Ngoan trên đường, hư trên giường

funfun

Già trâu mãi mãi
Hồi trước có lần tao đi công tác ở Nghệ An, công trình là cái nhà máy bỏ mẹ gì đấy cách thành phố Vinh chừng 15km. Nói công tác cho oai chứ thực tế là đi tăng cường cho đội công trường vì nhận nhiều phàn nàn từ chủ đầu tư về tiến độ, chất lượng. Thời điểm ấy tao thực sự không muốn đi vì đã tính ổn định ở Hà Nội rồi cơ mà ông giám đốc cứ động viên mãi, bảo hỗ trợ chừng đôi tuần đến một tháng thôi cũng được. Thôi đành.
Buổi đầu tiên xuống công trường đi theo xe của Sếp, vào thẳng công trình. Đm, đúng ngày mưa dầm gió bấc, tưởng Hà Nội đã lạnh đéo ai ngờ trong này còn lạnh hơn. Đường vào lầy lội ngập ngang bánh cái xe bán tải. Chỗ anh em kỹ sư ở là cái lán tạm dựng bằng tôn cũ tận dụng, ọp ẹp vl. Tao hỏi tất cả ở đây hết à, sếp kêu ừ, cho chúng nó tiền thuê nhà nhưng bọn nó bảo ở trong này cho tiện. Vkl tiện, đéo hiểu tiện cái gì khi gian lều tôn rộng chừng hơn 20m2, kê 2 cái phản gỗ cũng là đóng tạm bằng cốp pha, có 2 cái bàn làm việc cũ mèm bên trên có 2 cái máy tính. Tao hỏi thế ăn uống tắm giặt ở đâu, 1 thằng kỹ sư trẻ chỉ về phía cái lều bé bằng phần tư chỗ này bảo nấu và tắm ở khu đó còn ăn thì ăn luôn ở đây. Mẹ kiếp, tao cũng đi không ít công trường nhưng chưa từng phải sống kiểu tạm bợ quá mức như này.
Bữa ăn cơm trưa đầy đủ các thành phần bao gồm 2 ông thủ kho bảo vệ, 5 ông kỹ sư, một bà nấu bếp, thêm tao, sếp, lái xe là 11 người, suýt đủ 2 mâm. Sếp bảo còn thiếu em kế toán, ẻm ấy là người ở đây nên sáng đi trưa về ko ăn ở công trường. Đồ ăn cũng đàng hoàng chứ ko kham khổ gì nhưng cái không gian ngồi nói thật là nuốt đéo trôi lắm. Cơm nước xong thì trời cũng tạnh, rủ nhà ra quán nước ngoài cổng ngồi chè cháo hỏi chuyện. Đội kỹ sư ở đây có 5 chú thì 3 chú là sinh viên mới ra trường, 2 chú còn lại cũng mới được 2-3 năm kinh nghiệm. Quan điểm của sếp là với công trình kiểu này phải dùng bọn trẻ cho nó nhiệt tình vào chịu khổ được. Tay cứng tuổi nhất với 3 năm kinh nghiệm trình bày về chủ đầu tư giám sát kỹ quá chứ ko phải bọn em làm kém. Nhiều lần quá đáng nên bọn em mới bật lại. Đm, bật lại khách hàng là ngu rồi. Cũng ko trách được các thanh niên vì hồi xưa tao cũng thế. Ngồi chừng nửa tiếng thì mấy cu cậu lúc nhúc về, còn tao với sếp tao bảo luôn tình hình này em xin rút, em ko ngại công việc nhưng điều kiện ăn ở thế kia em ko chống được đâu. Sếp kêu chú thuê nhà ở bên ngoài đi, anh hỗ trợ, nhà ở đây cũng rẻ, 2 triệu một nhà 2-3 tầng to vật. Tao cơ bản là ngán ngẩm, đang đăm chiêu nhìn bùn đất, phân vân thì có bóng nữ nhân phóng xe vụt qua, thuận mắt gớm. Chưa kịp mở mồm khen thì thấy sếp gọi lớn tiếng Y ơi, gọi 2 3 câu thì ẻm đó mới dừng xe ngoái lại, Sếp vẫy vẫy. Ẻm quay xe. Sếp bảo em Y kế toán đấy.
