Có một thời ta cũng biết yêu......

DKM tao hối hận khi vào quá sớm. DKM TML tao yêu cầu tăng liều thêm thuốc ngay và luôn, đéo đủ đô
 
Hai cái đó nhỏ mà. Tính gì

Thế fen thấy nó nặng à?
Đời người có mấy khi...hiện tại tình và tiền và danh vọng là thước đo đàn ông?
Tao mất 2/3 và không có phần còn lại, xem có đáng bỏ đi không...
 
Hi vọng cuộc gặp k phải trả giá bằng máu..bẹn
 
Sửa lần cuối:
gọi là giống cái nhá
Lần đầu tiên có giống cái viết bài trên xàm, nhất là mấy truyện đánh đấm, giống cái chắc chắn sẽ thể hiện góc nhìn mới. Mặc dù đéo biết có ku không nhưng ủng hộ hết mình nha, ra chap đều chứ k ám chết cmm
 
Bận quá đi, hôm nay tranh thủ có tí việc được ra ngoài, tao biên tiếp nhé

P3: Đổ máu
Nói về tao chút đi. Bố mẹ tao cực nghiêm khắc, dạy con chỉ bằng đòn roi. Không cần biết con mình đúng hay sai, nghe thấy người khác phàn nàn, tập xác định là ăn đánh. Có lần, tao đi chơi về muộn, khoảng 11 giờ. Mà có đi với ai đâu, đi với ông anh học cùng và thằng em họ cùng khối, về bố tao đánh như đòn thù. Anh cùng học bảo, nếu tao ko kìm đó là bố mày, tao đã lao vào đấm cho mấy phát. Nghe hùng hổ thế, chứ bọn giời toàn đứa học siêu cả,ngoan chỉ là nóng tính một tí thôi.

Bon tao ngày xưa ấyCó mỗi cái xe đạp cà tàng,cứ cơm xong mà không phải đi học thêm là ba anh em lại hò hẹn đi chơi. Khi thì đi đến nhà crush của đứa em, khi thì nghêu ngao đi khắp làng, khắp đồng, kể cho nhau về nhưng đứa mình thích, cũng đôi khi chỉ là những câu chuyện về làng xóm, về đứa này chửa hoang đứa kia chết vì đuối nước.Có khi đi qua nghĩa địa của cả xã, bọn nó biết tao thợ ma đến thần hồn nát thần tính, y như rằng lại lôi ma tóc dài với ma chết trẻ ra kể, còn cả ma đom đóm gì đó khiến tao ám ảnh mãi đến sau này. À cũng có khi kể về giấc mơ của mỗi đứa, kể mà được thay mặt mâý ông cốp to thì bọn tao sẽ làm những gì.....Ba đứa tao, đứa thì chịu nỗi đau mất mẹ nhà nghèo khổ nợ nần đầm đìa, tao với thằng em lành nhất, họ hàng với nhau và chỉ biết ăn và học. Có mỗi con xe ghẻ , tao luôn được ưu tiên ngồi đằng sau, thằng em to như con trâu, lần nào xuống xe chân cũng đều xoắn quẩy đứng tư thế vặn thừng, kêu vang giời là bị kẹp nát hết xăm lốp. Chắc đó là lý do mà sau này lấy vợ, nó chỉ toàn đẻ được con gái. Con ông anh cùng học thì luôn là người cầm lái, ra dáng anh cả lắm!

Lại nói về cuộc hẹn của Quyên với thằng môi thâm như lol trâu ấy, tao với nó học chính xong, kéo nhau đi ăn bánh rán với ăn chè, rồi chờ giờ ra quán cà phê. Vì bọn tao lớp chọn nên học thêm như cơm bữa, tao không cần về ăn tối,chỉ cần trưa báo bố mẹ, con đi học về muộn là có cơm để dành rồi.Quán cà phê Hùng hẹn là dạng quán cà phê chòi, rợp bóng cây và phân thành các chòi nho nhỏ, thấy đứa đôi vào vào đó, khi đi thì thẳng thớm, khi về thì nhợt nhạt , quần áo sộc sệch, đầu bù tóc rối.Nó đến, kéo ghế ngồi xuống, chào hai đứa. Biết ý, tao sang chòi khác để ngồi tâm sự với muỗi, Hờn lắm!

