THIỀN TÔNG - MẬT TÔNG - TỊNH TÔNG (nhìn thấu để lựa chọn tùy căn cơ)

Nói đến Đại Thừa Phật pháp thì chính là Tông Môn và Giáo Hạ. Do vậy, bản thân Phật giáo được gọi là Tông, Giáo, chẳng liên quan gì đến [từ ngữ] “tôn giáo” như chúng ta nói trong hiện thời, nhất định phải biết điều này.

Phật pháp tự xưng là Tông Giáo, Tông ở đây là Tông, còn gọi là Tông Môn, chín tông phái ngoài Thiền Tông đều gọi là Giáo Hạ.

Vì sao nói như thế? Phương thức giáo học khác nhau! Thiền Tông là “ngộ hậu khởi tu” (sau khi đã ngộ, sẽ tu). Khi chưa khai ngộ, chẳng xem kinh giáo, chẳng đọc kinh điển. Sau khi khai ngộ rồi mới xem kinh điển; còn Giáo Hạ dốc sức nơi kinh điển trước, đến cuối cùng là khai ngộ. Vì thế, đây là hai con đường [khác nhau].

Như vậy thì Thiền Tông thích ứng với căn tánh nào?

Bậc thượng thượng căn, đó là đối tượng của Thiền, người thường không tu được, chúng ta phải hiểu điều này.

Người tầm thường không tu Thiền được. Bởi lẽ, chẳng phải là bậc thượng thượng căn, nếu quý vị tham Thiền, tham suốt đời, vẫn gọi là tham uổng công. Quý vị chẳng khai ngộ! Nếu quý vị chẳng thể khai ngộ, sẽ chẳng thể liễu sanh tử. Nói cách khác, đáng luân hồi như thế nào thì vẫn luân hồi như thế ấy.

Do vậy, lúc tôi mới học Phật, ba vị thầy đều cảnh cáo tôi đừng nên học Thiền Tông, quyết định không thể học theo Lục Tổ Đàn Kinh, chẳng thể học đòi ngài Huệ Năng. Họ thẳng thừng bảo tôi: “Anh không hội đủ điều kiện!”
Thầy Phương giới thiệu Pháp Tướng Duy Thức và Đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm. Thầy Lý giới thiệu Tịnh Độ và Đại Phật Đảnh Thủ Lăng Nghiêm, đó là Giáo Hạ.

Đối tượng của Giáo Hạ là ba căn thượng, trung, hạ, dốc sức nơi kinh điển, theo thứ tự tiến lên dần dần, giống như đi học, quý vị học từ Tiểu Học, Trung Học, Đại Học, đến nghiên cứu sinh, từ từ tiến lên.

[Đối tượng của] Thiền Tông là đứa trẻ thiên tài; nó chẳng cần đến Tiểu Học, Trung Học, Đại Học, chẳng hề cần, có thể vào ngay ban nghiên cứu sinh, có bản lãnh này! Vì thế, thiếu bản lãnh này, chẳng thể học theo họ được! Đúng là chẳng thể tùy tiện học tập được!

Vì thế, trong Phật pháp, giữa Thiền và Mật, Mật hay hơn Thiền một chút; đúng là nếu chẳng phải là bậc thượng thượng căn, sẽ chẳng đạt lợi ích nơi Thiền Tông.

Mật cũng như vậy, nhưng Mật còn có thứ tự, trước hết học Hiển Giáo, Hiển Giáo có trình độ nhất định. Hiển Giáo là Giáo Hạ, có trình độ nhất định, phải tham gia khảo thí. Cũng có nghĩa là chưa đại triệt đại ngộ trong Hiển Giáo [sẽ chẳng thể học Mật]; đại triệt đại ngộ kiến tánh rồi, so ra, mức độ đại triệt đại ngộ thấp nhất phải là đại ngộ. Có tiểu ngộ, có đại ngộ.

