hmm, thằng ml mày hay đấy. tao chỉ khái quát thôi, và những gì mà ngài nói ra cũng chỉ là sự hướng dẫn. Có thể thấy, tăng đoàn của ngài không ai có gia đình vợ con cả, nói cách khác, sự ràng buộc sẽ là cục đá tảng cản trở con đường tu hành của họ nếu họ còn bám chấp vào gia đình, vợ con. Đó là theo nghĩa đen, còn nghĩa bóng đích xác là những thứ mày nêu ra, tao không có ý kiến
Anw, không thể giải thoát nếu không giác ngộ. Trình độ giác ngộ lại quá khác nhau hay bản thân các tín đồ đạo Phật thường gọi là tầng bậc. Vì thế câu "đạo lớn thuận thiên" nó gói tất các giới định vào đó. Làm sao thuận trời đất thì làm. Có thể nói rằng ngôn ngữ quá hạn hẹp để biểu đạt vạn vật, cho nên bám chấp vào câu từ cũng dễ làm trái đạo trời
Tôi lại thấy ông đang không hiểu đúng bản chất, hoặc có hiểu cũng không giải thích được rõ ràng cụ thể.
Nhưng tôi thấy ông có những điểm này chưa đúng với tinh thần của tu tập:
1. Xem gia đình vợ con như cục đá tảng, cản trở đường tu.
Phật ko bao h dạy cách nhìn người khác như vậy, mà chỉ dạy nhìn đúng bản chất.
Nếu ông nhìn đúng, ông sẽ thấy ai cũng có tâm Phật, nên ko thể nói họ là chướng ngại ngáng đường mình được. Ngược lại họ còn đang dạy mình cách rèn luyện Tâm vững vàng hơn.
Nói người khác là chướng ngại của mình, ắt là tâm Kiêu Mạn. Trong khi bản chất gốc là mọi người đều ngang bằng.
Khi ông đề cao việc "tu" hơn vợ con hay ai khác, là ông đang đặt bản thân cao hơn người khác => cái này vừa là Tâm Si Mê, vừa là Tâm Kiêu Mạn.
2. Tu là gì? Giải thoát là gì?
Tu bản chất là sửa Tâm. Sửa Tâm trên thuận cảnh thì nói làm gì? Vào rừng núi tu để bình an, thì bình an đó là ảo tưởng, ra xã hội lại mông lung thì đâu phải thật sự đã tu được Tâm theo ý mình.
Tu là sửa Tâm thông qua các nghịch cảnh cuộc sống, đó mới là tu. Còn tu theo kiểu thế gian ràng buộc, phải từ bỏ gọi là Tu Hú, trốn đời, né tránh, Tâm đầy nỗi sợ còn đòi giác ngộ. Đừng mơ!
Giải thoát là gì? Giải thoát là thoát khỏi những bất an trong Tâm, chứ ko phải dời đi nơi này, bay sang cõi khác.
Cho dù là ở đâu, Tâm mình vẫn bình an, dù là địa ngục hay niết bàn Tâm vẫn ổn định, đó mới là giải thoát.
Còn từ bỏ tất cả để đi tu, âu cũng chỉ là sự trốn tránh. Lợi dụng Thiền để ẩn nấp, tách ra khỏi đời.
Tu như vậy là hỏng từ Tâm hỏng ra.
Người chỉ ra được cái sai của mình là người thầy của mình. Chừng nào họ xuyên tạc, vu khống, khi đó hãy bất bình.