Cách vượt qua trầm cảm

Arizoa

Bò lái xe
Chào chúng mày,
Tao xin giới thiệu xíu, tao sinh năm 95, ra trường gần 2 năm và đang trong tình trạng thất nghiệp.
Tao đi thẳng vô vấn đề, 2 năm trước, t ra trường được nhận làm với mức lương 1000$ bao ăn ở. Do công việc khá phức tạp, vất vả, phải quản lý 1 đống công nhân đầu trâu. Sau 4 tháng thì tao xin nghỉ dù thằng sếp người Tây Ban Nha bay sang VN, đi đến nhà tao thuyết phục tao làm tiếp nhưng tao vẫn quyết định nghỉ do stress quá. Tuy nhiên, khi đi khám bác sĩ thì tao được chẩn đoán bị trầm cảm khá nặng, do tao dấu gia đình, bên ngoài vẫn tỏ ra bình thường nên mọi người không biết.
Tao có uống thuốc theo đơn của bác sĩ nhưng tao được một ông có bố vợ làm bác sĩ, ổng nói nếu bị thì đừng uống thuốc đó. Tao uống cũng thấy hơi đờ người nên t ngừng và cố chữa bằng liệu pháp tâm lý - Làm tâm lý thoải mái như đi du lịch Malay, Sing, Thái, ...
Tuy nhiên, đến hiện tại tao vẫn hay bị suy nghĩ vớ vẩn, dễ down với up mood.

Tao đăng bài hơi dài dòng nhưng chỉ mong bọn mày, đứa nào là bác sĩ hay đã từng vượt qua trầm cảm thì cho t lời khuyên với. Tao muốn thoát ra càng sớm càng tốt.
 
Sửa lần cuối:
chia buồn với m khi m có năng lực thực tài nhưng bị trầm cảm, t nghĩ sẽ có cách chữa vì nó k phải là bệnh nan y, đợi thèn phía dưới tư vấn
 
Công việc cụ thể là mày làm gì mà ra nông nỗi này. Đang tuổi ăn chơi vừa ra trường kinh nghiệm đâu ra mà quản lý bọn đầu trâu, mày trầm cảm đến mức nói nhảm đấy à.
 
Chào chúng mày,
Tao xin giới thiệu xíu, tao sinh năm 95, ra trường gần 2 năm và đang trong tình trạng thất nghiệp.
Tao đi thẳng vô vấn đề, 2 năm trước, t ra trường được nhận làm với mức lương 1000$ bao ăn ở. Do công việc khá phức tạp, vất vả, phải quản lý 1 đống công nhân đầu trâu. Sau 4 tháng thì tao xin nghỉ dù thằng sếp người Tây Ban Nha bay sang VN, đi đến nhà tao thuyết phục tao làm tiếp nhưng tao vẫn quyết định nghỉ do stress quá. Tuy nhiên, khi đi khám bác sĩ thì tao được chẩn đoán bị trầm cảm khá nặng, do tao dấu gia đình, bên ngoài vẫn tỏ ra bình thường nên mọi người không biết.
Tao có uống thuốc theo đơn của bác sĩ nhưng tao được một ông có bố vợ làm bác sĩ, ổng nói nếu bị thì đừng uống thuốc đó. Tao uống cũng thấy hơi đờ người nên t ngừng và cố chữa bằng liệu pháp tâm lý - Làm tâm lý thoải mái như đi du lịch, ...
Tuy nhiên, đến hiện tại tao vẫn hay bị suy nghĩ vớ vẩn, dễ down với up mood.

Tao đăng bài hơi dài dòng nhưng chỉ mong bọn mày, đứa nào là bác sĩ hay đã từng vượt qua trầm cảm thì cho t lời khuyên với. Tao muốn thoát ra càng sớm càng tốt.

T từng bị trầm cảm, nên t hiểu cảm giác của m. Kinh nghiệm của t là chia sẻ với ai đó nhũng lý do mà m bị stress, không phải để có lời giải, mà đơn giản để đc lắng nghe.