Hùng ngồi đối diện Quyên, mắt sắc lẹm rồi hỏi:

- Đêm qua em đi đâu cùng thằng Cường?

Quyên bặm môi không nói gì!

- Có ngủ với nhau không?

- Em không như anh, mà ngủ bờ ngủ bụi, không viện cớ say xỉn mà không biết mình làm gì

- Em nói chuyện con Phương á?Anh không thích nó, nó cứ bám theo anh đấy chứ, chuyện xảy ra không lường được khi đang say. Nhưng anh đéo tin, em và thằng kia không có chuyện gì!

- Tùy anh!

- Em thích nó rồi?

- Ít nhất anh ấy cũng quân tử hơn anh.

- Em sẽ phải hối hận sớm thôi!!!

Mình nghe thấy tiếng ghế đổ cái rầm, chạy sang thì con bạn mình đang thút thít. Có vẻ nó đang thấy cay đắng , bởi quen cái thằng cục súc này. May nó chưa táng cho chứ không giờ chắc không còn cái mã kia mà sống. Đúng là cuộc đời, không tỉnh táo là sẽ vài lần bốc shit ngay.

Hai đứa ngồi lặng đấy, cũng không nói gì nhiều .Chỉ nghe tiếng rì rầm, đôi khi là tiếng rúc rích, ía á của các chòi bên.Bọn tao đang chuẩn bị về thì lại nghe thấy xôn xao, hình như lại đánh nhau. Ở cái đất này, con người hung cục vãi đái. Động tí là kéo bè ra đánh, không biết bao đứa chết oan rồi.Có đứa chỉ là chạy theo đuổi thằng xã khác vào tán gái, nó cùng đường, nhảy xuống sống chết đuối, rồi cả bọn đi tù trong cơn ú ớ " Em có giết nó đâu?" khi tuổi đời còn quá trẻ. Tao bảo bạn tao, không ổn rồi, đánh nhau trước quán thế này, khéo mà vạ lấy, để tao gọi xem, anh tao có gần đây không, bảo anh ấy đưa về. Chứ hai đứa con gái, đi không an toàn tí nào cả.

Nói xong đi gọi điện thoại, gọi xong quay lại không thấy bạn đâu. Địp pẹ. Chả nhẽ bị bắt cóc. Tao chạy ra hỏi chủ quán, thấy bảo có thằng nào đó vào gọi bạn em đi ra ngoài rồi. Tao chạy theo, chưa ra đến đường , cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt, Cường máu me đầy đầu, màu còn chảy ra cả đằng mũi. Quyên khóc nức nở, ôm chặt thằng Hùng, mồm thảm thiết " Xin anh đừng đánh nữa". Tim tao đập loạn xạ, cái nồi gì vại, sao lại đánh nhau, sao Cường lại ở đây? Hùng trợn mắt:

- Đây là đòn cảnh cáo, mày còn dám dây đến người yêu tao lần nữa, tao cho mày không còn mạng mà về.

Cường lảo đảo:

- Nó là em tao, mày không có quyền cấm nó.

Hùng hung hăng:

- Em , em cái đb, mày tin tao đập chết mày luôn không?

Mồm nói, người lao đến, hất tung cả con bạn tao, Quyên gào lên:

-Anh thôi đi, anh là cái gì mà động tí đánh người ?

- Anh là người yêu em!

- Người yêu á? Thế này là yêu á? Tôi không yêu đương gì hết , anh tha cho tôi đi. Còn không hôm nay anh đánh chết hai đứa tôi luôn đi!

- Em...

- Từ hôm nay, tôi với anh không còn quan hệ gì nữa, đừng đi theo tôi nữa!

