Ngày mai là đám cưới anh 3 tao mà t phải bỏ đám đi về nhà vì không chịu nổi dòng họ của cha t ... nhà t lúc trước giàu có lắm, ngày nào cũng đãi bà con với khách, 1 tháng ngoài những lúc sổ vuông ra thì ăn nhậu từ sáng tới tối. Tới lúc vuông thất vẫn giữ thói quen hào sảng như vậy được mấy năm thì vỡ nợ, bán hết vuông đất gần 300 công ... bà con quay lưng hết, phải đi thuê vuông làm lại từ đầu.
Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.
Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.
Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.
Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.
Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.
Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.
Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.
Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.
Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.
Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.