[Kinh nghiệm sống] Các mày hối tiếc điều gì nhất trong khoảng 25 đến 30 tuổi?

T không có gì tiếc nuối nhiều lắm, vì đã tập trung học hành căn bản nhất có thể (học trường chuyên ngành top đầu của VN và thạc sĩ cũng của trường đó luôn), kiếm được công việc là thế mạnh của T và T yêu thích công việc đó, tiền đồ và tương lai rộng mở để thăng tiến. Tự chủ kinh tế, mặc dù hiện tại ngoài 30, ế vợ và chưa có NY nhưng có danh tiếng và vị thế (gia đình không có điều kiện lắm nhưng có khoảng 2M đến 5M usd).
Hok được yêu đương nhiều cũng hơi tiếc chút, nhưng không thể làm cả hai việc một lúc được, nếu cho làm lại T vẫn làm như T đã làm!
wow nhất mày
 
Tiếc nuối là bố mẹ cho cái suy nghĩ mình là thằng tầm thường nên đéo bao giờ cố gắng.

Mà nên sống theo tinh thần người Nhật, người khác làm được mình cũng làm được. Thiên tài thì chỉ có 1/1000 thằng thôi. Nên mình chăm chỉ hết công suất là đang hơn 999 thằng khác rồi.
ơ địt mày nghĩ hay đấy tao chưa bao giờ nghĩ thế cả
 
đủ moá tự ti éo có gái theo mà có mấy con nước ngoài nó bật đèn xanh rồi đéo chịu fap nó sau này tiếc vl....về sau ăn gái rồi thì nghĩ lại hồi đó hiền vc mình chưa. hiểu ý tứ cúa. nó....nhưng mà thôi vậy mới gọi tuổi trẻ bồng bột....
Các thanh. niên được đi đây đi. đó ngắm hoa ngắm gái lạ tụi nó. rủ bọn mày về phòng thì xác định là ăn luôn tại phòng nha....

đầu tư quá trễ nữa...tao mua con HPG từ hồi 2018 lúc đó bỏ vào có 50 củ sau 3 năm nó lên 100 củ...dm biết thế alll in thì giờ có khi làm dc nửa căn chung cư rồi....cứ iphone rồi macbook đua đòi mà đéo ra tiền...phí. vkl
tao hiểu cảm giác của mày tao còn mua xe pkl lèo gái xong con xe hỏng lên hỏng xuống rồi vứt đấy đéo đi bán lỗ chia đôi tiền vkl
 
T không có gì tiếc nuối nhiều lắm, vì đã tập trung học hành căn bản nhất có thể (học trường chuyên ngành top đầu của VN và thạc sĩ cũng của trường đó luôn), kiếm được công việc là thế mạnh của T và T yêu thích công việc đó, tiền đồ và tương lai rộng mở để thăng tiến. Tự chủ kinh tế, mặc dù hiện tại ngoài 30, ế vợ và chưa có NY nhưng có danh tiếng và vị thế (gia đình không có điều kiện lắm nhưng có khoảng 2M đến 5M usd).
Hok được yêu đương nhiều cũng hơi tiếc chút, nhưng không thể làm cả hai việc một lúc được, nếu cho làm lại T vẫn làm như T đã làm!
2M biden thì huynh cứ gọi là yên tâm đc rồi. mà đc thì kiếm con nào đi, nhiêu đó cũng thuộc hàng có của ăn của để rồi làm quá về già sợ cô đơn hơn sợ nghèo
 
em 26 tuổi, em đánh giá bản thân em là một người EQ khá thấp k kiềm chế đc cảm xúc của bản thân, mấy huynh có cách nào cãi thiện k giúp em với. tính còn khá ham vui và chưa chú tâm học tập + làm việc, bị chi phối vì suy nghĩ đến cảm xúc của người khác nhiều quá
 
T

Thật hả mày?
À mà đừng hối hận vụ định cư NewZ, t thề là buồn chán vlu đc mỗi cái làm việc nhàn nhàn nhưng cô đơn lắm
T tg gái da trắng ngon lắm, với khí hậu châu đại dương dễ sống. T có quen 1 bà chị bên auckland, thấy sống healthy vl, chồng ng bản địa.
 
