[Kinh nghiệm sống] Các mày hối tiếc điều gì nhất trong khoảng 25 đến 30 tuổi?

Hối tiếc nhất của tao là dành đến gần 10 năm cho 1 công việc mà mình ko yêu thích. Khi cứ tự động viên mình là nỗ lực đi sau này chắc chắn sẽ có cơ hội thăng tiến. Thế rồi sau gần 10 năm vẫn bỏ nghề và rẽ hướng khác. Tiếc quãng thanh xuân tươi đẹp ấy. Lẽ ra nên mạnh dạn mà vứt bỏ, thì giờ ngoài 30t rồi sẽ có nhiều thành tựu hơn so với bây giờ.
m làm nghề gì vậy?
 
Tao cũng đã cố gắng hết sức nên chả hối tiếc cái lồn gì, có chửi tao chỉ chửi số kiếp tao quá đen đủi và bất hạnh
E thấy câu Phú quý do thiên cũng đúng. Có may mắn, có nhân phẩm nữa.
 
T thì hối hận năm 18_20t; t chọn sai đường, tới năm 22t t mới quay đầu được nhưng lúc đó sức bật yếu rồi, quay đầu sớm thì có lẽ t trở mình sớm hơn, tốt hơn
 
T thì hối hận năm 18_20t; t chọn sai đường, tới năm 22t t mới quay đầu được nhưng lúc đó sức bật yếu rồi, quay đầu sớm thì có lẽ t trở mình sớm hơn, tốt hơn
đm ghét nhất câu có lẽ =)) chưa chắc lúc đó m quay đầu đã tốt hơn đâu, thôi cứ tiến tới mà sống
 
T đang trong giai đoạn đấy đây.. Thực ra thì bất cứ ai sinh ra trong môi trường VN này (nước khác thì t k dám nói) đều sẽ được dạy vâng lời cha mẹ thầy cô nói chung là vừa lòng người khác. Nên những đứa con ngoan trò giỏi thường có tư duy như vậy qua nhiều năm. Cho đến khi chúng nó nhận ra cần phải thay đổi sống vì mình nhiều hơn (nếu chúng nó may mắn nhận ra). Nhưng chẳng lẽ cứ một mực sống cho bản thân mình vậy sao? “Cân bằng” quả là 2 từ khó đạt được. Tml có lời khuyên nào k?
20 tuổi đang phải trải qua điều này.
Mấy năm trước t vs bố mẹ sống ở bắc ninh k sống vs ông bà.
Từ lúc t lên đại học ở hà nội bố mẹ bắt t ở nhà vs ông bà ở ngoại thành.
3 năm covid vủng t vẫn chưa rời khỏi cái tổ khiến t tiêu cực.
Vì ông bà t cũng khá tư tưởng thời xưa. Ông t ở nhà thì càng tiết kiệm và đôi lúc đến mức tiêu cực.
T thực sự muốn ra ngoài độc lập, muốn trải nghiệm cs sinh viên. Nhưng bố t không thích cho t đi muốn t ở với ông bà với cả bth t từ lúc nhỏ đến lớn chả bh xin tiền bố mẹ đa phần bố mẹ tự cho, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Mà nếu ra ngoài vừa chú tâm học nên chỉ làm đc part time thì vẫn cần đến tiền bố mẹ cho ms đủ.
Hiện giờ t rất stress về hai tư tưởng. 1 phần t muốn tự lập muốn ra ngoài, 1 phần là đạo đức.
của t. Giờ t phải làm s hả anh em.
 
