Tâm sự của thằng ế...

Tình cảnh ông anh bi đát thật. Nhưng những người phụ nữ sẽ thích vì thời trẻ ông anh bê tha trác táng quá trời rồi thì sau chán và chỉ có mối quan tâm duy nhất là gia đình. Tất nhiên là phải những người đủ chín chắn và trải đời mới nhìn ra. Hãy kiếm 1 cô vợ rồi ông anh sẽ thấy mục đích sống của mình là gì ngay khi tòi ra đứa con.
 
Tôi cũng gần tuổi anh thớt, cũng đang lẻ bóng như anh thớt. Chuyện chịch xoạc thì vẫn thừa thãi đối tác, ko cần nói đến. Còn chuyện tình duyên mới đầu tính kiếm 1 con bé Đông Âu nó đẻ thuê cho, cũng tìm đc đứa ngon lành rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại thương con mình ko có mẹ cũng tội nó nên phút cuối lại thôi. Thế là lại lận đận đi tìm phối ngẫu, mới đầu tiếp cận các em cũng quá lứa tí 27-32t, cứ nghĩ các em cũng có chút trải đời rồi, chỉ cần hợp ý là ok thôi, đéo ngờ bề ngoài thì tinh tế sang chảnh nhân văn thấu cảm các kiểu nhưng quen rồi thì ngày càng lộ tính dẩm ra, đúng là người ta càng thiếu cái gì thì càng cố tỏ ra là mình có, đéo phải tự nhiên mà ế. Tôi đành đổi chiến thuật, giờ đang lân la mấy lớp học tiếng Anh để tiếp cận các cháu sinh viên năm 1 năm 2, đang có cháu rất hợp nhãn, hoàn cảnh gia đình, lý lịch đều ok, hiện tại nó mới đang dừng ở mức ngưỡng mộ tôi thôi vì tôi cao to phong trần, vui tính và học giỏi tiếng Anh ( nó đéo biết tôi du học mấy năm bên Úc). Tôi đang cố biến từ ngưỡng mộ sang yêu kiểu tôn thờ, như vậy tôi hoàn toàn có thể dần dần áp đặt tư tưởng của tôi cho nó, cái này tôi học của bọn tôn giáo, sau này lấy về sẽ ko sợ bị lệch tông suy nghĩ nữa, nó hoàn toàn nghe theo tôi vô điều kiện như kiểu giáo chủ và con chiên. Cái khó nhất bây giờ là làm sao để bố mẹ nó chấp nhận 1 thằng rể gần 40 tuổi đầu như tôi. Có lẽ tôi sẽ cho em nó đi du học, lấy nhau, sinh con và nhập tịch bên Úc.
 
Tôi cũng gần tuổi anh thớt, cũng đang lẻ bóng như anh thớt. Chuyện chịch xoạc thì vẫn thừa thãi đối tác, ko cần nói đến. Còn chuyện tình duyên mới đầu tính kiếm 1 con bé Đông Âu nó đẻ thuê cho, cũng tìm đc đứa ngon lành rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại thương con mình ko có mẹ cũng tội nó nên phút cuối lại thôi. Thế là lại lận đận đi tìm phối ngẫu, mới đầu tiếp cận các em cũng quá lứa tí 27-32t, cứ nghĩ các em cũng có chút trải đời rồi, chỉ cần hợp ý là ok thôi, đéo ngờ bề ngoài thì tinh tế sang chảnh nhân văn thấu cảm các kiểu nhưng quen rồi thì ngày càng lộ tính dẩm ra, đúng là người ta càng thiếu cái gì thì càng cố tỏ ra là mình có, đéo phải tự nhiên mà ế. Tôi đành đổi chiến thuật, giờ đang lân la mấy lớp học tiếng Anh để tiếp cận các cháu sinh viên năm 1 năm 2, đang có cháu rất hợp nhãn, hoàn cảnh gia đình, lý lịch đều ok, hiện tại nó mới đang dừng ở mức ngưỡng mộ tôi thôi vì tôi cao to phong trần, vui tính và học giỏi tiếng Anh ( nó đéo biết tôi du học mấy năm bên Úc). Tôi đang cố biến từ ngưỡng mộ sang yêu kiểu tôn thờ, như vậy tôi hoàn toàn có thể dần dần áp đặt tư tưởng của tôi cho nó, cái này tôi học của bọn tôn giáo, sau này lấy về sẽ ko sợ bị lệch tông suy nghĩ nữa, nó hoàn toàn nghe theo tôi vô điều kiện như kiểu giáo chủ và con chiên. Cái khó nhất bây giờ là làm sao để bố mẹ nó chấp nhận 1 thằng rể gần 40 tuổi đầu như tôi. Có lẽ tôi sẽ cho em nó đi du học, lấy nhau, sinh con và nhập tịch bên Úc.
 
