp như bên "Quán con sò say", và hai bàn tay của mày phải đỡ hai quả vú ấy trong suốt đường chạy. Nghĩ như thế sẽ không bị quên.

Form chạy nói lằng nhằng, không phải để đẹp, mà để làm sao giữ một tư thế cho phổi được hoạt động dễ dàng nhất.


Tiếp đất: Hãy tiếp đất bằng1/3 trước của bàn chân. Đừng tiếp đất bằng gót. Tiếp đất bằng gót sẽ chấn thương. Vô số loại chấn thương: chấn thươc cân gan bàn chân, chấn thương khớp gối, chấn thương cơ hình lê (cơ này bé tí, nằm bên dưới cơ mông - nếu tính từ ngoài vào trong, nhưng lại cực quan trọng cho quá trình vận động).

THỞ: địt mẹ phải viết hoa phát.
Dùng cơ bụng để thở, chứ không dùng cơ ngực. Nghĩa là hít vào thì bụng phình ra và thở ra thì ngược lại - bụng hóp vào. Đa phần chúng ta khi thở đều dùng cơ ngực: Hít vào thì ưỡn ngực ra. Cái này là bản năng, và đéo hiệu quả.

Lý do:
lồng ngực được cố định bởi các xương sườn. Cái bọn sường non là xương, xương thì đéo dãn ra co vào được nhiều, vì gắn mẹ chặt với cột sống. Biên độ co dãn rất ít vì chỉ loanh quanh trong phạm vi cho phép của bọn sụn. (Sụn là cái thứ trắng trắng ở đầu xương, gặm thì sần sật ấy, ngon vãi). Và khi biên độ mở của sườn non không nhiều, thì thể tích phổi bị giới hạn trong cái lồng ấy, cũng không nở ra max được.

Ngược lại, nếu dùng cơ bụng để thở thì chuyện gì xảy ra? Khi bụng phình ra thì cơ hoành (vốn là một em nằm ngang, giữ cho nội tạng được nằm ngay ngắn gọn gàng) sẽ hạ xuống. Không nhiều đâu, tính bằng milimet, nhưng cái không nhiều ấy giúp phổi nở thêm chút đỉnh theo phương thẳng đứng. Cái chút đỉnh ấy, cái bé tí tưởng không đáng kể ấy, là cái thứ giúp mình bò qua vạch đích.

Thở phải có nhịp, và giữ cái nhịp ấy từ đầu đến cuối. Hãy thở 2/2, tức là: hai bước chân hít vào, hai bước chân thở ra.
Mày nên tập cái nhịp này bằng đi bộ trước. Tập khi nào mà "hít-hít / thở - thở" khớp với bước chân.
Hai bước hít vào, ở giai đoạn đầu cứ một bước thì một hít vào, nên mới viết là hít-hít. Tương tự cho thở ra. Sau này xịn rồi, thì có thể hít một hơi đủ sâu trong hai bước chạy. Nhưng cái này ko vội, cứ hít-hít/thở-thở đã.

Cái nhịp này phải tập để thành bản năng. Sau này, một ngày đẹp trời, mày chạy đến km thứ 40 hay 70, hay thậm chí 160, khi mà não mù mờ như trong cơn mê sảng, cơ bắp như bỏng rát như bị đốt cháy, toàn thân đau đớn - đến sợi tóc trên đầu cũng đau, thì cái nhịp thở ấy vẫn không được thay đổi.

Thở cả bằng mồm lẫn mũi. Chả kiêng đéo gì cả. Và lời khuyên của tao: nên thở thành tiếng, thở to để tai cũng nghe được. Như thế giữ nhịp tốt hơn. Đi chạy mà, chứ có phải hẹn hò đéo gì đâu mà phải giữ ý với ai.

Thôi, tạm thế, viết dài đéo tả. Có khi lắm chữ mày lại đéo đọc.
Xong ba cái trên, chạy mềm mại rồi, thì hãy bàn đến quân tư trang, giày dép, tất vớ, quần áo, phụ kiện.
Biểu hiện nghẹo nặng quá rồi, đi cai đi không có ngày chuyển sang trialthlon thì khỏe quá. Tao chỉ HM là giải tán đéo còn cái động lực gì thúc mà chạy tiếp cả. Nếu chạy tiếp chắc được 10k nữa nhưng mà nó chán vãi đái. Nhân đây cho hỏi các con giời thích chạy 1 mình hay cùng cả nhóm. Tao thì thích chạy 1 mình.
 
