3. Bài hát hôm nay tao muốn chia sẻ với tụi bây là Câu chuyện tình yêu & Khúc hát ân tình
***
Nước Việt Nam hình chữ S, nằm bên bờ Thái Bình Dương, bên cạnh dãy Trường Sơn, với ba miền Bắc, Trung, Nam. Con đường xuyên Việt nối liền ba miền, còn gọi là con đường thiên lý, hay con đường cái quan, đi qua những xóm làng, nông thôn, thành thị. Năm 1936 tuyến đường sắt xuyên Việt với những đoàn tàu đi qua lại mỗi ngày như nối liền ba miền Bắc Trung Nam với nhau trên suốt chiều dài đất nước.
Năm 1954, khi những người di cư từ Bắc vào Nam và cũng như những người Nam tập kết ra Bắc theo hiệp định Genève, biết bao người như đàn chim thiên di về phương Nam ấm áp khi mùa đông về, hàng loạt các khu định cư mới được hình thành, tại Sài Gòn với các xứ đạo ở Ngã ba Ông Tạ, hay khu vực quận 4, quận 8, hay Gò Vấp với Xóm Mới với các xứ đạo san sát nhau. Biên Hòa có Hố Nai với các xóm đạo dọc theo quốc lộ, Long Khánh với dốc Mơ, Gia Kiệm…vv
Biết bao chàng trai Nam đã ngơ ngác khi nhìn thấy các cô gái Bắc trong chiếc áo dài những buổi lễ về, làm nhớ đến những bài thơ của nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên ngày trước, Cô Bắc kỳ nho nhỏ, nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc, hay câu chuyện tình yêu trong bài hát Dốc Mơ của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên…vv
Những câu chuyện cứ dài thêm mãi, và chan chứa biết bao ân tình, để là cảm hứng cho câu chuyện tình yêu trong ca khúc Khúc hát ân tình* sáng tác của nhạc sĩ Xuân Tiên**, còn có tên là Tình Bắc duyên Nam.
Khúc hát ân tình
“Người từ là từ phương Bắc đã qua dòng sông, sông dài.
Tìm đến phương này, một nhà thân ái.
Ơi, tình Bắc duyên Nam là duyên
tình chung muôn đời ta đắp xây.
Gặp nàng, nàng là thôn nữ mắt duyên cười say môi hồng.
Tình ngát đôi lòng mộng vàng chung bóng.
Ơi, mạch đất dâng hương là hương
cần lao chung đời vai sát vai.
Cùng góp bàn tay thương yêu nhau rồi
ngô khoai hai mùa ngát một niềm vui chung vui.
Cho thơm hương đời lúa vàng tình ơi!
Ngày mai hạnh phúc nơi nơi reo cười.
Quê hương thôi đau sầu ngăn sông núi cách chia.
Ta đem yêu thương về cho phương Bắc.
Tìm về mảnh vườn hoa thắm hái bông tầm xuân trao nàng.
Lời hát ân tình hồng hồng đôi má.
Ơi, đời sống yên vui, là vui.
Dìu nhau đi vào chung bóng mơ.”
(Lời bài hát Khúc hát ân tình, tác giả Xuân Tiên)
Ngày đó cũng có nhiều chuyện vui buồn của đôi bờ Nam Bắc, trong ăn uống, người Bắc thích ăn rau muống, người Nam ăn giá sống, trong sinh hoạt người Bắc gọi cây đàn, người Nam gọi cây đờn, người Bắc gọi cái mùng, người Nam gọi cái màn…vv
Ở Sài Gòn con trai Bắc học trường Chu Văn An, con trai Nam học trường Pétrus Ký, con gái Bắc học trường Trưng Vương, con gái Nam học trường Gia Long…vv Con gái Bắc thường có đạo nhiều hơn, hay đi nhà thờ, ngày đó con trai Nam thường thích con gái Bắc vì ăn nói dịu dàng, dễ thương…vv
Có phải vì thế mà nhạc sĩ Xuân Tiên và Song Hương đã viết về câu chuyện tình yêu tình Bắc duyên Nam, khi hàng triệu người Bắc di cư vào Nam trải ra trên khắp các khu ở mới trên nhiều thành thị miền Nam, với cuộc đời mới ở vùng đất phương Nam xinh đẹp chan chứa biết bao ân tình,
“Người từ là từ phương Bắc đã qua dòng sông, sông dài. Tìm đến phương này, một nhà thân ái. Ơi, tình Bắc duyên Nam là duyên, tình chung muôn đời ta đắp xây…”***
