congarung1988
Thích phó đà
Nhân tiện tml nào đó review phim "Bố giá" pha-ke của Lê Đế, tao mạn phép chia sẻ cảm nhận "Hoàn toàn mang tính chất cá nhân" về "Bố già" real của Marlone Brando và Al Pacino
Tao xem phim này khá lâu rồi. Đó là một bộ phim ntn nhỉ - Hơi khó vào với một thằng trẻ trâu như tao (hồi đầu 2000 thì phải). Sau này khi đi làm có Internet tốc độ cao tao mới xem lại. (Đợt ấy hình như tao xem qua link down bọn Vn-zoom chia sẻ thì phải). Tao xem vì nó nằm trong top 3 hay top 4 phim hay nhất của Viện Điện ảnh Mỹ và cũng trong top của IMDB.
Phim được làm những năm 1970, dựa trên 1 tiểu thuyết nổi tiếng của Puzo mà tao chưa từng đọc (xuất bản 1969). Giai đoạn này chúng mày nhớ là giai đoạn gì không? Chiến tranh Việt Nam với sự phẫn nộ của người Mỹ về chiến tranh, một giai đoạn mà người Mỹ đánh mất niềm tin với lãnh đạo (dù thuộc phe Dân chủ (Johnson) hay Cộng hòa (Nixon), thanh niên Mỹ Cảm nhận sự một thế hệ mất mát với việc rơi vào một cuộc chiến tranh mà họ phải chết, phải bị thương vì những thứ vô nghĩa, đó còn là gia đoạn văn hóa Mỹ có những thay đổi lớn với Hippy, rock'n'roll , chất kích thích, LSD (tương tự trong phim Once upon a time in Hollywood - thằng nào từng xem sẽ nhớ).
Cái nền văn hóa này là chất liệu giúp Puzo viết nên thiên tiểu thuyết về một xã hội khác - một xã hội mang tính chất phản kháng rất cao - con người dù là xã hội đen nhưng coi trọng gia đình, nghĩa khí, sự công bằng...những thứ mà nói thẳng là nước Mỹ lúc đó dell có
Câu chuyện được mở đầu với vai trò lãnh đạo một gia tộc mafia của Vito Corleone - một trùm mafia người gốc Sicily. Tại sao lại là người gốc Ý, tại sao là Sicily? Mario Puzo trước hết là một người gốc Ý đến từ Avellino miền Nam. Ở Ý có 2 vùng văn hóa, kinh tế rõ rệt - miền Bắc công nghiệp giàu có với các tỉnh như Lombardy (Milano hoa lệ), Venice (Venice thành phố trên sông), Pietmond (Turin thành phố ô tô), Tuscany (Florence cổ kính), trong khi đó miền Nam là vùng đất nông nghiệp nghèo (Sicily, Napoli, Bari…) với những cánh đồng nho bạt ngàn. Cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 những dòng di dân miền Nam nước Ý nghèo đói đổ xô đến nước Mỹ với ước mơ đổi đời. Nơi họ đến là New England hay Mid-Atlantic nơi có New York. Nhanh chóng, họ trở thành nhóm di dân có số má k khác gì người Ai-Len hay Ba Lan. Tại Mỹ những nhóm văn hóa như Ba Lan, Ai len, Ý hay Tây Ban Nha là những cộng đồng đoàn kết, lưu giữ văn hóa gốc nền rất mạnh. Đó là chất liệu giúp cho Vito Corleone và Michael Corleone xuất hiện.
Godfather là một bộ phim về giới tội phạm. Nhưng thứ Godfather thu hút khán giả nhất lại k phải là các cuộc tắm máu, các cuộc thành trừng mà là xây dựng và khắc họa những hình tượng nhân vật đặc sắc.
Vito Corleone – người con sinh ra tại hòn đảo Sicily tươi đẹp nhưng tràn đầy bạo lực với các băng đảng mafia. 9 tuổi cậu mất gia đình, mất tất cả. Không chấp nhận khuất phục các băng đảng nơi đây, Vito chạy chốn sang nước Mỹ - mảnh đất của tự do. Bằng sự thông mình và mưu mẹo Vito xây dựng nên một đế chế mafia của riêng mình. Đế chế Corleone đứng đầu 5 băng đảng của New York, dùng sức mạnh về tiền bạc, quan hệ để có thể ảnh hưởng lên cả nền hành pháp và tư pháp của New York. Điều gì tạo nên sức mạnh cho Don Vito Corleone - uy tín – thứ được tạo nên từ sự nhất ngôn của mình.