Chưa dứt lời, Cường lại bị thằng em của Hùng đạp cho phát nữa, ngã dúi dụi ra đất. Vài thằng khác cũng lao đến, toàn thân Cường đầy bụi đường và vết xước. Tao chẳng biết làm gì,cũng chẳng dám lao vào can, chỉ cầu cho anh tao đến thật nhanh. Ông ấy bảo đi 5p mà giờ còn không thấy mặt. Nếu không đến nhanh, e rằng cả bọn bị công an xã bế đi mất. TSB, đi đéo gì mà chậm vậy.......

Vài phút sau, thằng anh mưa giời đánh mới đến. Cũng không đi một mình,mà đi cả nhóm, cũng tầm 7,8 thằng trọc lốc.Cái bọn này rất hay tụ tập ở đầu làng, chỉ canh xem giai làng khác đến là dọa dẫm, gái làng nó méo yêu vì nó ghét, trai chỗ khác lại không vào được để đò đưa. Cứ thế bảo sao chửa hoang cả loạt.Trong cái đám lổn nhổn ấy có Hy, bạn gái ông ấy.
Mặt ông ấy tối om như mặt TRương Phi khi thấy tao đang đứng co ro trong ở cửa quán:

- Sao lại đánh nhau ở đây? Em gọi anh đến đón cơ mà?

- Em đâu biết!

Một thằng em của anh tao tên Hoàng hoảng hốt:

- Cường , sao mày lại về đây, ai đánh mày?

Cường nhìn Hùng rồi nói :

- Hiểu lầm thôi, không có gì.

Hùng ra vẻ dám làm dám chịu:

- Tao đánh đấy, làm sao nào, ĐM đây là bài học cho đứa nào dám ve NY tao đấy, còn đi cả đêm với nhau. ĐM tao chưa giết chết là may phước rồ đó.

- Đêm qua á, cả bọn đi hát, rồi về nhà Cường nghỉ. NY mày ở với NY tao, làm cái đéo gì đâu. Nhưng dm, đéo dc rồi, động đến bạn tao, tập xác định chết cm mày đi.
Thằng Hoàng cười nhạt.

Miệng nói chưa kịp ăn da non, nó lấy đà rồi đạp vài phát vào bụng Hùng. Mấy đứa đi cùng Hùng cũng nhảy vào, bên anh giai mưa khoảng 7 người nữa cũng xồ vào nốt, nhìn đéo ra thằng nào với thằng nào . Tao bảo anh tao, dừng lại đi. Anh tao cười hề hề, bảo tao là anh cũng ngứa mắt thằng này, để anh thu phục nó. Tao hoảng quá, giật tay ông ấy lại, nhưng sức con gái, làm sao kéo được. Ông ấy chạy vào quán, vớ được ống tuýt sắt. Mọi thứ tao nhớ được chỉ là lúc Hùng gục xuống. Còn lại cả bọn hò nhau lên xe chạy hết. Lúc dân phòng đến, ông anh mưa nháy mắt con bồ, bọn tao bị lôi vào nhà dân đứng. Ba thằng bị bế lên xã, lúc đó cũng nhiều người đứng xem, nên hỗn độn không ai để ý là có mấy đứa con gái bọn tao. Thằng Hùng bị gãy hai cái răng cửa, chân bị tuyp sắt đập nên đi cà nhắc. Cường nặng hơn, đầu chảy máu và người vô số vết bầm tím ở mặt. Tao lại phải gọi anh cùng học và thằng em họ bằng tuổi đến đưa Quyên về. Cả bọn lại một đêm không ngủ.

Sáng hôm sau, đến lớp nghe tin Quyên bị công an triệu hồi, nghe đâu với tư cách là nhân chứng. Mất cả ngày lăn lóc, cả bọn bị phạt hành chính và nhắc nhở, do ông anh có người làm trên huyện , nên cả bọn mau chóng được thả ra. Ông ấy bị nhốt trong nhà 2 ngày. Con bạn tao cũng bị bố nó đưa đón cả tuần. Sắp đến đợt thi học sinh giỏi, cả nó và tao đều nằm trong đội tuyển đi thi. Học tập căng thẳng khiến bọn tao dần quên đi chuyện kinh hoàng ấy.

