Hải Phòng Còn lại gì???

Quất mạnh vào

Giang hồ mạng 5.0
Nay tự dưng về đất Phòng, lòng buồn rười rượi
Ra trường độ chục năm rồi, lũ chúng bạn thằng thì ra đi về với đất mẹ ko ngày gặp lại, thằng thì lang bạt đủ nghề từ Grab shipper đến thuyền trưởng tàu Tây , thằng thì dạt đây đó tứ phương, Nam Bắc Nhật Hàn đủ cả. Chợt nhớ đến câu hát của Bảo Tuấn " bạn thân tôi nơi đâu..."
Nói về Hải Phòng là nhắc đến hoa phượng. Có cái lồn gì đâu nhỉ, phượng thì ở đâu trên cái đất Việt Nam này chả có. Nhưng phượng ở Hải Phòng của những năm xưa ai ở đây mới biết. Nó đỏ rực, cả phố trồng mỗi phượng. Đến nỗi cả xe rác buổi sáng toàn lá và hoa phượng. Rác và bẩn cả phố. Hè thì nóng bỏ mẹ, nhìn phượng đỏ lại thêm đổ mồ hôi.
Giờ phượng chặt hết rồi, còn nhà cao tầng, chung cư, phân lô liền kề thôi và nóng hơn mùa hè phượng ngày xưa. Hờ hay thật đấy.
Yêu cái khí chất người Hải Phòng nghèo, thẳng thắn, hào sảng, giúp đỡ và thích xen vào việc của người khác. Bởi vậy ngày xưa câu chuyện giữa 2 người xa lạ gặp nhau nó gần gũi và khoái chí lắm.
Giờ thì cơn sóng BDS nổi lên, thương mại hoá rồi, khoảng cách con người ngày càng lớn. Đâu đâu cũng chỉ còn là thông tin, la liếm này nọ. Cầm con vạn lý truyền âm bấm số gọi cho thằng bạn "nát", sau màn chào hỏi thì lại về chủ đề đất cát, nhờ giới thiệu hộ mấy lô, phần trăm này nọ. Ậm ờ câu nệ rồi cúp máy cho qua.
Liếc qua con phố Phan Bội Châu, Lạch Tray thì đâu rồi tiệm trà cúc? Đâu rồi xe nước Sâm Lạnh ngọt mát mùi đường mà mấy thằng sinh viên nghèo xưa cởi trần đá bóng về hay giải khát. Thay vào đó là mấy Highland, cafe k+ vắng tanh bóng người.
Có chăng còn bát bánh đa cua mặn mùi mỳ chính và vài con mương thối, cống rãnh lấp dở thoang thoảng đưa hương.

obs47.md.jpg
PS: Sửa lại cái hình cũ gọi là..
 
Sửa lần cuối:
Sao mày ko nhắc tới Đồ Sơn à.
Híc. Mỗi lần nhắc đến Đồ Sơn là t ứa nước mắt. Vừa mới khoác lên cái áo có mác sinh viên còn thơm mùi thuốc nhuộm, mặt tao vẫn còn mấy cái mụn trứng cá, biểu hiện của dậy thì chưa thành công. Trinh tiết của t bị 1 em đáng tuổi chị bóc trong 1 lần nhắm mắt đưa chim cùng mấy lão đồng nghiệp.
Huhu
 
Hải Phòng phát triển sớm, nhưng dường như hai chục năm nay hạ tầng vẫn thế chẳng đổi thay j`.
Dân HP thì vẫn giàu, vẫn chất.
 
