Lỡ chúng m bị ship ra chiến trường thì làm cách nào để tăng tỉ lệ sống sốt cao nhất

phải trốn từ lúc chưa ship đi ấy chứ :)) ship rồi thì chịu
 
Đéo ra thế thôi, đéo ai bắt m đi chết dc. M có quyền chobj cách chết của m
 
T thấy liều mạng cho quốc gia chế độ cũng OK nhưng phải xem nó xứng đáng không.
Như thằng Mỹ thì dùng lợi ích, Đức thì dùng lòng yêu nước muốn vươn lên top 1.
Chỉ có lũ ngu là bán mạng cho cs đéo đc cái đb gì.
Còn t đã quá thất vọng về cái qg này nên đéo có chuyện bán mạng cho nó ở nhà bú vang ăn bò vàng.
Còn tăng tỷ lệ sống sót thì cứ hèn đi sâu cùng, trốn hầm hào, địch đến thì hàng nếu là Âu Mỹ còn là tàu thì đéo nghĩ nó thả tì binh.
 
Muốn trốn thì trốn ntn
đầu hàng làm sao ?
đầu hàng được sống trừ khi mày có giá trị với kẻ thù ví dụ để trao đổi tù binh hoặc mày có trình độ kỹ thuật quân sự hay tình báo gì đó, còn ko thì sẽ bị bọn nó mang ra tùng xẻo hoặc thông ass tiêu khiển, sống ko bằng chết.
 
1. Nếu đủ giỏi thì học thật nhanh rồi xin làm quân y.
2. Tự sát.
 
Cách tốt nhất để sống là chạy mạng mấy trăm cây vàng từ vòng tuyển quân =)) đây là kinh nghiệm chạy mạng từ nhà anh ruột ông ngoại tao. 5 ông con trai qua 2 cuộc chiến nhưng éo mất thằng nào vì 1 mạng là 100 cây vàng Kim Thành chồng ra hehe =)))
 
Sửa lần cuối:
Trước nhà t đi chiến tranh nói là nếu bên mình phòng thủ mà bên kia bằng hoặc ít hơn thì tỉ lệ sống cao, còn nó đông gấp 3 thì tỉ lệ ngỏm là 50/50 ( trong hầm hào ) còn trong lô cốt là 70% . Đánh công thì tỉ lệ sống cao nhất nhưng vẫn là tỉ lệ ngỏm 30%, đặc biệt mấy đội tiên phong thì ngỏm luôn là 50/50 k nói ( Công sẽ có pháo binh yểm trợ dẹp lô cốt, đương nhiên k dẹp hết đc ), quan trọng là k được đứng im một chỗ vì phi pháo với đạn lạc nó văng chết phải di chuyển liên tục, quan trọng là trước khi bem nhau đã rào tinh thần trc rồi hơn nhau ở chỗ này thôi. Các tướng đánh giỏi đều nhận định hơn nhau ở yếu tố con người, trang bị thì một phần thôi. Ng nhà t đi kể có thằng ra chiến tranh nhìn thấy đồng đội ăn quả cối thịt bầy nhầy sợ run đéo bắn nhau đc thậm chí đào ngũ hay tự bắn, VN mình có nhưng hiếm vì thời đó dân máu chiến cay cú địch nên đoàn kết, đảng cũng lãnh đạo tư tưởng tốt. Ngược lại bên phía tụi kia có đồ ngon nhưng tinh thần k cao, vào rừng đầm lầy nhiều th có súng nhưng bị du kích cầm rựa với lao xiên ( bị ảnh hưởng bởi tâm lý VN, hầm chông, các thứ,... ) súng thì chỉ có 25 viên bóp vài cái là hết đôikhi thấy chúng nó lao từ bụi ra còn bắn xịt hết, sau này khẩu AK của mình ngon hơn M16 của tụi nó thì k nói nên win chặt.
 
T thấy liều mạng cho quốc gia chế độ cũng OK nhưng phải xem nó xứng đáng không.
Như thằng Mỹ thì dùng lợi ích, Đức thì dùng lòng yêu nước muốn vươn lên top 1.
Chỉ có lũ ngu là bán mạng cho cs đéo đc cái đb gì.
Còn t đã quá thất vọng về cái qg này nên đéo có chuyện bán mạng cho nó ở nhà bú vang ăn bò vàng.
Còn tăng tỷ lệ sống sót thì cứ hèn đi sâu cùng, trốn hầm hào, địch đến thì hàng nếu là Âu Mỹ còn là tàu thì đéo nghĩ nó thả tì binh.
Đánh vì đất nước chứ có ai đánh vì chế độ.
 
giờ đánh nhau chắc chỉ có việt-trung. bố mày học đúng 2 câu thôi:
- tao không biết
- tao đói cho tao ăn =))
 
Cứ đi cùng đồng đội, lúc cắm trại nghỉ qua đêm thì đào tẩu
 
Có 1 hôm tao mơ... chúng m biết rồi đấy. Mơ thì ai biết là mơ đâu. Trong giấc mơ đấy t mơ mình trong đoàn quân đang xếp hàng ra chiến trường. Sợ vãi lol. Chỉ mong mình k phải team lên đầu tiên.
Tỉnh giấc mà cảm thấy sợ vl. Cảm giác kiểu bất lực. Sợ mà vẫn phải tiến lên.
 
Top