Đông Lào có vô ơn với TQ?

Trước khi tiến công Điện Biên Phủ, bước vào chiến dịch “Véc-đoong ở Đông Nam Á”, quân Pháp còn đầy tự tin. Viên chỉ huy cao nhất quân Pháp tại Điện Biên Phủ - Thiếu tướng Đờ Cát vô cùng kiêu căng ngạo mạn cho máy bay thả truyền đơn thách thức Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nói: “Tôi biết bộ đội của Ngài đã bao vây Điện Biên Phủ, song vì sao không tiến công? Chúng tôi đã không còn kiên nhẫn chờ đợi được nữa rồi. Nếu Ngài có gan, dám phát động tiến công, thì bắt đầu ngay đi! Tôi đang chờ đón sự khiêu chiến của Ngài, quyết sống mái một phen với ngài!”.

Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp mỉa mai nói: “Đồ nhãi ranh, hãy đợi đấy!”.

Đồng chí Vi Quốc Thanh cũng nói: “Tên Đờ Cát thật ngông cuồng! Sau khi chiến dịch mở màn, có lúc nó sẽ phải khóc!”.

Giai đoạn thứ nhất của chiến dịch Điện Biên Phủ bắt đầu chiến đấu từ ngày 13 tháng 3 năm 1954. Trước khi bộ binh công kích, cuộc đấu pháo của hai bên xé nát bầu trời đêm, ngẫu nhiên còn có đạn pháo bay lên chọi nhau trên không, ánh lửa khói đạn mù trời; mặt đất rung lên tiếng pháo bốn phía, tiếng hô xung phong giết giặc của quân đội nhân dân Việt Nam vang động rừng hoang núi vắng chung quanh.

Trong cuộc chiến đấu này, quân đội nhân dân Việt Nam vô cùng anh hùng dũng cảm, lần lượt công phá ba cụm cứ điểm phòng ngự ở phía bắc Điện Biên Phủ, tiêu diệt gọn 3 tiểu đoàn đủ quân Pháp và nguỵ quân, giành chiến thắng đầu tiên.

Khi giai đoạn thứ hai tiến công khu Trung tâm, hai bên tranh giành vô cùng quyết liệt, trên chiến trường ở vào trạng thái giằng co.

Đứng trước tình hình mới xuất hiện, những người bạn chiến đấu Việt Trung cùng nhau nghiên cứu tiếp tục áp dụng cách đánh đào chiến hào ngang dọc, đánh dũi đánh lấn, chia cắt bao vây, tiêu diệt từng lô cốt quân địch, khi đó gọi cách đánh này là chiến thuật “Bóc măng tre”.

Thế là, các cụm cứ điểm của quân Pháp ở Điện Biên Phủ cuối cùng đã bị bóc đi dần từng mảng từng lớp một.

Trải qua trên 50 ngày đêm chiến đấu anh hùng dũng cảm, quân đội nhân dân Việt Nam đã thực hành tổng công kích vào ngày 7 tháng 5, tấn công tiêu diệt toàn bộ Điện Biên Phủ, giành thắng lợi hoàn toàn.

Lúc một tổ mũi nhọn của quân đội nhân dân xung phong vào Sở chỉ huy quân Pháp, Đờ Cát và nhân viên tham mưu của y kinh hoàng giơ cao hai tay, mặ tái mét, cúi đầu bước ra khỏi hầm cố thủ của chúng. Vẻ ngạo mạn ngông cuồng trước đó đã mất hết sạch sành sanh!

Trong Bộ Tổng chỉ huy của quân đội nhân dân Việt Nam, Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Tổng cố vấn Vi Quốc Thanh phấn khởi nắm chặt hai tay, những người bạn chiến đấu Việt Trung xúc động ôm chặt lấy nhau, khắp phòng tràn đầy không khí hân hoan chiến thắng.

