tieuphong8888
Phó thường dân
Tao nghiện cờ bạc, tao không có công ăn việc làm, tao lừa dối gia đình tao rất rất nhiều lần dù gia đình tao không khá giả gì. Rất nhiều lần bố mẹ rồi người thân của tao đứng ra trả nợ cho tao. Nhiều lần, rất nhiều lần. Giờ đây họ không còn tin tao nữa, nhưng vẫn hi vọng tao có thể thay đổi, vẫn cho tao sống ở căn nhà của họ, vẫn nuôi tao ăn mặc dù tao nói dối là đi làm nhưng đéo đưa được đồng tiền lương nào cho gia đình. Bố mẹ tao cũng đã già rồi, vẫn phải còng lưng gánh khoản nợ gần 2 tỷ của tao. Mỗi lần tao báo là mẹ tao lại khóc lên khóc xuống. Lương tâm tao đã bị chó ăn. Tao lừa cả bạn bè, để giờ đây đổi lại là tiền nợ chúng nó tao không có khả năng trả. Hôm nay, tao ngẫm lại, tao thấy con người tao không còn từ gì để miêu tả nữa, nó đã là tận cùng của sự khốn nạn rồi. Bố mẹ tao cặm cùi nhặt nhạnh từng nghìn lẻ một, trong khi tao bấm một lệnh mấy triệu chẳng run tay. Hôm nay, tao sẽ bỏ, tao sẽ bỏ mọi thứ liên quan đến cờ bạc. Từ giờ trở đi, tao mong tao sẽ sống đúng nghĩa một con người, chứ không phải con thú nữa!