Có Hình Tao lạc lối

Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Thứ m thiếu là sự cảm thông của gia đình . T hiểu tâm trạng của m . Lấy động lực là vợ con mà bước tiếp
 
Mày nên gặp bác sĩ tâm lí , tao thấy mày có dấu hiệu của bệnh hoang tưởng, cũng là 1 dạng tâm thần.
Để lâu quá không chữa được nữa đâu.
mày nghĩ mắc bệnh hoang tưởng liệu tao có kiếm đc 1k Mỹ mang về cho bà già 2k Mỹ mang về cho vợ hàng tháng ko
 
Trầm cảm rồi. Sao 35 mới lấy vk?
Mà mày bên đài à lâu chưa? Trầm cảm dễ chữa mà.
Tao làm cho Cty liên doanh, tao sang Đài công tác thôi. Tuổi trẻ của tao là bão, công việc và đi tìm bản ngã cho mình. Tao lấy vợ muộn vì tao thấy vẫn ổn, tao quen những bé nhỏ hơn mình hơn chục tuổi. Quen rồi thời gian lại thôi. Tao lại công việc, lại quen đứa khác cho đến khi tao thực sự muốn gia đình thì đã 35 rồi
 
Mày có trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống đầy rẫy sự xu nịnh, bưng bô, chọc ngoáy trong cs chưa?
Nếu những lời xu nịnh, bưng bô,chọc ngoáy ko ảnh hưởng tới cv của m thì m kệ cm cno đi.
Có những thứ họ nói về tao mà khi tao nghe lại được tao cũng ko tin vào tai mình. Tao thỉnh thoảng mua vài chai rượu ở sân bay xong rồi về trưng trong nhà. Họ nói đó là rượu bổng Lộc xếp tặng riêng tao. Tao ko hề nhận của sếp, tao cũng ko tặng quà ảnh vì tao và ảnh cùng học Chu VA ngày xưa , bọn tao chỉ biết đèn sách, sếp thì kế thừa Cty gia đình
Mày cứ qtam lời thiên hạ nói làm gì. Phải chăng đó là 1 yếu tố để m stress
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Overthinking,
Tập thiền đi
 
Nếu những lời xu nịnh, bưng bô,chọc ngoáy ko ảnh hưởng tới cv của m thì m kệ cm cno đi.

Mày cứ qtam lời thiên hạ nói làm gì. Phải chăng đó là 1 yếu tố để m stress
Đúng là nhiều khi tao nghe lại đc mà tao suy nghĩ hoài, sao tao sống bình thường mà vẫn nhận lại được dị nghị là sao
 
Đúng là nhiều khi tao nghe lại đc mà tao suy nghĩ hoài, sao tao sống bình thường mà vẫn nhận lại được dị nghị là sao
Thôi mà, đừng nghĩ nữa. Muốn phức tạp nó sẽ phức tạp.
Tất cả các vấn đề bên ngoài nó vận động bình thường. Có vấn đề là do mày nghĩ. Mày nghĩ thế nào thì nó vẫn vậy.
Dừng ý nghĩ lại, tập thiền
 
Vậy em thấy suy nghĩ ông anh loanh quanh nằm ở ông già rất căng, kiểu cần một cú sốc rằng ông già thật sự cần anh hơn là ông thể hiện ra ngoài, rằng ông anh cần sự công nhận của ông già.
Cái mặc cảm này từ đâu mà có, nguồn gốc nó được bồi đắp từ những điều gì, cuộc sống của ông anh nếu qua dăm câu chia sẻ này thì nằm cực nặng dưới bóng của ông già, cái bóng này lại được thể hiện thường thấy ở tài chính nhưng chắc chắn bây giờ khi ông anh đã có đủ mọi thứ mới ngộ ra là không phải.
Thời gian giờ nếu có để bễ, thử nghĩ về quá khứ xem, lội ngược lại những điều bản thân ông anh bỏ qua, kiểu như những việc nó đã trở thành hiển nhiên, đang làm kiểu gì, sống thế nào. Đi ngược dần thấy bản thể của mình vẫn là một đứa trẻ nào đấy ở tít dưới sâu tầng lớp của kinh nghiệm sống, tìm được ra nó mới tìm được lẽ sống.
Hồi bé ước mơ trở thành ai, đã trở thành người đó chưa, đã làm được điều mình muốn chưa, đã có những gì mình cần chưa hay chỉ thể hiện ra ngoài để đối phó với môi trường xung quanh.
Bây giờ đừng có gg về tâm lý vội, nó chia nhiều thứ lắm, ngay cả "rối loạn" cũng có cả chục loại:)) trầm cảm cũng mấy mức, giờ bớt nghĩ mấy cái râu ria đấy đi, tập trung vào bản thân trước, biết được bên trong mình ở đâu rồi mới kiếm cái lý do là rối loạn gì, trầm cảm mức nào, rồi sau đó mới kết hợp trị liệu và thuốc lẫn tham vấn. Đừng búa xua xong nghiện thuốc thì bỏ cụ ra đấy anh à:))
Sao bạn có thể cảm nhận được hoàn cảnh của tôi hay vậy? Tôi nói thật đấy
 
Câu hỏi của mày không ai trả lời được ngoài mày bởi thực tại mỗi người là khác nhau, nên trải nghiệm cũng khác nhau, nếu thực sự mày nghĩ mày không còn thiết tha gì cuộc sống nữa, muốn buông bỏ tất cả, thì tao nghĩ mày nên vào website dhamma.org đăng kí một khoá 10 ngày, để khám phá con người mày từ bên trong nhé, sau đó mày sẽ trải nghiệm được vì sao mày khổ và mày sẽ tự trải nghiệm được câu trả lời cho tình cảnh của mày. Nếu mày muốn sống tiếp, chúc cho mày an vui, còn nếu vẫn muốn chết, chúc cho mày sớm siêu thoát.
 