Sau khi chiến đấu làm chủ Điện Biên Phủ, một số đồng chí trong Đoàn Cố vấn chúng tôi tiến vào pháo đài “Véc-đoong ở Đông Nam Á” này. Nhướng mắt quan sát bốn phía, trên mặt đất nóng bỏng lửa đạn vừa trải qua cuộc chiến đấu quyết liệt, khói đạn đã tan dần, những tàn tích của chiến tranh vẫn còn nguyên đó: Xác mấy chiếc máy bay, những khẩu lựu pháo 155 chưa bị phá huỷ hoàn toàn và những khẩu súng máy, những mảnh dù loang lổ màu sắc phủ kín mặt đất rộng lớn. Nơi đây chỉ cách hôm nay ít lâu còn được coi là pháo đài vững như bàn thạch, nay đã trở thành những lô cốt nham nhở vết đạn pháo thảm hại ê chề.
 
Thực ra thì do chọn phe cả thôi. Lúc nước mẹ thần thánh và các chú cứ phá đéo vui với nhau thì tiểu bá đông nam á chọn theo các chú cứ phá. Sau này cccp sập thì chả phải chạy vội sang Thành Đô quỳ xuống :)))

Lịch sử nhiều lần chứng minh những lúc quan trọng cần lựa chọn giữa bát cơm với bát cứt thì Tây Phi Luật Tân luôn chọn bát cứt đéo hiểu kiểu gì
Truyền thống r, phò thằng nào thằng đấy sụp, lườm cơm gắp cứt.
 
Trung Quốc viện trợ thuốc sốt rét kiến ninh qq gì ấy trị được mà độc nên con cái bị dị tật đâu phải tự nhiên đa phần các trường hợp bị dị tật là thế hệ sau của cs trong rừng .đi kiện công ty mỹ gây dị tật bằng chiêu chất độc da cam hoài có được đâu vì do thuốc Trung Quốc
 
Trung Quốc viện trợ thuốc sốt rét kiến ninh qq gì ấy trị được mà độc nên con cái bị dị tật đâu phải tự nhiên đa phần các trường hợp bị dị tật là thế hệ sau của cs trong rừng .đi kiện công ty mỹ gây dị tật bằng chiêu chất độc da cam hoài có được đâu vì do thuốc Trung Quốc
Dị tật do ăn lương khô loại 3
 
Bản thân t thấy chẳng có ơn nghĩa mẹ gì vs Trung và Liên xô cả, toàn quan hệ lợi dụng có qua có lại thôi. ơn cc. ơn như kiểu cu ba mới là ơn. Còn thằng tàu nó giúp vì sợ Mỹ áp sát biên giới của nó thôi, chưa kể bao nhiêu lần nó đâm sau lưng mình, ko muốn mình thống nhất 2 miền thì ơn cl mẹ mày à
 
Tao hay lang thang trên các trang mạng của TQ và thấy từ trước đến nay dân TQ luôn chửi Đông Lào ( ĐL ) là "Bạch nhãn lang " để nói về thái độ ăn cháo đá bát của ĐL khi nhận rất nhiều viện trợ của TQ để giải phóng miền Nam nhưng sau đó lại theo đuôi Liên Xô để chống TQ và cái kết bị "dạy cho một bài học" sau đó mới sợ hãi nên ra cái gọi là "ba không". Chúng mày thấy thế nào ? :surrender: Tao thấy ĐL chửi Campuchia là vô ơn mà thấy nhột quá
Đmm có sống trong thập niên 6x, 7x mới thấy công ơn trời biển của nhân dân Trung Hoa. Không có sự hy sinh của cải, ăn đói mhinj mặc ... có cái lồn đấy mà đảng ta vĩ đại !
 
Đmm có sống trong thập niên 6x, 7x mới thấy công ơn trời biển của nhân dân Trung Hoa. Không có sự hy sinh của cải, ăn đói mhinj mặc ... có cái lồn đấy mà đảng ta vĩ đại !
Đời đời nhớ ơn Mao chủ tịch đã cho con dân Việt Nam ăn cơm sườn tới nay
 
Lấy đéo đâu ra viện trợ miễn phí, đổi bằng đất, tài nguyên cả đấy và quan trọng nó cần việt minh thắng để cầm chân mẽo. Đến thằng ngú xây cái đập thủy điện hòa bình cũng lấy hết than đá về nước nó chứ có cái lồn mà miễn phí.
Chúng mày thường hay nghe nói đến chuyện VN trả nợ cho LX chứ đã bao giờ nghe chuyện VN trả nợ cho TQ chưa :vozvn (22):
 
