Phần 2 - Tiền trong thế giới của người trưởng thành.....Giàu là cái lz gì?

Đồng dâm cả mà. Làm t lại nhớ có ai từng bảo vs t là: nếu m chịu khó quan sát để ý, chỗ lìn nào cũng sẽ có cái để học. Cứ phải gọi là chuẩn vcl:vozvn (13):
Biết sao ko? " cuộc đời là 1 trường học dạy trưởng thành" , " khi người trò sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện".
Chân lý đó. Chứng minh nhé . Rất nhiều lần mày cảm thấy có 1 sự trùng hợp, đen đủi, hoặc may mắn bất ngờ xảy đến. Thực ra chả có trùng hợp nào cả. Chỉ là mày không nhận ra rằng " sự sẵn sàng" đó đang âm thầm điều khiển sự quan sát , ánh nhìn, sự chú ý của mày. Nếu mày không muốn hoặc trong tiềm thức không quan tâm đến nó, mày sẽ dễ dàng bỏ qua nó như 1 thứ không đáng chú ý, thậm chí là vô hình. Giống như thằng bede sẽ không quan tâm đến bài share rau, thằng 6 múi không quan tâm đến các bệnh béo phì.
"Trường học trưởng thành" dạy mày 2 khả năng chính "chịu đau" và "giải quyết". Nó báo động, nhắc nhở mày thứ cần phải học bằng những cơn đau và những khó chịu. Nó chỉ dẫn bằng cách thông qua tiềm thức để tác động đến sự chú ý của mày vào những vấn đề, giải pháp và các phép thử ( thứ mày đang coi là may rủi, trùng hợp). Nó chấm điểm bằng cơn đau tăng dần lên khi mày thử sai hoặc lì lợm, đổ lỗi. Nó sẽ chỉ tha cho mày khi mày chấp nhận nhấc cái mông lên và tự thay đổi để " mạnh mẽ hoặc khôn ngoan" hơn. Nó khen thưởng bằng cảm giác tự hào. Nó sẽ tạm thời bỏ qua khi mày học xong nhưng sẽ luôn rình để thông đít mày khi mày quên =))
 
Biết sao ko? " cuộc đời là 1 trường học dạy trưởng thành" , " khi người trò sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện".
Chân lý đó. Chứng minh nhé . Rất nhiều lần mày cảm thấy có 1 sự trùng hợp, đen đủi, hoặc may mắn bất ngờ xảy đến. Thực ra chả có trùng hợp nào cả. Chỉ là mày không nhận ra rằng " sự sẵn sàng" đó đang âm thầm điều khiển sự quan sát , ánh nhìn, sự chú ý của mày. Nếu mày không muốn hoặc trong tiềm thức không quan tâm đến nó, mày sẽ dễ dàng bỏ qua nó như 1 thứ không đáng chú ý, thậm chí là vô hình. Giống như thằng bede sẽ không quan tâm đến bài share rau, thằng 6 múi không quan tâm đến các bệnh béo phì.
"Trường học trưởng thành" dạy mày 2 khả năng chính "chịu đau" và "giải quyết". Nó báo động, nhắc nhở mày thứ cần phải học bằng những cơn đau và những khó chịu. Nó chỉ dẫn bằng cách thông qua tiềm thức để tác động đến sự chú ý của mày vào những vấn đề, giải pháp và các phép thử ( thứ mày đang coi là may rủi, trùng hợp). Nó chấm điểm bằng cơn đau tăng dần lên khi mày thử sai hoặc lì lợm, đổ lỗi. Nó sẽ chỉ tha cho mày khi mày chấp nhận nhấc cái mông lên và tự thay đổi để " mạnh mẽ hoặc khôn ngoan" hơn. Nó khen thưởng bằng cảm giác tự hào. Nó sẽ tạm thời bỏ qua khi mày học xong nhưng sẽ luôn rình để thông đít mày khi mày quên =))
ok thầy
 
Có những bài viết hay với chất lượng thế này mà vẫn phải quảng cáo:))
dạo này lâu lâu mới có vài bài đáng đọc chứ còn đâu toàn thấy chửi đổng với phân biệt thôi, tiện khen các bài trước luôn chứ mấy bài trước toàn tàu ngầm thôi:vozvn (19):
 
Biết sao ko? " cuộc đời là 1 trường học dạy trưởng thành" , " khi người trò sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện".
Chân lý đó. Chứng minh nhé . Rất nhiều lần mày cảm thấy có 1 sự trùng hợp, đen đủi, hoặc may mắn bất ngờ xảy đến. Thực ra chả có trùng hợp nào cả. Chỉ là mày không nhận ra rằng " sự sẵn sàng" đó đang âm thầm điều khiển sự quan sát , ánh nhìn, sự chú ý của mày. Nếu mày không muốn hoặc trong tiềm thức không quan tâm đến nó, mày sẽ dễ dàng bỏ qua nó như 1 thứ không đáng chú ý, thậm chí là vô hình. Giống như thằng bede sẽ không quan tâm đến bài share rau, thằng 6 múi không quan tâm đến các bệnh béo phì.
"Trường học trưởng thành" dạy mày 2 khả năng chính "chịu đau" và "giải quyết". Nó báo động, nhắc nhở mày thứ cần phải học bằng những cơn đau và những khó chịu. Nó chỉ dẫn bằng cách thông qua tiềm thức để tác động đến sự chú ý của mày vào những vấn đề, giải pháp và các phép thử ( thứ mày đang coi là may rủi, trùng hợp). Nó chấm điểm bằng cơn đau tăng dần lên khi mày thử sai hoặc lì lợm, đổ lỗi. Nó sẽ chỉ tha cho mày khi mày chấp nhận nhấc cái mông lên và tự thay đổi để " mạnh mẽ hoặc khôn ngoan" hơn. Nó khen thưởng bằng cảm giác tự hào. Nó sẽ tạm thời bỏ qua khi mày học xong nhưng sẽ luôn rình để thông đít mày khi mày quên =))
Đù, giọng văn này giống trong quyển 3 người thầy thế chứ lị. Chắc chỉ khác chút là phũ hơn và độ cục súc hơn :)). Công nhận tư chất nội hàm tốt khác bọt hẳn. Tự nhiên muốn hỏi thêm vài điều. Đơn cử thì ông nghĩ ntn về các diễn giả kinh doanh bây giờ, cụ thể là cái ông Phạm Thành Long. T tìm hiểu qua thì ổng cũng có số má, thành tựu. Cơ mà cách truyền đạt và hàm ý của ổng cho học viên thì cứ thấy tđn ấy. Còn thớt nghĩ tn về ông này, muốn đc chia sẻ góc nhìn từ Thớt.
 
