Luận Tam Quốc: Lục Tốn - Lão luyện trên chiến trường, tay mơ trong chính trị

Nhẫn cái lồn gì. Nó hên, cực cực kì hên luôn. Thằng Phi tranh đoạt với thằng Thực phế nó là Ngụy mất 1 đứa. Rồi thằng Phi thịt nốt thằng Xung thì nhà Ngụy còn mỗi 1 mình nó.
Đen cái thịt hết hạt giống đỏ xong thì thằng Phi cũng chết luôn. Rồi thằng con mới lên ngôi khi còn nhỏ, sau này chết luôn thì thằng Ý mới bắt đầu tranh quyền với thằng Tào Sảng. Nói chung thằng Ý đéo dám ho, hoặc nó chưa bao giờ có ý nghĩ là tiếm ngôi cả :)) chúng mày cứ thần thánh hóa lên, chứ với cái bối cảnh như thằng Ý mà lúc đó nó gáy thì tao đảm bảo nhà Tào đéo thiếu thằng để làm nó bay đầu :))
Tùy thời cuộc mà mày chỉ riêng việc như mày nói nó không có ý tiến ngôi, thế mà khi thời cuộc đến nó dám làm luôn là t đã thấy đáng phục rồi, người thành công khác người thất bại ở chỗ biết nắm bắt cơ hội đó,
 
Tùy thời cuộc mà mày chỉ riêng việc như mày nói nó không có ý tiến ngôi, thế mà khi thời cuộc đến nó dám làm luôn là t đã thấy đáng phục rồi, người thành công khác người thất bại ở chỗ biết nắm bắt cơ hội đó,
Sai lầm nha

Thằng Tư Mã Sư mới là thằng tiếm quyền. Sau thằng Sư chết thì thằng em của nó là thằng Chiêu mới chính thức là thằng tiếm ngôi. Rồi thằng Chiêu chết đi thì thằng con của nó là Tư Mã Viêm mới lên ngôi lập ra nhà Tấn.

Chứ thằng Ý làm gì có trứng dái mà tiếm quyền. Công của nó chỉ là tạo căn cơ để cho 2 thằng con của nó tiếm quyền nhà Ngụy thôi
 
Sửa lần cuối:
Một bài về lưu bị đi mày
thấy cha này ai cũng biết. Có lẽ t cũng chỉ đưa ra đc những view ko lấy j lm mới lạ lắm. Vs lại nghề tay trái của t là trong mảng policy analyst nên t tk tập chung vào các chiến lược gia vs tướng lĩnh để phân tích chính sách của họ hơn
 
Quách Gia, theo t nghĩ, là chiến lc gia hay nhất 3Q, nhưng out sớm quá nên ko nổi bằng GCL. Có dịp t sẽ lm về nv này và vai trò trong các trận Quan Độ, Hạ Phì, chiến dịch Liêu Đông.
tao cũng có đánh giá giống mày, theo t nói về chiến lược quân sự thì QG và Phượng Sồ mới là best, Quách Gia ko chết sớm tao nghĩ đã ko hình thành nên cục diện tam quốc
 
Vấn đề ở đây là nó biết nhẫn nhục mày ơi, cách ứng xử của nó giữa lúc bị vây ráp giữa vòng xoáy tranh đấu, thủ tiêu chính trị thời Ngụy mà vẫn có thể sống khỏe và giữ đc vị thế để làm tiền để cho 2 thằng con Viêm, Sư có bàn đạp tốt nhất để lật đổ nhà Ngụy mới là cái ng ta nể nó.
2 thằng con là Sư với Chiêu chứ Viêm đéo đâu, Viêm là thằng con thằng Chiêu
 
Viết về thời cuối tam quốc đi mày, phân tích 3 anh tài Khương Bá Ước, Đặng Sĩ Tái và Chung Sĩ Quý
 
tao cũng có đánh giá giống mày, theo t nói về chiến lược quân sự thì QG và Phượng Sồ mới là best, Quách Gia ko chết sớm tao nghĩ đã ko hình thành nên cục diện tam quốc
Cũng khó nói lắm. Vì con ng thì hay mắc sai lầm. T nghĩ TT đã mắc những sai lầm mà đáng ra ông ko nên mắc khi đánh Xích Bích. Tưởng như tướng chỉ huy Xích Bích là thg tướng mới vào nghề chứ ko fai TT
 
Viết về thời cuối tam quốc đi mày, phân tích 3 anh tài Khương Bá Ước, Đặng Sĩ Tái và Chung Sĩ Quý
Tao thích Khương Duy nhất, 1 trang văn võ song toàn nhưng tiếc là hắn đen, thờ sai chúa + thêm nóng vội và hơi kiêu ngạo nên sự nghiệp ko đi đến đâu.
 