Cắt cái thác Bản Giốc cho là đủ trả nợ rồi tml, vị trí chiến lược phòng thủ của tml TQ trước Đông Lào
 
Hoàng Sa Trường Sa Biển Đông rồi
Còn đòi chi nữa
Hoàng Sa- Trường Sa - Biển Đông nào là của VN. Hoang Sa -Trường Sa còn đang tranh chấp với 1 đống thằng chứ ko riêng gì TQ. Còn thử tuyên bố Biển Đông của VN xem thằng Mỹ nó có chốt vào mõm ko :vozvn (21):
 
Đánh Điện Biên Phủ cũng có tham mưu cấp cao của Tàu qua hỗ trợ mà buff VNG lên tận mây xanh kkkkk =))))
dm mấy thằng tham mưu cấp cao tàu nó dụ chơi bài biển người, đánh nhanh thắng nhanh
tướng Giáp éo bản lĩnh, quân ra đến trận địa rồi còn ra lệnh rút quân chơi bài đánh chắc thắng chắc thì lịch sử VN kết thúc vào năm 1954 rồi
mấy thằng tàu chỉ đc cái biển người, lấy 10 địch 1 chứ mà nghe nó tham mưu thì chỉ có ăn shit cả lũ. k vì nó cung cấp súng cấp cho thì đuổi cmn mấy thằng tham mưu bẩn ấy đi chứ toàn là xui dại
 
dm mấy thằng tham mưu cấp cao tàu nó dụ chơi bài biển người, đánh nhanh thắng nhanh
tướng Giáp éo bản lĩnh, quân ra đến trận địa rồi còn ra lệnh rút quân chơi bài đánh chắc thắng chắc thì lịch sử VN kết thúc vào năm 1954 rồi
mấy thằng tàu chỉ đc cái biển người, lấy 10 địch 1 chứ mà nghe nó tham mưu thì chỉ có ăn shit cả lũ. k vì nó cung cấp súng cấp cho thì đuổi cmn mấy thằng tham mưu bẩn ấy đi chứ toàn là xui dại
Mày lậm sách giáo khoa quá nhiều rồi. Ko có tướng Tàu, VN ko ăn nổi ĐBP đâu
 
Thời đó nó giúp mình cũng như giúp nó thôi mà. Chẳng qua vị trí Vn quá nhạy cảm nên bắt các cụ phải lựa chọn. Đúng hay sai t ko dám nói, nhưng đến thời điểm bây h, t thấy thế này là chấp nhận đc với 1 cái địa chính trị éo le như này.
 
  • Vodka
Reactions: htp
Thời đó nó giúp mình cũng như giúp nó thôi mà. Chẳng qua vị trí Vn quá nhạy cảm nên bắt các cụ phải lựa chọn. Đúng hay sai t ko dám nói, nhưng đến thời điểm bây h, t thấy thế này là chấp nhận đc với 1 cái địa chính trị éo le như này.
Mày thuộc sử cảng gớm !
 
Mày lậm sách giáo khoa quá nhiều rồi. Ko có tướng Tàu, VN ko ăn nổi ĐBP đâu
xin dẫn chứng??
chứ t đọc sách éo nào cũng thấy tướng tàu bắt đánh nhanh thắng nhanh, phơi pháo ra bắn
còn tướng Giáp thì kệ mẹ tướng tàu, lùi chiến dịch lại đào hầm cho pháo núp, đào hào cho quân bò, chứ đánh cấp tập thì bọn Pháp nó phản pháo cho sml
tiếp nữa tướng Pháp nhận thua là do coi thường khả năng hậu cần của Việt Minh, nghĩ Việt Minh éo mang đc lương thảo vào tận DBP, mà cái đấy là dân Vịt làm chứ tướng tàu nào làm đc???
 