View attachment 781031
Thôi thì gửi mày. Đm bọn nó cứ nhắn tin cho tao,âto thì thiếu đéo người yêu, chỉ thiếu tiền thôi nên là mày sau chuyến này có người yêu rồi thì số tiền vài trăm vải triệu cho các em gái kia mày cho tao nhé, tao mua đôi dép lót đít :)).
Để tao kể mày nghe. Mọi người cứ nghĩ có chút tiền là gái theo, nhưng thật ra già rồi thì cũng không có em tử tế theo đâu. Bỏ suy nghĩ đó đi. Lên trên 35 tuổi mà vẫn nghèo thì xác định đi nhé mấy cha nội.
Còn gai tử tế là như nào thì là bác sĩ, giáo viên trường nào đó, nói chung là nghề nghiệp ổn định, gia đình đàng hoàng. Chứ mấy em nhân viên văn phòng cho mấy công ty, tập đoàn thì cũng tử tế đấy mà bọn nó đéo yêu zai nghèo đâu. Con gái nhà giàu chúng nó bị chăn từ hồi sinh viên rồi, đéo đến lượt bọn mày đâu. Mơ rể giàu bỏ đi nhé.
Chỉ còn mấy em gái quê, nhà nghèo, lên phố học rồi làm, thuê nhà. Như này thì cũng là gái hạng 2 rồi. Nếu xinh xắn thì chắc lại ôm anh nào đó suất sắc hoặc nhà phố. Còn bình bình thì hợp với những thằng như tao.
Vậy chốt lại là gái quê nghèo, nhan sắc trung bình đến xinh nhẹ, ở trọ, làm việc văn phòng gì đó. Cái này phù hợp đại đa số mấy anh trên 30 tuổi mà còn nghèo. Như tao và mấy thằng trong này.
 
Tôi cũng gần tuổi anh thớt, cũng đang lẻ bóng như anh thớt. Chuyện chịch xoạc thì vẫn thừa thãi đối tác, ko cần nói đến. Còn chuyện tình duyên mới đầu tính kiếm 1 con bé Đông Âu nó đẻ thuê cho, cũng tìm đc đứa ngon lành rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại thương con mình ko có mẹ cũng tội nó nên phút cuối lại thôi. Thế là lại lận đận đi tìm phối ngẫu, mới đầu tiếp cận các em cũng quá lứa tí 27-32t, cứ nghĩ các em cũng có chút trải đời rồi, chỉ cần hợp ý là ok thôi, đéo ngờ bề ngoài thì tinh tế sang chảnh nhân văn thấu cảm các kiểu nhưng quen rồi thì ngày càng lộ tính dẩm ra, đúng là người ta càng thiếu cái gì thì càng cố tỏ ra là mình có, đéo phải tự nhiên mà ế. Tôi đành đổi chiến thuật, giờ đang lân la mấy lớp học tiếng Anh để tiếp cận các cháu sinh viên năm 1 năm 2, đang có cháu rất hợp nhãn, hoàn cảnh gia đình, lý lịch đều ok, hiện tại nó mới đang dừng ở mức ngưỡng mộ tôi thôi vì tôi cao to phong trần, vui tính và học giỏi tiếng Anh ( nó đéo biết tôi du học mấy năm bên Úc). Tôi đang cố biến từ ngưỡng mộ sang yêu kiểu tôn thờ, như vậy tôi hoàn toàn có thể dần dần áp đặt tư tưởng của tôi cho nó, cái này tôi học của bọn tôn giáo, sau này lấy về sẽ ko sợ bị lệch tông suy nghĩ nữa, nó hoàn toàn nghe theo tôi vô điều kiện như kiểu giáo chủ và con chiên. Cái khó nhất bây giờ là làm sao để bố mẹ nó chấp nhận 1 thằng rể gần 40 tuổi đầu như tôi. Có lẽ tôi sẽ cho em nó đi du học, lấy nhau, sinh con và nhập tịch bên Úc.
nói thật em thấy tư tưởng bác kiểu manipulate quá, em nghe tội cho con bé kia, cảm giác rất tiêu cực.
 