Hồi đó tao search online thì ra cái link này đầu tiên, và có 1 số hướng dẫn hữu ích. Link tiếng anh, nếu cần t dịch m nói t dịch lại cho m.

Làm theo các tips trong đó đi, rồi xem thế nào, vẫn không khá hơn thì m phải đi bác sĩ tâm lý trị liệu, chứ trên xam này chắc ít có anh em nào đủ chứng chỉ để chữa cho m, khuyên bậy bạ lại hỏng thêm.

Trước mắt dành ít thời gian viết ra những sự kiện trong đời hoặc cái gì gần đây làm m cảm thấy tù túng. Trước mắt cứ phải dũng cảm sống tiếp chứ đừng làm gì quá.

Ko biết có mod min nào đó có thể kiểm duyệt đặc biệt cái topic này, delete hết các comment gây sự flaming. T tin vào tự do ngôn luận nhưng khi có khả năng gây hại tinh thần như trong trường hợp này t ủng hộ monitor. Thằng nào muốn chửi bới hay gì mời qua topic khác, tao tiếp. Ở đây chỉ nên có lời động viên chia sẻ và góp ý xây dựng.
 
Công việc cụ thể là mày làm gì mà ra nông nỗi này. Đang tuổi ăn chơi vừa ra trường kinh nghiệm đâu ra mà quản lý bọn đầu trâu, mày trầm cảm đến mức nói nhảm đấy à.

Tập đoàn này nó tập trung ở khu vực châu âu và châu mỹ, nó bán công thức và công nghệ cho 1 công ty lớn ở VN. Ở khu vực châu á, thái bình dương nó chỉ có 1 cái trụ sở tại Malay, mục đích chuyển giao kỹ thuật công nghệ cho các công ty tại khu vực này.
Đm, ngành t ít đứa chịu học ngoại ngữ, ra trường chủ yếu đi làm kinh doanh. T từ lúc học năm 2 đã phụ làm nghiên cứu, lên năm 3 làm trợ lý chính giám đốc dự án nghiên cứu quốc tế, năm cuối đi báo cáo hội thảo khoa học quốc gia. Với kinh nghiệm kỹ thuật thực tế tao có, nên dễ dàng được đồng ý chỉ sau 30 phút phỏng vấn. Tuy nhiên, tập đoàn tao ký kết với một công ty có xưởng, giai đoạn đó, xưởng đó chỉ làm việc theo dự án của tập đoàn, đéo được làm việc khác và tao phải quản lý bọn nó, báo cáo tiến độ công việc hằng ngày. Đm, tao phải quản lý bọn công nhân mà lại đéo phải người của tập đoàn, nên mới khó như vậy tml
 
Công việc cụ thể là mày làm gì mà ra nông nỗi này. Đang tuổi ăn chơi vừa ra trường kinh nghiệm đâu ra mà quản lý bọn đầu trâu, mày trầm cảm đến mức nói nhảm đấy à.
Làm quản lý chuyền công nghiệp, quản lý vận tải, đều có các vị trí tuyển cho người mới tốt nghiệp đại học đúng chuyên ngành và đại học tốt, thường quản lý 1 team công nhân hoặc tài xế trực tiếp hoặc qua hợp đồng. Chính vì vậy nên nó mới không đương đầu nổi, t nghĩ 1 phần do sếp nó ở xa không ủng hộ tinh thần cho nó được. Mà lại thiếu kinh nghiệm quản lý nhân sự, hoặc đơn giản do công ty nó nhồi
nhét nhiều việc cho nó quá.

M đừng phán bừa như thể m đã thấy hết sự đời. Trầm cảm là chuyện nghiêm trọng, không ai rảnh tới mức lên caia xam này để chém gió rằng mình trầm cảm, t nghĩ thế.
 
