Chuyện Bố Đường và Con Gái Đường, cái kết là tao không thể chịch ai được nữa.

Tao hay xài mùi gỗ Đì O

Thực ra thì hầu như chai nc hoa nào cũng có nốt hương gỗ cả,gỗ có chủ đạo hay không thôi ? Mùa hè thở còn mệt thì không nên hoặc hạn chế dùng nc hoa có tông chủ đạo là gỗ, trầm, xạ, da thuộc nha tml
 
Thực ra thì hầu như chai nc hoa nào cũng có nốt hương gỗ cả,gỗ có chủ đạo hay không thôi ? Mùa hè thở còn mệt thì không nên hoặc hạn chế dùng nc hoa có tông chủ đạo là gỗ, trầm, xạ, da thuộc nha tml
Tao toàn máy lạnh thôi, ra xe cũng lạnh nên bình thường mày ah, tao xài quan trọng là thời gian lưu hương, chứ mấy cái vớ vẫn mấy tiếng là mất mùi, dc cả ngày có khi sáng đi chiều về mà không bay bao nhiêu là ổn
 
Tao thấy mình trong câu chuyện của mày, đã từng là 1 thằng trẻ trâu cặc bự phá trinh nhiều đứa con gái trong trường.
Có bẩn và dơ như một thằng trên kia k:vozvn (13):, khéo sau mày lại sinh con gái kkk
 
Tao k hiểu sao tao k muốn lấy, cứ nhìn lại quãng đường đã trãi qua...ngao ngán
Ờ thôi, cũng đéo vui
Tối qua con ốm lấy xe máy chở đi nhi tw khám rồi đến đa khoa hà đông. 12h đêm mới về :vozvn (19):
Thấy cũng mệt, cứ độc thân cho lành
 
Ờ thôi, cũng đéo vui
Tối qua con ốm lấy xe máy chở đi nhi tw khám rồi đến đa khoa hà đông. 12h đêm mới về :vozvn (19):
Thấy cũng mệt, cứ độc thân cho lành
Cố lên mày nhé, cực như có thể vẫn tốt hơn tao
 
Tao chả biết nói sao :)
Nói chung đàn ông thì thường ngại vướng víu, muốn tự do chơi bời. Vợ con vào rất khó.
Nhưng bù lại chơi với con, dạy nó cũng là niềm vui.
Tao k có cái phúc dc cạnh con, thôi thì đã độc thì độc toàn thân luôn
 
Ủa là từ khi chịch e nó xong m ko chịch đc ai hết à. Ba mẹ nó du nhau cũng sớm thế nhỉ m còn lớn hơn ba mẹ nó.
 
Tml thớt t cảm nhận là đang tự dằn vặt chính mình và vẫn chưa thực sự thoát khỏi nỗi ám ảnh của mối tình đầu. Ko lấy vợ cũng đc nhưng cũng nên giải thoát cho bản thân thôi tml ạ
 
Tao đang dính tam tai,dính sau dịch…2 năm mất hết,khoảng 24ty,nó luôn động viên tao,trc đây cũng sống rất bthuong,ko muốn nổi bật trước đám đông,từ ăn uống hay điện thoại dùng.Tiền lâu lâu tao cho nó cất riêng vào TK,vẫn còn nguyên.Đợt tao khó khăn nó đưa tao.
Nó vẫn đi làm thêm sau giờ học,tự dành dụm tiền,bảo thời gian e nhiều,e ko muốn phụ thuộc vào a.Giờ tao ko biết ntn nữa.
Không biết như nào thì thả em ý ra hoặc như bác @taymonkhanh1993 thì kiếm tấm chồng với công việc cho em ý !
 
Đọc chap vừa rồi cảm giác mày với con bé chắc ko đến với nhau nhỉ. Nếu là 1 bộ truyện thì t mong 1 happy ending kiểu mày với con bé đó cưới nhau nhưng mà thực tế thì tao ko mong như vậy, cảm giác đến được với nhau mất nhiều hơn được. Lẽ ra ngay từ đầu nên rõ ràng chứ đã đến chuyện tình cảm lớn như này rồi thì quá khó cho cả 2, được gì mất gì chứ ko còn là đúng hay sai nữa rồi.
 