Tôi cũng gần tuổi anh thớt, cũng đang lẻ bóng như anh thớt. Chuyện chịch xoạc thì vẫn thừa thãi đối tác, ko cần nói đến. Còn chuyện tình duyên mới đầu tính kiếm 1 con bé Đông Âu nó đẻ thuê cho, cũng tìm đc đứa ngon lành rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại thương con mình ko có mẹ cũng tội nó nên phút cuối lại thôi. Thế là lại lận đận đi tìm phối ngẫu, mới đầu tiếp cận các em cũng quá lứa tí 27-32t, cứ nghĩ các em cũng có chút trải đời rồi, chỉ cần hợp ý là ok thôi, đéo ngờ bề ngoài thì tinh tế sang chảnh nhân văn thấu cảm các kiểu nhưng quen rồi thì ngày càng lộ tính dẩm ra, đúng là người ta càng thiếu cái gì thì càng cố tỏ ra là mình có, đéo phải tự nhiên mà ế. Tôi đành đổi chiến thuật, giờ đang lân la mấy lớp học tiếng Anh để tiếp cận các cháu sinh viên năm 1 năm 2, đang có cháu rất hợp nhãn, hoàn cảnh gia đình, lý lịch đều ok, hiện tại nó mới đang dừng ở mức ngưỡng mộ tôi thôi vì tôi cao to phong trần, vui tính và học giỏi tiếng Anh ( nó đéo biết tôi du học mấy năm bên Úc). Tôi đang cố biến từ ngưỡng mộ sang yêu kiểu tôn thờ, như vậy tôi hoàn toàn có thể dần dần áp đặt tư tưởng của tôi cho nó, cái này tôi học của bọn tôn giáo, sau này lấy về sẽ ko sợ bị lệch tông suy nghĩ nữa, nó hoàn toàn nghe theo tôi vô điều kiện như kiểu giáo chủ và con chiên. Cái khó nhất bây giờ là làm sao để bố mẹ nó chấp nhận 1 thằng rể gần 40 tuổi đầu như tôi. Có lẽ tôi sẽ cho em nó đi du học, lấy nhau, sinh con và nhập tịch bên Úc.
Sai lầm là ở chỗ gia trưởng. Điều khiển người khác theo ý mình và kết quả cuối cùng luôn là thương đau. Đã sợ tan vỡ, sợ tổn thương thì hãy can đảm sống một mình đi. Tớ không sợ tổn thương mà là không muốn làm tổn thương ai đó. Còn ông bạn là sợ mất, sợ tổn thương nên mới muốn khống chế. Có điều phụ nứ việt nam nhất là học ngoại ngữ. Họ giống phụ nữ châu âu, mỹ khá nhiều. Tự lập và tự do. Sống trên đời phải biết mình là ai. Đã 40 tuổi rồi, còn nghĩ như 25 sao. Cái visa úc hay mỹ con gái nó cũng không thèm đâu ông ạ. Bạn tôi visa mỹ, to cao trẻ mà nó còn không thèm kìa. Bỏ suy nghĩ thượng đẳng đó đi. Hãy biết chấp nhận mình già rùi. Nồi nào úp vung đó, chỉ mấy em sống hời hợt dẩm đời lòng tự trọng thấp mới vây quanh ông bạn thui. Mà hạng gái đó ông bạn chán ngay ấy mà vì nó thực dụng và nông cạn, và dễ bị coi thường. Ông được trời ban cho quá nhiều ưu điểm mà vẫn gần 40 không lấy nổi vợ. Xem ra cũng đáng thương hơn tôi. Tôi muốn tìm một cô gái tinh tế. Nhưng xem ra không được rồi. Còn ông có đủ điều kiện để tìm một cô gái tinh tế. Nhưng tiếc là gu ông là gái châu âu. Với không tới đâu. Thôi thì chúc ông thành công với dự định của mình. Thật ra mấy em 27 30. Ông chê đó. Họ vẫn lấy ck sinh con và sống hạnh phúc mà. Chỉ là khác nhau trong cách suy nghĩ thôi. Tôi thì thích viết dài linh tinh
 
Sai lầm là ở chỗ gia trưởng. Điều khiển người khác theo ý mình và kết quả cuối cùng luôn là thương đau. Đã sợ tan vỡ, sợ tổn thương thì hãy can đảm sống một mình đi. Tớ không sợ tổn thương mà là không muốn làm tổn thương ai đó. Còn ông bạn là sợ mất, sợ tổn thương nên mới muốn khống chế. Có điều phụ nứ việt nam nhất là học ngoại ngữ. Họ giống phụ nữ châu âu, mỹ khá nhiều. Tự lập và tự do. Sống trên đời phải biết mình là ai. Đã 40 tuổi rồi, còn nghĩ như 25 sao. Cái visa úc hay mỹ con gái nó cũng không thèm đâu ông ạ. Bạn tôi visa mỹ, to cao trẻ mà nó còn không thèm kìa. Bỏ suy nghĩ thượng đẳng đó đi. Hãy biết chấp nhận mình già rùi. Nồi nào úp vung đó, chỉ mấy em sống hời hợt dẩm đời lòng tự trọng thấp mới vây quanh ông bạn thui. Mà hạng gái đó ông bạn chán ngay ấy mà vì nó thực dụng và nông cạn, và dễ bị coi thường. Ông được trời ban cho quá nhiều ưu điểm mà vẫn gần 40 không lấy nổi vợ. Xem ra cũng đáng thương hơn tôi. Tôi muốn tìm một cô gái tinh tế. Nhưng xem ra không được rồi. Còn ông có đủ điều kiện để tìm một cô gái tinh tế. Nhưng tiếc là gu ông là gái châu âu. Với không tới đâu. Thôi thì chúc ông thành công với dự định của mình. Thật ra mấy em 27 30. Ông chê đó. Họ vẫn lấy ck sinh con và sống hạnh phúc mà. Chỉ là khác nhau trong cách suy nghĩ thôi. Tôi thì thích viết dài linh tinh
Bác ở tầng cao hơn em - đọc thấm quá - thanks bác :)
 
