Bà con khốn nạn là như thế nào ?

Ngày mai là đám cưới anh 3 tao mà t phải bỏ đám đi về nhà vì không chịu nổi dòng họ của cha t ... nhà t lúc trước giàu có lắm, ngày nào cũng đãi bà con với khách, 1 tháng ngoài những lúc sổ vuông ra thì ăn nhậu từ sáng tới tối. Tới lúc vuông thất vẫn giữ thói quen hào sảng như vậy được mấy năm thì vỡ nợ, bán hết vuông đất gần 300 công ... bà con quay lưng hết, phải đi thuê vuông làm lại từ đầu.

Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.

Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.

Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.

Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.

Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.
 
Ko biết mày giờ bn tuổi. Nhưng cách nghĩ của thế hệ bố mày khác thế hệ mày, tình cảm với dòng họ, tổ tiên cũng chặt chẽ hơn. Nên mày nên thông cảm với bố mày, giúp ông trong khả năng mày có thể. Ông nuôi mày cả đời thì cố cho ông nở mặt nở mày với dòng họ là được.
đúng rồi,thế hệ trước nó như vậy,nên nhiều khi bản thân cũng chấp nhận,vì sẽ ko thể thay đổi suy nghĩ của họ,chỉ cố gắng sống tốt với gia đình,và ai tốt với mình thôi,còn lại chỉ hỏi thăm nhau là dc
 
Văn nhiều từ địa phương quá đéo hiểu. "Sổ vuông", "vuông thất" là gì?
Vuông là mảnh đất làm nông nghiệp, vó thể nuôi trồng thủy sản hoặc làm rẫy trồng rau. Sổ là lúc khai thác, thất lag bể nợ.
 
Ngày mai là đám cưới anh 3 tao mà t phải bỏ đám đi về nhà vì không chịu nổi dòng họ của cha t ... nhà t lúc trước giàu có lắm, ngày nào cũng đãi bà con với khách, 1 tháng ngoài những lúc sổ vuông ra thì ăn nhậu từ sáng tới tối. Tới lúc vuông thất vẫn giữ thói quen hào sảng như vậy được mấy năm thì vỡ nợ, bán hết vuông đất gần 300 công ... bà con quay lưng hết, phải đi thuê vuông làm lại từ đầu.

Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.

Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.

Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.

Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.

Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.
mày trẻ con quá , ông già mày là người hào phóng , lúc nào cũng nghĩ cho người khác, giờ mời người ta qua nhà mà 2 hôm nữa mới cưới , chứ để họ hàng hang hốc hít khí trời 2 ngày hay sao . dịp trọng đại thì vài đồng thì tiếc đếch gì bạn ơi , đám cưới anh mày mà mày không nhịn còn xách đồ đi , non .
 
Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Mày bực bội là chuyện dễ hiểu. Quan trọng là bố của mày, bác ý phải thay đổi quan niệm. Nhưng ngày vui anh mày mày cũng đừng làm căng quá. Trưởng thành hơn, nhịn cho qua, rồi ngồi xuống thẳng thắn bày tỏ quan điểm mày ạ.
 
Ngày mai là đám cưới anh 3 tao mà t phải bỏ đám đi về nhà vì không chịu nổi dòng họ của cha t ... nhà t lúc trước giàu có lắm, ngày nào cũng đãi bà con với khách, 1 tháng ngoài những lúc sổ vuông ra thì ăn nhậu từ sáng tới tối. Tới lúc vuông thất vẫn giữ thói quen hào sảng như vậy được mấy năm thì vỡ nợ, bán hết vuông đất gần 300 công ... bà con quay lưng hết, phải đi thuê vuông làm lại từ đầu.

Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.

Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.

Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.

Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.

Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.
Chửi ỔNG NGU , thì mình MẤT DẠY..! Nhưng mà, tao nói thiệt : ÔNG GIÀ MÀY NGU QUÁ. Thêm cái DÒNG HỌ KHỐN NẠN của mày nữa. Chẳng lẽ, trong cái dòng họ của mày. Không lấy ra được 1 người Tử Tế sao nhỡ ? Nghe mà NẶNG LÒNG.
 