đm ghét nhất câu có lẽ =)) chưa chắc lúc đó m quay đầu đã tốt hơn đâu, thôi cứ tiến tới mà sống
Cặc, hồi đó người ta dọn sẵn cho chén cơm, nhưng t đầu heo nên chọn ăn cức, may mà t tỉnh ngộ được, có lẽ là t nc để tự an ủi bản thân thôi, chứ 100% sure win đkm
 
Huynh tầm 3x chưa á ? Có hối hận gì hem. Có buồn tìm cảm hơm.
chưa 3x nhưng cũng đang tiệm cận. tình cảm thì giờ chai sạn rồi nên ko có buồn mấy =))
thường thì t đã quyết định gì thì sẽ nhất quyết theo và ko hối hận, dù đôi khi quyết định hơi chậm
trước giờ t chỉ luôn hối hận 1 điều là mình ko trưởng thành sớm hơn, ko học hỏi và trải nghiệm nhiều hơn, vậy thôi
 
Tiếc nhất hồi trẻ là sinh nhầm thời, công nghệ đéo như bây giờ. Giờ mọi thứ liên quan đến tìm gái đều dễ
 
20 tuổi đang phải trải qua điều này.
Mấy năm trước t vs bố mẹ sống ở bắc ninh k sống vs ông bà.
Từ lúc t lên đại học ở hà nội bố mẹ bắt t ở nhà vs ông bà ở ngoại thành.
3 năm covid vủng t vẫn chưa rời khỏi cái tổ khiến t tiêu cực.
Vì ông bà t cũng khá tư tưởng thời xưa. Ông t ở nhà thì càng tiết kiệm và đôi lúc đến mức tiêu cực.
T thực sự muốn ra ngoài độc lập, muốn trải nghiệm cs sinh viên. Nhưng bố t không thích cho t đi muốn t ở với ông bà với cả bth t từ lúc nhỏ đến lớn chả bh xin tiền bố mẹ đa phần bố mẹ tự cho, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu. Mà nếu ra ngoài vừa chú tâm học nên chỉ làm đc part time thì vẫn cần đến tiền bố mẹ cho ms đủ.
Hiện giờ t rất stress về hai tư tưởng. 1 phần t muốn tự lập muốn ra ngoài, 1 phần là đạo đức.
của t. Giờ t phải làm s hả anh em.
hay tự lập ngay khi m có thể.
 
T tiếc nhất là cái tội éo địt thì thôi địt thì phải thật tã mới bỏ nên t lỡ rất nhiều con chưa địt được. Nếu có cơ hội quay lại t sẽ chỉ địt 1 con 2-3 lần rồi địt con khác cho đỡ phí tháng năm tuổi trẻ
 
Mất đi sự nghiệp vì ham chơi .Mất đi ny vì k đủ đk để lo cho .T mất đi nhiều thứ ! CS này thật buồn nhạt
 
thằng nhiều tiền thì tao k biết , như tao thì tiếc nhất là về sự nghiệp , cơ hội , công việc.
 
thế sắp mở công ty chưa tml? phân tâm là phân tâm chuyện tình cảm à :))
Hồi đó tập trung vào học chuyên ngành (hóa thực phẩm) chứ không có đi dạy tiếng Anh. Tình cảm thì cũng có mà không có làm phân tâm lắm, nói chung đầu tư thời gian không đúng chỗ. Lúc ra trường được vô làm Ajinomoto (rớt Vinamilk), làm xa nhà với cảm thấy không thích ngành. Làm được 1 thời gian rồi nghỉ (trước dịch 2020).

Được cái có cái căn cơ tiếng Anh, thêm ông anh là thạc sĩ ngôn ngữ Anh => 2 anh em đi dạy, dạy trung tâm có, gia sư có, mở lớp nhỏ 2-3 người tại nhà có luôn. Thấy nghề dạy cũng ok, muốn mở 1 trung tâm tiếng Anh nhưng mà để mở thì phải học cách quản lý tài chính, thuế má, nhân sự, quản trị doanh nghiệp,... Với lại thời điểm đó cũng ngay lúc dịch, giờ có muốn cũng chưa mở được. Vốn thì nhà lo được, không cần vay bên ngoài, nhưng cảm thấy giờ chưa đến lúc để mở. Giờ đang tập trung viết bài SEO trên website và chuẩn bị dụng cụ quay clip youtube.
 
Top