Lấy vk
Ở xàm nhiều U30, 40 và hơn nữa nên tao mong được các mày chia sẻ kinh nghiệm sống để tao cũng như những anh em khác nếu đang cùng cảnh ngộ sẽ tránh được vết xe đổ giai đoạn này.
Dạo này tao cảm thấy chênh vênh quá nên cần được thông não một phát.
Đa tạ :vozvn (10):
P/s: hãy chia sẻ những trải nghiệm thật của chúng mày nhé chứ đừng chia sẻ mấy cái lý thuyết rồi đạo này đạo kia tao nghe nhiều rồi nhưng cũng chưa thể thấm ngay được, cần thêm những chia sẻ của các mày cho có thêm nhiều góc nhìn mới :sweet_kiss:
 
em 26 tuổi, em đánh giá bản thân em là một người EQ khá thấp k kiềm chế đc cảm xúc của bản thân, mấy huynh có cách nào cãi thiện k giúp em với. tính còn khá ham vui và chưa chú tâm học tập + làm việc, bị chi phối vì suy nghĩ đến cảm xúc của người khác nhiều quá
bỏ tí tiền ra đi trị liệu tâm lý đi, cái việc kiềm chế cảm xúc chg liên quan gì tới EQ đâu.
vụ chi phối thì m đag bị peer pressure, m tìm đọc các bài viết về cái này mà đọc
 
Tủi đéo gì, mày phải cố mà tự giàu chứ. Bố mẹ tao nghèo mà tao càng giàu tao càng thương bố mẹ tao, nghĩ cảnh ngày trước cái đéo gì cũng dành cho con mà chảy nc mắt. Bây giờ có nhiều tiền cuzng đéo bù đắp đc bố mẹ già ròi ăn ko ăn đc đi du lịch xa thì sợ ốm mệt, mặc ko mặc được đồ hiệu. Hận vcl vẫn biết là đéo cưỡng đc mà vẫn hận.
vl, cái này thì đâu có thay đổi được, phải chấp nhận thôi. troll vl
nhưng thật lòng mà nói khi thấy kinh tế gia đình k quá khá giả thì cũng tủi thân vkl:nosebleed:
 
Ở xàm nhiều U30, 40 và hơn nữa nên tao mong được các mày chia sẻ kinh nghiệm sống để tao cũng như những anh em khác nếu đang cùng cảnh ngộ sẽ tránh được vết xe đổ giai đoạn này.
Dạo này tao cảm thấy chênh vênh quá nên cần được thông não một phát.
Đa tạ :vozvn (10):
P/s: hãy chia sẻ những trải nghiệm thật của chúng mày nhé chứ đừng chia sẻ mấy cái lý thuyết rồi đạo này đạo kia tao nghe nhiều rồi nhưng cũng chưa thể thấm ngay được, cần thêm những chia sẻ của các mày cho có thêm nhiều góc nhìn mới :sweet_kiss:
Điều tao hối tiếc nhất là lo ăn chơi hưởng thụ mà không tiếp tục học và phấn đấu.
 
bỏ tí tiền ra đi trị liệu tâm lý đi, cái việc kiềm chế cảm xúc chg liên quan gì tới EQ đâu.
vụ chi phối thì m đag bị peer pressure, m tìm đọc các bài viết về cái này mà đọc
ok cảm ơn m nhé
 
Mới 23 tuổi, có IELTS đã hết hạn, đang theo học một ngành được xem là tinh hoa, đang học tiếng Nhật để tìm kiếm thêm cơ hội.

Đôi lúc cũng ghét bản thân lắm, ghét vì không đầu thai vào được một nhà giàu, ghét vì tại sao có những đứa chẳng có gì hơn mình, trình độ cũng không, nhận thức cũng không, sự phát triển trong tính cách cũng không, vậy tại sao những ưu đãi mà nó được nhận lại nhiều hơn mình đến như vậy. Tại sao cuộc sống lại bất công đến như vậy?

Đôi lúc cũng ghét bản thân vì những lí do khác, phải chăng mình đã cố gắng chưa đủ, phải chăng mình chỉ cần cố thêm chút nữa thì mọi chuyện đã khác, nhưng nếu mọi chuyện đã khác thì liệu có mình của bây giờ hay không.

Đôi lúc thấy mông lung, đôi lúc thấy sợ mình không đủ may mắn, đôi lúc sợ mình không đủ tài năng để thực hiện hết những tham vọng, những khát khao của bản thân.

Nhưng mà đành phải ráng tiếp vậy, biết đâu một lúc nào đó mọi chuyện sẽ khác.