Em kế toán lại tháo khẩu trang, mũ máo. Tao tranh thủ ngó nhìn đánh giá, đầu tiên là cao, chắc phải tầm m65, mặt chỉ trung bình, đeo cặp kính cận dày cộp. Ẻm mặc quần jean bó, đi dày bốt thấp cổ, cái áo khoác to rộng che hết thân hình trên nên ko biết rõ béo gầy ra sao. Giọng nghệ an chọ chọe ẻm cười tươi chào sếp, lộ rõ răng khểnh, má lúm, duyên đáo để. Sếp giới thiệu tao với ẻm rồi ẻm với tao, bắt tay làm quen xong thì sếp bảo luôn nhờ ẻm xem quanh đây có nhà nào cho thuê thì để cho anh em kỹ sư ở chứ anh thấy mọi người ở lán trại kham khổ quá. Tao liếc mắt qua nhìn sếp, vẻ mặt hắn đầy sự cảm thông và chân thật. Tao thầm chửi đm thằng già đạo đức giả vl. Ẻm kế toán lại cười, dường như cười để khoe răng khoe má, ẻm kêu a hỏi thật hay đùa, thật thì nhà em cho thuê luôn, nhà ẻm mới làm nhà, còn thừa nhà cũ là nhà cấp 4 thôi nhưng rộng rãi và đầy đủ bếp núc, nhà vệ sinh các thứ, thậm chí còn nhiều đồ đạc sẵn ở. Sếp chỉ tay vào tao kêu thế em chở ngay anh này đi xem, anh này ở đây sẽ thay anh quyết mọi vấn đề, coi như sếp của bọn em đấy. Vkl ông sếp già, rõ ràng ông bảo tao xuống đây hỗ trợ 1 tháng thôi mà, nói như vậy là ý gì. Nghĩ thôi nhưng chưa hỏi vội, việc đầu tiên là đi xem nhà vì đằng nào cũng phải chiến đấu ở đây ít nhất 1 tháng. Chuyện trò dăm ba câu thì bảo ẻm kế toán cho đi xem nhà luôn....
Nhà cách công trường chừng 3km, nằm ở trong một ngõ của làng, ẻm bảo nhà mới của nhà ẻm cách 200m thôi, ở ngay mặt đường lớn, vừa chuyển lên nhà mới được hơn tháng thành ra thừa nhà này. Ẻm mở cổng dẫn tao vào, lối cổng hẹp và dài, 2 bên có cây xoài, nhãn lâu năm, tán cây um tùm. Khoảng sân rộng lát gạch cũ ngày xưa, nhà cấp bốn rộng rãi 5 gian, có 2 phòng ngủ. Khu bếp và vệ sinh tắm rửa tách riêng xây vuông góc với nhà chính, nối với nhau bằng một khoảng sân nhỏ có mái tôn che, chắc là khu để phơi quần áo. Cơ bản tổng thể ổn. Đi sâu bên trong thì thấy có đủ giường tủ, bàn ghế, bếp núc. Ẻm kêu vì nhà mới sắm đồ mới, lại thêm có nhà bà cô chú gì đó trươc hỏi ở nhờ nên đồ đạc để lại hết, giờ nhà đó ko ở đến nữa . Tao trêu thế phòng ngủ cũ của em ở đâu, ẻm cười khinh khích chỉ vào gian phòng bên tay phải. Tao cứ thế tiến thẳng vào, bên trong có 1 cái giường và 1 cái bàn trang điểm cũ, tường dán đầy trăng sao ảnh ọt, thể hiện là một người lãng mạn và màu mè. Ngó ngó qua rồi tiến lại gần bàn trang điểm, tao hỏi ko bê cái này đi à, ẻm kêu thì do bà cô định ở nhờ nên em để lại chứ ko em cũng mang về. Tao tiện tay kéo ngăn kéo, đm, thấy coocse quần lót lổn nhổn, tao hỏi ô cái gì thế này. Ẻm tiến lại gần nhìn nhìn xong kêu á lên 1 tiếng, mặt đỏ ửng, nghe tiếng chọ chọe ko rành lắm là đồ cũ đợt trước chuyển nhà ẻm lọc ra bỏ vào đấy quên chưa vứt đi. Tao chai mặt nhặt một cái quần lót ren rủng hoa lá lên bảo ô vẫn đẹp thế này mà bỏ thì phí nhỉ. Nói xong tao đặt xuống và cường khành khạch đi ra, cảm giác phía sau lưng có một ánh mắt nhìn theo đầy khinh bỉ...
Nói chuyện lại với sếp và chốt thuê nhà đấy dù chưa hỏi giá cả gì cả, tao về công trường thông báo cho anh em là mới thuê nhà ở cách đây 3km, anh em nào muốn ở thì ra đấy ở, nhà rộng rãi thoải mái. Cả đám mắt sáng bừng kêu ok mai chuyển ra luôn. Đm, thế mà sếp kêu anh em thích ở đây cho tiện là thế này sao. Tối đó tao với lão sếp thuê nhà nghỉ ngủ, hỏi sếp về em kế toán thì sếp bảo nó là do 1 tay kỹ sư của chủ đầu tư giới thiệu, cũng đéo muốn tuyển kế toán làm gì đâu nhưng do chủ đầu tư hỏi nên thôi cứ nhận, cho nó chạy thủ tục giấy tờ cũng ổn, tốn thêm 7 củ 1 tháng. Tao đã xin số điện thoại ẻm từ chiều, gõ vào fb tìm thì thấy luôn. Quả avatar chụp mỗi cặp giò dài thẳng tắp. Rất gợi đòn....