Đù, giọng văn này giống trong quyển 3 người thầy thế chứ lị. Chắc chỉ khác chút là phũ hơn và độ cục súc hơn :)). Công nhận tư chất nội hàm tốt khác bọt hẳn. Tự nhiên muốn hỏi thêm vài điều. Đơn cử thì ông nghĩ ntn về các diễn giả kinh doanh bây giờ, cụ thể là cái ông Phạm Thành Long. T tìm hiểu qua thì ổng cũng có số má, thành tựu. Cơ mà cách truyền đạt và hàm ý của ổng cho học viên thì cứ thấy tđn ấy. Còn thớt nghĩ tn về ông này, muốn đc chia sẻ góc nhìn từ Thớt.
Dài quá nên Copy vào google translate nó đọc cho, phê luôn =))
Diễn giả cũng giống như 1 công việc kinh doanh. Họ chọn phân khúc khách hàng chính cho mình. Tùy từng phân khúc khách hàng mà họ đưa vào bài nói 1 kiểu ngôn ngữ, cách truyền đạt, và lượng kiến thức chuyên môn khác nhau. Tao chưa xem đủ nhiều clip của ông này nên chưa thể đánh giá chính xác. Qua 2 clip thì tao cảm thấy đối tượng ổng hướng đến đa số là nhân viên bán hàng tầm trung, người kinh doanh vừa và nhỏ vì ngôn ngữ của ổng khá dân dã, kiến thức được diễn đạt khá là gần gũi. Những người có trình độ học vấn quản trị cao, kinh doanh trong môi trường yêu cầu cao về tính chuyên nghiệp, thông lệ chuyên môn sẽ không nhận được nhiều trong các bài của ông này. Cũng có những người rảnh rỗi họ tham gia cho vui, hoặc những nhà quản trị đang cần gợi ý về cách diễn đạt gần gũi với nhân viên. Túm lại là phân chia khách hàng theo trình độ và nhu cầu.

Ngoài ra còn 1 cách phân chia nữa . Tao không biết nên gọi như thế nào. Cứ tạm gọi là " cách thức - tình huống - mì ăn liền" và " Khẩu quyết tâm pháp- triết lý- tổng quát". Phạm Thành Long là loại mì ăn liền, nhiều người sẽ khoái nghe vì nó giải quyết vấn đề luôn từng tình huống. Còn "3 người thầy" là ví dụ của " Khẩu quyết tâm pháp - tổng quát",loại này chủ yếu tác động vào việc nhìn các vấn đề 1 cách đúng đắn rồi tự ứng biến.

Cũng có 1 loại diễn giả " khích lệ" . Loại này không tập trung nhiều vào kiến thức mà hướng vào việc truyền động lực và niềm tin để thực hiện những việc mà người ta đã biết là đúng đắn trước đó nhưng không làm do lười biếng, nghi ngờ, hoặc không dám khác người.

1 diễn giả hay... không nằm ở chỗ người đó giàu hay không, giỏi chuyên môn hay không. Hay hay dở nó nằm ở chỗ kiến thức họ truyền tải có ngấm nhanh không... có truyền được đủ động lực để biến kiến thức thành hành động không... đối với người họ muốn dạy. Nếu cứ phải giàu hơn, giỏi hơn người ta mới được dạy thì chắc Ronaldo messi đéo bao giờ có HLV rồi. Câu nói "Trên răng dưới dái đòi dạy người ta"; "người giàu nói gì cũng đúng." cũng chính là cái ngu của rất nhiều thằng đang mắc phải.
Có những quyển sách 500 trang chỉ để thuyết phục người đọc tin sái cổ vào 1 2 dòng ngắn ngủi nhưng vẫn là sách hay nên đọc.

Nói chung hay hay không nó nằm ở người nghe. Họ có cảm thấy phê khi nghe không? Họ cảm thấy nhận được nhiều kiến thức mới không? Giống như bài viết của tao, có thằng khen hay nhưng cũng có 1 số thằng IQ 70, được học hành bài bản vào chửi là kiến thức đơn giản, rỗng tuếch. Cũng có những thằng hay đặt câu hỏi :" Mày đã giàu chưa ? để tao còn biết đường mà đọc tiếp". =)).
 