dm mấy thằng tham mưu cấp cao tàu nó dụ chơi bài biển người, đánh nhanh thắng nhanh
tướng Giáp éo bản lĩnh, quân ra đến trận địa rồi còn ra lệnh rút quân chơi bài đánh chắc thắng chắc thì lịch sử VN kết thúc vào năm 1954 rồi
mấy thằng tàu chỉ đc cái biển người, lấy 10 địch 1 chứ mà nghe nó tham mưu thì chỉ có ăn shit cả lũ. k vì nó cung cấp súng cấp cho thì đuổi cmn mấy thằng tham mưu bẩn ấy đi chứ toàn là xui dại
Mầy lại bị Bò Đỏ và Tuyên Giáo nó lùa gà rồi, ĐBP cũng đánh biển người đấy thôi. Vấn đề thay đổi cách đánh là cố vấn Trung Cộng nó cố vấn cho mà thực là nó tư lệnh luôn ông Giáp chỉ nghe theo. Biết gì cầm quân mà đổi cách đánh mà trả treo với đám từng đánh nhau trận địa chiến từ thời Nhật tới thời Tưởng tới đánh Mỹ ở Bắc Hàn về dạy cho cách đánh!

Trích “VŨ PHONG TẠO dịch theo Hồi ức của Trương Đức Duy, Văn Trang, Vương Đức Luân (Trung Quốc)”
….
“Chiến dịch Điện Biên Phủ là một trận công kiên chiến quy mô lớn. Trang bị vũ khí, bổ cấp đạn dược, tổ chức hoả lực, cung ứng hậu cần, v.v… số lượng đều cực kỳ khổng lồ. Phía Trung Quốc quyết định toàn lực chi viện, chiến trường cần thứ gì, cần bao nhiêu, đều cố gắng cung cấp nhanh nhất.
Nhằm đối phó với ưu thế trên không và pháo hoả mãnh liệt của quân Pháp, Quân uỷ Trung ương Đảng ******** Trung Quốc mệnh lệnh cho Quân giải phóng nhân dân điều động tập kết 24 khẩu lựu pháo 105 tốt nhất, cao xạ pháo và hàng trăm loại hoả pháo, cấp tốc vận chuyển đưa vào Việt Nam. Sườn núi chung quanh Điện Biên Phủ dốc đứng hiểm trở, pháo lớn muốn tiến vào ẩn náu trong trận địa chỉ có thể dựa vào sức người tay kéo vai vác. Chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam quen tác chiến trong điều kiện khó khăn gian khổ, một lần nữa thể hiện rõ tinh thần chịu đựng khó khăn gian khổ, kiên cường lao động. Một khẩu lựu pháo nặng mấy tấn, đương nhiên do hàng trăm chiến sĩ dùng mấy dây thừng to lớn buộc vào kéo như trò chơi kéo co, hò dô theo từng đợt nhịp nhàng, chuyển bánh từng bước một, tiến vào trận địa đã được chuẩn bị sẵn. Thực sự khiến mọi người thán phục!
Sự hợp tác thân mật của tình bạn chiến đấu Việt Trung đã được thể hiện đầy đủ nhất trong chiến dịch này.
Đại tướng Võ Nguyên Giáp là Tổng chỉ huy chiến dịch. Đồng chí Vi Quốc Thanh là Tổng cố vấn quân sự. Cố vấn quân sự các cấp của phía Trung Quốc ra tiền tuyến dốc toàn lực hiệp tác giúp đỡ.
Sự hợp tác giữa hai bên vô cùng ăn ý, cùng tiến hành nghiên cứu bố trí tác chiến, phương pháp tác chiến, vận dụng chiến thuật, kế hoạch rất chu toàn bí mật. Đứng trước tình hình quân địch bố phòng nghiêm mật, công sự kiên cố, hoả lực mãnh liệt, cố vấn Trung Quốc đã giới thiệu cách đánh gần, đào giao thông hào sát địch, còn cử những chuyên gia đào hào của Quân chí nguyện từ Triều Tiên về nước sang Điện Biên Phủ, giúp đỡ chỉ đạo thực thi tác chiến hầm hào, thu được hiệu quả rất tốt.