Cuộc sống lại trở về bình thường, không còn băng nhóm Hùng thâm nữa, vì giờ nó quy thuận dưới trướng anh Tùng. Con bạn tao cũng không còn qua lại với Hùng. Nhưng Cường thì si mê nó không thể bỏ vẫn chung tình nhử thế. Nhân duyên cứ đuổi nhau như mèo vờn chuột.

Còn tao, vẫn thế, ngổ ngáo, ngày đi học, tối đi học, tuyệt nhiên không dây vào bố con thằng nào. Vẫn đanh đá, bất cần và bao đồng.

Nói gì nói, ngang tàng thế mà tối nào chó nhà tao cũng kêu rách mồm. Nó không nói được tiếng người, chứ nói được nó sẽ chửi thẳng vào mặt tao. " Đuổi con mẹ nó cái bọn theo đuôi đi, tao mỏi mồm lắm rồi"

Cơ mà cái thằng tao thích , nó lại chẳng đứng ngõ nhà tao bao giờ. Tao có cái tính rất lạ, đã thích ai, là thích bằng được . Nó không biết điều mà nhanh chóng thích lại, đến khi tao chán, có quỳ xuống tao cũng không một lần rung động. Thằng này là ví dụ điển hình. Phải nói, thích thằng này là điên cuồng nhất trong quãng đời biết yêu người khác của tao. Thiên la địa võng lần đầu tiên được áp dụng. Có được rồi lại nhếch mép cho qua.....
( tubicontiniu)
 
Sửa lần cuối:
DKM tao hối hận khi vào quá sớm. DKM TML tao yêu cầu tăng liều thêm thuốc ngay và luôn, đéo đủ đô
sodi, giờ mới vào Xam để đọc còm của mày, thank nhá
 
Đời người có mấy khi...hiện tại tình và tiền và danh vọng là thước đo đàn ông?
Tao mất 2/3 và không có phần còn lại, xem có đáng bỏ đi không...
ko đáng!, còn thực là còn vực lên hồ. đúng ko ạ?
 
Lần đầu tiên có giống cái viết bài trên xàm, nhất là mấy truyện đánh đấm, giống cái chắc chắn sẽ thể hiện góc nhìn mới. Mặc dù đéo biết có ku không nhưng ủng hộ hết mình nha, ra chap đều chứ k ám chết cmm
NO, chuẩn girl
 
Bận quá đi, hôm nay tranh thủ có tí việc được ra ngoài, tao biên tiếp nhé

P3: Đổ máu
Nói về tao chút đi. Bố mẹ tao cực nghiêm khắc, dạy con chỉ bằng đòn roi. Không cần biết con mình đúng hay sai, nghe thấy người khác phàn nàn, tập xác định là ăn đánh. Có lần, tao đi chơi về muộn, khoảng 11 giờ. Mà có đi với ai đâu, đi với ông anh học cùng và thằng em họ cùng khối, về bố tao đánh như đòn thù. Anh cùng học bảo, nếu tao ko kìm đó là bố mày, tao đã lao vào đấm cho mấy phát. Nghe hùng hổ thế, chứ bọn giời toàn đứa học siêu cả,ngoan chỉ là nóng tính một tí thôi.

Bon tao ngày xưa ấyCó mỗi cái xe đạp cà tàng,cứ cơm xong mà không phải đi học thêm là ba anh em lại hò hẹn đi chơi. Khi thì đi đến nhà crush của đứa em, khi thì ngheo ngào đi khắp làng khắp đồng, kể cho nhau về nhưng đứa mình thích, cũng đôi khi chỉ là những câu chuyện về làng xóm, về đứa này chửa hoang đứa kia chết vì đuối nước.Có khi đi qua nghĩa địa của cả xã, bọn nó biết tao thợ ma đến thần hồn nát thần tính, là ý như rằng lại lôi ma tóc dài với ma chết trẻ ra kể, còn cả ma đom đóm gì đó khiến tao ám ảnh mãi đến sau này. À cũng có khi kể về giấc mơ của mỗi đứa, kể mà được thay mặt mâý ông cốp to thì bọn tao sẽ làm những gì.....Ba đứa tao, đứa thì chịu nỗi đau mất mẹ nhà nghèo khổ nợ nần đầm đìa, tao với thằng em lành nhất, họ hàng với nhau và chỉ biết ăn và học. Có mỗi chiếc xe cà tàng, tao luôn được ưu tiên ngồi đằng sau, thằng em to như con trâu, lần nào xuống xe chân cũng đều xoắn quẩy đứng tư thế vặn thừng, kêu vang giời là bị kẹp nát hết xăm lốp. Chắc đó là lý do mà sau này lấy vợ, nó chỉ toàn đẻ được con gái. Con ông anh cùng học thì luôn là người cầm lái, ra dáng anh cả lắm!