 
Hồi trước có lần tao đi công tác ở Nghệ An, công trình là cái nhà máy bỏ mẹ gì đấy cách thành phố Vinh chừng 15km. Nói công tác cho oai chứ thực tế là đi tăng cường cho đội công trường vì nhận nhiều phàn nàn từ chủ đầu tư về tiến độ, chất lượng. Thời điểm ấy tao thực sự không muốn đi vì đã tính ổn định ở Hà Nội rồi cơ mà ông giám đốc cứ động viên mãi, bảo hỗ trợ chừng đôi tuần đến một tháng thôi cũng được. Thôi đành.
Buổi đầu tiên xuống công trường đi theo xe của Sếp, vào thẳng công trình. Đm, đúng ngày mưa dầm gió bấc, tưởng Hà Nội đã lạnh đéo ai ngờ trong này còn lạnh hơn. Đường vào lầy lội ngập ngang bánh cái xe bán tải. Chỗ anh em kỹ sư ở là cái lán tạm dựng bằng tôn cũ tận dụng, ọp ẹp vl. Tao hỏi tất cả ở đây hết à, sếp kêu ừ, cho chúng nó tiền thuê nhà nhưng bọn nó bảo ở trong này cho tiện. Vkl tiện, đéo hiểu tiện cái gì khi gian lều tôn rộng chừng hơn 20m2, kê 2 cái phản gỗ cũng là đóng tạm bằng cốp pha, có 2 cái bàn làm việc cũ mèm bên trên có 2 cái máy tính. Tao hỏi thế ăn uống tắm giặt ở đâu, 1 thằng kỹ sư trẻ chỉ về phía cái lều bé bằng phần tư chỗ này bảo nấu và tắm ở khu đó còn ăn thì ăn luôn ở đây. Mẹ kiếp, tao cũng đi không ít công trường nhưng chưa từng phải sống kiểu tạm bợ quá mức như này.
Bữa ăn cơm trưa đầy đủ các thành phần bao gồm 2 ông thủ kho bảo vệ, 5 ông kỹ sư, một bà nấu bếp, thêm tao, sếp, lái xe là 11 người, suýt đủ 2 mâm. Sếp bảo còn thiếu em kế toán, ẻm ấy là người ở đây nên sáng đi trưa về ko ăn ở công trường. Đồ ăn cũng đàng hoàng chứ ko kham khổ gì nhưng cái không gian ngồi nói thật là nuốt đéo trôi lắm. Cơm nước xong thì trời cũng tạnh, rủ nhà ra quán nước ngoài cổng ngồi chè cháo hỏi chuyện. Đội kỹ sư ở đây có 5 chú thì 3 chú là sinh viên mới ra trường, 2 chú còn lại cũng mới được 2-3 năm kinh nghiệm. Quan điểm của sếp là với công trình kiểu này phải dùng bọn trẻ cho nó nhiệt tình vào chịu khổ được. Tay cứng tuổi nhất với 3 năm kinh nghiệm trình bày về chủ đầu tư giám sát kỹ quá chứ ko phải bọn em làm kém. Nhiều lần quá đáng nên bọn em mới bật lại. Đm, bật lại khách hàng là ngu rồi. Cũng ko trách được các thanh niên vì hồi xưa tao cũng thế. Ngồi chừng nửa tiếng thì mấy cu cậu lúc nhúc về, còn tao với sếp tao bảo luôn tình hình này em xin rút, em ko ngại công việc nhưng điều kiện ăn ở thế kia em ko chống được đâu. Sếp kêu chú thuê nhà ở bên ngoài đi, anh hỗ trợ, nhà ở đây cũng rẻ, 2 triệu một nhà 2-3 tầng to vật. Tao cơ bản là ngán ngẩm, đang đăm chiêu nhìn bùn đất, phân vân thì có bóng nữ nhân phóng xe vụt qua, thuận mắt gớm. Chưa kịp mở mồm khen thì thấy sếp gọi lớn tiếng Y ơi, gọi 2 3 câu thì ẻm đó mới dừng xe ngoái lại, Sếp vẫy vẫy. Ẻm quay xe. Sếp bảo em Y kế toán đấy.