nói thật em thấy tư tưởng bác kiểu manipulate quá, em nghe tội cho con bé kia, cảm giác rất tiêu cực.
Đúng vậy, đây là tư tưởng của mấy thằng độc tài, muốn nô lệ tư tưởng người khác. Nhưng có sao đâu, vốn dĩ chúng ta có được tự do đâu, chúng ta vẫn đang làm nô lệ cho vô số thứ trên đời đó chứ, cơm áo gạo tiền, công việc không mong muốn, trách nhiệm xã hội, trách nhiệm gia đình, dư luận, các mối quan hệ... Những con chiên được an yên, tự do xưng tội, trút bỏ mọi gánh nặng trước Chúa, thì em ấy được vui vẻ, hạnh phúc, bình yên khi ở bên tôi. Khi em ấy sống trong sự bao bọc và mang tư tưởng của tôi, sẽ chẳng còn tính dẩm dớ của phụ nữ nữa, chẳng còn so đo đố kỵ với đồng nghiệp, chẳng còn mặt nặng mày nhẹ với chồng con khi áp lực công việc, biết bỏ ngoài tai những lời ong tiếng ve của họ hàng, sống tích cực, nhân văn và có mục tiêu hơn. Nền tảng của 1 gia đình hạnh phúc là sự hòa hợp về tư tưởng, tương thông về mục đích sống của 2 vợ chồng, giữa hàng tỷ người tìm được người như vậy chả khó lắm ru, chi bằng ta đào tạo 1 ng như thế từ khi họ còn là 1 tờ giấy trắng.
 
Sai lầm là ở chỗ gia trưởng. Điều khiển người khác theo ý mình và kết quả cuối cùng luôn là thương đau. Đã sợ tan vỡ, sợ tổn thương thì hãy can đảm sống một mình đi. Tớ không sợ tổn thương mà là không muốn làm tổn thương ai đó. Còn ông bạn là sợ mất, sợ tổn thương nên mới muốn khống chế. Có điều phụ nứ việt nam nhất là học ngoại ngữ. Họ giống phụ nữ châu âu, mỹ khá nhiều. Tự lập và tự do. Sống trên đời phải biết mình là ai. Đã 40 tuổi rồi, còn nghĩ như 25 sao. Cái visa úc hay mỹ con gái nó cũng không thèm đâu ông ạ. Bạn tôi visa mỹ, to cao trẻ mà nó còn không thèm kìa. Bỏ suy nghĩ thượng đẳng đó đi. Hãy biết chấp nhận mình già rùi. Nồi nào úp vung đó, chỉ mấy em sống hời hợt dẩm đời lòng tự trọng thấp mới vây quanh ông bạn thui. Mà hạng gái đó ông bạn chán ngay ấy mà vì nó thực dụng và nông cạn, và dễ bị coi thường. Ông được trời ban cho quá nhiều ưu điểm mà vẫn gần 40 không lấy nổi vợ. Xem ra cũng đáng thương hơn tôi. Tôi muốn tìm một cô gái tinh tế. Nhưng xem ra không được rồi. Còn ông có đủ điều kiện để tìm một cô gái tinh tế. Nhưng tiếc là gu ông là gái châu âu. Với không tới đâu. Thôi thì chúc ông thành công với dự định của mình. Thật ra mấy em 27 30. Ông chê đó. Họ vẫn lấy ck sinh con và sống hạnh phúc mà. Chỉ là khác nhau trong cách suy nghĩ thôi. Tôi thì thích viết dài linh tinh
Gái Châu Âu có gì mà với ko tới ? Ông đang dùng tư duy nhược tiểu để áp lên tôi rồi. Thượng đẳng thì tôi ko dám nhận nhưng về tiền bạc, sắc vóc, bản lĩnh, trí tuệ, thành tựu thì tôi hơn không ít hơn 99,99% người đang hiện hữu trên thế giới này. Nhưng ko vì thế mà tôi đi tìm cô gái trong top 0,01% những cô gái tốt nhất thế giới, tôi đi tìm người phù hợp với tôi, ai ngờ xác suất còn nhỏ hơn trúng Vietlot, vậy nên thay vì đi tìm, tôi đào tạo 1 cô gái trẻ mới vào đời như vậy, 1 người mang tư tưởng, mang mục tiêu giống tôi mới có thể cùng nhau vui vẻ đi hết đoạn đường đời tuy ngắn mà dài này.
 