Nói cách khác, [người muốn tu Mật phải] đạt được tâm thanh tịnh. Đối với đại triệt đại ngộ, chúng ta dùng ngay tiêu chuẩn trong tựa đề kinh này: “Thanh tịnh bình đẳng giác”. Giác là đại triệt đại ngộ, minh tâm kiến tánh, đó là điều kiện của Thiền Tông, điều kiện của Tông Môn.

Trong Giáo Hạ, quý vị đắc thanh tịnh tâm, thưa quý vị, đắc thanh tịnh tâm là buông Kiến Tư phiền não xuống, chẳng còn chấp trước nữa, đương nhiên trí huệ mở mang, tâm thanh tịnh sanh trí huệ, đó gọi là “khai ngộ”. Vẫn chưa phải là đại ngộ, nhưng nếu đã thật sự đắc thanh tịnh tâm, đoạn hết Kiến Tư phiền não, có thể học Mật được hay không? Có thể được! Nhưng vẫn chưa phải là học sinh chính thức của Mật Tông!

Học sinh chính thức của Mật Tông còn phải nâng [cảnh giới] lên cao hơn một tầng nữa là đại ngộ, chưa phải là triệt ngộ, mà là đại ngộ. Đại ngộ là gì? Vẫn phải buông Trần Sa phiền não xuống, đối với hết thảy các pháp thế gian và xuất thế gian chẳng phân biệt, đó là học sinh chính thức của Mật Tông, quý vị mới có tư cách học tập, chẳng dễ dàng đâu nhé! Người ấy đã đại ngộ, nhưng vẫn chưa triệt ngộ. Vì sao? Vẫn còn khởi tâm động niệm, khởi tâm động niệm tức là chưa phá vô minh phiền não.

Chúng ta chọn lựa pháp môn, chính mình hiểu rõ ràng căn tánh của chính mình. Chọn sai là quý vị đã uống lầm thuốc! Bị mắc bệnh mà uống lầm thuốc, không chỉ chẳng trị hết bệnh, mà không chừng bệnh còn nặng hơn. Quý vị nói có phiền lắm không?

Phật pháp là thuốc. Tám vạn bốn ngàn pháp môn giống như vào tiệm thuốc, thấy các món thuốc bày la liệt nhiều ngần ấy, quý vị có thể uống hết hay chăng? Có dám uống hay chăng? Chúng ta biết: Không có bác sĩ kê toa, chẳng dám uống, sợ uống vô là rồi đời! Vậy mà Phật pháp quý vị tùy tiện tu, chẳng sợ hay sao? Vì thế, trong kinh Đại Thừa, trong kinh Hoa Nghiêm có nói: “Phật pháp không có ai nói, dẫu là người trí cũng chẳng thể hiểu”.

Những vị tổ sư đại đức từ xưa giống như bác sĩ, hay giống như y tá, họ thông hiểu. Chúng ta muốn học Phật, hãy kiếm những người ấy. Họ thấy chúng ta thuộc căn tánh nào, sẽ giới thiệu cho chúng ta kinh điển nào; đấy là chuyện tất yếu, chính mình chớ nên tùy tiện mò mẫm.

Do vậy, quý vị thấy: Trong sự học Phật, thầy là mấu chốt quyết định sự thành bại đối với sự tu học của quý vị trong một đời này. Nếu quý vị thật sự gặp được thiện tri thức hay một vị thầy thật sự tốt đẹp, quý vị sẽ chiếm tiện nghi rất lớn. Vì sao? Không đi theo đường vòng! Chính mình mắc bệnh, hãy tìm một bác sĩ giỏi, bác sĩ khám bệnh, kê toa, quý vị uống thuốc ấy vào, sẽ khỏi bệnh. Vì thế, thiện hữu trong Phật môn khó gặp gỡ! Chúng ta đến nơi đâu để cầu? Bất quá, trong hiện tại cũng chẳng có ai cầu! Vì sao? Ngay cả đối với cha mẹ mà cũng không hiếu thảo, chẳng cần đến họ, còn nói gì đến tôn trọng thầy?