Tao lang thang gần 2 chục năm rồi. Cảm giác cũng như thằng thớt. Có lần về ngang ngõ Cấm qua nhà cũ, tao cúi mặt không dám nhìn vào. Sợ đối diện với tuổi thơ.
Sư huynh chắc cũng có tuổi rồi. Những năm 2k8 em lên ngõ cấm suốt. Ngõ nào thì éo nhớ nhưng nó gần con mương với gần cái nhà thờ gần đó
 
nghe mày tả tha thiết vkl, làm tao sụt sùi nước mắt dù đéo phải quê tao, nhớ tới phim Sóng ở đáy sông quay ở Hải Phòng, một thành phố thật đẹp
 
Tao chỉ thích HP chỗ sau nhà khách bộ xây dựng. Dm hai ngày thứ sáu và thứ 7 năm 2016 lưu lại đấy tao địt đúng 10 em phò cỏ. 300k/ em bao phòng. Khuyến mãi lon bò húc cho lại sức. Địt xong bia với hải sản, nhậu chán lại địt, địt chán thì đánh bài, đánh chán lại địt, vừa địt vừa nhậu. Chốn bồng lai tiên cảnh.
 
Tao trải lòng nốt.
Từng nghe câu " Đĩ cũng có đĩ yêu nước" thì Hải Phòng cũng t có câu: Nghiện cũng phải là nghiện có văn hoá
Mỗi buổi sáng sớm khi trời còn tối om om, từ ký túc xá Hàng Hải kéo ra vài trăm mạng chạy thể dục cả cây số qua đoạn rặng cây đường Nguyễn Bình, nơi mà bóng cây phượng, cây cau vua che hết tí ánh sáng le lói từ đèn cao áp. Để cái đường đã xấu lại còn tối tăm hun hút hơn. Đây là nơi an toạ của các anh Nghiện. Mấy thằng sinh viên Hàng Hải thì có gì đâu, roàn đực rựa ngủ muộn, tối đến dã game với gái gú, văn minh hơn thì xuống Đồ Sơn đu ghẹ xong mới về ngủ.
Sáng ra, mắt nhắm mắt mở xuống chạy thể dục toàn tông lào với dép 3 lỗ vui đáo để. Bởi vậy các anh Nghiện có văn hoá tối hôm trước, khi chích xong, cơn phê dù ùa tới cũng ko quên cắm cái mũi kim xuống đất hoặc ngang vào thân cây, rồi mới hưởng thụ khoái lạc. Nhìn cái xi lanh chỏng ngọng, tua tủa lên. Yêu thật
Giang hồ Hải Phòng cũng có cái chất riêng. Ít khi gây sự vặt với ngừoi thường. Nhưng một khi có động chạm thì chỉ có xác định.
Đặc sản của Hải Phòng ngoài Bánh đa cua, ghẹ biển hạng cân 45 kí, Hoa phượng đỏ Còn có hoa cải. Cái tên Thành phố Hoa Cải Đỏ bắt đầu từ đây.
Bởi vậy ko lạ lẫm khi trước có vụ mấy anh em Tom& Jerry rượt nhau trên phố chán xong phi về tới Cầu Khuể cách đó hơn 2 chục cây, xe hết xăng, chú Jerry nhảy qua lan can cầu xuống sông trốn, mèo Tom đứng trên cầu dã Hoa cải xuống đạn nổ dầm dề, ví như phim Mẽo cũng gọi bằng cụ.
Hay có vụ rượt trên phố, cũng nghịch chơi chơi. Để rồi có ông đang ngồi khêu ốc vặn ở vỉa hè, phải vào viện gắp mảnh đạn lạc. Hài vkl.
Con trai đất này hồi ấy thích xe Yamaha. Ra đường toàn thấy Ju, Gravita bèo nhất cũng là Sirius. Dễ luồn lách và tăng tốc. Cảnh mấy anh em bị Hugo rượt là thường xuyên, cứ chạy vòng vòng vui đáo để. T thích xem cảnh này lắm.
Mấy lão biết vậy nên diễn đi diễn lại suốt ngày.


oIuqg.md.jpg
Ps: up thêm cái ảnh. Chỗ này ngày xưa hay ngồi ngắm gái trường Dân Lập. Ngồi uống trà đá mà trà đâu chẳng thấy, chỉ nghe thấy tiếng nước dãi của mình nhỏ long tong.
 