Trước khi tiến công Điện Biên Phủ, bước vào chiến dịch “Véc-đoong ở Đông Nam Á”, quân Pháp còn đầy tự tin. Viên chỉ huy cao nhất quân Pháp tại Điện Biên Phủ - Thiếu tướng Đờ Cát vô cùng kiêu căng ngạo mạn cho máy bay thả truyền đơn thách thức Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nói: “Tôi biết bộ đội của Ngài đã bao vây Điện Biên Phủ, song vì sao không tiến công? Chúng tôi đã không còn kiên nhẫn chờ đợi được nữa rồi. Nếu Ngài có gan, dám phát động tiến công, thì bắt đầu ngay đi! Tôi đang chờ đón sự khiêu chiến của Ngài, quyết sống mái một phen với ngài!”.
Tổng tư lệnh Võ Nguyên Giáp mỉa mai nói: “Đồ nhãi ranh, hãy đợi đấy!”.
Đồng chí Vi Quốc Thanh cũng nói: “Tên Đờ Cát thật ngông cuồng! Sau khi chiến dịch mở màn, có lúc nó sẽ phải khóc!”.
Giai đoạn thứ nhất của chiến dịch Điện Biên Phủ bắt đầu chiến đấu từ ngày 13 tháng 3 năm 1954. Trước khi bộ binh công kích, cuộc đấu pháo của hai bên xé nát bầu trời đêm, ngẫu nhiên còn có đạn pháo bay lên chọi nhau trên không, ánh lửa khói đạn mù trời; mặt đất rung lên tiếng pháo bốn phía, tiếng hô xung phong giết giặc của quân đội nhân dân Việt Nam vang động rừng hoang núi vắng chung quanh.
Trong cuộc chiến đấu này, quân đội nhân dân Việt Nam vô cùng anh hùng dũng cảm, lần lượt công phá ba cụm cứ điểm phòng ngự ở phía bắc Điện Biên Phủ, tiêu diệt gọn 3 tiểu đoàn đủ quân Pháp và nguỵ quân, giành chiến thắng đầu tiên.
Khi giai đoạn thứ hai tiến công khu Trung tâm, hai bên tranh giành vô cùng quyết liệt, trên chiến trường ở vào trạng thái giằng co.
Đứng trước tình hình mới xuất hiện, những người bạn chiến đấu Việt Trung cùng nhau nghiên cứu tiếp tục áp dụng cách đánh đào chiến hào ngang dọc, đánh dũi đánh lấn, chia cắt bao vây, tiêu diệt từng lô cốt quân địch, khi đó gọi cách đánh này là chiến thuật “Bóc măng tre”.
Thế là, các cụm cứ điểm của quân Pháp ở Điện Biên Phủ cuối cùng đã bị bóc đi dần từng mảng từng lớp một.
Trải qua trên 50 ngày đêm chiến đấu anh hùng dũng cảm, quân đội nhân dân Việt Nam đã thực hành tổng công kích vào ngày 7 tháng 5, tấn công tiêu diệt toàn bộ Điện Biên Phủ, giành thắng lợi hoàn toàn.
Lúc một tổ mũi nhọn của quân đội nhân dân xung phong vào Sở chỉ huy quân Pháp, Đờ Cát và nhân viên tham mưu của y kinh hoàng giơ cao hai tay, mặ tái mét, cúi đầu bước ra khỏi hầm cố thủ của chúng. Vẻ ngạo mạn ngông cuồng trước đó đã mất hết sạch sành sanh!
Trong Bộ Tổng chỉ huy của quân đội nhân dân Việt Nam, Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Tổng cố vấn Vi Quốc Thanh phấn khởi nắm chặt hai tay, những người bạn chiến đấu Việt Trung xúc động ôm chặt lấy nhau, khắp phòng tràn đầy không khí hân hoan chiến thắng…”
 
xin dẫn chứng??
chứ t đọc sách éo nào cũng thấy tướng tàu bắt đánh nhanh thắng nhanh, phơi pháo ra bắn
còn tướng Giáp thì kệ mẹ tướng tàu, lùi chiến dịch lại đào hầm cho pháo núp, đào hào cho quân bò, chứ đánh cấp tập thì bọn Pháp nó phản pháo cho sml
tiếp nữa tướng Pháp nhận thua là do coi thường khả năng hậu cần của Việt Minh, nghĩ Việt Minh éo mang đc lương thảo vào tận DBP, mà cái đấy là dân Vịt làm chứ tướng tàu nào làm đc???
Mày đọc sách mấy lão vn tự tâng bốc mình thì đọc 1000 quyển cũng chỉ phí thời gian
 