Vito – một người đàn ông thâm trầm kiệm lời, nhưng mạnh mẽ dứt khoát nhưng khi cần luôn sẵn sàng hi sinh cái tôi của mình. Hình ảnh ông trùm trong cuộc họp với các băng đảng mafia thể hiện sự quyền lực, phong thái đĩnh đạc của ông trùm. Hay giây phút biết tin đứa con trai cả Sonny bị chết, sự đau đớn và giằng xé của ông trùm rất thật, rất đời. K quá khi nói diễn xuất của Marlone Brando trở nên kinh điển chính là nhờ vai diễn Don Vito này.
Người thứ hai phải nhắc tới đó là Michael Corleone do Al Pacino thủ vai. Người con út của gia đình, người vốn dĩ được coi là đứng ngoài thế giới giang hồ. Sau vụ ám sát cha, Michael lao vào thanh toán gã đại úy McClusky và Sollozo để trả thù. Rồi hành trình từ chốn thoát về Ý để tránh sự truy sát của các gia tộc Mafia đến khi trở lại New York để thay thế vị trí của bố mình – Ông trùm đời thứ hai. Al Pacino đã thể hiện một hình ảnh, một khí chất bản lĩnh và lỳ lợm trái ngược với với hình ảnh của chính mình khi vừa trở về từ thế chiến.
Ngoài ra tuyến nhân vật phụ khác như những Sonny – người anh cả trung thành nhưng hung hăng với ý định tắm máu New York để trả thù cho cha. Người con thứ Fredo yếu đuối, người con nuôi Tom với cái đầu lạnh, cô con gái Connie hay người tình Kay Adams của Michael cũng thể hiện rất xuất sắc vai diễn của mình.
Một bộ phim 3 tiếng nhưng cảm giác k có gì thừa thãi trong suốt những giờ phút chiếu phim. Các tình tiết diễn ra nối tiếp nhau tạo ra sự liền lạc, kết cấu chặt chẽ cho phim. Những cảnh quay trong bóng tối và những âm thanh lãng đãng đầy u ám tạo cho khán giả sự ám ảnh về bộ phim.
Kết thúc bộ phim – điều gì còn đọng lại? Với tao đó là cái chết của ông trùm. Con người ta chỉ có thể coi là sống một đời trọn vẹn không nuối tiếc khi có thể chết một cách thanh thản bên cạnh những người thân yêu của mình. Don Vito chết bên cạnh đứa cháu nội của mình một cách bình yên, vui thú trong khu vườn là cái kết trọn vẹn nhất cho bộ phim.
Còn chúng mày, chúng mày nghĩ sao về Bố già?
Tao xem phim này khá lâu rồi. Đó là một bộ phim ntn nhỉ - Hơi khó vào với một thằng trẻ trâu như tao (hồi đầu 2000 thì phải). Sau này khi đi làm có Internet tốc độ cao tao mới xem lại. (Đợt ấy hình như tao xem qua link down bọn Vn-zoom chia sẻ thì phải). Tao xem vì nó nằm trong top 3 hay top 4 phim hay nhất của Viện Điện ảnh Mỹ và cũng trong top của IMDB.
Phim được làm những năm 1970, dựa trên 1 tiểu thuyết nổi tiếng của Puzo mà tao chưa từng đọc (xuất bản 1969). Giai đoạn này chúng mày nhớ là giai đoạn gì không? Chiến tranh Việt Nam với sự phẫn nộ của người Mỹ về chiến tranh, một giai đoạn mà người Mỹ đánh mất niềm tin với lãnh đạo (dù thuộc phe Dân chủ (Johnson) hay Cộng hòa (Nixon), thanh niên Mỹ Cảm nhận sự một thế hệ mất mát với việc rơi vào một cuộc chiến tranh mà họ phải chết, phải bị thương vì những thứ vô nghĩa, đó còn là gia đoạn văn hóa Mỹ có những thay đổi lớn với Hippy, rock'n'roll , chất kích thích, LSD (tương tự trong phim Once upon a time in Hollywood - thằng nào từng xem sẽ nhớ).