Tao cũng gần 40 t, buồn quá chúng mày ạ. Đi làm về nhốt mình trong phòng cũng mấy năm nay rồi. Ko bạn bè, không người yêu, không gì cả.
Mọi lời khuyên đều vô dụng, mọi ý nghĩ đều chỉ là ý nghĩ. Tao giờ còn lười cả việc nghĩ đến tìm bạn gái chứ chưa nói tán. Đêm về một mình trong phòng thật cô đơn. Cũng thử tìm sgbb trên tinder, mà dc vài tháng cũng chán. Mach nói chuyện mà nói dăm câu sang hôm sau chả biết nói gì. Mấy năm nay sống niềm vui toàn là gái web hoặc tinder. Nhiều khi quen mấy em có 20 tuổi thèm chịch, đến khách sạn cố chiều em đến 4 cái, đưa cho mấy trăm hay triệu gì đó. Cũng có em chỉ dẫn đi ăn, mà lắm khi chả muốn chịch dù rằng cũng là gái dạy nhảy xinh xắn. Gái nhân văn ra trường thất nghiệp hay mấy em mẹ bán quán nước... ngồi nghĩ lại thấy nhiều năm qua mình cũng ngủ với nhiều gái quá không nhớ hết. Và cuối cùng tao vẫn cô đơn, một mình. Đêm nay vẫn nằm trong phòng muốn viết gì đó. Thời gian sẽ trôi và tao cũng sẽ dần về tuổi 50 như cái thời tao mới gần 30 vậy. Thật là một đời sống chả thấy nghĩa lý gì.
Tuổi này rồi thì cần gì lời khuyên và có lời khuyên nào mà chưa nghe qua. Chỉ là bản tính cố chấp thì có giời mới khuyên được. Ngẫm lại suy cho cùng chơi gái cũng chỉ vui nhất thời, rồi lại về với sự cô đơn, lạc lõng sâu thẳm trong tâm hồn mà không gái nào bù được, một gia đình với những đứa con. Một điều giản dị ai cũng có mà với tao thật xa vời.
Ngày ngày đi làm tao luôn vui vẻ, nhưng dù cười thế nào xung quanh người tao vẫn bốc lên vẻ khó tính. Trong mắt mọi người tao thật cao, thật kén, còn trong mắt tao, tao thấy mình thật đáng thương...
Hà Nội.
Địt mẹ mày sạo lồn ít thôi kiếm đâu mà lắm sugar baby thế. Mày thủ dâm ra chuyện àm địt mẹ thằng ranh con chưa 18 tuổi cuồng dâm sinh hoang tưởng này
 
Dm tao mới 30 thôi, nhát gái nên cũng ế sml.
Cũng ăn chơi gái gú tùm lum ( tao địt chắc cũng gần 100 con rồi ).
Giờ cũng có e người yêu, mà tao lại chưa thấy thoả mãn lắm :(((, dm mà bỏ thì cũng tội em nó, giờ đéo biết sao
 
Nói chung thớt tầm này rồi, khuyên bảo gì nghe đủ r. Còn tôi thấy giải pháp tốt nhất cho cuộc đời ông bây giờ là kiếm em nào mà đi trần đi, đánh chửa nó đi rồi tự khắc biết phải làm gì tiếp theo.
 
Tao cũng gần 40 t, buồn quá chúng mày ạ. Đi làm về nhốt mình trong phòng cũng mấy năm nay rồi. Ko bạn bè, không người yêu, không gì cả.
Mọi lời khuyên đều vô dụng, mọi ý nghĩ đều chỉ là ý nghĩ. Tao giờ còn lười cả việc nghĩ đến tìm bạn gái chứ chưa nói tán. Đêm về một mình trong phòng thật cô đơn. Cũng thử tìm sgbb trên tinder, mà dc vài tháng cũng chán. Mach nói chuyện mà nói dăm câu sang hôm sau chả biết nói gì. Mấy năm nay sống niềm vui toàn là gái web hoặc tinder. Nhiều khi quen mấy em có 20 tuổi thèm chịch, đến khách sạn cố chiều em đến 4 cái, đưa cho mấy trăm hay triệu gì đó. Cũng có em chỉ dẫn đi ăn, mà lắm khi chả muốn chịch dù rằng cũng là gái dạy nhảy xinh xắn. Gái nhân văn ra trường thất nghiệp hay mấy em mẹ bán quán nước... ngồi nghĩ lại thấy nhiều năm qua mình cũng ngủ với nhiều gái quá không nhớ hết. Và cuối cùng tao vẫn cô đơn, một mình. Đêm nay vẫn nằm trong phòng muốn viết gì đó. Thời gian sẽ trôi và tao cũng sẽ dần về tuổi 50 như cái thời tao mới gần 30 vậy. Thật là một đời sống chả thấy nghĩa lý gì.
Tuổi này rồi thì cần gì lời khuyên và có lời khuyên nào mà chưa nghe qua. Chỉ là bản tính cố chấp thì có giời mới khuyên được. Ngẫm lại suy cho cùng chơi gái cũng chỉ vui nhất thời, rồi lại về với sự cô đơn, lạc lõng sâu thẳm trong tâm hồn mà không gái nào bù được, một gia đình với những đứa con. Một điều giản dị ai cũng có mà với tao thật xa vời.
Ngày ngày đi làm tao luôn vui vẻ, nhưng dù cười thế nào xung quanh người tao vẫn bốc lên vẻ khó tính. Trong mắt mọi người tao thật cao, thật kén, còn trong mắt tao, tao thấy mình thật đáng thương...
Hà Nội.
Không có người bên cạnh, tâm bất an. Hóa ra người độc thân lâu năm bị cái này là thật, giờ em hiểu và thông cảm cho mấy bà cô già ế khó tính :d
 