Giầy là phải nhẹ êm chân thì mới chạy căng đc. Tao cũng thích món này nhưng tao chỉ thích chạy máy thôi.
 
Xin hình đôi động lực m ơi
 
Biểu hiện nghẹo nặng quá rồi, đi cai đi không có ngày chuyển sang trialthlon thì khỏe quá. Tao chỉ HM là giải tán đéo còn cái động lực gì thúc mà chạy tiếp cả. Nếu chạy tiếp chắc được 10k nữa nhưng mà nó chán vãi đái. Nhân đây cho hỏi các con giời thích chạy 1 mình hay cùng cả nhóm. Tao thì thích chạy 1 mình.
Tao toàn solo. Tất cả, hay gần như tất cả bọn chạy theo hội/nhóm, là chỉ có mỗi việc chụp cái hình ắp Phê Tê Búc.

Tao đếu thích triathlon vì tao ghét đạp xe kinh hoàng. Với cả đạp xe đau trym lắm. :)):)):))

Chán hay không là do cái mục tiêu mày set trong đầu ấy. Với cả, nếu chạy road, tao cứ nghĩ miên man hết chuyện này sang chuyện khác, riêng chửi thầm mấy con già ăn mặc xấu đi trên đường đã hết mẹ thời gian, giật mình tỉnh giâc đã thấy ăn mẹ được mười lăm cây.

Chạy trail thì chả có thời gian mà chán. Ảnh này tao chụp hôm ăn cái cự ly 70km giải DUT 2018 Đà Lạt, chụp ở Km thứ 55.

54433451_10216150667830659_2952708480340852736_o.jpg
 
Tao toàn solo. Tất cả, hay gần như tất cả bọn chạy theo hội/nhóm, là chỉ có mỗi việc chụp cái hình ắp Phê Tê Búc.

Tao đếu thích triathlon vì tao ghét đạp xe kinh hoàng. Với cả đạp xe đau trym lắm. :)):)):))

Chán hay không là do cái mục tiêu mày set trong đầu ấy. Với cả, nếu chạy road, tao cứ nghĩ miên man hết chuyện này sang chuyện khác, riêng chửi thầm mấy con già ăn mặc xấu đi trên đường đã hết mẹ thời gian, giật mình tỉnh giâc đã thấy ăn mẹ được mười lăm cây.

Chạy trail thì chả có thời gian mà chán. Ảnh này tao chụp hôm ăn cái cự ly 70km giải DUT 2018 Đà Lạt, chụp ở Km thứ 55.

View attachment 543552
Mày có ở đà lạt ko, công nhận chạy đà lạt sáng sớm sướng thật. Tao thích chạy dài ở những cung đường mới như khi đi du lịch, sống chết đéo gì cũng phải làm cái hm. Chạy ngắm mây trời, khung cảnh thiên nhiên nó đẹp mê, chạy đéo biết mệt. Chạy hàng ngày toàn cung đường quen chả có gì vui nên chỉ 10 15k là hết chuyện. Chạy nhóm thì vui nhưng loãng, đéo có hứng mất tập trung bỏ mẹ. Cứ 1 mình 1 đường là sướng nhất. Chạy thì ít chụp ảnh check in xong lên khoe vú khoe pace giả đò ngây thơ hỏi dăm ba câu ảo lòi lồn,tao ghét.
 
Má ơi, 50K/tuần là ghê gớm rồi. 200K/tháng. Hà hà, về khối lượng thì mày chả kém gì bọn Elite.

Giờ muốn tăng tốc thì phải có bài.

Mày nên chia thế này:
Thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư là easy pace, mỗi ngày khoảng 45-60 phút.
Thứ Năm: ALL OUT 10km
Thứ Sáu, thứ Bảy: easy pace 45-60 phút.
Chủ Nhật: Long Run: 21-25km pace = easy pace trừ di 20 giây.

Thế Easy pace là gì?
ALL OUT là gì?