Phật pháp là giáo dục của thánh hiền, là giáo dục của bậc đại thánh đại hiền. Nếu quý vị không biết tôn sư trọng đạo, đến nơi đâu để cầu? Chẳng có chỗ nào để cầu!

Nhà Phật thường nói: “Phật độ hữu duyên nhân”, ai là người có duyên? Thưa chư vị, hiếu thuận phụ mẫu, tôn sư trọng đạo, kẻ ấy có duyên. Bất hiếu phụ mẫu, bất kính tôn trưởng, không coi trọng thánh đạo, vô duyên! Có gặp bậc thiện tri thức chân chánh cũng vô dụng. Vì sao? Quý vị chẳng thể tiếp nhận! Quý vị đọc kinh chẳng hiểu, hiểu lệch lạc ý nghĩa, chính mình suy tưởng kinh có ý nghĩa gì, nghe kinh cũng không hiểu.

Vì thế, bài Khai Kinh Kệ đã nói rất hay: “Nguyện giải Như Lai chân thật nghĩa”. Quý vị thiếu tâm tôn kính, thiếu tâm thành kính, nghe rồi sẽ hiểu vặn vẹo ý nghĩa, dùng phiền não tập khí của chính mình, dùng tri kiến bất chánh để giải thích kinh Phật, giải thích hoàn toàn sai bét. Học được mấy chục năm, cuối cùng bảo kinh Phật chẳng linh, lại còn hủy báng.

Vì thế, thiện tri thức chân chánh suốt đời mong kiếm được truyền nhân. Thầy truyền dạy Phật pháp cho ta, ta phải truyền cho ai? Nếu không có truyền nhân, quý vị phải soạn sách, đem sở học và sở ngộ của ta viết thành sách, hòng lưu truyền sách ấy cho hậu thế, hòng truyền cho người hữu duyên trong đời sau. Chẳng dễ dàng! Quá khó khăn!

Thầy Lý bảo tôi: Học trò kiếm thầy đã khó, mà thầy kiếm được một học trò để truyền pháp càng khó hơn, đến đâu để tìm? Chẳng thể nói học trò của thầy Lý không đông! Đông lắm! Tính toán dè đặt nhất cũng phải hơn năm mươi vạn người! Trong số đó, có mấy ai có thể truyền pháp của cụ? Người vãng sanh thì có, người vãng sanh không ít, niệm Phật vãng sanh; kẻ thật sự truyền pháp ít lắm! Khó quá!

Người thật sự truyền pháp phải hội đủ điều kiện như Ấn Quang đại sư đã dạy: Đối với thầy, một phần thành kính, được một phần lợi ích; hai phần thành kính, được hai phần lợi ích; mười phần thành kính, quý vị phải mười phần lợi ích. Chẳng thành kính, quý vị nghe suốt một trăm năm ở nơi đó cũng chẳng có lợi ích, mấu chốt ở chỗ này.

Thành kính do đâu mà có? Thành kính là Tánh Đức, từ hiếu dưỡng phụ mẫu sanh ra. Dùng tâm hiếu dưỡng cha mẹ để đối đãi thầy, đó là tôn sư trọng đạo.
Nếu đối với cha mẹ cũng chẳng hiếu thuận, vậy là xong luôn! Học Phật suốt đời này, chẳng có lợi ích gì, [chỉ là] gieo chủng tử Phật pháp trong A Lại Da Thức, chẳng thể thành tựu trong một đời này.

Chúng ta nghe lời này, rất kinh sợ, chẳng thể thành tựu thì làm thế nào đây? Khéo sao có duyên phận đặc biệt với pháp môn Tịnh Tông! Quý vị phải thật sự học, sám trừ nghiệp chướng, khi còn có một hơi thở, tới cuối cùng một niệm hay mười niệm đều có thể vãng sanh. Đây là chỗ thù thắng trong Tịnh Tông.