Em kế toán lại tháo khẩu trang, mũ máo. Tao tranh thủ ngó nhìn đánh giá, đầu tiên là cao, chắc phải tầm m65, mặt chỉ trung bình, đeo cặp kính cận dày cộp. Ẻm mặc quần jean bó, đi dày bốt thấp cổ, cái áo khoác to rộng che hết thân hình trên nên ko biết rõ béo gầy ra sao. Giọng nghệ an chọ chọe ẻm cười tươi chào sếp, lộ rõ răng khểnh, má lúm, duyên đáo để. Sếp giới thiệu tao với ẻm rồi ẻm với tao, bắt tay làm quen xong thì sếp bảo luôn nhờ ẻm xem quanh đây có nhà nào cho thuê thì để cho anh em kỹ sư ở chứ anh thấy mọi người ở lán trại kham khổ quá. Tao liếc mắt qua nhìn sếp, vẻ mặt hắn đầy sự cảm thông và chân thật. Tao thầm chửi đm thằng già đạo đức giả vl. Ẻm kế toán lại cười, dường như cười để khoe răng khoe má, ẻm kêu a hỏi thật hay đùa, thật thì nhà em cho thuê luôn, nhà ẻm mới làm nhà, còn thừa nhà cũ là nhà cấp 4 thôi nhưng rộng rãi và đầy đủ bếp núc, nhà vệ sinh các thứ, thậm chí còn nhiều đồ đạc sẵn ở. Sếp chỉ tay vào tao kêu thế em chở ngay anh này đi xem, anh này ở đây sẽ thay anh quyết mọi vấn đề, coi như sếp của bọn em đấy. Vkl ông sếp già, rõ ràng ông bảo tao xuống đây hỗ trợ 1 tháng thôi mà, nói như vậy là ý gì. Nghĩ thôi nhưng chưa hỏi vội, việc đầu tiên là đi xem nhà vì đằng nào cũng phải chiến đấu ở đây ít nhất 1 tháng. Chuyện trò dăm ba câu thì bảo ẻm kế toán cho đi xem nhà luôn....
Nhà cách công trường chừng 3km, nằm ở trong một ngõ của làng, ẻm bảo nhà mới của nhà ẻm cách 200m thôi, ở ngay mặt đường lớn, vừa chuyển lên nhà mới được hơn tháng thành ra thừa nhà này. Ẻm mở cổng dẫn tao vào, lối cổng hẹp và dài, 2 bên có cây xoài, nhãn lâu năm, tán cây um tùm. Khoảng sân rộng lát gạch cũ ngày xưa, nhà cấp bốn rộng rãi 5 gian, có 2 phòng ngủ. Khu bếp và vệ sinh tắm rửa tách riêng xây vuông góc với nhà chính, nối với nhau bằng một khoảng sân nhỏ có mái tôn che, chắc là khu để phơi quần áo. Cơ bản tổng thể ổn. Đi sâu bên trong thì thấy có đủ giường tủ, bàn ghế, bếp núc. Ẻm kêu vì nhà mới sắm đồ mới, lại thêm có nhà bà cô chú gì đó trươc hỏi ở nhờ nên đồ đạc để lại hết, giờ nhà đó ko ở đến nữa . Tao trêu thế phòng ngủ cũ của em ở đâu, ẻm cười khinh khích chỉ vào gian phòng bên tay phải. Tao cứ thế tiến thẳng vào, bên trong có 1 cái giường và 1 cái bàn trang điểm cũ, tường dán đầy trăng sao ảnh ọt, thể hiện là một người lãng mạn và màu mè. Ngó ngó qua rồi tiến lại gần bàn trang điểm, tao hỏi ko bê cái này đi à, ẻm kêu thì do bà cô định ở nhờ nên em để lại chứ ko em cũng mang về. Tao tiện tay kéo ngăn kéo, đm, thấy coocse quần lót lổn nhổn, tao hỏi ô cái gì thế này. Ẻm tiến lại gần nhìn nhìn xong kêu á lên 1 tiếng, mặt đỏ ửng, nghe tiếng chọ chọe ko rành lắm là đồ cũ đợt trước chuyển nhà ẻm lọc ra bỏ vào đấy quên chưa vứt đi. Tao chai mặt nhặt một cái quần lót ren rủng hoa lá lên bảo ô vẫn đẹp thế này mà bỏ thì phí nhỉ. Nói xong tao đặt xuống và cường khành khạch đi ra, cảm giác phía sau lưng có một ánh mắt nhìn theo đầy khinh bỉ...
Nói chuyện lại với sếp và chốt thuê nhà đấy dù chưa hỏi giá cả gì cả, tao về công trường thông báo cho anh em là mới thuê nhà ở cách đây 3km, anh em nào muốn ở thì ra đấy ở, nhà rộng rãi thoải mái. Cả đám mắt sáng bừng kêu ok mai chuyển ra luôn. Đm, thế mà sếp kêu anh em thích ở đây cho tiện là thế này sao. Tối đó tao với lão sếp thuê nhà nghỉ ngủ, hỏi sếp về em kế toán thì sếp bảo nó là do 1 tay kỹ sư của chủ đầu tư giới thiệu, cũng đéo muốn tuyển kế toán làm gì đâu nhưng do chủ đầu tư hỏi nên thôi cứ nhận, cho nó chạy thủ tục giấy tờ cũng ổn, tốn thêm 7 củ 1 tháng. Tao đã xin số điện thoại ẻm từ chiều, gõ vào fb tìm thì thấy luôn. Quả avatar chụp mỗi cặp giò dài thẳng tắp. Rất gợi đòn....
Địt mẹ idol nhé.
 
Đợi tml viết dài dài rồi đọc 1 thể, chứ cứ són như đái dắt đọc ức chế vkl :vozvn (19):
 
Tao vẫn thỉnh thoảng vào hóng mà. Xàm được cái thông tin các phốt phủng cập nhật nhanh vl.