1: Giờ muốn thoát trầm cảm thì thứ nhất phải rèn luyện sức khỏe thường xuyên, khi tay chân cơ bắp mệt mỏi thì sẽ k còn thời gian suy nghĩ linh tinh, tiêu cực nữa
2: Kiếm người yêu đi, có người để yêu rồi thì mày sẽ giành thời gian quan tâm chăm sóc nhiều cho người yêu hơn và cũng có nó ở bên tâm sự khi mày buồn, mặc dù có thể k phải là thật lòng nhưng ít ra có ng tâm sự mày sẽ thấy nhẹ gánh
3: Nói hơi buồn cười nhưng ăn uống đôi khi cũng có ảnh hưởng nhiều đến bệnh này, mày nên sử dụng những thực phẩm có khả năng an thần kiểu như hạt sen, quả óc chó, hoa thiên lý tránh những đồ ăn sẵn hay thức uống ức chế thần kinh kiểu cà phê, nước tăng lực bò húc, sting
4: 1 căn phòng chật trội, ít dọn dẹp cũng sẽ cho mày 1 cảm giác khó chịu bí bách và k có lợi cho bệnh trầm cảm của mày bởi vì ở trong 1 căn phòng như thế sẽ cho mày 1 cảm giác như là bị giam cầm, vì thế thay vì chờ ng khác dọn dẹp phòng ốc cho mày thì mày tự tay dọn dẹp bố trí lại phòng ngủ sao cho nó thoáng mát, k chật trội là tự dưng cảm thấy dễ sống hơn. Bonus thêm vài vật liệu tạo hương cho phòng kiểu như sáp thơm hay trầm hương
5: Nói chuyện vs cha mẹ mày để họ biết là mày đang mắc bệnh, bởi vì k có ai hiểu con cái hơn cha mẹ, họ yêu thương và hết lòng chăm sóc mày thì khi họ biết mày có bệnh này họ sẽ cùng mày vượt qua nó, bởi bệnh trầm cảm muốn vượt qua phải có người ở bên động viên, chia sẻ chứ cá nhân 1 người k thể nào vượt qua đc nó dù có uống bao nhiêu thuốc đi chăng nữa
 
Tao nghe nói bên Nga họ có chuyên gia tâm lý chuyên chữa trị những người trầm cảm bằng cách đưa họ vào 1 căn phòng như 1 căn phòng trong gia đình, người bệnh sẽ nằm trên 1 cái ghế băng và chuyên gia sẽ ngồi bên cạnh đơn giản chỉ nghe người bệnh tâm sự hoặc đưa ra những câu hỏi gợi mở để người bệnh có thể mở hết lòng mình ra rồi chuyên gia sẽ lắng nhe, cuộc điều trị keó dài trong 45 phút và người bệnh thường hài lòng về buổi điều trị. Nếu mày không có điều kiện đi sang Nga thì có thể kiếm 1 người bạn biết lắng nghe, có lẽ sau cuộc nói chuyện mày sẽ nhẹ nhàng hơn
 
Làm quản lý chuyền công nghiệp, quản lý vận tải, đều có các vị trí tuyển cho người mới tốt nghiệp đại học đúng chuyên ngành và đại học tốt, thường quản lý 1 team công nhân hoặc tài xế trực tiếp hoặc qua hợp đồng. Chính vì vậy nên nó mới không đương đầu nổi, t nghĩ 1 phần do sếp nó ở xa không ủng hộ tinh thần cho nó được. Mà lại thiếu kinh nghiệm quản lý nhân sự, hoặc đơn giản do công ty nó nhồi
nhét nhiều việc cho nó quá.

M đừng phán bừa như thể m đã thấy hết sự đời. Trầm cảm là chuyện nghiêm trọng, không ai rảnh tới mức lên caia xam này để chém gió rằng mình trầm cảm, t nghĩ thế.