Sửa lần cuối:
À, khả năng ứng biến, chém gió thành thần của tao cũng chính là nhờ luyện nhiều thiên về "khẩu quyết tâm pháp" nhé :))
 
thằng mặt lồn @shadownnnn có chỉ cho tao 1 bài khá là ngon :
https://xamvn.icu/threads/trong-the...thanh-tien-thuc-su-quan-trong-vay-sao.212672/

Chúng mày nên đọc bài này trước rồi hãy đọc bài của tao và coi như là 1 phần review hay phần 2 của nó. Thằng nào lười đọc thì copy toàn bộ lên cho con google dịch hay google translate nó đọc cho. Cả 2 bài đều chấm, phẩy, xuống dòng rõ ràng và không viết tắt nên yên tâm.


Review: Bài viết của thằng mặt lồn @luutrai chúng mày vừa đọc phản ánh 1 chân lý " không tiền thì sẽ khó sống tốt" nên gần như việc của chúng mày là đọc nó như 1 bài cảm xúc, chẳng có gì để nói thêm về tính đúng đắn của nó. Hơn nữa, nó trình bày diễn đạt rất mạch lạc, lời văn đơn giản nhưng súc tích, dẫn chứng hiệu quả. Cái không ổn duy nhất tao thấy chỉ hơi thiếu sát khí và ít chất Xàm thôi.


Tuy nhiên, nếu chỉ đọc đến đó và dừng lại thì giá trị chúng ta nhận được chỉ là 1 lời cảm thông, phần ít là cho người, phần nhiều là cho mình - cũng chính là mục đích của riêng bài viết này mang lại. Chúng ta thông cảm rằng, nếu ai đó sống quá thực dụng, quá tính toán, quá vì tiền, lợi ích vật chất trước mắt thì cũng chỉ vì mong muốn "chính đáng" rằng :" Chúng ta không muốn bất đắc dĩ trở thành 1 kẻ bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, bất tín... chỉ vì không có tiền.". Thằng hiểu lầm có thể sẽ nhận thêm động lực để tự cảm thông, tự thỏa hiệp với cái xấu. Sẽ có những thằng cố gắng để không làm kẻ xấu chỉ vì không có tiền mà chọn làm kẻ xấu vì nỗi sợ "không có tiền". Ý tao là hòa vốn, mặc dù tao hiểu bài này không nói về cách giải quyết, nó là 1 bài chia sẻ đơn thuần.
Chính vì vậy, tao thấy kêu ca, thỏa hiệp, tự cảm thông vậy là đủ rồi. Việc cần làm bây giờ là kiến thức và hướng giải quyết.

Giọng văn bài này sẽ khác, khô khan và mất dạy hơn. Không cửng được như bài của thằng mặt lồn kia. Nhưng thuốc đắng thì dã tật, sự thật thì mất lòng, kiến thức thì không bao giờ ngon nếu chúng mày không biết thưởng thức cafe không đường.... Vào đề.

GIÀU LÀ CÁI LỒN GÌ?

"Người giàu không phải là người có nhiều, mà là người cần ít" - trong 1/4 phần đầu của cuốn " 3 người thầy vĩ đại". Đây là triết lý sống cần phải có. Nó trả lời cho nhiều câu hỏi :" tại sao có những người rất nhiều tài sản nhưng họ vẫn không thấy đủ?"," Tại sao thằng kia lương gấp 3 lần tao mà nó vẫn trông kém sang, thiếu thốn, ủ rũ còn tao thì thấy khá ok?". Ý nói ở đây chính là tiền bạc, tài sản sẽ không bao giờ theo kịp mưu cầu và ham muốn của con người. Tài nguyên trên thế giới này có nhiều thì cũng chỉ là hữu hạn, nhưng ham muốn của con người thì luôn vô hạn. Con người chưa giác ngộ được điều này sẽ khó có được hạnh phúc. Bởi hạnh phúc đơn giản chỉ là sự hài lòng với bản thân và là sự bình yên trong tâm trí.
Chúng mày sống quá nhiều ở thì tương lai mà quên 1 điều rằng tương lai không có thật, dù chỉ là 1 phút từ thời điểm câu này được nói ra. Thứ duy nhất có thật chính là hiện tại. Hãy tận hưởng và gìn giữ những gì mày đang có thay vì đòi hỏi những điều phải có trong tương lai. Đó là 1 lối sống độc hại, tàn nhẫn với chính bản thân mình. Kiểu nghĩ: tao sẽ phải có thứ này, thứ kia hoặc tao sẽ xứng đáng với nó trong tương lai sẽ giết chết hạnh phúc trong chính chúng mày. Hạnh phúc thế đéo nào được khi mà lúc nào cũng có 1 thằng lồn ảo tưởng thì thầm hàng ngày vào tai mày rằng: mày là thằng thất bại nếu sau này mày không có nó. Và thằng lồn đó lại chính là chúng mày. Muốn giàu đơn giản lắm, chỉ cần hài lòng với hiện tại và làm thế nào để cần ít hơn trong tương lai thôi.
Đây cũng là cách mà bọn cáo già nó nhìn và đánh giá độ giàu thực sự của 1 người chứ không như mấy thằng gà chỉ nhìn vào việc thằng lồn nó gáy to đến đâu, đi con xe gì, đeo đồng hồ gì.