Tao cảm nhận được nội tâm trong mày, mày khá giống tao là sau khi bị sụp mối tình đầu là lao đi như con thiêu thân vào các e khác. Nhưng mày may mắn hơn tao mày đã dừng và có gd êm ấm. Còn tao thua mày chổ đó, mày đồng cảm tao nên hèn gì mày theo dõi hết chap của tao. Còn về con bé, hiện tại tao mong nó học tốt để đổi cả vận mệnh nó, còn lại là của tương lai. Chúc mày nhiều sức khoẻ địt bọp nhé, thanks mày
được thì làm 1 topic khác nói về trở thành 1 thằng đàn ông thực thụ đi mày. Từ cái lõi cho đến bề ngoài. Và phân tích thêm các vấn đề còn tồn đọng cản bước thanh thiếu niên trong quá trình trưởng thành đi :)
 
Dân thầu xây dựng, công trình giàu dữ tụi bay nhỉ. Đọc toàn bọn dd với bb đa số liên quan đến xây dựng.
 
Tụi bay chắc biết tao là fuck boy qua bài hồi ký của tao.
Hồi Ức: hồi ức của tao về các phụ nữ đi qua cuộc đời tao.
Và giờ tao kể câu chuyện cuối cùng này, tao mong là cuối.
Tao thì tứ tuần rồi, thành công trong sự nghiệp, có thể nói là tao mất nhiều thứ trong tình cảm nhưng bù lại tao được cả sự nghiệp.
Khi thành công người ta hay nghĩ về nơi xuất thân. Tao cũng không ngoại lệ, tao cũng tìm về trường cấp 3 tao học khi xưa. Phối hợp cùng hội cựu học sinh và nhà trường để trao học bổng cho các e có điểm số cao kèm theo hoàn cảnh khó khăn.
Lúc đầu quỹ học bổng cũng khá nhiều cựu học sinh tham gia, nhưng dần ít người đóng góp, năm đó gần như tao ôm trọn quỹ học bổng. Thì cuối năm phát thưởng tao được vinh dự lên trao học bổng kèm quà.
Lúc trao xong tao xuống ghế ngồi, để nghe một bé lớp 12 lên phát biểu, cảm ơn tao và nhà trường. Đến đoạn đọc thế này bé đó vừa đọc vừa ngẹn ngào. Năm lớp 10 bé đó là học sinh giỏi nằm trong top 10 toàn trường. Nhưng sang lớp 11 do yêu mà suy sụp tinh thần, học lực giảm đi và mất thi đua học sinh giỏi kèm học bổng. Năm đó tao về trao học bổng, tao phát biểu với kinh nghiệm học tập và đạo lý củ lonz của tao. Tao được cái là khả năng truyền năng lượng qua người khác với mấy câu xàm lonz của tao. Bé đó đang suy sụp, nghe tao đọc mà vực dậy tinh thần. Cũng vì ngưỡng mộ tao mà nó đã cực lực học để đạt được học bổng năm 12. Nó bày tỏ biết ơn tao và ngưỡng mộ tao. Tao thì bất ngờ nó lên đọc phát biểu mà mắt cứ nhìn tao rơm rớm.
Cuối buổi có tiệc trà của trường để giao lưu trò chuyện, bé xin số đt tao và ngồi hỏi tao về kinh nghiệm sống và học tập. Tao cũng chia sẽ tận tình, thấy hoàn cảnh cũng khó khăn nên tao cho riêng thêm một suất học tiếng anh.
Từ đó tao và nó thường nhắn tin, nó tôn trọng, ngưỡng mộ tao gọi tao là bố, tao gọi nó là con. Rồi những lúc sau giờ học anh văn tao tạt qua trung tâm đón nó đi ăn và cafe, hoặc mua quần áo. Nó tuyệt nhiên k dám mang về nhà, nó bảo bố cứ để trên xe và mang về. Khi nào gặp con mặc đi cùng bố. Vì nó sợ mang về nó không giải thích được với ba mẹ nó ( ba mẹ nó nhỏ hơn tao).
Tao thì thích nó ngay từ lúc nó lên phát biểu, nó bình thường, dễ thương ở cái tuổi teen, chứ không phải xinh đẹp như hot girl. Được cái mình dây mà v1 hơi bị bự kèm theo da trắng.