Lại nói về cuộc hẹn của Quyên với thằng môi thâm như lol trâu ấy, tao với nó học chính xong, kéo nhau đi ăn bánh rán với ăn chè, rồi chờ giờ ra quán cà phê. Vì bọn tao lớp chọn nên học thêm như cơm bữa, tao không cần về ăn tối,chỉ cần trưa báo bố mẹ, con đi học về muộn là có cơm để dành rồi.Quán cà phê Hùng hẹn là dạng quán cà phê chòi, rợp bóng cây và phân thành các chòi nho nhỏ, thấy đứa đôi vào vào đó, khi đi thì thẳng thớm, khi về thì nhợt nhạt , quần áo sộc sệch, đầu bù tóc rối.Nó đến, kéo ghế ngồi xuống, chào hai đứa. Biết ý, tao sang chòi khác để ngồi tâm sự với muỗi, Hờn lắm!

Hùng ngồi đối diện Quyên, mắt sắc lẹm rồi hỏi:

- Đêm qua em đi đâu cùng thằng Cường?

Quyên bặm môi không nói gì!

- Có ngủ với nhau không?

- Em không như anh, mà ngủ bờ ngủ bụi, không viện cớ say xỉn mà không biết mình làm gì

- Em nói chuyện con Phương á?Anh không thích nó, nó cứ bám theo anh đấy chứ, chuyện xảy ra không lường được khi đang say. Nhưng anh đéo tin, em và thằng kia không có chuyện gì!

- Tùy anh!

- Em thích nó rồi?

- Ít nhất anh ấy cũng quân tử hơn anh.

- Em sẽ phải hối hận sớm thôi!!!

Mình nghe thấy tiếng ghế đổ cái rầm, chạy sang thì con bạn mình đang thút thít. Có vẻ nó đang thấy cay đắng , bởi quen cái thằng cục súc này. May nó chưa táng cho chứ không giờ chắc không còn cái mã kia mà sống. Đúng là cuộc đời, không tỉnh táo là sẽ vài lần bốc shit ngay.

Hai đứa ngồi lặng đấy, cũng không nói gì nhiều .Chỉ nghe tiếng rì rầm, đôi khi là tiếng rúc rích, ía á của các chòi bên.Bọn tao đang chuẩn bị về thì lại nghe thấy xôn xao, hình như lại đánh nhau. Ở cái đất này, con người hung cục vãi đái. Động tí là kéo bè ra đánh, khong biết bao đứa chết oan rồi.Có đứa chỉ là chạy theo đuổi thằng xã khác vào tán gái, nó cùng đường, nhảy xuống sống chết đuối, rồi cả bọn đi tù trong cơn ú ớ " Em có giết nó đâu?" khi tuổi đời còn quá trẻ. Tao bảo bạn tao, không ổn rồi, đánh nhau trước quán thế này, khéo mà vạ lấy,để tao gọi xem, anh tao có gần đây không, bảo anh ấy đưa về. Chứ hai đứa con gái, đi không an toàn tí nào cả.