Sửa lần cuối:
Tao trải lòng nốt.
Từng nghe câu " Đĩ cũng có đĩ yêu nước" thì Hải Phòng cũng t có câu: Nghiện cũng phải là nghiện có văn hoá
Mỗi buổi sáng sớm khi trời còn tối om om thì từ ký túc xá Hàng Hải kéo ra vài trăm mạng chạy thể dục cả cây số qua đoạn rặng cây đường Nguyễn Bình, nơi mà bóng cây phượng, cây cau vua che hết ánh sáng le lói từ đèn cao áp. Để cái đường đã xấu lại còn tối tăm hun hút hơn. Mấy thằng sinh viên Hàng Hải thì có gì đâu, roàn đực rựa ngủ muộn, tối đến dã game, gái gú, văn minh hơn thì xuống Đồ Sơn đu ghẹ xong mới về ngủ.
Sáng ra vội vàng xuống chạy thể dục toàn tông lào với dép 3 lỗ vui đáo để. Bởi vậy các anh Nghiện có văn hoá tối hôm trước sau khi chích xong, trước khi cơn phê tới cũng ko quên cắm cái mũi kim xuống đất hoặc vào thân cây, rồi mới hưởng thụ khoái lạc. Yêu thật
Giang hồ Hải Phòng cũng có cái chất riêng. Ít khi gây sự vặt với ngừoi thường. Nhưng một khi có động chạm thì chỉ có xác định.
Đặc sản của Hải Phong ngoài Bánh đa cua, ghẹ biển hạng cân 45 kí, Hoa phượng đỏ Còn có hoa cải. Cái tên Thành phố Hoa Cải Đỏ bắt đầu từ đây.
Bởi vậy ko lạ lẫm khi trước có vụ mấy anh em Tom& Jerry rượt nhau trên phố chán xong phi về tới Cầu Khuể cách đó hơn 2 chục cây. Xe hết xăng, chú Jerry nhảy qua lan can cầu xuống sông trốn, mèo Tom đứng trên cầu dã Hoa cải xuống đạn nổ dầm dề, phim Mẽo cũng gọi bằng cụ.
Hay có vụ rượt trên phố cũng nghịch chơi chơi. Để có ông đang ngồi khêu ốc vặn ở vỉa hè phải vào viện để bác sĩ gắp mảnh đạn lạc. Hài vkl
Con trai đất này hồi ấy thích xe Yamaha. Ra đường toàn thấy Ju, Gravita bèo nhất cũng là Sirius. Dễ luồn lách và tăng tốc. Cảnh mấy anh em bị Hugo rượt là thường xuyên, cứ chạy vòng vòng vui đáo để. T thích xem cảnh này lắm.
Mấy lão biết vậy nên diễn đi diễn lại suốt ngày.


oIuqg.md.jpg
Ps: up thêm cái ảnh. Chỗ này ngày xưa hay ngồi ngắm gái trường Dân Lập. Ngồi uống trà đá mà con mụ chủ quán đéo rót cho nước chè, chỉ nghe thấy tiếng nước dãi của mình nhỏ long tong.
Thằng b hơn t 1 tuổi hồi ấy chạy mấy anh áo vàng. Đã đéo đội mũ còn qua trêu. Đm thế là đuổi từ cầu rào về tận sân bay cát bi. Thằng cu ngồi sau thằng lái bị ăn viên đạn đất vào đầu kinh vcl. Lâu lâu ngồi uống bia kể chuyện hồi ấy vui vãi
 
tml viết về hải phòng làm tao nhớ mối tình đầu của tao quá, 2 lần xuống hải phòng thăm em, 2 đứa đèo nhau đi từ bến xe Niệm Nghĩa về tận Kiến An quê em, lần đầu lên có hẹn e ra đón, lần 2 lên ko báo truớc cho e bất ngờ, lên đến bxe điện thằng bạn cùng lớp đhoc đi xe máy ra cho mượn rồi cứ thế mò đưòng tìm về nhà em, nghĩ lại thời sinh viên tình yêu mãnh liệt thật,bây giờ tất cả chỉ còn là quá khứ rồi,haizzz
 