Trích Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa - Tập 6

Chủ giảng: Pháp Sư Tịnh Không
 

Attachments

  • FB_IMG_1655956731832.jpg
    FB_IMG_1655956731832.jpg
    65.7 KB · Lượt xem: 66
  • FB_IMG_1656162549693.jpg
    FB_IMG_1656162549693.jpg
    142.4 KB · Lượt xem: 62
Tin theo Kinh điển đủ rồi, học ko hết đâu. Học cao biết rộng tinh thông pháp môn rồi lại bội thực, phước báo cũng chẳng bằng ông bà lão già ko biết chữ nhưng hàng ngày chân thật niệm Phật: "Nam mô A Di Đà"
đây rồi thằng Đạo Hữu =)) tao cũng tu Tịnh Độ đấy
 
Sửa lần cuối:
Thiên tài Phật học đây rồi
Tao ko nghĩ vậy, do nhiều yếu tố, trải qua nhiều cung bậc cuộc sống kết hơp với có căn cơ tu tập nhiều kiếp thì kiếp này đúng thời điểm đốn ngộ thu. Vẫn còn phải tu tập nhiều để hoàn thành nhiệm vụ kiếp sống này.
 
Tao tin sâu vào nhân quả, ai cũng muốn Phật tại tâm, nhưng kẹt tâm người như con khỉ lăng xăng, nhảy 1 cái là đến đất Phật, nhảy 1 cái nữa lại đến địa ngục, phải cần 1 hành trình dài trải nghiệm để rèn giũa mình.
 
Tin theo Kinh điển đủ rồi, học ko hết đâu. Học cao biết rộng tinh thông pháp môn rồi lại bội thực, phước báo cũng chẳng bằng ông bà lão già ko biết chữ nhưng hàng ngày chân thật niệm Phật: "Nam mô A Di Đà"
Đúng thật, bà t cũng già rồi mới bắt đầu ăn chay niệm Phật, có ông già trọng họ coi bói rất tài, trước khi chết ông nói ông chết ko lâu bà t sẽ chết, nhưng mà h cũng hơn 10 năm rồi, t nghĩ bà t sống thọ là cũng do niệm Phật
Còn có 1 lần bà t ở nhà một mình, bị ngã từ trên thềm xuống, máu ko biết chảy từ đâu ra một vũng to, nhưng mà vẫn còn sức bò ra cổng gọi người đi bệnh viện, đến khám ko gãy tay chấn thương nội tạng gì, nằm bv 1 bữa rồi về khỏe bth, t nghĩ cũng phải có thần thánh gì phù hộ chứ ko chảy máu như vậy thì chết rồi :hungry: Bà t năm nay cũng hơn 90 rồi
 
Tao tin sâu vào nhân quả, ai cũng muốn Phật tại tâm, nhưng kẹt tâm người như con khỉ lăng xăng, nhảy 1 cái là đến đất Phật, nhảy 1 cái nữa lại đến địa ngục, phải cần 1 hành trình dài trải nghiệm để rèn giũa mình.
Tâm ta vốn dĩ nó như viên ngọc bị phủ nhiều lớp bụi phiền não của trần gian, viên ngọc chẳng thể phát sáng giữa lớp bụi, cố gắng tìm Phật trong tâm là vô ích thui
 
Đúng thật, bà t cũng già rồi mới bắt đầu ăn chay niệm Phật, có ông già trọng họ coi bói rất tài, trước khi chết ông nói ông chết ko lâu bà t sẽ chết, nhưng mà h cũng hơn 10 năm rồi, t nghĩ bà t sống thọ là cũng do niệm Phật
Còn có 1 lần bà t ở nhà một mình, bị ngã từ trên thềm xuống, máu ko biết chảy từ đâu ra một vũng to, nhưng mà vẫn còn sức bò ra cổng gọi người đi bệnh viện, đến khám ko gãy tay chấn thương nội tạng gì, nằm bv 1 bữa rồi về khỏe bth, t nghĩ cũng phải có thần thánh gì phù hộ chứ ko chảy máu như vậy thì chết rồi :hungry: Bà t năm nay cũng hơn 90 rồi
Kỳ diệu nhỉ, chắc đc Phật gia trì tăng thêm tuổi thọ, ở thế gian thêm vài năm để chứng minh sự nhiệm màu của Phật pháp cho con cháu sáng mắt ra :))
 