Viết cho một ngày mưa buồn. Hy vọng một lúc nào đó vô tình đọc lại, khi đó đã thành công hơn.
Sài Gòn, 11/10/2021.
 
Nghĩ có giang sơn thì có được mỹ nhân
Đến giờ giang sơn chưa có, mỹ nhân bú buồi người
Đm m giống t quá. Lúc trước khí thế lắm giờ cũng sợ dần đều r. Sợ còn éo có gì trong tay luôn thì buồn.
 
Tao có nhiều cái hối tiếc mà nếu quay lại tao sữ không lặp lại:
- đốt tiền chơi game. Giờ quay lại tao vẫn chơi nhưng sẽ ko đốt tiền nữa.
- học xong cái chứng chỉ hành nghề đã bỏ dở chừng.
- lấy vợ.
- bu bám ở đất hà thành. Giờ quay lại tao sẽ tới 1 nơi mới chẳng hạn như phú quốc, đà lạt hay ra nước ngoài làm kể cả theo diện xkld
Tại sao m k muốn ở lại Hà Thành? T lại có 1 số ae bán đất về HN.
 
em 26 tuổi, em đánh giá bản thân em là một người EQ khá thấp k kiềm chế đc cảm xúc của bản thân, mấy huynh có cách nào cãi thiện k giúp em với. tính còn khá ham vui và chưa chú tâm học tập + làm việc, bị chi phối vì suy nghĩ đến cảm xúc của người khác nhiều quá
Tuổi này mà vẫn suy nghĩ đến cảm xúc người khác à? ( nếu người trong gia đình thì k tính). Tml hồi trẻ có năng động hoạt bát tiếp xúc nhiều người k? Nếu có thì t nghĩ m sẽ k có suy nghĩ như vậy.
 
Tủi đéo gì, mày phải cố mà tự giàu chứ. Bố mẹ tao nghèo mà tao càng giàu tao càng thương bố mẹ tao, nghĩ cảnh ngày trước cái đéo gì cũng dành cho con mà chảy nc mắt. Bây giờ có nhiều tiền cuzng đéo bù đắp đc bố mẹ già ròi ăn ko ăn đc đi du lịch xa thì sợ ốm mệt, mặc ko mặc được đồ hiệu. Hận vcl vẫn biết là đéo cưỡng đc mà vẫn hận.
Dẫu biết vậy nhưng làm giàu có bao giờ dễ? Gần đây dịch dã về nhà t cũng k còn nghĩ về vấn đề này nhiều lắm, cảm thấy gia đình vẫn đang vui vẻ là OK rồi :nosebleed:
 
Mới 23 tuổi, có IELTS đã hết hạn, đang theo học một ngành được xem là tinh hoa, đang học tiếng Nhật để tìm kiếm thêm cơ hội.

Đôi lúc cũng ghét bản thân lắm, ghét vì không đầu thai vào được một nhà giàu, ghét vì tại sao có những đứa chẳng có gì hơn mình, trình độ cũng không, nhận thức cũng không, sự phát triển trong tính cách cũng không, vậy tại sao những ưu đãi mà nó được nhận lại nhiều hơn mình đến như vậy. Tại sao cuộc sống lại bất công đến như vậy?

Đôi lúc cũng ghét bản thân vì những lí do khác, phải chăng mình đã cố gắng chưa đủ, phải chăng mình chỉ cần cố thêm chút nữa thì mọi chuyện đã khác, nhưng nếu mọi chuyện đã khác thì liệu có mình của bây giờ hay không.

Đôi lúc thấy mông lung, đôi lúc thấy sợ mình không đủ may mắn, đôi lúc sợ mình không đủ tài năng để thực hiện hết những tham vọng, những khát khao của bản thân.

Nhưng mà đành phải ráng tiếp vậy, biết đâu một lúc nào đó mọi chuyện sẽ khác.

Viết cho một ngày mưa buồn. Hy vọng một lúc nào đó vô tình đọc lại, khi đó đã thành công hơn.
Sài Gòn, 11/10/2021.
Đúng là 23 tuổi.
Có thể m biết hoặc k biết câu “cuộc sống vốn k công bằng, hãy tập làm quen với điều đấy”. M hiểu đc thì tốt.
 
Tiếc quãng tuổi đó thì đéo có tiền, lúc có tiền thì lấy vợ rồi đéo ăn chơi được nữa, giá như ...Bọn mày còn trẻ chơi đi, già lại tiếc
 
Top