Cảm ơn m, đúng là người hiểu chuyện,
Cũng nhiều nguyên nhân, xếp thì ở xa cách hàng nghìn cây số, các ông thì cũng nhiệt tình, mỗi lần sang đều mang quà cáp tặng tao làm cho thằng lol chủ xưởng cũng gato, tuy nhiên tao cũng bỏ qua tất cả để hoàn thành tốt có kết quả cho tập đoàn bán được công nghệ. Công nhân thì tối nào nó cũng nhậu nhẹt, dm, đéo nhậu với nó nó lại dở trò, ngày mai làm nhây. Nhà bọn nó ở gần đó nên đéo dám nặng lời, thời buổi giờ nhiều thằng vừa điên vừa liều, nói nặng xíu ra đường không biết chuyện gì sảy ra. Nên cũng lực bất tòng tâm
 
T từng bị trầm cảm, nên t hiểu cảm giác của m. Kinh nghiệm của t là chia sẻ với ai đó nhũng lý do mà m bị stress, không phải để có lời giải, mà đơn giản để đc lắng nghe.

Hồi đó tao search online thì ra cái link này đầu tiên, và có 1 số hướng dẫn hữu ích. Link tiếng anh, nếu cần t dịch m nói t dịch lại cho m.

Làm theo các tips trong đó đi, rồi xem thế nào, vẫn không khá hơn thì m phải đi bác sĩ tâm lý trị liệu, chứ trên xam này chắc ít có anh em nào đủ chứng chỉ để chữa cho m, khuyên bậy bạ lại hỏng thêm.

Trước mắt dành ít thời gian viết ra những sự kiện trong đời hoặc cái gì gần đây làm m cảm thấy tù túng. Trước mắt cứ phải dũng cảm sống tiếp chứ đừng làm gì quá.

Ko biết có mod min nào đó có thể kiểm duyệt đặc biệt cái topic này, delete hết các comment gây sự flaming. T tin vào tự do ngôn luận nhưng khi có khả năng gây hại tinh thần như trong trường hợp này t ủng hộ monitor. Thằng nào muốn chửi bới hay gì mời qua topic khác, tao tiếp. Ở đây chỉ nên có lời động viên chia sẻ và góp ý xây dựng.
Cảm ơn m, tao cũng cố gắng. Nhưng lần tao học 2 bằng cũng 1 lúc, cuối năm này xong bằng thứ 2. Đôi lúc muốn nghĩ tích cực nhưng đéo được. Gia đình thì tạo điều kiện đi du học, mà tao bỏ qua để lấy nốt cái bằng này, cũng hứa tự kiếm tiền đi du học. Mà giờ làm công việc vất vưởng, đéo đúng chuyên ngành do ở tỉnh, nên cũng tìm việc khó khăn, nên tao cũng ngại liên lạc với gia đình, không muốn làm ông bà già lo lắng. Người yêu thì đéo có. Một thằng được nhiều đứa ngưỡng mộ lúc đi học nên với tình trạng hiện tại tao cũng ngại chia sẻ với ai. Một số người biết thì nhìn t như thằng loser. Cũng chán, nhưng t đéo bao giờ nghĩ đến tự tử.
 
1: Giờ muốn thoát trầm cảm thì thứ nhất phải rèn luyện sức khỏe thường xuyên, khi tay chân cơ bắp mệt mỏi thì sẽ k còn thời gian suy nghĩ linh tinh, tiêu cực nữa
2: Kiếm người yêu đi, có người để yêu rồi thì mày sẽ giành thời gian quan tâm chăm sóc nhiều cho người yêu hơn và cũng có nó ở bên tâm sự khi mày buồn, mặc dù có thể k phải là thật lòng nhưng ít ra có ng tâm sự mày sẽ thấy nhẹ gánh
3: Nói hơi buồn cười nhưng ăn uống đôi khi cũng có ảnh hưởng nhiều đến bệnh này, mày nên sử dụng những thực phẩm có khả năng an thần kiểu như hạt sen, quả óc chó, hoa thiên lý tránh những đồ ăn sẵn hay thức uống ức chế thần kinh kiểu cà phê, nước tăng lực bò húc, sting
4: 1 căn phòng chật trội, ít dọn dẹp cũng sẽ cho mày 1 cảm giác khó chịu bí bách và k có lợi cho bệnh trầm cảm của mày bởi vì ở trong 1 căn phòng như thế sẽ cho mày 1 cảm giác như là bị giam cầm, vì thế thay vì chờ ng khác dọn dẹp phòng ốc cho mày thì mày tự tay dọn dẹp bố trí lại phòng ngủ sao cho nó thoáng mát, k chật trội là tự dưng cảm thấy dễ sống hơn. Bonus thêm vài vật liệu tạo hương cho phòng kiểu như sáp thơm hay trầm hương
5: Nói chuyện vs cha mẹ mày để họ biết là mày đang mắc bệnh, bởi vì k có ai hiểu con cái hơn cha mẹ, họ yêu thương và hết lòng chăm sóc mày thì khi họ biết mày có bệnh này họ sẽ cùng mày vượt qua nó, bởi bệnh trầm cảm muốn vượt qua phải có người ở bên động viên, chia sẻ chứ cá nhân 1 người k thể nào vượt qua đc nó dù có uống bao nhiêu thuốc đi chăng nữa