Đúng thật, bà t cũng già rồi mới bắt đầu ăn chay niệm Phật, có ông già trọng họ coi bói rất tài, trước khi chết ông nói ông chết ko lâu bà t sẽ chết, nhưng mà h cũng hơn 10 năm rồi, t nghĩ bà t sống thọ là cũng do niệm Phật
Còn có 1 lần bà t ở nhà một mình, bị ngã từ trên thềm xuống, máu ko biết chảy từ đâu ra một vũng to, nhưng mà vẫn còn sức bò ra cổng gọi người đi bệnh viện, đến khám ko gãy tay chấn thương nội tạng gì, nằm bv 1 bữa rồi về khỏe bth, t nghĩ cũng phải có thần thánh gì phù hộ chứ ko chảy máu như vậy thì chết rồi :hungry: Bà t năm nay cũng hơn 90 rồi
té ko dính xương khớp thì bt. chảy máu do trúng chỗ thịt nhiều. Như ông t nè. máu từ phòng ngủ xuống dưới lầu. T nghỉ hè lên bấm chuống, ô còn 1 tay che vết thương đầu 1 tay mở khóa. t hết hồn gọi taxi đi bv. về tới nhà ăn uống cười khà khà còn khoe bs khâu cái nơ trái tim ngộ v l :)) .
T về t lau máu mà tanh hết cả 2 tầng.
Cơ mà ô t cũng đi dc 5 năm r. do về quê trúng thời tiết lạnh ( bị tim), nên đột quỵ.
 
té ko dính xương khớp thì bt. chảy máu do trúng chỗ thịt nhiều. Như ông t nè. máu từ phòng ngủ xuống dưới lầu. T nghỉ hè lên bấm chuống, ô còn 1 tay che vết thương đầu 1 tay mở khóa. t hết hồn gọi taxi đi bv. về tới nhà ăn uống cười khà khà còn khoe bs khâu cái nơ trái tim ngộ v l :)) .
T về t lau máu mà tanh hết cả 2 tầng.
Cơ mà ô t cũng đi dc 5 năm r. do về quê trúng thời tiết lạnh ( bị tim), nên đột quỵ.
Tao trải nghiệm thì thấy mỗi người thọ mệnh mỗi kiểu, có người đang rất khỏe rồi đột ngột ra đi =)))) các cụ về già chỉ cần đi lại bình thường + trí nhớ tốt là vui lắm rồi, con cháu sum vầy.
Bà ngoại tao thì đang trên 90 tuổi nhưng đáng buồn mất trí nhớ chục năm, con cháu chả ai nhận ra rồi ăn ko nhớ ăn no gì, ngủ thì gáy rất to =))))) cũng ko phải vui vẻ gì lắm, như cái xác không =))) nhà ngoại cũng đủ thứ gia môn đáng buồn mà tao hơi ngại ghi.
Tao check tâm linh thì thấy bà tao trả nghiệp, vong ốp nhiều quá tổn hao hồn vía nặng rồi nhưng no hope, nhà vẫn cứ vậy thôi.
 
té ko dính xương khớp thì bt. chảy máu do trúng chỗ thịt nhiều. Như ông t nè. máu từ phòng ngủ xuống dưới lầu. T nghỉ hè lên bấm chuống, ô còn 1 tay che vết thương đầu 1 tay mở khóa. t hết hồn gọi taxi đi bv. về tới nhà ăn uống cười khà khà còn khoe bs khâu cái nơ trái tim ngộ v l :)) .
T về t lau máu mà tanh hết cả 2 tầng.
Cơ mà ô t cũng đi dc 5 năm r. do về quê trúng thời tiết lạnh ( bị tim), nên đột quỵ.
Bà t ko bị thương ngoài da mới tài chớ :vozvn (21):
 