Cứ đều đặn tuần 3 ngày nó học tiếng anh là tụi tao gặp. Đi ăn đi uống, xem phim, nó đu tao và luôn mồm gọi bố, bất cứ nơi nào kể cả đám đông, tao quen dần với điều đó, một già một trẻ tung tăng. Tuyệt nhiên nó không vòi gì, tao thích gì mua cho nó là nó nhận hết và để trên xe tao chứ k mang về.
Và đến ngày sinh nhật nó, khi nó đủ 18t, tao tặng nó sợi dây chuyền, kèm theo lời hứa nếu nó vào đại học NH thì tao mua cho nó chiếc xe máy để đi học. Nó k nói gì, nó chỉ nói ngắn gọn: con thương bố....
Tao chưng hửng nhưng bình tĩnh nói lại: con gái không thương bố chứ thương ai.. nó bảo không, con yêu bố....... và rồi tao với nó làm tình ngày hôm đó, nó kể tao nghe nó đã không còn con gái, nó mất với thằng người yêu trẻ trâu khốn kiếp năm 11, sau khi vợt được nó rồi chia tay để nó suy sụp học hành sa sút. Nhờ tao mà nó vực dậy, nên với nó tao là cả một bầu trời.
Rồi cứ thế đều đặn tuần 3 lần nó đi học anh văn là tao với nó quấn lấy nhau ( tao không up hình hay clip gì về nó, tụi bay chịu khó nghe audio vậy, tao cắt ra gom lại dc 2 phút để tụi bay nghe cho vui).
Rồi cứ thế nó đậu đại học, tao thuê hẳn căn chung cư để nó học, tao cũng thường xuyên về đó ở khi rãnh việc. Nó học giỏi, và rất đảm đang, cứ có tao về là cơm nước đầy đủ, vẫn tuyệt nhiên không vòi hay xin tao bất cứ thứ gì. Tao mua gì là nhận và rất là trân trọng.
Có lúc gần gũi nhau xong tao hỏi: bố lớn tuổi quá, con lại trẻ, còn cả một tương lai, sau này bố già hơn, bố sẽ rời đi để con có cuộc sống bình yên. Nó nói: bố ah, một người con gái cần 3 điều, một là hạnh phúc, hai là tình dục, ba là kinh tế. Con có đủ hết, thì bố nói xem con còn cần gì nữa. Tao im lặng không nói gì, ôm nó.....
Thú thật về khoản giường chiểu, nó mê mệt tao, nó bảo bố gừng càng già càng cay, làm nó mê đến nỗi gần nhau là nó muốn tao làm tình với nó.
Nhưng tao không muốn nó sau này tao già nó khổ, nên tao nói tao đi công tác xa để dần dần nó quên tao. Tao rời nó hai tháng, tao quan sát camera tao gắn trong phòng, nó vẫn đều đặn đúng giờ đi học và về không lệch tý nào. Chưa kể nó còn giặt quần áo tao và ủi thẳng thớm cất vào tủ. Để đôi giày tao ngay chổ ra vào để nó thấy an tâm.
Thời điểm đó tao cũng quen thử nhỏ khác, nhưng tao k cảm giác gì, cứ thấy nhỏ khác nó già già và quá lanh và trãi đời. Tao chán....
Kể cả mối quan hệ từ xa tao cũng muốn quen để quên nó. Nhưng qua bốn tháng nó vẫn vậy, vậy đều đặn chờ tao về. Tao thấy vậy mới nhắn nó, tao không về nữa, tao sẽ gửi vào tài khoản nó một số tiền, để nó trang trải cuộc sống và quên tao đi. Nhưng nó khóc nó bảo không nhận, nó muốn tao về, nó làm gì tao giận hay sao mà tao bỏ đi. Tao nói tao sợ tao làm nó khổ vì tao không tốt như nó nghĩ và tao còn quá lớn so với nó.
Nó nhất quyết chờ tao về, nó bảo không ai hơn được tao và thay thế được tao. Đi với tao hay ở gần tao nó thấy được che chở an toàn.
Tao để nó một mình gần một năm trời, nó vẫn không thay đổi, vẫn chờ tao về, vẫn mua loại hoa tao thích cắm trên bàn, và nó nhắn tao: bố vẫn luôn lo cho con hàng tháng, thì bố về với con đi, nếu bố rời con thật thì bố đã không lo như vậy.
Tao về...và tao đã quyết định, một quyết định thay đổi cả đời tao.

PHẦN KẾT ĐÂY:
Phần kết

Thế con đẻ ra gọi mày là ông à?
 
Top