Cái nền văn hóa này là chất liệu giúp Puzo viết nên thiên tiểu thuyết về một xã hội khác - một xã hội mang tính chất phản kháng rất cao - con người dù là xã hội đen nhưng coi trọng gia đình, nghĩa khí, sự công bằng...những thứ mà nói thẳng là nước Mỹ lúc đó dell có
Câu chuyện được mở đầu với vai trò lãnh đạo một gia tộc mafia của Vito Corleone - một trùm mafia người gốc Sicily. Tại sao lại là người gốc Ý, tại sao là Sicily? Mario Puzo trước hết là một người gốc Ý đến từ Avellino miền Nam. Ở Ý có 2 vùng văn hóa, kinh tế rõ rệt - miền Bắc công nghiệp giàu có với các tỉnh như Lombardy (Milano hoa lệ), Venice (Venice thành phố trên sông), Pietmond (Turin thành phố ô tô), Tuscany (Florence cổ kính), trong khi đó miền Nam là vùng đất nông nghiệp nghèo (Sicily, Napoli, Bari…) với những cánh đồng nho bạt ngàn. Cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 những dòng di dân miền Nam nước Ý nghèo đói đổ xô đến nước Mỹ với ước mơ đổi đời. Nơi họ đến là New England hay Mid-Atlantic nơi có New York. Nhanh chóng, họ trở thành nhóm di dân có số má k khác gì người Ai-Len hay Ba Lan. Tại Mỹ những nhóm văn hóa như Ba Lan, Ai len, Ý hay Tây Ban Nha là những cộng đồng đoàn kết, lưu giữ văn hóa gốc nền rất mạnh. Đó là chất liệu giúp cho Vito Corleone và Michael Corleone xuất hiện.
Godfather là một bộ phim về giới tội phạm. Nhưng thứ Godfather thu hút khán giả nhất lại k phải là các cuộc tắm máu, các cuộc thành trừng mà là xây dựng và khắc họa những hình tượng nhân vật đặc sắc.
Vito Corleone – người con sinh ra tại hòn đảo Sicily tươi đẹp nhưng tràn đầy bạo lực với các băng đảng mafia. 9 tuổi cậu mất gia đình, mất tất cả. Không chấp nhận khuất phục các băng đảng nơi đây, Vito chạy chốn sang nước Mỹ - mảnh đất của tự do. Bằng sự thông mình và mưu mẹo Vito xây dựng nên một đế chế mafia của riêng mình. Đế chế Corleone đứng đầu 5 băng đảng của New York, dùng sức mạnh về tiền bạc, quan hệ để có thể ảnh hưởng lên cả nền hành pháp và tư pháp của New York. Điều gì tạo nên sức mạnh cho Don Vito Corleone - uy tín – thứ được tạo nên từ sự nhất ngôn của mình.
Vito – một người đàn ông thâm trầm kiệm lời, nhưng mạnh mẽ dứt khoát nhưng khi cần luôn sẵn sàng hi sinh cái tôi của mình. Hình ảnh ông trùm trong cuộc họp với các băng đảng mafia thể hiện sự quyền lực, phong thái đĩnh đạc của ông trùm. Hay giây phút biết tin đứa con trai cả Sonny bị chết, sự đau đớn và giằng xé của ông trùm rất thật, rất đời. K quá khi nói diễn xuất của Marlone Brando trở nên kinh điển chính là nhờ vai diễn Don Vito này.
Người thứ hai phải nhắc tới đó là Michael Corleone do Al Pacino thủ vai. Người con út của gia đình, người vốn dĩ được coi là đứng ngoài thế giới giang hồ. Sau vụ ám sát cha, Michael lao vào thanh toán gã đại úy McClusky và Sollozo để trả thù. Rồi hành trình từ chốn thoát về Ý để tránh sự truy sát của các gia tộc Mafia đến khi trở lại New York để thay thế vị trí của bố mình – Ông trùm đời thứ hai. Al Pacino đã thể hiện một hình ảnh, một khí chất bản lĩnh và lỳ lợm trái ngược với với hình ảnh của chính mình khi vừa trở về từ thế chiến.
Ngoài ra tuyến nhân vật phụ khác như những Sonny – người anh cả trung thành nhưng hung hăng với ý định tắm máu New York để trả thù cho cha. Người con thứ Fredo yếu đuối, người con nuôi Tom với cái đầu lạnh, cô con gái Connie hay người tình Kay Adams của Michael cũng thể hiện rất xuất sắc vai diễn của mình.
Một bộ phim 3 tiếng nhưng cảm giác k có gì thừa thãi trong suốt những giờ phút chiếu phim. Các tình tiết diễn ra nối tiếp nhau tạo ra sự liền lạc, kết cấu chặt chẽ cho phim. Những cảnh quay trong bóng tối và những âm thanh lãng đãng đầy u ám tạo cho khán giả sự ám ảnh về bộ phim.
Kết thúc bộ phim – điều gì còn đọng lại? Với tao đó là cái chết của ông trùm. Con người ta chỉ có thể coi là sống một đời trọn vẹn không nuối tiếc khi có thể chết một cách thanh thản bên cạnh những người thân yêu của mình. Don Vito chết bên cạnh đứa cháu nội của mình một cách bình yên, vui thú trong khu vườn là cái kết trọn vẹn nhất cho bộ phim.
Còn chúng mày, chúng mày nghĩ sao về Bố già?