1) Tao có đi tập gym nhưng hiện tại đéo có tiền, nên cũng phải đi ra ngoài công viên tập
2) Cũng khó cho tao, tao đéo có tiền mà bao gái đi uống nước, + thời giờ 10 con thì gặp 8 con hãm theo quan điểm của tao, nên tao thấy dễ làm phí thời gian của tao. Hôm trước đi chơi với 1 con mới quen mà hãm quá, kiểu cháu đang tuổi mộng mơ, đm chịch mấy con này thì dễ nhưng mà có bầu thì sml cuộc đời tao.
3) Cái này thì tao thấy đúng, trước tao hay đi ăn chay, chế độ ăn uống ổn. Nhưng giờ vì điều kiện kinh tế nên ăn uống không được như trước. Nhưng tao sẽ nghiên cứu mấy loại hạt mày nói. Tao buồn nên hay đi ra quán cafe vl. Vì ít ra ra ngoài đó thấy đông đúc, đỡ đỡ cô đơn dù không ai nói chuyên.
4) t hiện tại ở phòng khá nhỏ, nhưng khá sạch sẽ. chủ yếu là muốn ở cùng với thằng ml cho vui, mà bạn bè giờ nó đi làm bên sing hết. Ở với người không thân thì sợ mất đồ, học đại học bị mất đồ nhiều, mà giờ sắm mac pro iphone mới nên cũng sợ.
5) Ông bà tạo điều kiện đi học ở Anh nhưng tao từ chối, tao muốn xong bằng này rồi kiếm tiền tự đi. Nên giờ mỗi lần nói chuyện căng thẳng vl, nhưng vẫn phải gọi về hỏi thăm động viên tinh thần ông bà.
 
Tao nghe nói bên Nga họ có chuyên gia tâm lý chuyên chữa trị những người trầm cảm bằng cách đưa họ vào 1 căn phòng như 1 căn phòng trong gia đình, người bệnh sẽ nằm trên 1 cái ghế băng và chuyên gia sẽ ngồi bên cạnh đơn giản chỉ nghe người bệnh tâm sự hoặc đưa ra những câu hỏi gợi mở để người bệnh có thể mở hết lòng mình ra rồi chuyên gia sẽ lắng nhe, cuộc điều trị keó dài trong 45 phút và người bệnh thường hài lòng về buổi điều trị. Nếu mày không có điều kiện đi sang Nga thì có thể kiếm 1 người bạn biết lắng nghe, có lẽ sau cuộc nói chuyện mày sẽ nhẹ nhàng hơn
Ở chỗ tao khám thì nó cũng nói sẽ có dịch vụ trò chuyện cùng chuyên gia tâm lý, giá 200k/h thì cũng ổn. Nhưng các bà ít kinh nghiệm sống nên những lời khuyên của mấy bà chưa có chiều sâu.
 
T từng bị trầm cảm, nên t hiểu cảm giác của m. Kinh nghiệm của t là chia sẻ với ai đó nhũng lý do mà m bị stress, không phải để có lời giải, mà đơn giản để đc lắng nghe.