Gái Châu Âu có gì mà với ko tới ? Ông đang dùng tư duy nhược tiểu để áp lên tôi rồi. Thượng đẳng thì tôi ko dám nhận nhưng về tiền bạc, sắc vóc, bản lĩnh, trí tuệ, thành tựu thì tôi hơn không ít hơn 99,99% người đang hiện hữu trên thế giới này. Nhưng ko vì thế mà tôi đi tìm cô gái trong top 0,01% những cô gái tốt nhất thế giới, tôi đi tìm người phù hợp với tôi, ai ngờ xác suất còn nhỏ hơn trúng Vietlot, vậy nên thay vì đi tìm, tôi đào tạo 1 cô gái trẻ mới vào đời như vậy, 1 người mang tư tưởng, mang mục tiêu giống tôi mới có thể cùng nhau vui vẻ đi hết đoạn đường đời tuy ngắn mà dài này.
Người phù hợp là người có nhiều sở thích giống nhau. Đơn giản tìm vợ thì nên tìm những cô có sở thích giống mình. Vì chả nhẽ đi xem phim mình thích phim tình cảm còn cô ấy thích phim ma. Vậy xem gì. Đi ăn cô ấy ghét đồ xào còn mình thì thích đồ rán vậy ăn gì...đó là lý do tại sao lại phải chung sở thích... để bớt cãi nhau. Ta tìm người có sở thích giống ta thì đâu có khó đến vậy. Trừ khi sở thích của bạn khác người. Đa phần con người đều có sở thích giống nhau về cơ bản mà.
 
Tôi cũng gần tuổi anh thớt, cũng đang lẻ bóng như anh thớt. Chuyện chịch xoạc thì vẫn thừa thãi đối tác, ko cần nói đến. Còn chuyện tình duyên mới đầu tính kiếm 1 con bé Đông Âu nó đẻ thuê cho, cũng tìm đc đứa ngon lành rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại thương con mình ko có mẹ cũng tội nó nên phút cuối lại thôi. Thế là lại lận đận đi tìm phối ngẫu, mới đầu tiếp cận các em cũng quá lứa tí 27-32t, cứ nghĩ các em cũng có chút trải đời rồi, chỉ cần hợp ý là ok thôi, đéo ngờ bề ngoài thì tinh tế sang chảnh nhân văn thấu cảm các kiểu nhưng quen rồi thì ngày càng lộ tính dẩm ra, đúng là người ta càng thiếu cái gì thì càng cố tỏ ra là mình có, đéo phải tự nhiên mà ế. Tôi đành đổi chiến thuật, giờ đang lân la mấy lớp học tiếng Anh để tiếp cận các cháu sinh viên năm 1 năm 2, đang có cháu rất hợp nhãn, hoàn cảnh gia đình, lý lịch đều ok, hiện tại nó mới đang dừng ở mức ngưỡng mộ tôi thôi vì tôi cao to phong trần, vui tính và học giỏi tiếng Anh ( nó đéo biết tôi du học mấy năm bên Úc). Tôi đang cố biến từ ngưỡng mộ sang yêu kiểu tôn thờ, như vậy tôi hoàn toàn có thể dần dần áp đặt tư tưởng của tôi cho nó, cái này tôi học của bọn tôn giáo, sau này lấy về sẽ ko sợ bị lệch tông suy nghĩ nữa, nó hoàn toàn nghe theo tôi vô điều kiện như kiểu giáo chủ và con chiên. Cái khó nhất bây giờ là làm sao để bố mẹ nó chấp nhận 1 thằng rể gần 40 tuổi đầu như tôi. Có lẽ tôi sẽ cho em nó đi du học, lấy nhau, sinh con và nhập tịch bên Úc.
Sao chưa gì đã thấy gập ghềnh rồi bác. Giờ xúc tiến luôn thì đến lúc yêu, du học, xong lấy, sinh con cũng phải mất 1.2 năm mới xong. Vì lấy vợ mà bác bỏ các thứ ở Vn luôn á. Tiêu chí bác lấy vợ thế nào mà lựa hoài ko đc vậy bác
Nói uốn tưởng dễ, chứ bản năng con người chỉ là bộc phát lúc nào thôi, bác hên gặp đứa cùng sóng thì ko uốn cũng hợp, chứ 1 khi ko cùng sóng thì uốn cũng đến 1 gian đoạn nào cũng thể hiện ra nguyên hình thôi
Mà cho em hỏi học tiếng anh ở Hà Nội lớp nào được bác, đang định cho đứa em đi học
 