Thế thớt này là sao . Mà mày lâu lâu kể vài câu chuyện của mày ở đây cũng đc chứ qua fb đéo có hứng đọc
 
Thôi đi ông bạn ơi. Viết vớ vẩn mệt lắm. Lại địt cả em và bạn em, mẹ em, cô dì nhà em chứ gì. Thôi thôi chém gió quá ớn lắm.
 
Hồi trước có lần tao đi công tác ở Nghệ An, công trình là cái nhà máy bỏ mẹ gì đấy cách thành phố Vinh chừng 15km. Nói công tác cho oai chứ thực tế là đi tăng cường cho đội công trường vì nhận nhiều phàn nàn từ chủ đầu tư về tiến độ, chất lượng. Thời điểm ấy tao thực sự không muốn đi vì đã tính ổn định ở Hà Nội rồi cơ mà ông giám đốc cứ động viên mãi, bảo hỗ trợ chừng đôi tuần đến một tháng thôi cũng được. Thôi đành.
Buổi đầu tiên xuống công trường đi theo xe của Sếp, vào thẳng công trình. Đm, đúng ngày mưa dầm gió bấc, tưởng Hà Nội đã lạnh đéo ai ngờ trong này còn lạnh hơn. Đường vào lầy lội ngập ngang bánh cái xe bán tải. Chỗ anh em kỹ sư ở là cái lán tạm dựng bằng tôn cũ tận dụng, ọp ẹp vl. Tao hỏi tất cả ở đây hết à, sếp kêu ừ, cho chúng nó tiền thuê nhà nhưng bọn nó bảo ở trong này cho tiện. Vkl tiện, đéo hiểu tiện cái gì khi gian lều tôn rộng chừng hơn 20m2, kê 2 cái phản gỗ cũng là đóng tạm bằng cốp pha, có 2 cái bàn làm việc cũ mèm bên trên có 2 cái máy tính. Tao hỏi thế ăn uống tắm giặt ở đâu, 1 thằng kỹ sư trẻ chỉ về phía cái lều bé bằng phần tư chỗ này bảo nấu và tắm ở khu đó còn ăn thì ăn luôn ở đây. Mẹ kiếp, tao cũng đi không ít công trường nhưng chưa từng phải sống kiểu tạm bợ quá mức như này.
Bữa ăn cơm trưa đầy đủ các thành phần bao gồm 2 ông thủ kho bảo vệ, 5 ông kỹ sư, một bà nấu bếp, thêm tao, sếp, lái xe là 11 người, suýt đủ 2 mâm. Sếp bảo còn thiếu em kế toán, ẻm ấy là người ở đây nên sáng đi trưa về ko ăn ở công trường. Đồ ăn cũng đàng hoàng chứ ko kham khổ gì nhưng cái không gian ngồi nói thật là nuốt đéo trôi lắm. Cơm nước xong thì trời cũng tạnh, rủ nhà ra quán nước ngoài cổng ngồi chè cháo hỏi chuyện. Đội kỹ sư ở đây có 5 chú thì 3 chú là sinh viên mới ra trường, 2 chú còn lại cũng mới được 2-3 năm kinh nghiệm. Quan điểm của sếp là với công trình kiểu này phải dùng bọn trẻ cho nó nhiệt tình vào chịu khổ được. Tay cứng tuổi nhất với 3 năm kinh nghiệm trình bày về chủ đầu tư giám sát kỹ quá chứ ko phải bọn em làm kém. Nhiều lần quá đáng nên bọn em mới bật lại. Đm, bật lại khách hàng là ngu rồi. Cũng ko trách được các thanh niên vì hồi xưa tao cũng thế. Ngồi chừng nửa tiếng thì mấy cu cậu lúc nhúc về, còn tao với sếp tao bảo luôn tình hình này em xin rút, em ko ngại công việc nhưng điều kiện ăn ở thế kia em ko chống được đâu. Sếp kêu chú thuê nhà ở bên ngoài đi, anh hỗ trợ, nhà ở đây cũng rẻ, 2 triệu một nhà 2-3 tầng to vật. Tao cơ bản là ngán ngẩm, đang đăm chiêu nhìn bùn đất, phân vân thì có bóng nữ nhân phóng xe vụt qua, thuận mắt gớm. Chưa kịp mở mồm khen thì thấy sếp gọi lớn tiếng Y ơi, gọi 2 3 câu thì ẻm đó mới dừng xe ngoái lại, Sếp vẫy vẫy. Ẻm quay xe. Sếp bảo em Y kế toán đấy.