Thằng b hơn t 1 tuổi hồi ấy chạy mấy anh áo vàng. Đã đéo đội mũ còn qua trêu. Đm thế là đuổi từ cầu rào về tận sân bay cát bi. Thằng cu ngồi sau thằng lái bị ăn viên đạn đất vào đầu kinh vcl. Lâu lâu ngồi uống bia kể chuyện hồi ấy vui vãi
Uhm. HP hồi ấy hay có mode trêu cơ động vkl.
Bọn nó chạy cũng bạo tay lắm.
T học ké cũng thằng bạn, toàn ngồi sau và t rút kinh nghiệm là cứ nhắm mắt lại xong kẹp chặt đùi vào thằng đằng trước, ko là bay mẹ ra khỏi xe.
 
tml viết về hải phòng làm tao nhớ mối tình đầu của tao quá, 2 lần xuống hải phòng thăm em, 2 đứa đèo nhau đi từ bến xe Niệm Nghĩa về tận Kiến An quê em, lần đầu lên có hẹn e ra đón, lần 2 lên ko báo truớc cho e bất ngờ, lên đến bxe điện thằng bạn cùng lớp đhoc đi xe máy ra cho mượn rồi cứ thế mò đưòng tìm về nhà em, nghĩ lại thời sinh viên tình yêu mãnh liệt thật,bây giờ tất cả chỉ còn là quá khứ rồi,haizzz
Trai Hải Phòng sống chất nhưng gái Hải Phòng cũng ko kém cạnh. Nếu m yêu nó nhiệt thành nó sẽ sẵn sàng dâng hiến mà đếch cần biết đến ngày mai. Đanh đá, chảnh choẹ, bản lĩnh, dám chơi dám chịu và chửi bậy.... :vozvn (24):
Để đi khắp đất Bắc ngắm gái, t vẫn thích về Hải Phòng nhất là vào mùa hè. Gái xứ này ghét mặc áo chống nắng thì phải, bọn nó cậy có làn da đẹp, trắng khoẻ nên cứ phệt tí kem vào rồi quần đùi áo 2 dậy lượn đường. Để mấy thằng có máu bò tót như tao xổ hết cả máu mũi còn hơn là đi hiến tình nguyện. Đù má da bọn nó đẹp thật.
Chả bù cho mấy thành phố khác toàn Ninja với hồi giáo IS đến nhập cư. Đến nản

-90% nam thanh niên Hải Phòng mất trinh dưới Đồ Sơn vì đi tắm biển. 10% còn lại mất trinh là bọn nó quay tay cho nhau. Vậy nên mấy ông tỉnh khác nghe rõ cán bộ nói nhé, " Đồ Sơn không có mại dâm đâu"