Nét duyên dáng trong âm nhạc của nhạc sĩ Xuân Tiên là giai điệu và lời hát đi vào lòng người, đi vào cuộc sống, giản dị, chân thật, lôi cuốn người nghe, mà vẫn lai láng óng ả trong lời hát cùng những ẩn dụ sâu sắc trong cuộc sống, vẫn là đất nước chung một dòng sông, biển núi mây trời, với những con người Nam Bắc Trung giản dị ân cần rộng mở tay trong tay,
“…Gặp nàng, nàng là thôn nữ mắt duyên cười say môi hồng. Tình ngát đôi lòng mộng vàng chung bóng. Ơi, mạch đất dâng hương là hương, cần lao chung đời vai sát vai…”***
Bài hát chứa chan đầy yêu thương và hy vọng, với những mong ước một ngày đất nước nối liền một dải, ba miền lại hòa chung tiếng nói và chung tay xây đắp quê hương, một ngày lại được trở về quê xa, với niềm yêu thương bát ngát,
“…Cùng góp bàn tay thương yêu nhau rồi, ngô khoai hai mùa ngát một niềm vui chung vui. Cho thơm hương đời lúa vàng tình ơi. Ngày mai hạnh phúc nơi nơi reo cười. Quê hương thôi đau sầu ngăn sông núi cách chia. Ta đem yêu thương về cho phương Bắc…”***
Có biết bao những chia xa, cũng như những mối tình thầm trao chờ đợi người trở về, chờ đợi một ngày mai xán lạn với những tình yêu thắm nồng trong lời hò hẹn yêu thương,
“…Tìm về mảnh vườn hoa thắm hái bông tầm xuân trao nàng. Lời hát ân tình hồng hồng đôi má. Ơi, đời sống yên vui, là vui. Dìu nhau đi vào chung bóng mơ.”***
Khúc hát ân tình như là tình yêu của người xa xứ, cũng như cảm ơn miền đất mới đã nuôi dưỡng với những trái tim nhân hậu rộng mở của biết bao người ở đó. Tất cả đều là nhà, là quê hương của những đứa con dòng dõi tiên rồng, với bốn ngàn năm lịch sử.
Khúc hát ân tình như lời yêu thương nhắn gửi và để lại cho nhau, tình yêu và cuộc sống, như mong ước của tác giả, tình Bắc duyên Nam, và đó cũng là tình yêu của người nghệ sĩ, nhạc sĩ Xuân Tiên và Song Hương trong bài hát Khúc hát ân tình.
***
Saigonvip 02/05/2024
************************************
*Khúc hát ân tình: Bài hát được viết năm 1958 bởi nhạc sĩ Xuân Tiên, lời Song Hương. Bài hát được trình bày qua các giọng hát Phương Dung, Duy Khánh, Như Quỳnh…vv
** Xuân Tiên: Nhạc sĩ, tên đầy đủ Phạm Xuân Tiên, sinh ngày 28 tháng 01 năm 1921 tại Hà Nội, và mất ngày 02 tháng 06 năm 2023 tại Smithfield, New South Wales, Úc.
Nhạc sĩ Xuân Tiên có tài năng chơi được nhiều nhạc cụ, chế tác nhạc cụ truyền thống. Sau 1975 nhạc sĩ Xuân Tiên sống và làm việc tại Úc.
Các tác phẩm: Chờ anh bên đồi, Chờ anh em nhé (nhạc Xuân Tiên, lời Nhật Bằng), Chờ một kiếp mai (nhạc Xuân Tiên, lời Ngọc Bích), Cung sầu, Cùng một mái nhà (nhạc Xuân Tiên, lời Nhật Bằng), Dâng nắng, Duyên tình (Xuân Tiên và Y Vân), Đất Việt, Đêm trăng mơ, Đón mùa xuân mới, Đường đi lối về (Xuân Tiên và Y Vân), Đường lên non, Giọt lệ sông Hương, Hận Đồ Bàn, Hoài vọng, Hồn tha hương, Lòng người xa quê, Lửa ấm, Lửa rừng (nhạc Xuân Tiên, lời Thanh Nam), Khói mây, Khúc hát ân tình (nhạc Xuân Tiên, lời Song Hương), Khúc hoan ca, Khúc nhạc đồng xanh, Mây chiều, Mong chờ, Mộng vàng, Mơ bóng người xưa, Mùa lá vàng, Ngát hương thanh bình, Ngày đầu năm, Ngõ xưa, Nguồn sống bao la (Xuân Tiên và Thy Vân), Nhắn mây, Nhắn bạn (Xuân Tiên và Nhật Bằng), Nhịp sống vui, Những người tôi thương, Sầu thu, Tiếng bình minh, Tiếng hát đường xa, Tiếng hát trong sương, Tiếng trống trong rừng sâu, Tiếng vọng tâm hồn, Tìm trăng đô thị, Tình và gió, Tình viễn khơi, Trăm năm hạnh phúc, Trăng khuya (Xuân Tiên và Y Vân), Trên kiếp hoa, Trung Thu, Vần thương, Về dưới mái nhà (Xuân Tiên và Y Vân), Vương vấn, Xa quê hương (nhạc Xuân Tiên, lời Đan Thọ), Xuân muôn thuở, Xuân qua, Xuân tự do. Hoạt động từ 1944 đến 1975.