Hồi đó tao search online thì ra cái link này đầu tiên, và có 1 số hướng dẫn hữu ích. Link tiếng anh, nếu cần t dịch m nói t dịch lại cho m.

Làm theo các tips trong đó đi, rồi xem thế nào, vẫn không khá hơn thì m phải đi bác sĩ tâm lý trị liệu, chứ trên xam này chắc ít có anh em nào đủ chứng chỉ để chữa cho m, khuyên bậy bạ lại hỏng thêm.

Trước mắt dành ít thời gian viết ra những sự kiện trong đời hoặc cái gì gần đây làm m cảm thấy tù túng. Trước mắt cứ phải dũng cảm sống tiếp chứ đừng làm gì quá.

Ko biết có mod min nào đó có thể kiểm duyệt đặc biệt cái topic này, delete hết các comment gây sự flaming. T tin vào tự do ngôn luận nhưng khi có khả năng gây hại tinh thần như trong trường hợp này t ủng hộ monitor. Thằng nào muốn chửi bới hay gì mời qua topic khác, tao tiếp. Ở đây chỉ nên có lời động viên chia sẻ và góp ý xây dựng.
Vodka vì m tìm đc bài báo hay và viết khá ổn
 
Tao bị trầm cảm, tâm trạng thay đổi mệt lắm. Theo giờ luôn. Tao giờ tập chạy dài, buổi sáng và tối. Tập tạ chiều. Cuối tuần đi ăn với bạn gái. Nói chung là làm cơ bắp, và đầu óc mày ko có thời gian nghỉ ngơi, nhưng ko đc căng thẳng quá. Ăn nhiều vào cũng là thú vui.
 
Tao bị trầm cảm, tâm trạng thay đổi mệt lắm. Theo giờ luôn. Tao giờ tập chạy dài, buổi sáng và tối. Tập tạ chiều. Cuối tuần đi ăn với bạn gái. Nói chung là làm cơ bắp, và đầu óc mày ko có thời gian nghỉ ngơi, nhưng ko đc căng thẳng quá. Ăn nhiều vào cũng là thú vui.

m có uống thuốc gì không? Hay chỉ tự điều trị tâm lý
 
Bị trầm cảm ko nên uống thuốc sẽ gây đần người
Hạn chế lên internet, gặp thằng bạn chí cốt và cafe chém gió với nó, chỉ cần mày nghĩ mày dừng lại một chút thì bạn bè nó đã vựot mặt mày về cả kinh tế lẫn kinh nghiệm sống, nó sẽ khiến mày năng động và nhiệt huyết hơn
 
Bị trầm cảm ko nên uống thuốc sẽ gây đần người
Hạn chế lên internet, gặp thằng bạn chí cốt và cafe chém gió với nó, chỉ cần mày nghĩ mày dừng lại một chút thì bạn bè nó đã vựot mặt mày về cả kinh tế lẫn kinh nghiệm sống, nó sẽ khiến mày năng động và nhiệt huyết hơn

Cảm ơn m, cả ngày t ngày lướt mạng mà chán, việc ở tỉnh thì ít nên t đéo biết làm gì. Bạn bè chí cốt nó đi nc ngoài, Nhìn mấy đứa sự nghiệp mấy đứa bạn nó phơi phớt t lại thấy tủi vl. Giờ có bạn bè nhưng mấy thằng chơi không thân, với hơi vất vưởng hay ăn nhậu nên t cũng ít giao lưu.
 
Sửa lần cuối:
Nguyên nhân trực tiếp gây ra trầm cảm có thể hiểu là do công việc.
Nhưng dù đã nghỉ việc nhưng huynh đệ vẫn bị, sâu xa có thể đoán là do huynh đệ cảm thấy thất vọng về bản thân vì không đạt được kỳ vọng.