Tâm ta vốn dĩ nó như viên ngọc bị phủ nhiều lớp bụi phiền não của trần gian, viên ngọc chẳng thể phát sáng giữa lớp bụi, cố gắng tìm Phật trong tâm là vô ích thui
Nếu ko có lớp bụi thì hehe làm sao mày biết có ngọc
 
pháp gì cũng thế, ngộ được chân lý vô thường của kiếp nhân sinh, là bỏ pháp lại cho người khác đc rồi,
 
Tao trải nghiệm thì thấy mỗi người thọ mệnh mỗi kiểu, có người đang rất khỏe rồi đột ngột ra đi =)))) các cụ về già chỉ cần đi lại bình thường + trí nhớ tốt là vui lắm rồi, con cháu sum vầy.
Bà ngoại tao thì đang trên 90 tuổi nhưng đáng buồn mất trí nhớ chục năm, con cháu chả ai nhận ra rồi ăn ko nhớ ăn no gì, ngủ thì gáy rất to =))))) cũng ko phải vui vẻ gì lắm, như cái xác không =))) nhà ngoại cũng đủ thứ gia môn đáng buồn mà tao hơi ngại ghi.
Tao check tâm linh thì thấy bà tao trả nghiệp, vong ốp nhiều quá tổn hao hồn vía nặng rồi nhưng no hope, nhà vẫn cứ vậy thôi.
Tôi không dám nói chuyện về y học hiện đại vì không biết. Nếu bà của bạn bị tổn thương vật lý thì không nói gì, nhưng nếu không sao thì có thể nhiều triệu chứng của chứng “lạc hồn”..
 
Tao trải nghiệm thì thấy mỗi người thọ mệnh mỗi kiểu, có người đang rất khỏe rồi đột ngột ra đi =)))) các cụ về già chỉ cần đi lại bình thường + trí nhớ tốt là vui lắm rồi, con cháu sum vầy.
Bà ngoại tao thì đang trên 90 tuổi nhưng đáng buồn mất trí nhớ chục năm, con cháu chả ai nhận ra rồi ăn ko nhớ ăn no gì, ngủ thì gáy rất to =))))) cũng ko phải vui vẻ gì lắm, như cái xác không =))) nhà ngoại cũng đủ thứ gia môn đáng buồn mà tao hơi ngại ghi.
Tao check tâm linh thì thấy bà tao trả nghiệp, vong ốp nhiều quá tổn hao hồn vía nặng rồi nhưng no hope, nhà vẫn cứ vậy thôi.
cái này chuẩn. ô t đi lúc còn minh mẫn mà. mới 80. hôm trước gọi zalo ầm trời sáng hôm sau nghe tin mất... haizzz
 
Tôi không dám nói chuyện về y học hiện đại vì không biết. Nếu bà của bạn bị tổn thương vật lý thì không nói gì, nhưng nếu không sao thì có thể nhiều triệu chứng của chứng “lạc hồn”..
Tml này chắc phán chỉ có chuẩn. Có điều biết vậy chứ ko giúp can thiệp được vì nhiều lý do, sống mà như cái xác nửa hồn thì là nghiệp chứ ko có gì đáng tự hào. Người khác thì đổ cho tuổi nên hay quên nhưng chắc chắn ko phải vậy,
 
Mày giỏi phật giáo thế thì trèo lên làm chủ tịch nước, hoặc chủ giáo hội phật giáo rồi đi thanh lọc "Lũ Đại thừa" đi, tao thấy chả pháp luật nào cấm, mày là nhất, khôn hơn đám còn lại rồi
Tư duy cùn của lũ trẻ ranh
 
Đóng hẳn luôn r m ạ. Ko biết vì lý do j vài năm nay các web đóng hẳn ko chia sẻ nữa :(
Hết căn cơ nên họ ko phổ biến nk đó. Chắc giờ ai muốn thì tự tìm hiểu tự điểm đạo mà Theo học thôi.
 