Cũng khó nói lắm. Vì con ng thì hay mắc sai lầm. T nghĩ TT đã mắc những sai lầm mà đáng ra ông ko nên mắc khi đánh Xích Bích. Tưởng như tướng chỉ huy Xích Bích là thg tướng mới vào nghề chứ ko fai TT
Thì trước đó QG tao thấy như 1 cái cương vừa kìm hãm vừa định hướng cho con tuấn mã là TT, đấy là cảm nhận của tao tại TT thì khoản quân sự cũng là nhân tài hiếm có nhưng hắn hay bị 1 nhược điểm là cũng rất tự cao vào tài năng của mình còn QG thì đúng như 1 cái cương luôn đi theo nhưng cũng kìm hãm bớt sự ượng ngạnh trong nhưng quyết định của TT. Mà vs 1 kẻ như TT tao nghĩ phải những ng khiến hắn khâm phục hoàn toàn về tài năng mới khiến hắn nghe lời khuyên răn đc. Nên QG mất trước khi TT đánh xích bích cũng như 1 điềm xui cho TT rồi.
 
Cũng khó nói lắm. Vì con ng thì hay mắc sai lầm. T nghĩ TT đã mắc những sai lầm mà đáng ra ông ko nên mắc khi đánh Xích Bích. Tưởng như tướng chỉ huy Xích Bích là thg tướng mới vào nghề chứ ko fai TT
đấy là TT than như vậy thôi, chứ kể cả có QG cũng ai biết được vẫn thua thì sao. Trận Xích Bích rõ ràng quân Bắc yếu thủy chiến và trận này là thủy chiến TT chơi trên đất khách. Trận này kết hợp bằng rất nhiều mưu kế cực thâm hiểm từ 2 phe góp vào để chống TT.
Có QG thì chắc ngăn TT ko đánh mà lui về luyện quân đánh thủy chăng, vậy thì tham vọng thống nhất của TT vẫn còn dài lắm.:vozvn (1):
 
Viết về thời cuối tam quốc đi mày, phân tích 3 anh tài Khương Bá Ước, Đặng Sĩ Tái và Chung Sĩ Quý
T ko hiểu sâu lắm về các trận đánh thời hậu kỳ 3Q nhưng nhìn chung để vào đc Hán Trung từ Ngụy có 7 đường, toàn là đường núi khó đi và đường sạn đạo (cầu treo trên vách núi). Chung Hội đi đường Tà Cốc vs quân chủ lực còn Đặng Ngải đi lén đường núi Âm Bình để tập kích Thành Đô. Khương Duy chặn Chung Hội đc ở Kiếm Các nhưng ko phân thân ra chặn Ngải đc (sau Gia Cát Chiêm con GCL phòng thủ tại Miên Trúc nhưng thua). Thế là Đặng Ngải vào đc Thành Đô, Khương Duy theo lệnh vua fai hàng Chung Hội.
 
đấy là TT than như vậy thôi, chứ kể cả có QG cũng ai biết được vẫn thua thì sao. Trận Xích Bích rõ ràng quân Bắc yếu thủy chiến và trận này là thủy chiến TT chơi trên đất khách. Trận này kết hợp bằng rất nhiều mưu kế cực thâm hiểm từ 2 phe góp vào để chống TT.
Có QG thì chắc ngăn TT ko đánh mà lui về luyện quân đánh thủy chăng, vậy thì tham vọng thống nhất của TT vẫn còn dài lắm.:vozvn (1):
thực ra t đánh giá TT ăn đc KC lúc đấy đã là cực ngon rồi còn LB ở nhờ đất ĐN trước sau đéo gì chả đánh sau sứt đầu mẻ trán, TQ chả dại gì đi nuôi sói trong nhà LB thì lúc đấy 1 mảnh đất cắm dùi ko có 1, phận ăn nhờ ở đậu chỉ nghĩ cách để mà ko bị giết chứ làm gì còn tâm trí mà tranh hùng tranh bá.
 