Nói xong đi gọi điện thoại, gọi xong quay lại không thấy bạn đâu. Địp pẹ. Chả nhẽ bị bắt cóc. Tao chạy ra hỏi chủ quán, thấy bảo có thằng vào gọi bạn em đi ra ngoài rồi. Tao chạy theo, chưa ra đến đường , cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt, Cường máu me đầy đầu, chảy ra cả đằng mũi. Quyên khóc nức nở, ôm chặt thằng Hùng, mồm thảm thiết " Xin anh đừng đánh nữa". Tim tao đập loạn xạ, cái nồi gì vại, sao lại đánh nhau, sao Cường lại ở đây? Hùng trợn mắt:

- Đây là đòn cảnh cáo, mày còn dám dây đến người yêu tao lần nữa, tao cho mày không còn mạng mà về.
Cường lảo đảo:

- Nó là em tao, mày không có quyền cấm nó.

Hùng hung hăng:

- Em , em cái đb, mày tin tao đập chết mày luôn không?

Mồm nói, người lao đến, hất tung cả con bạn tao, Quyên gào lên:

-Anh thôi đi, anh là cái gì mà động tí đánh người ?

- Anh là người yêu em!

- Người yêu á? Thế này là yêu á? Tôi không yêu đương gì hết , anh tha cho tôi di. Còn không hôm nay anh đánh chết hai đứa tôi luôn đi!

- Em...

- Từ hôm nay, tôi với anh không còn quan hệ gì nữa, đừng đi theo tôi nữa!

Chưa dứt lời, Cường lại bị thằng em của Hùng đạp cho phát nữa, ngã dúi dụi ra đất. Vài thằng khác cũng lao đến, toàn thân Cường đầy bụi đường và vết xước. Tao chẳng biết làm gì,cũng chẳng dám lao vào can, chỉ cầu cho anh tao đến thật nhanh. Ông ấy bảo đi 5p mà giờ còn không thấy mặt. Nếu không đến nhanh, e rằng cả bọn bị công an xã bế đi mất. TSB, đi đéo gì mà chậm vậy.......

Vài phút sau, thằng anh mưa giời đánh mới đến. Cũng không đi một mình,mà đi cả nhóm, cũng tầm 7,8 thằng trọc lốc.Cái bọn này rất hay tụ tập ở đầu làng, chỉ canh xem giai làng khác đến là dọa dẫm, gái làng nó méo yêu vì nó ghét, trai chỗ khác lại không vào được. Cứ thế bảo sao chửa hoang cả loạt.Trong cái đám lổn nhổn ấy có Hy, bạn gái ông ấy.
Mử ông ấy tối om như mặt TRương Phi khi thấy tao đang đứng co ro trong ở cửa quán:

- Sao lại đánh nhau ở đây? Em gọi anh đến đón cơ mà?

- Em đâu biết!

Một thằng em của anh tao tên Hoàng hoảng hốt:

- Cường , sao mày lại về đây, ai đánh mày?

Cường nhìn Hùng rồi nói :

- Hiểu lầm thôi, không có gì.

Hùng ra vẻ dám làm dám chịu:

- Tao đánh đấy, làn sao nào, ĐM đây là bài học cho đứa dám ve NY tao đấy,còn đi cả đêm với nhau,ĐM tao chưa giết chết là may phước rồ đó

- Đêm qua á, cả bọn đi hát, rồi về nhà Cường nghỉ. NY mày ở với NY tao, làm cái đéo gì đâu. Nhưng dm, đéo dc rồi, động đến bạn tao, tập xác định chết cm mày đi.
Thằng Hoàng cười nhạt.