M nói đúng đấy. Cái gì cũng từ 2 phía. Bảo con gái chỉ biết đến tiền, khinh nghèo này nọ. Nhưng thực chất đổi xử vs nó có tôn trọng, có trân trọng k thì người trong cuộc ms biết được
Xấu thì lượn, gái đẹp thì còn nhân nhượng
 
Tao cũng gần 40 t, buồn quá chúng mày ạ. Đi làm về nhốt mình trong phòng cũng mấy năm nay rồi. Ko bạn bè, không người yêu, không gì cả.
Mọi lời khuyên đều vô dụng, mọi ý nghĩ đều chỉ là ý nghĩ. Tao giờ còn lười cả việc nghĩ đến tìm bạn gái chứ chưa nói tán. Đêm về một mình trong phòng thật cô đơn. Cũng thử tìm sgbb trên tinder, mà dc vài tháng cũng chán. Mach nói chuyện mà nói dăm câu sang hôm sau chả biết nói gì. Mấy năm nay sống niềm vui toàn là gái web hoặc tinder. Nhiều khi quen mấy em có 20 tuổi thèm chịch, đến khách sạn cố chiều em đến 4 cái, đưa cho mấy trăm hay triệu gì đó. Cũng có em chỉ dẫn đi ăn, mà lắm khi chả muốn chịch dù rằng cũng là gái dạy nhảy xinh xắn. Gái nhân văn ra trường thất nghiệp hay mấy em mẹ bán quán nước... ngồi nghĩ lại thấy nhiều năm qua mình cũng ngủ với nhiều gái quá không nhớ hết. Và cuối cùng tao vẫn cô đơn, một mình. Đêm nay vẫn nằm trong phòng muốn viết gì đó. Thời gian sẽ trôi và tao cũng sẽ dần về tuổi 50 như cái thời tao mới gần 30 vậy. Thật là một đời sống chả thấy nghĩa lý gì.
Tuổi này rồi thì cần gì lời khuyên và có lời khuyên nào mà chưa nghe qua. Chỉ là bản tính cố chấp thì có giời mới khuyên được. Ngẫm lại suy cho cùng chơi gái cũng chỉ vui nhất thời, rồi lại về với sự cô đơn, lạc lõng sâu thẳm trong tâm hồn mà không gái nào bù được, một gia đình với những đứa con. Một điều giản dị ai cũng có mà với tao thật xa vời.
Ngày ngày đi làm tao luôn vui vẻ, nhưng dù cười thế nào xung quanh người tao vẫn bốc lên vẻ khó tính. Trong mắt mọi người tao thật cao, thật kén, còn trong mắt tao, tao thấy mình thật đáng thương...
Hà Nội.
Ảnh đâu tml.. Chả nhẽ địt mấy chục em mà ko có cái ảnh nào à.?? Hay lại mấy thằng 16 17 tủi xạo lòn
 
Tao với mày tầm tầm tuổi nhưng tình sử của tao quá đơn giản nên trình độ không có, ko nhiều hiểu biết để khuyên mày. Chỉ vào đây để động viên và chúc mày may mắn thôi.
 