T ko hiểu sâu lắm về các trận đánh thời hậu kỳ 3Q nhưng nhìn chung để vào đc Hán Trung từ Ngụy có 7 đường, toàn là đường núi khó đi và đường sạn đạo (cầu treo trên vách núi). Chung Hội đi đường Tà Cốc vs quân chủ lực còn Đặng Ngải đi lén đường núi Âm Bình để tập kích Thành Đô. Khương Duy chặn Chung Hội đc ở Kiếm Các nhưng ko phân thân ra chặn Ngải đc (sau Gia Cát Chiêm con GCL phòng thủ tại Miên Trúc nhưng thua). Thế là Đặng Ngải vào đc Thành Đô, Khương Duy theo lệnh vua fai hàng Chung Hội.
nhân mày nói về Sáu Tốn tao thấy Sáu Tốn vs Khương Duy có gì đó rất giống nhau, có tài nhưng thành công hơi sớm lại ko có gì đó ko tới về cách quan trị lẫn uy quyền để bình ổn mặt trận chính trị như GCL hay Chu Du nên t đánh giá là non. Có gì đó chưa đủ tầm.
 
nhân mày nói về Sáu Tốn tao thấy Sáu Tốn vs Khương Duy có gì đó rất giống nhau, có tài nhưng thành công hơi sớm lại ko có gì đó ko tới về cách quan trị lẫn uy quyền để bình ổn mặt trận chính trị như GCL hay Chu Du nên t đánh giá là non. Có gì đó chưa đủ tầm.
Thực ra sau khi GCL chết, quyền hành tối cao rơi vào tay 2 thg mà có lẽ m ít nghe. Tưởng Uyên và sau là Phí Y. KD vẫn dưới 2 thg này. Tưởng Uyên chú trọng đối nội nên rút hết quân Thục đồn trú ở biên giới Hán Trung về. Phí y thì sau cho mở lại các chiến dịch nhưng chủ yếu là tập kích vào Ngụy theo chu kỳ để quấy rối thôi, và KD vẫn fai nghe lệnh 2 thg này. Sau khi Y chết thì KD mới có toàn quyền quân đội còn nội chính thì bị 1 thg thái giám là Hoàng Hạo thao túng
 
thực ra t đánh giá TT ăn đc KC lúc đấy đã là cực ngon rồi còn LB ở nhờ đất ĐN trước sau đéo gì chả đánh sau sứt đầu mẻ trán, TQ chả dại gì đi nuôi sói trong nhà LB thì lúc đấy 1 mảnh đất cắm dùi ko có 1, phận ăn nhờ ở đậu chỉ nghĩ cách để mà ko bị giết chứ làm gì còn tâm trí mà tranh hùng tranh bá.
Vậy thì m mới cần phải xét đến tài năng bá đạo của GCL, chỉ cần nước bọt suông mà làm LB từ không có thành có, từ thân chạy nương khắp nơi thành chủ 1 vùng:beauty:. Chứ ko thì ĐN nó định quỳ hàng TT cmnl từ đầu r chứ tranh bá làm đ j nữa cho nhọc thân :sad:
 
Vậy thì m mới cần phải xét đến tài năng bá đạo của GCL, chỉ cần nước bọt suông mà làm LB từ không có thành có, từ thân chạy nương khắp nơi thành chủ 1 vùng:beauty:. Chứ ko thì ĐN nó định quỳ hàng TT cmnl từ đầu r chứ tranh bá làm đ j nữa cho nhọc thân :sad:
Truyện của La Quán Trung nó thần thánh hóa đó mày chứ thực ra tao nghĩ ĐN vs LB lúc đấy liên minh là điều chắc chắn rồi.
 