Em kế toán lại tháo khẩu trang, mũ máo. Tao tranh thủ ngó nhìn đánh giá, đầu tiên là cao, chắc phải tầm m65, mặt chỉ trung bình, đeo cặp kính cận dày cộp. Ẻm mặc quần jean bó, đi dày bốt thấp cổ, cái áo khoác to rộng che hết thân hình trên nên ko biết rõ béo gầy ra sao. Giọng nghệ an chọ chọe ẻm cười tươi chào sếp, lộ rõ răng khểnh, má lúm, duyên đáo để. Sếp giới thiệu tao với ẻm rồi ẻm với tao, bắt tay làm quen xong thì sếp bảo luôn nhờ ẻm xem quanh đây có nhà nào cho thuê thì để cho anh em kỹ sư ở chứ anh thấy mọi người ở lán trại kham khổ quá. Tao liếc mắt qua nhìn sếp, vẻ mặt hắn đầy sự cảm thông và chân thật. Tao thầm chửi đm thằng già đạo đức giả vl. Ẻm kế toán lại cười, dường như cười để khoe răng khoe má, ẻm kêu a hỏi thật hay đùa, thật thì nhà em cho thuê luôn, nhà ẻm mới làm nhà, còn thừa nhà cũ là nhà cấp 4 thôi nhưng rộng rãi và đầy đủ bếp núc, nhà vệ sinh các thứ, thậm chí còn nhiều đồ đạc sẵn ở. Sếp chỉ tay vào tao kêu thế em chở ngay anh này đi xem, anh này ở đây sẽ thay anh quyết mọi vấn đề, coi như sếp của bọn em đấy. Vkl ông sếp già, rõ ràng ông bảo tao xuống đây hỗ trợ 1 tháng thôi mà, nói như vậy là ý gì. Nghĩ thôi nhưng chưa hỏi vội, việc đầu tiên là đi xem nhà vì đằng nào cũng phải chiến đấu ở đây ít nhất 1 tháng. Chuyện trò dăm ba câu thì bảo ẻm kế toán cho đi xem nhà luôn....
Nhà cách công trường chừng 3km, nằm ở trong một ngõ của làng, ẻm bảo nhà mới của nhà ẻm cách 200m thôi, ở ngay mặt đường lớn, vừa chuyển lên nhà mới được hơn tháng thành ra thừa nhà này. Ẻm mở cổng dẫn tao vào, lối cổng hẹp và dài, 2 bên có cây xoài, nhãn lâu năm, tán cây um tùm. Khoảng sân rộng lát gạch cũ ngày xưa, nhà cấp bốn rộng rãi 5 gian, có 2 phòng ngủ. Khu bếp và vệ sinh tắm rửa tách riêng xây vuông góc với nhà chính, nối với nhau bằng một khoảng sân nhỏ có mái tôn che, chắc là khu để phơi quần áo. Cơ bản tổng thể ổn. Đi sâu bên trong thì thấy có đủ giường tủ, bàn ghế, bếp núc. Ẻm kêu vì nhà mới sắm đồ mới, lại thêm có nhà bà cô chú gì đó trươc hỏi ở nhờ nên đồ đạc để lại hết, giờ nhà đó ko ở đến nữa . Tao trêu thế phòng ngủ cũ của em ở đâu, ẻm cười khinh khích chỉ vào gian phòng bên tay phải. Tao cứ thế tiến thẳng vào, bên trong có 1 cái giường và 1 cái bàn trang điểm cũ, tường dán đầy trăng sao ảnh ọt, thể hiện là một người lãng mạn và màu mè. Ngó ngó qua rồi tiến lại gần bàn trang điểm, tao hỏi ko bê cái này đi à, ẻm kêu thì do bà cô định ở nhờ nên em để lại chứ ko em cũng mang về. Tao tiện tay kéo ngăn kéo, đm, thấy coocse quần lót lổn nhổn, tao hỏi ô cái gì thế này. Ẻm tiến lại gần nhìn nhìn xong kêu á lên 1 tiếng, mặt đỏ ửng, nghe tiếng chọ chọe ko rành lắm là đồ cũ đợt trước chuyển nhà ẻm lọc ra bỏ vào đấy quên chưa vứt đi. Tao chai mặt nhặt một cái quần lót ren rủng hoa lá lên bảo ô vẫn đẹp thế này mà bỏ thì phí nhỉ. Nói xong tao đặt xuống và cường khành khạch đi ra, cảm giác phía sau lưng có một ánh mắt nhìn theo đầy khinh bỉ...
Nói chuyện lại với sếp và chốt thuê nhà đấy dù chưa hỏi giá cả gì cả, tao về công trường thông báo cho anh em là mới thuê nhà ở cách đây 3km, anh em nào muốn ở thì ra đấy ở, nhà rộng rãi thoải mái. Cả đám mắt sáng bừng kêu ok mai chuyển ra luôn. Đm, thế mà sếp kêu anh em thích ở đây cho tiện là thế này sao. Tối đó tao với lão sếp thuê nhà nghỉ ngủ, hỏi sếp về em kế toán thì sếp bảo nó là do 1 tay kỹ sư của chủ đầu tư giới thiệu, cũng đéo muốn tuyển kế toán làm gì đâu nhưng do chủ đầu tư hỏi nên thôi cứ nhận, cho nó chạy thủ tục giấy tờ cũng ổn, tốn thêm 7 củ 1 tháng. Tao đã xin số điện thoại ẻm từ chiều, gõ vào fb tìm thì thấy luôn. Quả avatar chụp mỗi cặp giò dài thẳng tắp. Rất gợi đòn....