Lâu quá tao không ghé lại. Thật ra thì nói gì nhỉ. Tạo là chủ thớt, tuy than vậy nhưng hiện đã đang có một em sinh viên năm 2 ngủ cùng. Ai cũng khuyên lấy vợ. Người có tuổi thì họ quý mình hay muốn lấy lòng mình. Còn mấy em trẻ ngoài 20,30 khuyên mình lấy vợ là ý lấy mấy em đó...:))
Lời khuyên của tao không có, kinh nghiệm không có dù ngủ nhiều, chỉ có chút kinh nghiệm chịck khoẻ. Tạo chick thì muốn lâu là lâu,
Có điều gái luôn đi với tiền, nghèo luôn đi với cô đơn. Trừ khi mày có gì vượt trội như đẹp zai mà nghèo thì vẫn có rất nhiều em không quá coi tiền là tất cả sẽ yêu mày.
Nên sống trên đời phải biết mình là ai. Nghèo, lại không có gì quá khác biệt thì chịu khó yêu mấy con đẹp quần chúng thôi. Còn nói chuyện kém, tán kém, hâm, muốn yêu thì lấy tiền bù lại mấy cái khuyết điểm đó. May ra có mấy em thích tiền chút yêu.
Còn nghèo, lại không khéo nói, ngoại hình bình thường, công việc tầm thường, thì khỏi bàn.
Có một số phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, nó không phụ thuộc vào đàn ông giỏi cỡ nào, mà nó phụ thuộc hoàn toàn vào cô gái có thích bạn không. Cô ấy thích thì đơn giản, còn không thích thì bất chấp bạn có làm gì cũng vô ích. Nên những cô này loại ra.
Vậy thôi. Tớ chọn sống cô độc , cũng có lúc tớ chọn sống cặp với ai đó. Sâu thẳm trong lòng vẫn là khát khao có giá đình. Chỉ là chúng ta không biết nên bắt đầu từ đâu. Cứ sống để gió cuốn đi, hay làm một cái gì đó lớn lao. Tất cả phụ thuộc vào tâm hồn của mỗi người. Người thích bình yên, còn người thích lao vào dông bão để khẳng định mình....
 
Sửa lần cuối:
Thư gửi người đi

Shinzou thương yêu,

Thế là Mình đã đột ngột bỏ Em ra đi, ko một lời trăn trối. Sáng ngày hôm đó, cũng như bình thường, Mình vẫn ăn những món đơn giản, vài cục cơm nắm, vài miếng dưa món và chén Miso quen thuộc mà Em hay làm. Mình ra khỏi nhà chào Em: "Ittekimasu" và em vẫn đợi Mình về để nói :"Gokurosan, Okaerinasai". Mình đã ko còn trách vụ gì trong chính phủ, Mình chỉ là một thành viên của Tổ chức, nhưng Mình đã đi khắp mọi nơi để khích lệ cho những ứng viên cùng chí hướng. Mình bận, Em cũng chả biết phải làm gì để phụ giúp Mình. Em biết là Mình vẫn đang tiếp tục theo đuổi những chủ trương dang dở mà Mình đã đặt ra, Em nhớ Mình nhất ở câu nói: "Cải cách, cúi đầu xin lỗi ko chỉ là cách duy nhất, mà chúng ta phải cố gắng lấy lại sức mạnh của Nhật Bản, ko phải bằng cách gây chiến tranh để "mở mang bờ cõi" như những lớp đi trước đã làm".

Nghe tin Mình bị bắn và tim đã ngừng đập, Em đã thu xếp đi ngay mong gặp Mình. Em đã sửa soạn cho Mình một bộ quần áo đàng hoàng mà Mình thích để thay bộ quần áo vương đầy máu, nếu có chuyện chẳng lành, khi ra đi Mình vẫn là Mình : Tinh anh, Sâu sắc. Trên con đường từ nhà từ nhà đến chỗ Mình dài hơn 4 tiếng. Em cầu nguyện cho phép lạ xảy ra :Mình sẽ mở mắt, âu yếm nhìn em và thủ thỉ:" Mình còn đây nè Em, chẳng có gì phải lo cả." Hình như là Mình đã cố gắng đợi Em để nói lời cuối cùng nhưng ko thể, Mình đã mất sau khi Em đến khoảng 3 phút, bác sĩ đã thông báo cho em trước khi chính thức tuyên bố ra ngoài. Em lặng người vì khoảng cách giữa Tin Vui và Tin Dữ sao quá mong manh. Cuối cùng Mình đã đi xa ko về nữa. Hôm nay Em đưa Mình trở về ngôi nhà của vợ chồng Mình đã từng có mấy chục năm chia bùi sẻ ngọt. Định tâm sự nhiều với Mình hơn, mà thôi đợi gặp lại nhau, ta tha hồ mà nói nhé. Bây giờ nghe Em nói đây:" Em sẽ yêu thương Mình đến cuối đời". Nghe chưa?


---------

Một bức thư, dù là giả định, diễn tả tình cảm chân thành và mộc mạc về Tình Yêu nhất khiến mình cảm động. Muốn share lại dù ko liên quan đến topic lắm.

R.IP _/\_
You both specially be a part of my youth. Thank you.
 

Attachments

  • 99E20E0A-DCD8-4247-9855-C99B9D5A72EE.jpeg
    99E20E0A-DCD8-4247-9855-C99B9D5A72EE.jpeg
    42 KB · Lượt xem: 8
  • 52E87AB2-DFE4-4632-B5EF-C026D2C96A5A.jpeg
    52E87AB2-DFE4-4632-B5EF-C026D2C96A5A.jpeg
    60.3 KB · Lượt xem: 8
  • EA39F472-04B3-4F1F-9A16-04E2FB25B259.jpeg
    EA39F472-04B3-4F1F-9A16-04E2FB25B259.jpeg
    32.2 KB · Lượt xem: 8
Top