Thực ra sau khi GCL chết, quyền hành tối cao rơi vào tay 2 thg mà có lẽ m ít nghe. Tưởng Uyên và sau là Phí Y. KD vẫn dưới 2 thg này. Tưởng Uyên chú trọng đối nội nên rút hết quân Thục đồn trú ở biên giới Hán Trung về. Phí y thì sau cho mở lại các chiến dịch nhưng chủ yếu là tập kích vào Ngụy theo chu kỳ để quấy rối thôi, và KD vẫn fai nghe lệnh 2 thg này. Sau khi Y chết thì KD mới có toàn quyền quân đội còn nội chính thì bị 1 thg thái giám là Hoàng Hạo thao túng
Và chiến dịch Bắc phạt của KD đa phần là thua và sai lầm lớn của KD là dỡ hệ thống trại phòng thủ của GCL lập ra trc đó nhằm mục đích đánh dài ngày vs Ngụy. T vẫn chưa hiểu lắm sao lại fai dỡ chỗ trại này?
 
Và chiến dịch Bắc phạt của KD đa phần là thua và sai lầm lớn của KD là dỡ hệ thống trại phòng thủ của GCL lập ra trc đó nhằm mục đích đánh dài ngày vs Ngụy. T vẫn chưa hiểu lắm sao lại fai dỡ chỗ trại này?
tao nghĩ nó là vấn đề về tư duy ko muốn núp dưới cái bóng của GCL, muốn thể hiện bản lĩnh bản thân, 1 phần cũng là cách nhìn khác về mặt chiến lược quân sự vì trước đó GCL về mặt kêt quả cũng chưa thành công vs chiến lược quân sự đánh Ngụy của mình
 
tao nghĩ nó là vấn đề về tư duy ko muốn núp dưới cái bóng của GCL, muốn thể hiện bản lĩnh bản thân, 1 phần cũng là cách nhìn khác về mặt chiến lược quân sự vì trước đó GCL về mặt kêt quả cũng chưa thành công vs chiến lược quân sự đánh Ngụy của mình
Ừ có lẽ vậy. Có thể là mún có hướng tiếp cận mới.
 
Ừ có lẽ vậy. Có thể là mún có hướng tiếp cận mới.
ở đâu cũng vậy mà mày tướng lĩnh trong lịch sử tao thấy thường có 2 cách tiếp cận phòng thủ đánh dài ngày hoặc tiến công vỗ mặt
 
Quách Gia, theo t nghĩ, là chiến lc gia hay nhất 3Q, nhưng out sớm quá nên ko nổi bằng GCL. Có dịp t sẽ lm về nv này và vai trò trong các trận Quan Độ, Hạ Phì, chiến dịch Liêu Đông.
Hay nhất 3Q phải là Giả Hủ giả văn hòa chứ mày.
Là một trong những chiến lược gia giúp Đổng Trác nhập Trung Nguyên.
Một phát kêu gọi của Giả Hủ khiến Lý Thôi đánh Trường An mà kéo sập luôn cơ hội cứu nhà Hán của Vương Doãn.
Bày mưu giúp Trương Tú tập kích suýt giết luôn Tào Tháo.
Xài mưu ly gián Hàn Toại và Mã Siêu, một trận mà định luôn Tây Lương.
Tay trắng không thuộc dòng dõi danh gia vọng tộc gì mà làm đến Thái úy. Lại còn được chết già, không chết bệnh như anh Gia, chết vì chính trị như anh Úc hay chết vì lao lực như anh Lượng, thế là đỉnh nhất rồi :big_smile:
 