Góp ý là truyện sex tự sáng tác thì mày cho nhân vật chính xinh ngon đi được không, đéo gì cho mặt trung bình ki bo thế.
 
Hồi trước có lần tao đi công tác ở Nghệ An, công trình là cái nhà máy bỏ mẹ gì đấy cách thành phố Vinh chừng 15km. Nói công tác cho oai chứ thực tế là đi tăng cường cho đội công trường vì nhận nhiều phàn nàn từ chủ đầu tư về tiến độ, chất lượng. Thời điểm ấy tao thực sự không muốn đi vì đã tính ổn định ở Hà Nội rồi cơ mà ông giám đốc cứ động viên mãi, bảo hỗ trợ chừng đôi tuần đến một tháng thôi cũng được. Thôi đành.
Buổi đầu tiên xuống công trường đi theo xe của Sếp, vào thẳng công trình. Đm, đúng ngày mưa dầm gió bấc, tưởng Hà Nội đã lạnh đéo ai ngờ trong này còn lạnh hơn. Đường vào lầy lội ngập ngang bánh cái xe bán tải. Chỗ anh em kỹ sư ở là cái lán tạm dựng bằng tôn cũ tận dụng, ọp ẹp vl. Tao hỏi tất cả ở đây hết à, sếp kêu ừ, cho chúng nó tiền thuê nhà nhưng bọn nó bảo ở trong này cho tiện. Vkl tiện, đéo hiểu tiện cái gì khi gian lều tôn rộng chừng hơn 20m2, kê 2 cái phản gỗ cũng là đóng tạm bằng cốp pha, có 2 cái bàn làm việc cũ mèm bên trên có 2 cái máy tính. Tao hỏi thế ăn uống tắm giặt ở đâu, 1 thằng kỹ sư trẻ chỉ về phía cái lều bé bằng phần tư chỗ này bảo nấu và tắm ở khu đó còn ăn thì ăn luôn ở đây. Mẹ kiếp, tao cũng đi không ít công trường nhưng chưa từng phải sống kiểu tạm bợ quá mức như này.
Bữa ăn cơm trưa đầy đủ các thành phần bao gồm 2 ông thủ kho bảo vệ, 5 ông kỹ sư, một bà nấu bếp, thêm tao, sếp, lái xe là 11 người, suýt đủ 2 mâm. Sếp bảo còn thiếu em kế toán, ẻm ấy là người ở đây nên sáng đi trưa về ko ăn ở công trường. Đồ ăn cũng đàng hoàng chứ ko kham khổ gì nhưng cái không gian ngồi nói thật là nuốt đéo trôi lắm. Cơm nước xong thì trời cũng tạnh, rủ nhà ra quán nước ngoài cổng ngồi chè cháo hỏi chuyện. Đội kỹ sư ở đây có 5 chú thì 3 chú là sinh viên mới ra trường, 2 chú còn lại cũng mới được 2-3 năm kinh nghiệm. Quan điểm của sếp là với công trình kiểu này phải dùng bọn trẻ cho nó nhiệt tình vào chịu khổ được. Tay cứng tuổi nhất với 3 năm kinh nghiệm trình bày về chủ đầu tư giám sát kỹ quá chứ ko phải bọn em làm kém. Nhiều lần quá đáng nên bọn em mới bật lại. Đm, bật lại khách hàng là ngu rồi. Cũng ko trách được các thanh niên vì hồi xưa tao cũng thế. Ngồi chừng nửa tiếng thì mấy cu cậu lúc nhúc về, còn tao với sếp tao bảo luôn tình hình này em xin rút, em ko ngại công việc nhưng điều kiện ăn ở thế kia em ko chống được đâu. Sếp kêu chú thuê nhà ở bên ngoài đi, anh hỗ trợ, nhà ở đây cũng rẻ, 2 triệu một nhà 2-3 tầng to vật. Tao cơ bản là ngán ngẩm, đang đăm chiêu nhìn bùn đất, phân vân thì có bóng nữ nhân phóng xe vụt qua, thuận mắt gớm. Chưa kịp mở mồm khen thì thấy sếp gọi lớn tiếng Y ơi, gọi 2 3 câu thì ẻm đó mới dừng xe ngoái lại, Sếp vẫy vẫy. Ẻm quay xe. Sếp bảo em Y kế toán đấy.