Easy hay không phụ thuộc vào nhịp tim MAX. Muốn biết MAX ở đâu thì công thức như này: [220-trừ đi tuổi của mày] = tim MAX.
Eassy pace là chạy làm sao nhịp tim ko quá 75% của nhịp tim MAX tính ở trên.

ALL OUT là chạy 10km ở nhịp tim max. Bản thân chữ "ALL OUT" có nghĩa là "Tất tay". Khởi động xong là tăng tốc luôn. Tao từng ALL OUT 15km mà vừa chạy vừa nôn (theo nghĩa đen) :p:p:p

Long Run thì dễ rồi. Mày chạy easy pace rồi, bước đầu long-run cứ lấy easy pace trừ đi 20 giây (nhanh hơn 20 giây). Sau này tính tiếp.

Nện bài này 2 tháng. Mày sẽ thấy mày là một con người mới.

NHƯNG:
Trước khi chạy phải khởi động thật kỹ.
Sau khi chạy phải dãn cơ cực kỳ kỹ lưỡng.

Có thể mày còn trẻ - tự tin khả năng phục hồi nhanh, nhưng xin mày - bằng tất cả chân thương tao từng phải chữa chạy, xin mày đừng chủ quan.
T éo trẻ mỏ j nữa cả, cũng 36t rồi. Trước đây tao ~105kg, 176cm. Do mập quá nên người nó mệt, k có sức bền nên t mới tập chạy bộ để giảm cân ấy. T chạy dc xa nhất từ hồi tới h chỉ mới 15km thôi. Còn hàng ngày thì cứ 5-7km/buổi, ngày khoẻ thì 2 buổi, mệt thì 1 buổi tuỳ thời tiết. Mùa này mùa mưa nữa nên cũng thất thường.

t chạy thì cứ tầm khoảng 3km là nghỉ đi bộ tầm 1-2’ chứ éo đủ sức để chạy 1 lèo 5K hay 10K :(
 
Má ơi, 50K/tuần là ghê gớm rồi. 200K/tháng. Hà hà, về khối lượng thì mày chả kém gì bọn Elite.

Giờ muốn tăng tốc thì phải có bài.

Mày nên chia thế này:
Thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư là easy pace, mỗi ngày khoảng 45-60 phút.
Thứ Năm: ALL OUT 10km
Thứ Sáu, thứ Bảy: easy pace 45-60 phút.
Chủ Nhật: Long Run: 21-25km pace = easy pace trừ di 20 giây.

Thế Easy pace là gì?
ALL OUT là gì?

Easy hay không phụ thuộc vào nhịp tim MAX. Muốn biết MAX ở đâu thì công thức như này: [220-trừ đi tuổi của mày] = tim MAX.
Eassy pace là chạy làm sao nhịp tim ko quá 75% của nhịp tim MAX tính ở trên.

ALL OUT là chạy 10km ở nhịp tim max. Bản thân chữ "ALL OUT" có nghĩa là "Tất tay". Khởi động xong là tăng tốc luôn. Tao từng ALL OUT 15km mà vừa chạy vừa nôn (theo nghĩa đen) :p:p:p

Long Run thì dễ rồi. Mày chạy easy pace rồi, bước đầu long-run cứ lấy easy pace trừ đi 20 giây (nhanh hơn 20 giây). Sau này tính tiếp.

Nện bài này 2 tháng. Mày sẽ thấy mày là một con người mới.

NHƯNG:
Trước khi chạy phải khởi động thật kỹ.
Sau khi chạy phải dãn cơ cực kỳ kỹ lưỡng.

Có thể mày còn trẻ - tự tin khả năng phục hồi nhanh, nhưng xin mày - bằng tất cả chân thương tao từng phải chữa chạy, xin mày đừng chủ quan.
Bị các chấn thương gì rồi share ae cảnh giác nào. Thank tml trước.
 
Má ơi, 50K/tuần là ghê gớm rồi. 200K/tháng. Hà hà, về khối lượng thì mày chả kém gì bọn Elite.

Giờ muốn tăng tốc thì phải có bài.

Mày nên chia thế này:
Thứ Hai, thứ Ba, thứ Tư là easy pace, mỗi ngày khoảng 45-60 phút.
Thứ Năm: ALL OUT 10km
Thứ Sáu, thứ Bảy: easy pace 45-60 phút.
Chủ Nhật: Long Run: 21-25km pace = easy pace trừ di 20 giây.