Theo ý kiến tiểu huynh, cái gốc bệnh là do tư tưởng, ý nghĩ của huynh đệ. Phần bác sĩ, thuốc men cũng chỉ là trị phần ngọn còn gốc thì k trị được. Điều huynh đệ cần bây giờ là 1 người có khả năng thay đổi tư tưởng của huynh đệ. Giúp huynh đệ xem nhẹ mọi việc hơn thì là hiệu quả nhất. Một người tâm sự chia sẻ, hướng dẫn là cần thiết lúc này.
 
Cảm ơn m, cả ngày t ngày lướt mạng mà chán mày à, việc ở tỉnh thì ít nên t đéo biết làm gì. Bạn bè chí cốt nó đi Sing rồi m à, Nhìn mấy đứa sự nghiệp mấy đứa bạn nó phơi phớt t lại thấy tủi vl. Giờ có bạn bè nhưng mấy thằng chơi không thân, với hơi vất vưởng hay ăn nhậu nên t cũng ít giao lưu.
Không bao giờ là quá trễ mày à, mày có kĩ năng gì ko? Đàn, hát, võ thuật... hoặc mày có ngoại ngữ thì cứ thgia mấy câu lạc bộ tiếng anh ở địa phuơng, thgian rảnh đi sinh hoạt biết đâu mày có thể tìm thấy niềm vui và bạn đời của mình. Đàn ông 25 tuổi phải có sự nghiệp, gái gú chỉ là phù du thôi, hội bạn thân ở clb ngoại ngữ t thgia toàn con gái, rảnh thì nó hú đi bar, đi nhậu, đi du lịch nước ngoài... just chill
 
m có uống thuốc gì không? Hay chỉ tự điều trị tâm lý
Uốg thuốc trầm cảm dễ bị hỏng chym nên tao ko uốg. Chủ yếu là tâm lý thôi, có bạn gái hoặc bạn thân bên cạnh tâm sự là tốt nhất. Hoặc chị gái, tao bị lâu rồi mà ko biết, mới phát hiện ra bị bệnh gần năm. Trầm cảm + thất tình là combo đáng sợ nhất. Đừng đi đá phò lúc tâm trạng bị tụt mod ko thì nát hơn.
 
ko biết có bạn gái chưa , chắc do ít làm tinh nên lâu quá nên dẫn tới cơ thể lạnh lẻo và trầm cảm . con ku ko đc nưng nứng thường xuyên , máu ko xuống dưới đc làm tim và não lạnh lẻo . hoặc do sử dụng ma túy , thủ dâm vô độ dẫn tới liệt dương . nhu cầu thật sự cơ bản nhất của con người là ăn ngon miệng , ngủ sướng thân và chịch sướng cu ( cơ thể khỏe mạnh ) . 3 nhu cầu này đc đáp ứng điều độ mỗi ngày thì cơ thể sẽ tự động tiết ra ma túy nội sinh ( gồm những hocmon hạnh phúc ) . cơ thể khỏe mạnh hạnh phúc thì con người mới làm việc sáng tạo đc . Còn trầm cảm là do suy nghỉ đè nén nhìu làm ức chế cơ thể ( làm những việc mình khó chịu , ức chế , ko thoải mái trong 1 thời gian dài ) mà ko cho nó thư giãn nghỉ ngơi , lâu dần thành bệnh trầm cảm . Nếu cơ thể quá nặng thì m nên tìm 1 viên thuốc lắc MDMA , cần sa dạng tinh khiết cắn thử với liều lượng vừa đủ rồi nằm chill nhạc mình thích để cơ thể tìm lại cảm giác cân bằng . t có 1 thời gian làm việc học hành quá căng thẳng đè nén , chuyện xả hội , gia đình , tình cảm ... mấy năm trời , nó làm con người sống vật vờ như xác chết , chết ko đc mà sống thì cũng ko xong quá nản

 
kiếm e nào mà địt cho xả stress tml
Mẹ, gặp mấy con hãm lol địt thì dễ như cơm bữa, nhưng lỡ mà làm nó có bầu thì sml. Không thể bỏ thai, cũng không thể sống vs mấy con hãm lol đó dc
 

Có thể bạn quan tâm

Top