T nói về tính cách con người, hậu thế họ lưu, lưu bị là giống lưu bang nhất, còn chuyện lưu bang chèo chống 400 năm thì t chịu, cách nói đó chỉ là để ca ngơi công lao của lưu bang thôi, chứ việc tồn tại bao lâu thì một người đã chết quản sao được mày, còn chuyện tam quốc một giai đoạn sớm nở chóng tàn mà mày đi so vs thời xuân thu thì t cũng chịu. Nếu xét về quy mô thì cả lịch sử trung hoa cũng chẳng có thời nào so được vs thời xuân thu, thế mà mày lại đem ra so vs tam quốc
1. Ngay cả về tính cách của con người cũng không giống. Lưu Bang tuy không học thức cao, nhưng về mặt nhận thức, thao túng tâm lý và hơn thế nữa là thần quyền rất nổi trội, nắm được nhân tâm con người, làm cho người khác mến phục, phục là phục từ trong tâm phục ra và ổng cho người khác một thứ đó là niềm tin, một ánh sáng, thứ mà t không thấy ở lưu bị (lưu bị đương nhiên có đức tính nhẫn nhịn xứng đáng là anh hùng nhưng dựa nhiều vào cái danh hoàng thúc nhiều hơn trong khi Lưu Bang có cái gì ? Một viên chức cán bộ thôn dưới trướng Tiêu Hà à ? ). Trong lúc khó khăn tưởng như cận kề cái chết cái tài của Lưu Bang là cái tài ứng biến, xoay sở. Cái t thấy ở Lưu Bang nữa là rất coi trọng gia đình, điển hình là rất tôn trọng vợ đó là Lã Hậu. Phải có tài mới được một thần tướng như Hàn Tín:" bảo là có tài cầm tướng, đó cốt là ở nhân tâm." Lưu Bị ngàn lần không so được với một người lập quốc, không bao giờ
2. T không so sánh về quy mô thời cục, t so sánh về đặc điểm của một vị tướng, t thấy trong bối cảnh xuân thu, các chiến thuật quân sự được thể hiện rõ hơn (hoặc do t đọc về thời kỳ này nhiều hơn, cái này t k tranh luận thêm về mặt trải nghiệm còn hạn chế).
 
1. Ngay cả về tính cách của con người cũng không giống. Lưu Bang tuy không học thức cao, nhưng về mặt nhận thức, thao túng tâm lý và hơn thế nữa là thần quyền rất nổi trội, nắm được nhân tâm con người, làm cho người khác mến phục, phục là phục từ trong tâm phục ra và ổng cho người khác một thứ đó là niềm tin, một ánh sáng, thứ mà t không thấy ở lưu bị (lưu bị đương nhiên có đức tính nhẫn nhịn xứng đáng là anh hùng nhưng dựa nhiều vào cái danh hoàng thúc nhiều hơn trong khi Lưu Bang có cái gì ? Một viên chức cán bộ thôn dưới trướng Tiêu Hà à ? ). Trong lúc khó khăn tưởng như cận kề cái chết cái tài của Lưu Bang là cái tài ứng biến, xoay sở. Cái t thấy ở Lưu Bang nữa là rất coi trọng gia đình, điển hình là rất tôn trọng vợ đó là Lã Hậu. Phải có tài mới được một thần tướng như Hàn Tín:" bảo là có tài cầm tướng, đó cốt là ở nhân tâm." Lưu Bị ngàn lần không so được với một người lập quốc, không bao giờ
2. T không so sánh về quy mô thời cục, t so sánh về đặc điểm của một vị tướng, t thấy trong bối cảnh xuân thu, các chiến thuật quân sự được thể hiện rõ hơn (hoặc do t đọc về thời kỳ này nhiều hơn, cái này t k tranh luận thêm về mặt trải nghiệm còn hạn chế).
Mày hơi nhầm, Lưu Bang đúng chuẩn lục thân đéo nhận.
Từng ném cả vợ con khỏi xe ngựa cho nhẹ bớt để chạy.
Hạng Vũ từng dọa giết bố của Bang nấu thịt, anh Bang còn nói "Tao với mày kết nghĩa anh em, bố tao như bố mày. Nếu nấu thì cho tao xin chén canh". Độ khốn nạn của Bang thì làm méo có ai bằng. Thế nên Bang mới bị gọi là vua lưu manh.
Nhưng nhìn từ góc độ quân lính theo, thì Lưu Bang biết phân nặng nhẹ. Sẵn sàng hi sinh người nhà để bảo vệ cái lợi ích chung. Nên mới phục chúng. Chứ anh Bang coi trọng gia đình méo gì. Với thằng khốn nạn như anh Bang, gia đình được giá là anh cũng bán thôi. Anh Lương mưu sĩ của anh Bang cũng nhìn ra cái cạn tàu ráo máng của anh Bang nên mới bỏ chạy từ sớm.
 
Top