"Giàu là nói về khả năng ứng phó với những rủi ro, biến cố" - Cái này chính là nội dung thường được đề cập đến trong bài kia. Cách để giàu lên nó đã nằm ngay trong định nghĩa của chính nó.
Thứ nhất, chúng mày nâng khả năng của chúng mày lên. Cái này thì dễ hiểu, đó chính là khả năng chi tối đa và ổn định khi cần đến. Tích lũy tiền bạc, của cải, tài sản dễ thanh khoản như tiền, vàng bạc, cổ phiếu... cần là bán được. Tích lũy uy tín và sự tôn trọng từ người khác để khi cần là vay được, đồng thời đảm bảo thu nhập ổn định để chi trả. Thằng sinh viên không nợ kiếm 1 tháng 5 triệu vẫn sẽ nghèo hơn 1 thằng doanh nhân đang âm 1 tỉ nhưng mở mồm là có người cầm đến cho vay chục tỷ.
Thứ hai, cái này phức tạp hơn, khả năng quản lý và kiểm soát rủi ro, biến cố . Chẳng có gì là chắc chắn, hoàn hảo. Một ngày xấu trời, đang ngồi trà đá, cũng có thể có 1 thằng lồn ngáo đá chạy ra cắt cái đầu mày xuống rồi ngồi hát bên cạnh cái xác của mày. Tao không có nói đến mấy cái thánh nhọ này. Ở đây tao nói về việc tăng khả năng ứng phó, giảm tỷ lệ thiệt hại/khả năng nếu rủi ro xảy ra và giảm khả năng xảy ra của chúng.
Hãy lên kế hoạch kiểm soát, ghi chép chi tiêu bằng cách chia thu nhập ra 3 khoản: để sống, để chơi và để tiết kiệm. Để sống là các khoản mày dù muốn hay không, 1 tháng chúng mày vẫn phải chi ra để đảm bảo sức khỏe, cuộc sống cơ bản. Để chơi, Là những khoản để nâng cấp cuộc sống. Để tiết kiệm, tiết kiệm đã là mục đích nên đừng gắn thêm bất cứ mục đích hay câu hỏi mục đích nào thêm cho nó ví dụ như " tiết kiệm để làm gì" hay " sẽ dùng tiền tiết kiệm để làm gì?". Mỗi thằng lại có cách phân loại khác nhau. Ví dụ đối với tao, 1triệu tiền thuốc lá 1 tháng là để sống nhưng với 1 thằng lồn hút thuốc khác, nó có kế hoạch cai thuốc trong tương lai gần thì nó coi đó là khoản để chơi, vì vậy tao bị áp lực phải tiết kiệm nhiều hơn thằng kia 1 triệu 1 tháng. 1 số thằng lồn 1 tuần phải đi đá phò 1 lần, không đá thì sẽ đau khổ mà không sống được, nó sẽ đưa đá phò vào khoản để sống. Nói chung đơn vị để đánh giá 1 khoản tiết kiệm là "số tháng để sống" chứ không phải VND hay USD. Hãy cố gắng thu gọn khoản để sống 1 cách hợp lý, chỉ ưu tiên thứ thật sự cần thiết. Khoản để chơi tiêu không hết thì cho vào phần tiết kiệm ngắn hạn - mục phụ của khoản để chơi. Tiết kiệm ngắn hạn này chính là tiết kiệm để mua xe, mua điện thoại, khoản nâng cấp lớn cho cuộc sống hàng ngày. Phần tiết kiệm dài hạn, cần tính toán, liệt kê tổng những rủi ro lớn có thể xảy ra, lên kế hoạch phải tiết kiệm trong bao lâu để đủ, nếu đã tiết kiệm đủ thì gửi nó vào khoản tiết kiệm đầu tư.
Tiết kiệm đầu tư
chính là mục phụ của phần tiết kiệm. Khoản này chúng mày sẽ dùng để bứt phá, nắm bắt cơ hội làm ăn, đầu tư bất động sản, coin, chứng khoán hay bất cứ thứ gì không chắc chắn nhưng sinh lời cao. Nếu chúng mày đã tiết kiệm đủ cho các rủi ro và làm tốt tất cả các mục kia thì đây chính là khoản để chúng mày liều ăn nhiều, chìa khóa cho sự bứt phá mà vẫn bất tử. Cuộc sống lúc này với chúng mày sẽ giống như 1 trò chơi trải nghiệm hơn là 1 cuộc hành xác để tồn tại.
Câu giờ bằng sự cẩn thận. Ví dụ chúng mày sợ ung thư, chưa tiết kiệm đủ để chữa nếu xảy ra, chưa chuẩn bị đủ cho vợ con trong thời gian đang thất nghiệp để điều trị thì chúng mày vẫn có thể giàu lên bằng cách giảm khả năng xảy ra của nó đi. Sống lành mạnh, tập thể dục cũng là 1 cách để chúng mày giàu lên khi chưa kiếm được nhiều tiền hơn. 2 thằng lồn cùng kiếm được 10 triệu 1 tháng, cùng tiết kiệm được 1 khoản như nhau nhưng thằng lồn khỏe mạnh hơn sẽ giàu hơn cái thằng lồn ốm yếu. Ví dụ nữa, tiết kiệm cho thất nghiệp. Khi chưa tiết kiệm đủ để " bố thích thì bố đấm thằng sếp", thì hãy ngoan với Sếp để giảm khả năng thất nghiệp đi.
" Giàu là ám chỉ khả năng thanh khoản cao". Gần giống như câu trên nhưng cái này ở nghĩa rộng và sâu hơn, áp dụng cho các công ty là nhiều. 1 công ty có tài sản lớn hơn chưa chắc giàu bằng 1 công ty có tài sản nhỏ nhưng dồi dào tài sản ngắn hạn. 1 công ty không nợ, đất đai và tài sản dài hạn khổng lồ, doanh thu và lợi nhuận tốt vẫn có khả năng phá sản trong nay mai nếu thiếu thốn tiền mặt so với nhu cầu cần chi thường xuyên, tài sản dễ thanh khoản ít, tín dụng thấp.