Tiếp
La Quý Ba, Ủy viên Dự Khuyết Trung Ương đảng CS Trung Quốc (CSTQ) bí mật sang Việt Nam với tư cách Trưởng Đoàn Cố Vấn Chính Trị, đại diện chính thức của đảng CSTQ để làm việc với Trung Ương đảng CSVN. La Quý Ba kể lại trong Hồi Ký rằng Thủ Tướng TC Lưu Thiếu Kỳ đã dặn dò ông ta:“… trước hoặc sau, những vấn đề quan trọng phải thỉnh thị, báo cáo với Mao Chủ tịch và Trung ương…”

Vào ngày 30/01/1950, đích thân HCM bí mật sang Bắc Kinh cầu viện, rồi từ đó sang Moscow diện kiến với Stalin, bấy giờ là trùm của CS Đệ Tam Quốc Tế, để trực tiếp nhận chỉ thị. Cùng thời gian đó, Mao Trạch Đông và Châu Ân Lai cũng sang Moscow để ký hiệp ước liên minh với Liên Xô, và được Stalin chỉ thị trong một cuộc họp của lãnh tụ cả ba nước, là TC sẽ phụ trách trực tiếp viện trợ giúp đỡ Việt Minh ******** (VMCS) trong cuộc chiến tranh chống Pháp vì điều kiện địa lý thuận lợi hơn là Liên Xô xa xôi.

Sở dĩ TC sốt sắng giúp đỡ VMCS là vì muốn dùng VMCS để giữ gìn an ninh và kiểm soát vùng biên giới Việt-Trung làm vùng trái độn cho TC, vì sợ Pháp có thể sẽ giúp đỡ lực lượng Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch quay trở lại tấn công CSTQ.

Ngày 17/02/1950, HCM cùng đi xe lửa với Mao Trạch Đông rời Moscow về Bắc Kinh để ký với TC một hiệp ước phòng thủ hỗ tương để bảo đảm an ninh vùng biên giới Hoa Việt. Theo Bob Seal (Military Online), một báo cáo của CIA nói rằng trong dịp này, HCM đã xin TC cử cán bộ sang VN để chỉ huy Quân Đội Nhân Dân ở cấp Trung đoàn và Tiểu đoàn, nhưng bị Mao từ chối, chỉ cử một Đoàn Cố Vấn quân sự sang giúp mà thôi. Điều này chứng tỏ lãnh đạo CSVN lúc bấy giờ không mấy tin tưởng vào khả năng quân sự của cấp chỉ huy Quân Đội Nhân Dân của chính họ. Cho đến khi chiến tranh kết thúc vào năm 1954, HCM còn qua Bắc Kinh thêm 3 lần và qua Moscow hai lần nữa để cầu viện.

vaitrocuatrungcong_2.jpg

Ngoài La Quý Ba là đại diện TC về mặt chính trị đã có mặt tại VN từ trung tuần tháng 1/1950, vào tháng 7/1950, một Đoàn Cố Vấn Quân Sự (ĐCVQS) gồm 281 người do tướng Vi Quốc Thanh (2) làm Đoàn trưởng, các tướng Đặng Dật Phàm, Mai Gia Sinh làm trợ thủ, đưa cán bộ xuống các đơn vị từ cấp Tiểu đoàn trở lên để cố vấn và huấn luyện cho bộ đội CSVN .

Trong những cuộc thảo luận giữa TC và CSVN, hai bên đều đồng thuận rằng để tạo thuận lợi cho việc viện trợ của TC, trước hết cần phải tổ chức một chiến dịch để giải tỏa áp lực Pháp ở vùng biên giới Việt-Trung, khai thông tuyến giao thông vận tải giữa hai nước, vì có thế vật tư viện trợ cho VN mới có thể được vận chuyển nhanh chóng và dễ dàng. Vì vậy, song song với ĐCVQS của Vi Quốc Thanh, TC đặc cử tướng Trần Canh (3), đại diện cho Trung Ương đảng CS Trung Quốc sang VN để trực tiếp hỗ trợ và chỉ đạo cho CSVN tổ chức chiến dịch biên giới. Sau gần 3 tháng Trung Ương của hai đảng CS Trung Quốc và VN nghiên cứu và suy nghĩ trao đổi về sự chọn lựa mục tiêu tấn công giữa hai tỉnh Lào Cai và Cao Bằng, đích thân Mao Trạch Đông đã gửi điện văn cho Trung Ương đảng CSVN ra lệnh đánh Cao Bằng trước (theo La Quý Ba trong Hồi Ký).