Thầy Già đã tập trung Mật tông của thế giới qua ngã Nam Tông (Thái Lan, Lào, Cao Miên, Miến Điện) và Bắc Tông (qua kinh sách từ nơi hòa thượng Thích Viên Đức, bản thân Hoà thượng cũng chỉ được phép bí truyền) và được sắc lệnh của Thiên Đình (Đức Đại Nhật Như Lai) để truyền bá Mật tông thế giới cho đại chúng, chứ không phải nhận sự truyền thừa từ những hệ phái nào ở dưới đất. Ngoài ra bởi vì Mật tông xuất phát từ Thượng Đế nên mới bao gồm Mật tông của tất cả các tôn giáo, bằng chứng là khi điểm đạo cho người Thiên chúa giáo, Tin lành, Hồi giáo, Ấn giáo theo niềm tin của giáo chủ của họ thì tất cả đều nhận được ấn chứng, sau đó thì họ vẫn tu tập theo nghi thức của tôn giáo họ, không cần phải trì thần chú, người Thiên Chúa giáo điểm đạo rồi đọc kinh Lạy Cha thay cho thần chú vẫn được linh ứng.

Những ấn chứng nhiệm mầu xảy ra trong buổi lễ điểm đạo là những chứng minh cho thấy có sự phối hợp rõ ràng của đạo sư dưới đất và Chư Phật mười phương trên trời. Nếu như trong buổi lễ điểm đạo mà không có dấu hiệu phép lạ gì xảy ra, không có một ấn chứng gì khi niệm danh hiệu của trời Phật thì đó chỉ là buổi lễ quy y theo Hiển giáo không có trời Phật chứng minh. Hơn thế nữa, chỉ có tu trì một thời gian ngắn các đệ tử đều có năng lực nhiệm mầu từ chư Phật để điểm đạo lại cho người khác. Việc này đã và đang được các đệ tử thực hành rất dễ dàng qua Internet hay qua điện thoại. Qua 30 năm đã có trên 10,000 người được điểm đạo vào Mật tông mà đại đa số là do đệ tử của Thầy Già truyền lại nên người ta chỉ biết tiếng mà không hề gặp Thầy Già.

Khi hành giả được điểm đạo và có ấn chứng siêu hình là đã quy y với Trời Phật, có nghĩa là được ghi danh nhập đạo và được học đạo thẳng với Thiên Đình (Bộ Giáo Dục) và hằng hà sa số chư Phật mười phương (các Giáo sư trực thuộc Bộ Giáo Dục), học Kinh Vô Tự là những thần khải về nguyên lý siêu hình từ chư Phật và thánh thần. Hành giả sau khi được điểm đạo là có một vị Phật của Thiên Đình chịu trách nhiệm chăm lo cho mình về đời và đạo, vị Phật đó sẽ tùy theo duyên căn của hành giả mà gởi các Thánh, Thần đi theo để độ hộ và dạy dỗ đệ tử cho đến khi thành Phật quả (tốt nghiệp ra trường, hay đắc đạo). Việc này cũng giống như học trò đi học, ngoài có một vị thầy chủ nhiệm còn có nhiều giáo sư khác dạy đủ các môn mớii đắc quả chứ không thể ỷ lại có vị Phật sau lưng độ cho mình rồi thì không cần học. Không học thì không thể tốt nghiệp ra trường, dù cho có Phật độ, nhưng Phật cũng không thể giúp người không chịu học.
Hết trích
Cái khó giờ chẳng biết tìm ai để điểm đạo. Bản thân t không hẳn là tu nhưng muốn biết mình đã có ấn chứng siêu hình chưa??
 