Nói chung để giàu và dễ sống hơn, bên cạnh việc kiếm được nhiều, chúng mày cũng nên tính đến tiết kiệm, tích lũy, giữ gìn uy tín, giảm nhu cầu bắt buộc và khả năng xảy ra của rủi ro xuống. Vậy thôi.


Quảng cáo
https://xamvn.icu/threads/ket-hop-l...-cut-phan-1-series-chia-se-kinh-doanh.373649/
bọn dạy làm giau trên mạng chắc cũng chỉ nói được đến thế này thôi mày nhỉ,chia sẻ hay miễn phí ở đây thì éo chịu đọc cứ thích bỏ tiền ra cho bọn nó đọc hộ rồi kể lại cho mới thích cơ
 
bọn dạy làm giau trên mạng chắc cũng chỉ nói được đến thế này thôi mày nhỉ,chia sẻ hay miễn phí ở đây thì éo chịu đọc cứ thích bỏ tiền ra cho bọn nó đọc hộ rồi kể lại cho mới thích cơ
Đời được mấy thằng rảnh háng như tao đâu.
Theo quan niệm như trên thì tao thuộc top giàu trên thế giới rồi đó :))
 
Đời được mấy thằng rảnh háng như tao đâu.
Theo quan niệm như trên thì tao thuộc top giàu trên thế giới rồi đó :))
ở cái level thấp tịt như tao thì thấy mày nói hay vkl ý chứ,nếu mày đang nghèo thì sao mày ko kiếm mối làm diễn giả đi,còn mày có cuả ăn của để thì coi như tao chưa nói j nhá
 
ở cái level thấp tịt như tao thì thấy mày nói hay vkl ý chứ,nếu mày đang nghèo thì sao mày ko kiếm mối làm diễn giả đi,còn mày có cuả ăn của để thì coi như tao chưa nói j nhá
Diễn giả mà cứ lồn với dái như tao nó bắn bỏ =)). Mà ko tự nhiên thì ko phiêu đc. Tao là" người cần ít". Nên có thể coi như giàu r
 
Sửa lần cuối:
Dài quá nên Copy vào google translate nó đọc cho, phê luôn =))
Diễn giả cũng giống như 1 công việc kinh doanh. Họ chọn phân khúc khách hàng chính cho mình. Tùy từng phân khúc khách hàng mà họ đưa vào bài nói 1 kiểu ngôn ngữ, cách truyền đạt, và lượng kiến thức chuyên môn khác nhau. Tao chưa xem đủ nhiều clip của ông này nên chưa thể đánh giá chính xác. Qua 2 clip thì tao cảm thấy đối tượng ổng hướng đến đa số là nhân viên bán hàng tầm trung, người kinh doanh vừa và nhỏ vì ngôn ngữ của ổng khá dân dã, kiến thức được diễn đạt khá là gần gũi. Những người có trình độ học vấn quản trị cao, kinh doanh trong môi trường yêu cầu cao về tính chuyên nghiệp, thông lệ chuyên môn sẽ không nhận được nhiều trong các bài của ông này. Cũng có những người rảnh rỗi họ tham gia cho vui, hoặc những nhà quản trị đang cần gợi ý về cách diễn đạt gần gũi với nhân viên. Túm lại là phân chia khách hàng theo trình độ và nhu cầu.

Ngoài ra còn 1 cách phân chia nữa . Tao không biết nên gọi như thế nào. Cứ tạm gọi là " cách thức - tình huống - mì ăn liền" và " Khẩu quyết tâm pháp- triết lý- tổng quát". Phạm Thành Long là loại mì ăn liền, nhiều người sẽ khoái nghe vì nó giải quyết vấn đề luôn từng tình huống. Còn "3 người thầy" là ví dụ của " Khẩu quyết tâm pháp - tổng quát",loại này chủ yếu tác động vào việc nhìn các vấn đề 1 cách đúng đắn rồi tự ứng biến.

Cũng có 1 loại diễn giả " khích lệ" . Loại này không tập trung nhiều vào kiến thức mà hướng vào việc truyền động lực và niềm tin để thực hiện những việc mà người ta đã biết là đúng đắn trước đó nhưng không làm do lười biếng, nghi ngờ, hoặc không dám khác người.

1 diễn giả hay... không nằm ở chỗ người đó giàu hay không, giỏi chuyên môn hay không. Hay hay dở nó nằm ở chỗ kiến thức họ truyền tải có ngấm nhanh không... có truyền được đủ động lực để biến kiến thức thành hành động không... đối với người họ muốn dạy. Nếu cứ phải giàu hơn, giỏi hơn người ta mới được dạy thì chắc Ronaldo messi đéo bao giờ có HLV rồi. Câu nói "Trên răng dưới dái đòi dạy người ta"; "người giàu nói gì cũng đúng." cũng chính là cái ngu của rất nhiều thằng đang mắc phải.
Có những quyển sách 500 trang chỉ để thuyết phục người đọc tin sái cổ vào 1 2 dòng ngắn ngủi nhưng vẫn là sách hay nên đọc.