- Tao vẫn nói là dân Hải Phòng thích giúp đỡ và xen vào việc của người khác
Bữa đó đi gia sư về, con Si ớt tao mượn thằng bạn tự dưng hết xăng ở đường mương An Kim Hải.
Dm. Hết chỗ nào ko hết, đúng cái đường thối hoắc và tối thui như âm hộ chị dậu này. Đột nhiên có quả Ớt kẹp 2 phi lên, biển 16 4 chữ số, cái mũ bảo hiểm nhựa cứng đội cho có ngoảnh lại. Hất hàm
- xe nàm sao đấy? Hết xăng à anh?
- Dạ vầng. ( Thôi ăn máu lồn rồi, dm giờ 2 thằng này có đè mình ra đóng đít cũng cắn răng mà chịu, đéo dám la, vì có la cũng có bòi ai nghe thấy)
- ngồi nên đê, em đẩy cho
-....( cái địt mẹ, ngồi lên mà để bọn mày đằng sau đẩy thì có mà ăn lồn, tí nữa lại ăn vài xiên sau lưng thì chua)... Thôi anh ơi, em cố đẩy đến cây xăng, thêm đoạn nữa được ạ.
-... còn xa lắm, anh cứ ngồi nên đê.
- (thôi ăn máu lồn rồi, chả nhẽ ông giời lại dồn mình đến chỗ chết)...
Thế rồi nhắm mắt ngửa mặt lên trời 1 cái rồi ngồi lên và cho thằng sau đạp chân vào xe mình, nó đẩy mình chỉ việc lái ( tay mình vẫn gẩy đàn vào ghi-đông xe, cố làm ra vẻ bản lĩnh từng trải trong khi nói chuyện)
- thôi tới rồi nhá( cây xăng), bọn tôi đi đây.
Ko quên dúi chân vào xe mình 1 cái cho đà mạnh hơn để mình tạt vào cây xăng.
- Ớ ớ.. Em cám ơn 2 anh nhá.
Chẳng biết bọn nó có nghe thấy rõ ko nhưng nghe tiếng vọng lại cái bòi gì mà: "ai cũng có lúc, giúp nhau.."
Hay thật.
Rồi hôm có đoàn khách từ Hà Nội xuống. Đi oto biển 30 đón bọn tao, tao lên xe ngồi ghế sau. lão tài xế muốn vào phố Miếu Hai Xã mà đéo biết đường nào ko cấm oto. T thì chịu, vì có quen ngồi oto đâu mà bít.
Thế nên lão tài xế phải thò đầu ra hỏi đường. Có ông xe máy bảo đi theo ổng. Vòng vèo chữ U chữ C rồi cũng đến.
-Lão tài xế móc ví: Anh ơi, công cán bao nhiêu em gửi
- Xuỳ, tiền long đéo gì, tiện đường tớ về nhà thôi. Thôi chào nhé, tôi vào chợ mua bìa đậu cho vợ nấu cơm đây. Tình cảm với gia đình vkl hoặc do con vợ nó đanh đá quá mà thôi. :vozvn (16):
 
Trai Hải Phòng sống chất nhưng gái Hải Phòng cũng ko kém cạnh. Nếu m yêu nó nhiệt thành nó sẽ sẵn sàng dâng hiến mà đếch cần biết đến ngày mai. Đanh đá, chảnh choẹ, bản lĩnh, dám chơi dám chịu và chửi bậy.... :vozvn (24):
Để đi khắp đất Bắc ngắm gái, t vẫn thích về Hải Phòng nhất là vào mùa hè. Gái xứ này ghét mặc áo chống nắng thì phải, bọn nó cậy có làn da đẹp, trắng khoẻ nên cứ phệt tí kem vào rồi quần đùi áo 2 dậy lượn đường. Để mấy thằng có máu bò tót như tao xổ hết cả máu mũi còn hơn là đi hiến tình nguyện. Đù má da bọn nó đẹp thật.
Chả bù cho mấy thành phố khác toàn Ninja với hồi giáo IS đến nhập cư. Đến nản

-90% nam thanh niên Hải Phòng mất trinh dưới Đồ Sơn vì đi tắm biển. 10% còn lại mất trinh là bọn nó quay tay cho nhau. Vậy nên mấy ông tỉnh khác nghe rõ cán bộ nói nhé, " Đồ Sơn không có mại dâm đâu"