Bệnh mày từ tâm, cái tâm mày không định, thằng trên khuyên thiền là hợp lí. Nhưng nó là cái biểu hiện thôi, còn nguyên căn ở sâu trong người mày, cái này chỉ có mày mới tìm được và diệt được, không ai có thể vào trong nội tâm mà giúp mày đc. Tụi tao chỉ cho mày con đường, chứ không thể đi thay mày được.
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Không có sao . M giống t . 99%. =))). M với bố . Còn t thì với mẹ . ( t con gái ). Thường người ta nói đúng đấy . Khi mình càng cố muốn được ng mà mình mong muốn đc nhận sự yêu thương , mà người kia càng phớt lờ . Mình lại càng thấy đau lòng nhưng vẫn cố chấp lao vào . Mặc dù biết kết quả 100 lần thì nó vẫn sẽ là thế . Tất cả mn nhìn vào đều lắc đầu và bảo t vs m đừng kỳ vọng nhiều quá và kệ đi. Nhưng n ăn vào cái tiềm thức rồi . Nên cảm giác của m . T biết rõ hơn ai hết . Nhưng thôi gì rồi cũng sẽ qua thôi. Lạc quan lên . Xung quanh m còn có vợ với con . Còn những ng khác nữa mà . M hãy suy nghĩ đơn giản và tích cực ra . Rồi mọi thứ sẽ ổn thôi. Đến 1 giây phút hay khoảnh khắc nào đó. Bố m sẽ nhận ra thấy những điều ấy thôi mà .
 
Không có sao . M giống t . 99%. =))). M với bố . Còn t thì với mẹ . ( t con gái ). Thường người ta nói đúng đấy . Khi mình càng cố muốn được ng mà mình mong muốn đc nhận sự yêu thương , mà người kia càng phớt lờ . Mình lại càng thấy đau lòng nhưng vẫn cố chấp lao vào . Mặc dù biết kết quả 100 lần thì nó vẫn sẽ là thế . Tất cả mn nhìn vào đều lắc đầu và bảo t vs m đừng kỳ vọng nhiều quá và kệ đi. Nhưng n ăn vào cái tiềm thức rồi . Nên cảm giác của m . T biết rõ hơn ai hết . Nhưng thôi gì rồi cũng sẽ qua thôi. Lạc quan lên . Xung quanh m còn có vợ với con . Còn những ng khác nữa mà . M hãy suy nghĩ đơn giản và tích cực ra . Rồi mọi thứ sẽ ổn thôi. Đến 1 giây phút hay khoảnh khắc nào đó. Bố m sẽ nhận ra thấy những điều ấy thôi mà .
m có nhiều bạn không?
 
m có nhiều bạn không?
Trộm vía . T được trời thương. Mất cái này được cái kia . Bạn t nhiều , khi t buồn nhất . T còn phải đuổi mn đi . K muốn gặp ai hết 😂. T bảo t khóc nhiều nhất chắc là vì mẹ t đó kkk . Kiểu như nhà có 2 chị e . Nhưng tính t thì k bh để bụng . Nên mẹ t đối xử lệch lạc hẳn 1-10 luôn ấy . Kiểu vậy . Mà thôi . H t tự công tác tư tưởng cho t rồi . Bố mẹ có như nào cũng là bố mẹ. Và yêu mình theo cách riêng của bố mẹ . Nên là thôi kệ đi . Chỉ có khi nào bố mẹ mà ăn thịt con . Thế thì mới đáng lên án thôi . Lạc quan lên bạn iu . Cuộc đời này được thở được khoẻ mạnh. Là ổn lắm rồi . Cố lên .!!
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Bạn thân tao cũng bị như m, đi khám và uống thuốc trầm cảm 6 tháng, giờ nó ổn rồi, dũng cảm lên m, đời còn bao nhiêu điều hay cái đẹp, chết nó phí người ra
 
Tuổi này bắt đầu có triệu chứng của khủng hoảng tuổi trung niên nên tâm lý có nhiều xáo trộn, mày ảnh hưởng là dễ hiểu.
Về phần mất động lực sống và trầm cảm có 2 cách giải quyết mày có thể thử:
+Tham gia tập luyện và thi đấu boxing
+Thay đổi, nâng cao mục đích sống, mở rộng vòng tròn trách nhiệm. Về mặt này có một bài pháp rất hay trên youtube của thiền sư Thích Nhất Hạnh tên là: mục đích đời người. Mày chịu khó coi cho hết.
 
Thằng chó đẻ. Mẹ mày giờ mày đứng trước mặt tao tao đấm mày liền
Chỉ vì 1 câu nói vui vô hại mà lên cơn thế kia thì đáng chết cmm đi. Người có bản lĩnh là đôi co nói thẳng cho ông già mày biết là ông già mày là 1 thằng già ngu bảo thủ chứ ko phải là cái thái độ trên kia.
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Sinh ra để trải nghiệm,hay đi leo núi,sẽ hết
 
anh thử sắp xếp công việc lại rồi đi vừa du lịch vừa trải nghiệm cảm giác sống như người dân ở vùng đó xem
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Lúc dịch xong tao cũng bị y như mày, hay mất bình tĩnh và nghĩ linh tinh. Mày xa nhà vợ con thì càng bất an. Về nhà bên cạnh vợ con và bình tĩnh lại tầm 1,2 tháng là ok thôi.
 

Có thể bạn quan tâm

Top