Nói chung hay hay không nó nằm ở người nghe. Họ có cảm thấy phê khi nghe không? Họ cảm thấy nhận được nhiều kiến thức mới không? Giống như bài viết của tao, có thằng khen hay nhưng cũng có 1 số thằng IQ 70, được học hành bài bản vào chửi là kiến thức đơn giản, rỗng tuếch. Cũng có những thằng hay đặt câu hỏi :" Mày đã giàu chưa ? để tao còn biết đường mà đọc tiếp". =)).
Ờ, phải công nhận thành công của diễn giả là đưa ra và truyền thụ được những điều mà người nghe cần thỏa mãn và cảm thụ. Đôi khi là chỉ cần dẫn động lực đánh vào lòng tham của đúng lớp người.Cũng chả tự nhiên mà đa cấp đi lừa đc nhiều thế. Cũng như kinh doanh định hướng phát triển sản phẩm nhắm tới phân khúc khác hàng riêng biệt. Nhiều ông lớn phát triển được đều nhờ góp ý của khách hàng.
À, khả năng ứng biến, chém gió thành thần của tao cũng chính là nhờ luyện nhiều thiên về "khẩu quyết tâm pháp" nhé :))
Thế có luyện thêm nội công tâm phát ko thớt. :))
Tọc mạch thêm tí, thì thớt đã có khẩu quyết tâm pháp rồi. Thì ngoài đời có sài cả đắc nhân tâm ko :d
 
Dài vãi
tao thì đơn giản cứ giàu là có 1tr USD tiền mặt như định nghĩa triệu phú của bọn fober là đủ nghỉ hưu ăn cả đời được với tầm đó :ah:
Con ml người Anh 18t, Emma ducadu gì đấy thắng giải us open có 1 triệu $, mày bao nhiêu tuổi rồi tml:vozvn (36):
 
thằng mặt lồn @shadownnnn có chỉ cho tao 1 bài khá là ngon :
https://xamvn.icu/threads/trong-the...thanh-tien-thuc-su-quan-trong-vay-sao.212672/

Chúng mày nên đọc bài này trước rồi hãy đọc bài của tao và coi như là 1 phần review hay phần 2 của nó. Thằng nào lười đọc thì copy toàn bộ lên cho con google dịch hay google translate nó đọc cho. Cả 2 bài đều chấm, phẩy, xuống dòng rõ ràng và không viết tắt nên yên tâm.


Review: Bài viết của thằng mặt lồn @luutrai chúng mày vừa đọc phản ánh 1 chân lý " không tiền thì sẽ khó sống tốt" nên gần như việc của chúng mày là đọc nó như 1 bài cảm xúc, chẳng có gì để nói thêm về tính đúng đắn của nó. Hơn nữa, nó trình bày diễn đạt rất mạch lạc, lời văn đơn giản nhưng súc tích, dẫn chứng hiệu quả. Cái không ổn duy nhất tao thấy chỉ hơi thiếu sát khí và ít chất Xàm thôi.


Tuy nhiên, nếu chỉ đọc đến đó và dừng lại thì giá trị chúng ta nhận được chỉ là 1 lời cảm thông, phần ít là cho người, phần nhiều là cho mình - cũng chính là mục đích của riêng bài viết này mang lại. Chúng ta thông cảm rằng, nếu ai đó sống quá thực dụng, quá tính toán, quá vì tiền, lợi ích vật chất trước mắt thì cũng chỉ vì mong muốn "chính đáng" rằng :" Chúng ta không muốn bất đắc dĩ trở thành 1 kẻ bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa, bất tín... chỉ vì không có tiền.". Thằng hiểu lầm có thể sẽ nhận thêm động lực để tự cảm thông, tự thỏa hiệp với cái xấu. Sẽ có những thằng cố gắng để không làm kẻ xấu chỉ vì không có tiền mà chọn làm kẻ xấu vì nỗi sợ "không có tiền". Ý tao là hòa vốn, mặc dù tao hiểu bài này không nói về cách giải quyết, nó là 1 bài chia sẻ đơn thuần.
Chính vì vậy, tao thấy kêu ca, thỏa hiệp, tự cảm thông vậy là đủ rồi. Việc cần làm bây giờ là kiến thức và hướng giải quyết.

Giọng văn bài này sẽ khác, khô khan và mất dạy hơn. Không cửng được như bài của thằng mặt lồn kia. Nhưng thuốc đắng thì dã tật, sự thật thì mất lòng, kiến thức thì không bao giờ ngon nếu chúng mày không biết thưởng thức cafe không đường.... Vào đề.

GIÀU LÀ CÁI LỒN GÌ?