Mới đầu, các cấp chỉ huy QĐND trong Chiến Dịch Biên Giới (CDBG) kể cả Võ Nguyên Giáp đều muốn tập trung tấn công thị xã Cao Bằng, nhưng Trần Canh bác bỏ và quyết định phải đánh Đông Khê trước. Cuộc tấn công Đông Khê diễn ra vào trung tuần tháng 9 năm 1950, sau 3 ngày thì bộ đội CS chiếm được Đông Khê, nhưng thiệt hại nặng. Trương Quảng Hoa thuật lại trong Hồi Ký rằng sau trận đánh, Trần Canh nói với Hồ Chí Minh: “Trận đánh Đông Khê… không phải là cuộc chiến đấu thành công. Quân ta thương vong hơn 500 người mà tiêu diệt không đầy 300 tên địch, cái giá quá lớn!”. Trong vòng 48 giờ sau khi trận đánh kết thúc, Trần Canh triệu tập một cuộc họp kiểm điểm với Võ Nguyên Giáp và các sĩ quan chỉ huy CSVN, trong đó Canh nghiêm khắc chỉ trích các khuyết điểm của QĐND, như không tuân hành lệnh hành quân và trì trệ trong việc tấn công, cấp chỉ huy không dẫn đầu trong xung phong, liên lạc yếu kém, và hiện tượng báo cáo láo lên thượng cấp.

Vương Nghiên Tuyền tiết lộ trong Hồi Ký : “Sau khi kết thúc thắng lợi CDBG, có một đồng chí phụ trách trong Bộ Chỉ Huy Tiền Phương quân đội VN khi biểu thị cám ơn đồng chí Trần Canh, đã nói: ‘CDBG là sự chiến thắng của chỉ huy Trung Quốc, vũ khí đạn dược Trung Quốc, cung cấp hậu cần Trung Quốc, cộng với binh sĩ Việt Nam”.

vaitrocuatrungcong_1.jpg
Sau khi Hiệp định Đình Chiến được ký kết ngày 27/7/1953 chấm dứt chiến tranh Triều Tiên, TC dốc toàn lực viện trợ và yểm trợ cho HCM và CSVN trong giai đoạn cuối của cuộc chiến tranh chống Pháp. Trận Điện Biên Phủ (ĐBP) kéo dài 57 ngày đêm, từ 13/3 cho đến khi quân Pháp đầu hàng vào ngày 07/5/1954, lót đường cho việc ký kết Hiệp định Genève chia đôi đất nước VN. Cũng như trong CDBG trước đó, trận đánh quyết định này có sự cố vấn chỉ đạo tích cực của đảng CS Trung Quốc. Thí dụ như việc Vi Quốc Thanh đề xuất cho QĐND đào hầm sâu vào sườn núi để bố trí pháo tránh bom, một kinh nghiệm TC đã học được trong cuộc chiến tranh Triều Tiên. Mục Đại sử ký trong Hồi ký tiết lộ “vào ngày 29 tháng 8 năm 1953, Trung Ương đảng CS Trung Quốc đã gửi điện cho La Quý Ba, đưa ra kế hoạch chiến lược, đầu tiên tiêu diệt địch ở Lai Châu, giải phóng Bắc và Trung Lào, từng bước đẩy chiến trường xuống Nam Lào và Cao Miên, uy hiếp Saigon để tạo điều kiện, sau đó đánh lấy đồng bằng Bắc bộ Việt Nam…”, và “ngày 09/4/1954, Quân Ủy Trung Ương Trung Quốc hai lần điện cho Vi Quốc Thanh, ra chỉ thị cụ thể đối với vấn đề chiến thuật công kích Điện Biên Phủ
 
Top