Miệng nói chưa kịp ăn da non, nó lấy đà rồi đạp vài phátvào bụng Hùng. Mấy đứa đi cùng Hùng cũng nhảy vào, bên anh giai mưa khoảng 7 người nữa cũng xồ vào nốt, nhìn đéo ra thằng nào với thằng nào . Tao bảo anh tao, dừng lại đi. Anh tao cười hề hề,bảo tao là anh cũng ngứa mắt thằng này, để anh thu phục nó. Tao hoảng quá, giật tay ông ấy lại, nhưng sức con gái, làm sao kéo được. Ông ấy chạy vào quán, vớ được ống tuýt sắt. Mọi thứ tao nhớ được chỉ là lúc Hùng gục xuống. Còn lại cả bọn hò nhau lên xe chạy hết. Lúc dân phòng đến, ông anh mưa nháy mắt con bồ, bọn tao bị lôi vào nhà dân đứng. Ba thằng bị bế lên xã, lúc đó cũng nhiều người đứng xem, nên hỗn độn không ai để ý là có mấy đứa con gái bọn tao. Thằng Hùng bị gãy hai cái răng cửa, chân bị tuyp sắt đập nên đi cà nhắc. Cường nặng hơn, đầu chảy máu và người vô số vết bầm tím ở mặt. Tao lại phải gọi anh cùng học và thằng em họ bằng tuổi đến đưa Quyên về. Cả bọn lại một đêm không ngủ.

Sáng hôm sau, đến lớp nghe tin Quyên bị công an triệu hồi, nghe đâu với tư cách là nhân chứng. Mất cả ngày lăn lóc, cả bọn bị phạt hành chính và nhắc nhở, do ông anh có người làm trên huyện , nên cả bọn mau chóng được thả ra. Ông ấy bị nhốt trong nhà 2 ngày. Con bạn tao cũng bị bố nó đưa đón cả tuần. Sắp đến đợt thi học sinh giỏi, cả nó và tao đều nằm trong đội tuyển đi thi. Học tập căng thẳng khiến bọn tao dần quên đi chuyện kinh hoàng ấy.

Cuộc sống lại trở về bình thường, không còn băng nhóm Hùng thâm nữa, vì giờ nó quy thuận dưới trướng anh Tùng. Con bạn tao cũng không còn qua lại với Hùng. Nhưng Cường thì si mê nó không thể bỏ vẫn chung tình nhử thế. Nhân duyên cứ đuổi nhau như mèo vờn chuột.

Còn tao, vẫn thế, ngổ ngáo, ngày đi học, tối đi học, tuyệt nhiên không dây vào bố con thằng nào. Vẫn đanh đá, bất cần và bao đồng.

Nói gì nói, ngang tàng thế mà tối nào chó nhà tao cũng kêu rách mồm. Nó không nói được tiếng người, chứ nói được nó sẽ chửi thẳng vào mặt tao. " Đuổi con mẹ nó cái bọn theo đuôi đi, tao mỏi mồm lắm rồi"

Cơ mà cái thằng tao thích , nó lại chẳng đứng ngõ nhà tao bao giờ. Tao có cái tính rất lạ, đã thích ai, là thích bằng được . Nó không biết điều mà nhanh chóng thích lại, đến khi tao chán, có quỳ xuống tao cũng không một lần rung động. Thằng này là ví dụ điển hình. Phải nói, thích thằng này là điên cuồng nhất trong quãng đời biết yêu người khác của tao. Thiên la địa võng lần đầu tiên được áp dụng. Có được rồi lại nhếch mép cho qua.....
( tubicontiniu)
Tao vẫn không hiểu nổi tính cách thời thanh niên, cứ bem nhau vì gái...tao chưa từng thế..chắc nhát đòn. Còn có bem nhau thì phải chuẩn bị đầy đủ, cứ phe mình mạnh hơn mới chơi, không kiểu tay đôi hay tay ba...
Giờ già lại càng nhát, bem nhau vì sĩ diện thì nhiều hơn là vì gái.
 
Tao vẫn không hiểu nổi tính cách thời thanh niên, cứ bem nhau vì gái...tao chưa từng thế..chắc nhát đòn. Còn có bem nhau thì phải chuẩn bị đầy đủ, cứ phe mình mạnh hơn mới chơi, không kiểu tay đôi hay tay ba...
Giờ già lại càng nhát, bem nhau vì sĩ diện thì nhiều hơn là vì gái.
nghĩa là giờ vẫn bem hả ?
 
đâu, vẫn đang viết nè, nhưng thật sự là hơi bận xíu nên chạ có ai tương tác nữa cạ
Mấy truyện trc cũng thế mà, toàn thích mỗi khúc dạo đầu thôi thì phải =)))
 
Top