Em kế toán lại tháo khẩu trang, mũ máo. Tao tranh thủ ngó nhìn đánh giá, đầu tiên là cao, chắc phải tầm m65, mặt chỉ trung bình, đeo cặp kính cận dày cộp. Ẻm mặc quần jean bó, đi dày bốt thấp cổ, cái áo khoác to rộng che hết thân hình trên nên ko biết rõ béo gầy ra sao. Giọng nghệ an chọ chọe ẻm cười tươi chào sếp, lộ rõ răng khểnh, má lúm, duyên đáo để. Sếp giới thiệu tao với ẻm rồi ẻm với tao, bắt tay làm quen xong thì sếp bảo luôn nhờ ẻm xem quanh đây có nhà nào cho thuê thì để cho anh em kỹ sư ở chứ anh thấy mọi người ở lán trại kham khổ quá. Tao liếc mắt qua nhìn sếp, vẻ mặt hắn đầy sự cảm thông và chân thật. Tao thầm chửi đm thằng già đạo đức giả vl. Ẻm kế toán lại cười, dường như cười để khoe răng khoe má, ẻm kêu a hỏi thật hay đùa, thật thì nhà em cho thuê luôn, nhà ẻm mới làm nhà, còn thừa nhà cũ là nhà cấp 4 thôi nhưng rộng rãi và đầy đủ bếp núc, nhà vệ sinh các thứ, thậm chí còn nhiều đồ đạc sẵn ở. Sếp chỉ tay vào tao kêu thế em chở ngay anh này đi xem, anh này ở đây sẽ thay anh quyết mọi vấn đề, coi như sếp của bọn em đấy. Vkl ông sếp già, rõ ràng ông bảo tao xuống đây hỗ trợ 1 tháng thôi mà, nói như vậy là ý gì. Nghĩ thôi nhưng chưa hỏi vội, việc đầu tiên là đi xem nhà vì đằng nào cũng phải chiến đấu ở đây ít nhất 1 tháng. Chuyện trò dăm ba câu thì bảo ẻm kế toán cho đi xem nhà luôn....
Nhà cách công trường chừng 3km, nằm ở trong một ngõ của làng, ẻm bảo nhà mới của nhà ẻm cách 200m thôi, ở ngay mặt đường lớn, vừa chuyển lên nhà mới được hơn tháng thành ra thừa nhà này. Ẻm mở cổng dẫn tao vào, lối cổng hẹp và dài, 2 bên có cây xoài, nhãn lâu năm, tán cây um tùm. Khoảng sân rộng lát gạch cũ ngày xưa, nhà cấp bốn rộng rãi 5 gian, có 2 phòng ngủ. Khu bếp và vệ sinh tắm rửa tách riêng xây vuông góc với nhà chính, nối với nhau bằng một khoảng sân nhỏ có mái tôn che, chắc là khu để phơi quần áo. Cơ bản tổng thể ổn. Đi sâu bên trong thì thấy có đủ giường tủ, bàn ghế, bếp núc. Ẻm kêu vì nhà mới sắm đồ mới, lại thêm có nhà bà cô chú gì đó trươc hỏi ở nhờ nên đồ đạc để lại hết, giờ nhà đó ko ở đến nữa . Tao trêu thế phòng ngủ cũ của em ở đâu, ẻm cười khinh khích chỉ vào gian phòng bên tay phải. Tao cứ thế tiến thẳng vào, bên trong có 1 cái giường và 1 cái bàn trang điểm cũ, tường dán đầy trăng sao ảnh ọt, thể hiện là một người lãng mạn và màu mè. Ngó ngó qua rồi tiến lại gần bàn trang điểm, tao hỏi ko bê cái này đi à, ẻm kêu thì do bà cô định ở nhờ nên em để lại chứ ko em cũng mang về. Tao tiện tay kéo ngăn kéo, đm, thấy coocse quần lót lổn nhổn, tao hỏi ô cái gì thế này. Ẻm tiến lại gần nhìn nhìn xong kêu á lên 1 tiếng, mặt đỏ ửng, nghe tiếng chọ chọe ko rành lắm là đồ cũ đợt trước chuyển nhà ẻm lọc ra bỏ vào đấy quên chưa vứt đi. Tao chai mặt nhặt một cái quần lót ren rủng hoa lá lên bảo ô vẫn đẹp thế này mà bỏ thì phí nhỉ. Nói xong tao đặt xuống và cường khành khạch đi ra, cảm giác phía sau lưng có một ánh mắt nhìn theo đầy khinh bỉ...
Nói chuyện lại với sếp và chốt thuê nhà đấy dù chưa hỏi giá cả gì cả, tao về công trường thông báo cho anh em là mới thuê nhà ở cách đây 3km, anh em nào muốn ở thì ra đấy ở, nhà rộng rãi thoải mái. Cả đám mắt sáng bừng kêu ok mai chuyển ra luôn. Đm, thế mà sếp kêu anh em thích ở đây cho tiện là thế này sao. Tối đó tao với lão sếp thuê nhà nghỉ ngủ, hỏi sếp về em kế toán thì sếp bảo nó là do 1 tay kỹ sư của chủ đầu tư giới thiệu, cũng đéo muốn tuyển kế toán làm gì đâu nhưng do chủ đầu tư hỏi nên thôi cứ nhận, cho nó chạy thủ tục giấy tờ cũng ổn, tốn thêm 7 củ 1 tháng. Tao đã xin số điện thoại ẻm từ chiều, gõ vào fb tìm thì thấy luôn. Quả avatar chụp mỗi cặp giò dài thẳng tắp. Rất gợi đòn....
Mày viết hay.
 
Top