- Tao vẫn nói là dân Hải Phòng thích giúp đỡ và xen vào việc của người khác
Bữa đó đi gia sư về, con Si ớt tao mượn thằng bạn tự dưng hết xăng ở đường mương An Kim Hải.
Dm. Hết chỗ nào ko hết, đúng cái đường thối hoắc và tối thui như âm hộ chị dậu này. Đột nhiên có quả Ớt kẹp 2 phi lên, biển 16 4 chữ số, cái mũ bảo hiểm nhựa cứng đội cho có ngoảnh lại. Hất hàm
- xe nàm sao đấy? Hết xăng à anh?
- Dạ vầng. ( Thôi ăn máu lồn rồi, dm giờ 2 thằng này có đè mình ra đóng đít cũng cắn răng mà chịu, đéo dám la, vì có la cũng có bòi ai nghe thấy)
- ngồi nên đê, em đẩy cho
-....( cái địt mẹ, ngồi lên mà để bọn mày đằng sau đẩy thì có mà ăn lồn, tí nữa lại ăn vài xiên sau lưng thì chua)... Thôi anh ơi, em cố đẩy đến cây xăng, thêm đoạn nữa được ạ.
-... còn xa lắm, anh cứ ngồi nên đê.
- (thôi ăn máu lồn rồi, chả nhẽ ông giời lại dồn mình đến chỗ chết)...
Thế rồi nhắm mắt ngửa mặt lên trời 1 cái rồi ngồi lên và cho thằng sau đạp chân vào xe mình, nó đẩy mình chỉ việc lái ( tay mình vẫn gẩy đàn vào ghi-đông xe, cố làm ra vẻ bản lĩnh từng trải trong khi nói chuyện)
- thôi tới rồi nhá( cây xăng), bọn tôi đi đây.
Ko quên dúi chân vào xe mình 1 cái cho đà mạnh hơn để mình tạt vào cây xăng.
- Ớ ớ.. Em cám ơn 2 anh nhá.
Chẳng biết bọn nó có nghe thấy rõ ko nhưng nghe tiếng vọng lại cái bòi gì mà: "ai cũng có lúc, giúp nhau.."
Hay thật.
Rồi hôm có đoàn khách từ Hà Nội xuống. Đi oto biển 30 đón bọn tao, tao lên xe ngồi ghế sau. lão tài xế muốn vào phố Miếu Hai Xã mà đéo biết đường nào ko cấm oto. T thì chịu, vì có quen ngồi oto đâu mà bít.
Thế nên lão tài xế phải thò đầu ra hỏi đường. Có ông xe máy bảo đi theo ổng. Vòng vèo chữ U chữ C rồi cũng đến.
-Lão tài xế móc ví: Anh ơi, công cán bao nhiêu em gửi
- Xuỳ, tiền long đéo gì, tiện đường tớ về nhà thôi. Thôi chào nhé, tôi vào chợ mua bìa đậu cho vợ nấu cơm đây. Tình cảm với gia đình vkl hoặc do con vợ nó đanh đá quá mà thôi. :vozvn (16):
Dkm ông viết văn hài vl. Đọc cười đau cả bụng :))
 
Tao lang thang gần 2 chục năm rồi. Cảm giác cũng như thằng thớt. Có lần về ngang ngõ Cấm qua nhà cũ, tao cúi mặt không dám nhìn vào. Sợ đối diện với tuổi thơ.
M bán nhà ở đó rùi à? Sao m lại ko ở HP nữa vậy?
 
Ngày đầu tao xuống Hp bắt đầu cho suốt 10 năm công tác là năm 2007, thị trấn Đéo Lùi huyện Thủy Nguyên quật khởi. Ấn tượng đầu tiên của 1 thanh niên mới ra trường và đi làm là bàn ghi lô đề san sát, khoảng cách 0.8m 1 bàn. Hí hửng lao ra ghi 10 điểm mà bị bà chủ ghi số trợn mắt dọa tưởng trêu, hóa ra ở đây ghi theo tiền chứ éo phải theo điểm như miền bắc xã hội chủ nghĩa. Tết đầu tiên ở hp cũng hay vl, chiếu xóc đĩa len lỏi khắp ngõ ngách, oto xe máy xác định méo thể đi đc vì ngồi n giữa đường, 10 năm vẫn đéo hiểu bán chẵn thừa lẻ là gì, có cái bát con tranh nhau bốc với mở. Ngồi uống trà đá xem đua xe với bem nhau như cơm bữa. Quán net là nơi quần hùng hội ngộ với những trận solo hoặc cân team kinh điển. Nơi những trận độ sân cỏ nhân tạo lên đến tiền tỉ, xung quanh cổ vũ toàn dao với phớ. Sân Lạch Tray đi xem lúc nào cũng đông nghịt, khán đài B luôn sôi động nhất, nhưng vui nhất là khán đài D, nơi các con giời thả dây thừng ra ngoài kéo lên từng xô gạch nửa và ném cơ động trong sân. Thi thoảng quay lại hp cố qua 48 Lạch Tray làm bát bánh đa cua buổi đêm cho nó ngọt.
 