Thầy Già đã tập trung Mật tông của thế giới qua ngã Nam Tông (Thái Lan, Lào, Cao Miên, Miến Điện) và Bắc Tông (qua kinh sách từ nơi hòa thượng Thích Viên Đức, bản thân Hoà thượng cũng chỉ được phép bí truyền) và được sắc lệnh của Thiên Đình (Đức Đại Nhật Như Lai) để truyền bá Mật tông thế giới cho đại chúng, chứ không phải nhận sự truyền thừa từ những hệ phái nào ở dưới đất. Ngoài ra bởi vì Mật tông xuất phát từ Thượng Đế nên mới bao gồm Mật tông của tất cả các tôn giáo, bằng chứng là khi điểm đạo cho người Thiên chúa giáo, Tin lành, Hồi giáo, Ấn giáo theo niềm tin của giáo chủ của họ thì tất cả đều nhận được ấn chứng, sau đó thì họ vẫn tu tập theo nghi thức của tôn giáo họ, không cần phải trì thần chú, người Thiên Chúa giáo điểm đạo rồi đọc kinh Lạy Cha thay cho thần chú vẫn được linh ứng.

Những ấn chứng nhiệm mầu xảy ra trong buổi lễ điểm đạo là những chứng minh cho thấy có sự phối hợp rõ ràng của đạo sư dưới đất và Chư Phật mười phương trên trời. Nếu như trong buổi lễ điểm đạo mà không có dấu hiệu phép lạ gì xảy ra, không có một ấn chứng gì khi niệm danh hiệu của trời Phật thì đó chỉ là buổi lễ quy y theo Hiển giáo không có trời Phật chứng minh. Hơn thế nữa, chỉ có tu trì một thời gian ngắn các đệ tử đều có năng lực nhiệm mầu từ chư Phật để điểm đạo lại cho người khác. Việc này đã và đang được các đệ tử thực hành rất dễ dàng qua Internet hay qua điện thoại. Qua 30 năm đã có trên 10,000 người được điểm đạo vào Mật tông mà đại đa số là do đệ tử của Thầy Già truyền lại nên người ta chỉ biết tiếng mà không hề gặp Thầy Già.

Khi hành giả được điểm đạo và có ấn chứng siêu hình là đã quy y với Trời Phật, có nghĩa là được ghi danh nhập đạo và được học đạo thẳng với Thiên Đình (Bộ Giáo Dục) và hằng hà sa số chư Phật mười phương (các Giáo sư trực thuộc Bộ Giáo Dục), học Kinh Vô Tự là những thần khải về nguyên lý siêu hình từ chư Phật và thánh thần. Hành giả sau khi được điểm đạo là có một vị Phật của Thiên Đình chịu trách nhiệm chăm lo cho mình về đời và đạo, vị Phật đó sẽ tùy theo duyên căn của hành giả mà gởi các Thánh, Thần đi theo để độ hộ và dạy dỗ đệ tử cho đến khi thành Phật quả (tốt nghiệp ra trường, hay đắc đạo). Việc này cũng giống như học trò đi học, ngoài có một vị thầy chủ nhiệm còn có nhiều giáo sư khác dạy đủ các môn mớii đắc quả chứ không thể ỷ lại có vị Phật sau lưng độ cho mình rồi thì không cần học. Không học thì không thể tốt nghiệp ra trường, dù cho có Phật độ, nhưng Phật cũng không thể giúp người không chịu học.
Hết trích
Cái khó giờ chẳng biết tìm ai để điểm đạo. Bản thân t không hẳn là tu nhưng muốn biết mình đã có ấn chứng siêu hình chưa??
Mật tông thiên đình hả, từ 2017 tao nghe nói món này bị nhiễm tà, kéo ma về nhiều lắm vì ham chiêu dụ thần thông. Hồi đó, những người chánh đạo xung quanh tao còn đi bài trừ nó nữa.
Món điểm đạo trước tao cũng được mẹ tao dắt đi nhưng món tu khác , pháp của phật Di Lặc, được ân sư bên Đài Loan đến truyền thụ, điểm ấn nhưng chả tu được mấy =)))) sách còn nguyên =))))).
Đường tu cũng nhiều con đường cùng đắc đạo lắm, miễn là phải chọn đúng đường phù hợp và tu được đúng,
 
Sửa lần cuối:

Có thể bạn quan tâm

Top