"Người giàu không phải là người có nhiều, mà là người cần ít" - trong 1/4 phần đầu của cuốn " 3 người thầy vĩ đại". Đây là triết lý sống cần phải có. Nó trả lời cho nhiều câu hỏi :" tại sao có những người rất nhiều tài sản nhưng họ vẫn không thấy đủ?"," Tại sao thằng kia lương gấp 3 lần tao mà nó vẫn trông kém sang, thiếu thốn, ủ rũ còn tao thì thấy khá ok?". Ý nói ở đây chính là tiền bạc, tài sản sẽ không bao giờ theo kịp mưu cầu và ham muốn của con người. Tài nguyên trên thế giới này có nhiều thì cũng chỉ là hữu hạn, nhưng ham muốn của con người thì luôn vô hạn. Con người chưa giác ngộ được điều này sẽ khó có được hạnh phúc. Bởi hạnh phúc đơn giản chỉ là sự hài lòng với bản thân và là sự bình yên trong tâm trí.
Chúng mày sống quá nhiều ở thì tương lai mà quên 1 điều rằng tương lai không có thật, dù chỉ là 1 phút từ thời điểm câu này được nói ra. Thứ duy nhất có thật chính là hiện tại. Hãy tận hưởng và gìn giữ những gì mày đang có thay vì đòi hỏi những điều phải có trong tương lai. Đó là 1 lối sống độc hại, tàn nhẫn với chính bản thân mình. Kiểu nghĩ: tao sẽ phải có thứ này, thứ kia hoặc tao sẽ xứng đáng với nó trong tương lai sẽ giết chết hạnh phúc trong chính chúng mày. Hạnh phúc thế đéo nào được khi mà lúc nào cũng có 1 thằng lồn ảo tưởng thì thầm hàng ngày vào tai mày rằng: mày là thằng thất bại nếu sau này mày không có nó. Và thằng lồn đó lại chính là chúng mày. Muốn giàu đơn giản lắm, chỉ cần hài lòng với hiện tại và làm thế nào để cần ít hơn trong tương lai thôi.
Đây cũng là cách mà bọn cáo già nó nhìn và đánh giá độ giàu thực sự của 1 người chứ không như mấy thằng gà chỉ nhìn vào việc thằng lồn nó gáy to đến đâu, đi con xe gì, đeo đồng hồ gì.

"Giàu là nói về khả năng ứng phó với những rủi ro, biến cố" - Cái này chính là nội dung thường được đề cập đến trong bài kia. Cách để giàu lên nó đã nằm ngay trong định nghĩa của chính nó.
Thứ nhất, chúng mày nâng khả năng của chúng mày lên. Cái này thì dễ hiểu, đó chính là khả năng chi tối đa và ổn định khi cần đến. Tích lũy tiền bạc, của cải, tài sản dễ thanh khoản như tiền, vàng bạc, cổ phiếu... cần là bán được. Tích lũy uy tín và sự tôn trọng từ người khác để khi cần là vay được, đồng thời đảm bảo thu nhập ổn định để chi trả. Thằng sinh viên không nợ kiếm 1 tháng 5 triệu vẫn sẽ nghèo hơn 1 thằng doanh nhân đang âm 1 tỉ nhưng mở mồm là có người cầm đến cho vay chục tỷ.
Thứ hai, cái này phức tạp hơn, khả năng quản lý và kiểm soát rủi ro, biến cố . Chẳng có gì là chắc chắn, hoàn hảo. Một ngày xấu trời, đang ngồi trà đá, cũng có thể có 1 thằng lồn ngáo đá chạy ra cắt cái đầu mày xuống rồi ngồi hát bên cạnh cái xác của mày. Tao không có nói đến mấy cái thánh nhọ này. Ở đây tao nói về việc tăng khả năng ứng phó, giảm tỷ lệ thiệt hại/khả năng nếu rủi ro xảy ra và giảm khả năng xảy ra của chúng.
Hãy lên kế hoạch kiểm soát, ghi chép chi tiêu bằng cách chia thu nhập ra 3 khoản: để sống, để chơi và để tiết kiệm. Để sống là các khoản mày dù muốn hay không, 1 tháng chúng mày vẫn phải chi ra để đảm bảo sức khỏe, cuộc sống cơ bản. Để chơi, Là những khoản để nâng cấp cuộc sống. Để tiết kiệm, tiết kiệm đã là mục đích nên đừng gắn thêm bất cứ mục đích hay câu hỏi mục đích nào thêm cho nó ví dụ như " tiết kiệm để làm gì" hay " sẽ dùng tiền tiết kiệm để làm gì?". Mỗi thằng lại có cách phân loại khác nhau. Ví dụ đối với tao, 1triệu tiền thuốc lá 1 tháng là để sống nhưng với 1 thằng lồn hút thuốc khác, nó có kế hoạch cai thuốc trong tương lai gần thì nó coi đó là khoản để chơi, vì vậy tao bị áp lực phải tiết kiệm nhiều hơn thằng kia 1 triệu 1 tháng. 1 số thằng lồn 1 tuần phải đi đá phò 1 lần, không đá thì sẽ đau khổ mà không sống được, nó sẽ đưa đá phò vào khoản để sống. Nói chung đơn vị để đánh giá 1 khoản tiết kiệm là "số tháng để sống" chứ không phải VND hay USD. Hãy cố gắng thu gọn khoản để sống 1 cách hợp lý, chỉ ưu tiên thứ thật sự cần thiết. Khoản để chơi tiêu không hết thì cho vào phần tiết kiệm ngắn hạn - mục phụ của khoản để chơi. Tiết kiệm ngắn hạn này chính là tiết kiệm để mua xe, mua điện thoại, khoản nâng cấp lớn cho cuộc sống hàng ngày. Phần tiết kiệm dài hạn, cần tính toán, liệt kê tổng những rủi ro lớn có thể xảy ra, lên kế hoạch phải tiết kiệm trong bao lâu để đủ, nếu đã tiết kiệm đủ thì gửi nó vào khoản tiết kiệm đầu tư.
Tiết kiệm đầu tư
chính là mục phụ của phần tiết kiệm. Khoản này chúng mày sẽ dùng để bứt phá, nắm bắt cơ hội làm ăn, đầu tư bất động sản, coin, chứng khoán hay bất cứ thứ gì không chắc chắn nhưng sinh lời cao. Nếu chúng mày đã tiết kiệm đủ cho các rủi ro và làm tốt tất cả các mục kia thì đây chính là khoản để chúng mày liều ăn nhiều, chìa khóa cho sự bứt phá mà vẫn bất tử. Cuộc sống lúc này với chúng mày sẽ giống như 1 trò chơi trải nghiệm hơn là 1 cuộc hành xác để tồn tại.
Câu giờ bằng sự cẩn thận. Ví dụ chúng mày sợ ung thư, chưa tiết kiệm đủ để chữa nếu xảy ra, chưa chuẩn bị đủ cho vợ con trong thời gian đang thất nghiệp để điều trị thì chúng mày vẫn có thể giàu lên bằng cách giảm khả năng xảy ra của nó đi. Sống lành mạnh, tập thể dục cũng là 1 cách để chúng mày giàu lên khi chưa kiếm được nhiều tiền hơn. 2 thằng lồn cùng kiếm được 10 triệu 1 tháng, cùng tiết kiệm được 1 khoản như nhau nhưng thằng lồn khỏe mạnh hơn sẽ giàu hơn cái thằng lồn ốm yếu. Ví dụ nữa, tiết kiệm cho thất nghiệp. Khi chưa tiết kiệm đủ để " bố thích thì bố đấm thằng sếp", thì hãy ngoan với Sếp để giảm khả năng thất nghiệp đi.
" Giàu là ám chỉ khả năng thanh khoản cao". Gần giống như câu trên nhưng cái này ở nghĩa rộng và sâu hơn, áp dụng cho các công ty là nhiều. 1 công ty có tài sản lớn hơn chưa chắc giàu bằng 1 công ty có tài sản nhỏ nhưng dồi dào tài sản ngắn hạn. 1 công ty không nợ, đất đai và tài sản dài hạn khổng lồ, doanh thu và lợi nhuận tốt vẫn có khả năng phá sản trong nay mai nếu thiếu thốn tiền mặt so với nhu cầu cần chi thường xuyên, tài sản dễ thanh khoản ít, tín dụng thấp.