Thế Easy pace là gì?
ALL OUT là gì?

Easy hay không phụ thuộc vào nhịp tim MAX. Muốn biết MAX ở đâu thì công thức như này: [220-trừ đi tuổi của mày] = tim MAX.
Eassy pace là chạy làm sao nhịp tim ko quá 75% của nhịp tim MAX tính ở trên.

ALL OUT là chạy 10km ở nhịp tim max. Bản thân chữ "ALL OUT" có nghĩa là "Tất tay". Khởi động xong là tăng tốc luôn. Tao từng ALL OUT 15km mà vừa chạy vừa nôn (theo nghĩa đen) :p:p:p

Long Run thì dễ rồi. Mày chạy easy pace rồi, bước đầu long-run cứ lấy easy pace trừ đi 20 giây (nhanh hơn 20 giây). Sau này tính tiếp.

Nện bài này 2 tháng. Mày sẽ thấy mày là một con người mới.

NHƯNG:
Trước khi chạy phải khởi động thật kỹ.
Sau khi chạy phải dãn cơ cực kỳ kỹ lưỡng.

Có thể mày còn trẻ - tự tin khả năng phục hồi nhanh, nhưng xin mày - bằng tất cả chân thương tao từng phải chữa chạy, xin mày đừng chủ quan.
Sao tao đọc tài liệu thì là 180 - tuổi =max.
 
Riêng về Giầy thì đéo như Điện Thoại hay Oto cứ đắt là ngon, mà giờ Đắt nhất điện thoại là con lon Fold3 như cc luôn.

Công nghệ Boost của Das đéo bao giờ bằng Nike, đấy là sự thật, chưa kể boost là Das mua của bên thứ 3, Vaporfly dân chạy nó đi 9/10 nhưng nó éo phải dành cho hạng Giao Chỉ Việt Nam loser =))) Giầy là phải đi theo dáng bàn chân và công dụng chạy, chưa kể công nghệ nó thay đổi liên tục, vs người ko có trình thì cứ kiếm sale những đôi của Asics, hàng dưới tụi Das Nike thì auto lên chân ổn và chạy được. Giầy xịn nó thiết kế để đua và có kỹ thuật chạy, còn mấy thằng đầu gối củ lạc, bụng phệ như Xamer thì cứ săn Deal giá rẻ mấy em mà anh em phía trên đưa lên ấy. Brand ít tên tuổi thứ 1 giá đéo ảo 2 là ít bị fake, tao nói ít thôi nhé, dm thằng nào ăn fake thì chịu 3 là cực kỳ hợp vs mấy loser mới chạy để giảm calories. Mua quả Das Nike 4 5 củ hoặc hàng xách tay đầu buồi gì về chạy được 3 hôm vứt bà vào xó
Thằng này bán giày phỏng
 
T éo trẻ mỏ j nữa cả, cũng 36t rồi. Trước đây tao ~105kg, 176cm. Do mập quá nên người nó mệt, k có sức bền nên t mới tập chạy bộ để giảm cân ấy. T chạy dc xa nhất từ hồi tới h chỉ mới 15km thôi. Còn hàng ngày thì cứ 5-7km/buổi, ngày khoẻ thì 2 buổi, mệt thì 1 buổi tuỳ thời tiết. Mùa này mùa mưa nữa nên cũng thất thường.

t chạy thì cứ tầm khoảng 3km là nghỉ đi bộ tầm 1-2’ chứ éo đủ sức để chạy 1 lèo 5K hay 10K :(
Mày giảm được bao cân, chạy lâu chưa, nếu mới chạy thì đi bộ thôi. Đừng chạy nữa hại khớp gối.
 
T toàn dùng nike, giày chạy h t còn mỗi đôi lunar eclipse, công nhận đế lunarlon đi chạy thích thật. Trước t có đôi zoom vomero 10, nó thoải mái đến mức t mang nó đi làm, đi bộ, đi chơi, đi tập, mang đến mức nó tã vì t mang đi cả trời mưa nhưng t vẫn mang vì nó thoải mái vl, đến khi nó bị chó cắn nát t mới bỏ :))
 
Top