Tao trải lòng nốt.
Từng nghe câu " Đĩ cũng có đĩ yêu nước" thì Hải Phòng cũng t có câu: Nghiện cũng phải là nghiện có văn hoá
Mỗi buổi sáng sớm khi trời còn tối om om, từ ký túc xá Hàng Hải kéo ra vài trăm mạng chạy thể dục cả cây số qua đoạn rặng cây đường Nguyễn Bình, nơi mà bóng cây phượng, cây cau vua che hết tí ánh sáng le lói từ đèn cao áp. Để cái đường đã xấu lại còn tối tăm hun hút hơn. Đây là nơi an toạ của các anh Nghiện. Mấy thằng sinh viên Hàng Hải thì có gì đâu, roàn đực rựa ngủ muộn, tối đến dã game với gái gú, văn minh hơn thì xuống Đồ Sơn đu ghẹ xong mới về ngủ.
Sáng ra, mắt nhắm mắt mở xuống chạy thể dục toàn tông lào với dép 3 lỗ vui đáo để. Bởi vậy các anh Nghiện có văn hoá tối hôm trước, khi chích xong, cơn phê dù ùa tới cũng ko quên cắm cái mũi kim xuống đất hoặc ngang vào thân cây, rồi mới hưởng thụ khoái lạc. Nhìn cái xi lanh chỏng ngọng, tua tủa lên. Yêu thật
Giang hồ Hải Phòng cũng có cái chất riêng. Ít khi gây sự vặt với ngừoi thường. Nhưng một khi có động chạm thì chỉ có xác định.
Đặc sản của Hải Phòng ngoài Bánh đa cua, ghẹ biển hạng cân 45 kí, Hoa phượng đỏ Còn có hoa cải. Cái tên Thành phố Hoa Cải Đỏ bắt đầu từ đây.
Bởi vậy ko lạ lẫm khi trước có vụ mấy anh em Tom& Jerry rượt nhau trên phố chán xong phi về tới Cầu Khuể cách đó hơn 2 chục cây, xe hết xăng, chú Jerry nhảy qua lan can cầu xuống sông trốn, mèo Tom đứng trên cầu dã Hoa cải xuống đạn nổ dầm dề, ví như phim Mẽo cũng gọi bằng cụ.
Hay có vụ rượt trên phố, cũng nghịch chơi chơi. Để rồi có ông đang ngồi khêu ốc vặn ở vỉa hè, phải vào viện gắp mảnh đạn lạc. Hài vkl.
Con trai đất này hồi ấy thích xe Yamaha. Ra đường toàn thấy Ju, Gravita bèo nhất cũng là Sirius. Dễ luồn lách và tăng tốc. Cảnh mấy anh em bị Hugo rượt là thường xuyên, cứ chạy vòng vòng vui đáo để. T thích xem cảnh này lắm.
Mấy lão biết vậy nên diễn đi diễn lại suốt ngày.


oIuqg.md.jpg
Ps: up thêm cái ảnh. Chỗ này ngày xưa hay ngồi ngắm gái trường Dân Lập. Ngồi uống trà đá mà trà đâu chẳng thấy, chỉ nghe thấy tiếng nước dãi của mình nhỏ long tong.
Đmm Người yêu tao học Dân Lập, ngày xưa mày ngắm ny tao ko?
 
Top