Cái ĐM nhắc đến kiểu ae họ hàng toàn thành phần VKL... hồi bố t còn trẻ đi tàu bắc nam ae họ hàng toàn nhờ vả mua đồ này đồ kia,mang cái này cái kia xong nhiều khi thấy giá trị nó bé bố t cũng cho luôn ko lấy tiền... đến lúc bố t bệnh nặng 4 năm trời chả thấy đứa đ' nào cho đến lúc mất.... nchung ae họ hàng kiểu như nhà T thì thuộc loại hãm L. Đ' quan hệ thì lại bảo khinh nhưng cũng đ' hiểu quan hệ qua lại với mấy thành phần kiểu đấy làm cái L j luôn...
 
Ngày mai là đám cưới anh 3 tao mà t phải bỏ đám đi về nhà vì không chịu nổi dòng họ của cha t ... nhà t lúc trước giàu có lắm, ngày nào cũng đãi bà con với khách, 1 tháng ngoài những lúc sổ vuông ra thì ăn nhậu từ sáng tới tối. Tới lúc vuông thất vẫn giữ thói quen hào sảng như vậy được mấy năm thì vỡ nợ, bán hết vuông đất gần 300 công ... bà con quay lưng hết, phải đi thuê vuông làm lại từ đầu.

Cha t làm như mắc nợ với dòng họ, nhà thì lúc đo nghèo sơ xác mà bà dì 3 qua mượn 5tr sửa mái tôn, mẹ t ko cho mượn, cha t về nạt nộ rồi lấy dc 3tr cho mượn rồi người ta giựt luôn.

Hỏi sao mỗi lần ở nhà là t với ổng cãi lộn suốt, ổng nói có miếng ăn tới đâu ... tao nói cho người ta ăn 30 chục năm rồi, nhà này bể nợ luôn rồi cha chưa hài lòng hả gì.

Giờ tới đám a3 t, tao góp đc 30tr cho làm đám mà đem qua nhà gái giúp đám hết 15tr, bớt lại 10tr ko dc tại sợ người ta coi thường ... còn bà con bên cha ta là 1 lũ khốn nạn, nhà thì cách 1 con sông có, cách 2 3 tiếng chạy đò cũng có, nhà thì giàu nức vách mà bắt cha t đi rướt mới qua đám, sợ bao đò tốn tiền ... 4h sáng đi rướt tới 2h chiều mới về tới đây, thấy nhà nhỏ bà nào cũng chề môi, ngày mốt mới đám mà qua hôm nay, bắt buộc cha t phải đãi ăn gần 20c người trong 2 ngày. Mẹ t nấu muốn xỉu lên xỉu xuống ko 1 người vô tiếp ngoài a e tao.

Đãi ăn mà nó còn chê đồ ăn ít, ăn luôn đồ đãi đám ... tới giới hạn t nói phong long vài tiếng đụ má đụ mẹ nó thì cha t gầy tao, nói t lúc nào cũng nghĩ đến tiền vẫn là cái câu miếng ăn có tới đâu, tới giới hạn t rồi, gom đồ lội bộ gần 20c cây số ra tới bến tàu đi thẳng về nhà t.

Nhiều lúc t ko hiểu bà con là cái gì mà cha t phải coi trọng đến vậy trong khi có ai coi gia đình mình ra giống ôn gì. Gia đình lụn bại cỡ đó mà ổng vẫn ko sáng mắt ra thì t cũng hết cách rồi.
mài bất hạnh giống tao ..hazz
 
Cha m đặt tình cảm lên hàng đầu ko quan trọng tiền bạc biết đâu đc mấy ông bà ngó lại mà phất lên
 
nghe th lồn này kể hết 80% nó ở miền tây chắc luôn =))
Cái đám miền tây cứ nghe vào kèo là ăn nhậu lủng xuống cả ngày =))
 
Mượn tiền xong làm lơ đéo trả còn xin mượn tiếp. Không cho mượn thì mồm nói họ hàng anh em như cc không biết giúp đỡ nhau. Ba mẹ t cũng hay cho mượn...
 
Sửa lần cuối:
Top