Nói chung để giàu và dễ sống hơn, bên cạnh việc kiếm được nhiều, chúng mày cũng nên tính đến tiết kiệm, tích lũy, giữ gìn uy tín, giảm nhu cầu bắt buộc và khả năng xảy ra của rủi ro xuống. Vậy thôi.


Quảng cáo
https://xamvn.icu/threads/ket-hop-l...-cut-phan-1-series-chia-se-kinh-doanh.373649/
Dạo này ko lên bài mới nhỉ, cái tính năng tìm kiếm của xàm nay nó cũng ko hoạt động nữa.
@coolboyx12
 
https://xamvn.icu/threads/chien-luoc-tang-gia-phan-1.397739/#post-7415702
đây nè mài
T ms đọc hết các bài viết của m, thấy bản thân đỡ ngu muội đi nhiều thứ. Chắc có lẽ vì t chìm đắm vào game quá lâu, nên đầu óc ù lì chậm chạp, lạc nhịp so với thời đại bây h. Cho t xin một số đầu sách để t đọc thêm được không m? Cám ơn m nhiều.
 
https://xamvn.icu/threads/chien-luoc-tang-gia-phan-1.397739/#post-7415702
đây nè mài
T ms đọc hết các bài viết của m, thấy bản thân đỡ ngu muội đi nhiều thứ. Chắc có lẽ vì t chìm đắm vào game quá lâu, nên đầu óc ù lì chậm chạp, lạc nhịp so với thời đại bây h. Cho t xin một số đầu sách để t đọc thêm được không m? Cám ơn m nhiều.
 
Đọc lại, hiểu thêm sâu về bài viết:
1. Đừng sống ở tương lai, tương lai là một thứ như phương trình có nhiều biến số x,y,z,m,n,.... Tập trung sống hiện tại
2. Tiền nên chia làm 3 khoản, và hạn chế tốt nhất khoản tiền để sống.
 
m giới thiệu cho t vài cuốn sách để có tính chi li trong tiêu pha và biết nhìn nhận, tiết kiệm lo liệu cho tương lai được k
 
T ms đọc hết các bài viết của m, thấy bản thân đỡ ngu muội đi nhiều thứ. Chắc có lẽ vì t chìm đắm vào game quá lâu, nên đầu óc ù lì chậm chạp, lạc nhịp so với thời đại bây h. Cho t xin một số đầu sách để t đọc thêm được không m? Cám ơn m nhiều.
Mày bao nhiêu tuổi. Nếu dưới 25 t nghĩ mày nên đọc bất cứ thứ gì, sách gì liên quan đến công việc mày đang làm hoặc tò mò. Và đọc 1 số quyển như " báo cáo tài chính" . Nếu hứng thú thì đọc xong cái đó mày sẽ biết mình nên đọc thêm cái gì. Chịu khó nhé. Cầm quyển sách lên đọc đã khó. Chấp nhận đọc lại để cố hiểu càng khó
 
m giới thiệu cho t vài cuốn sách để có tính chi li trong tiêu pha và biết nhìn nhận, tiết kiệm lo liệu cho tương lai được k
Báo cáo tài chính + tư duy kế toán phải có trong kinh doang. 2 quyển này để bắt đầu
 
T ms đọc hết các bài viết của m, thấy bản thân đỡ ngu muội đi nhiều thứ. Chắc có lẽ vì t chìm đắm vào game quá lâu, nên đầu óc ù lì chậm chạp, lạc nhịp so với thời đại bây h. Cho t xin một số đầu sách để t đọc thêm được không m? Cám ơn m nhiều.
Tư duy kế toán phải có trong kinh doanh nữa . Đọc để hết mù chữ đã. Có hứng thì tìm hiểu tiếp
 
Top