Truyện du học Hàn Quốc

Frederick

Xàm 0 Lít
Canada
[Reup]
Chap 1
Ngày xưa Học hết cấp 3 thì t xách đít đi du học Hàn, nói thế cho hay chứ thật ra sáng đi học, tối đi làm bục mặt không kém gì thằng culi.

Để tao kể cho bọn mày nghe qua về cái lớp du học cho bọn mày hiểu rõ hơn chút. tgian đầu tao mất 1 năm học Ngoại Ngữ nên Lớp tao được 24 mống đến từ nhiều nước lắm. bọn nó thì có các đặc trưng riêng. Thằng Mỹ: Là lớp trưởng và cũng là thằng giàu nhất lớp, có bố chuyên buôn hàng nóng, mẹ là đầu nậu dầu. Nói chung nó nắm trùm băng đầu gấu trong lớp. Nó chính là đứa quyền lực và đặt ra luật chơi cho cả lớp. Ông bà nó thì đéo nói rồi nó qua đây đi học còn được mua cho căn Penhouse to tổ bố giữa thành phố. Mấy đứa Trung Quốc: Cũng là nhóm con nhà giàu, ước mơ của cả nhóm nó là làm lớp trưởng thay thằng Mỹ, bọn này có mấy con xinh vãi lồn, vừa trắng vừa xinh, vừa gọn, nhìn cặp đùi bọn này dell thể cưỡng lại chỉ muốn lao vào mút lấy mút để…., nói chung bọn gái Tàu này ngon hơn bọn Hàn 3 phần, 9/6. Sau bọn này thì có vài đứa Pháp, Đức, Isaren: bọn này thì chăm chỉ học tập, sang chảnh, người lúc dell nào cũng thơm phức. còn đặt biệt là mấy đứa Nga: lạnh lùng và ngầu nhất lớp nhưng đếch ai dám đập nó kể cả lớp trưởng. Thằng này hay dụ bạn bè uống rượu, mấy con Vịt Cái cũng xinh nhưng hơi già so với tuổi. mấy đứa Thái Lan, Uzbe thì t đéo muốn kể nhiều chỉ nói qua qua là ẻo lả và hơi hâm hâm. quên mẹ mất 1 con người ANH: con này nói Tiếng Anh thứ 2 thì đéo ai là số 1. Hôm đầu đi nhận lớp Tao đã hơi hụt hẫng rồi vì biết trước dell có đứa lone nào người Việt cùng lớp, tới nơi thì bọn tao được chọn chỗ ngồi, tao đến muộn nhất nên còn mỗi chỗ ngồi gần 1 con người Pháp. Hôm đầu tiên đến nhận lớp thì cũng không có gì nổi bật, Nghe giáo viên phổ biến nội quy cũng như cách học bằng Tiếng Anh và Tiếng Hàn. T cũng không muốn Nghe lắm vì mấy cái này có dell gì đâu mà nghe. Chắc thấy t ngồi chán chán thì con Pháp quay qua hỏi tao: “you ok” t cũng chẳng mặn mà gì vì đang chán với vừa bước chân tới Hàn hôm qua nên t cũng trả lời cho qua”sorry i dont no”. con này tưởng thật quay qua nói chuyện với tao 1 lúc đại khái nội dung là cùng giúp đỡ nhau học tiếng Anh và Tiếng Hàn vì nó cũng không giỏi Tiếng Anh cho lắm. ngồi nghe nó nói 1 mình 1 lúc mãi thì thấy nó cũng dễ thương với mùi Thơm vcl nên t cũng quay qua nc với nó lúc cho nhanh hết giờ.​
Trên đường đi học về nghĩ vớ vẩn. nói thật không vì gia đình muốn tao đi du học thì chắc giờ này tao vẫn đang cùng đám bạn ăn tiêu bét khói. Vừa đi vừa nghĩ thì mấy đứa Việt Nam rủ đi chụp ảnh, ngắm cảnh nhưng chán với mệt nên tao chẳng đi. về đến nhà nằm ngủ gục phát thì lôi đồ ra sắp xếp lại, chiều qua vừa tới nơi mệt nên tao cũng chỉ kịp lấy
sạc điện thoại ra sạc và tắm rửa qua loa. Tối đến đói vãi cả lone mò mò cái điện thoại tìm xem xung quanh có quán ăn nào hợp mồm hợp miệng không vì qua vài lần ăn đồ Hàn ở Việt Nam thi thấy không ưng lắm. Tìm mãi cũng thấy 1 quán Tàu gần nhà có món lẩu trông khá ngon nên rủ thằng phòng bên đi ăn. Đến nơi thì ấn tượng là khá sạch sẽ. Đưa cái điện thoại có sẵn hình món ăn thì bà chủ bảo ngồi đấy đợi. Nhìn xung quanh thì thấy nhóm Trung Quốc cũng đang đi ăn, nhìn bọn này quen vãi lone- tao nói với thằng Phòng Bên. ăn uống no say, món ăn cũng được, mùi khá hăng nhưng không cay lắm. Ăn xong thì nhóm Trung Quốc mới qua bắt truyện “bọn mày thấy đồ ăn thế nào”- tao ngước lên nhìn, bọn này nói Tiếng Anh khá dễ nghe cứ như Tiếng Anh Việt vậy( mỗi nước có mỗi đặc trưng giọng, nên bọn tao cứ gọi ngôn ngữ bọn nó bằng TIẾNG ANH+QUỐC GIA). Chào hỏi nhau xong thì biết bọn này thuê cùng tòa chung cư với bọn tao nên cùng nhau về, trong đầu tao nghĩ: Đéo phải vì mấy cô em Chân Gọn thì có cái đầu buồi bố mày quan tâm với lũ Tàu Khựa chúng mày.

La cà mãi thì cũng về tới chung cư. Tao bảo thằng Phòng Bên lên trước tao đi mua thêm mấy bao thuốc với vài chai bia tối mà chán thì rủ nhau lên tầng thượng bú. nó “OK” rồi lên cùng thằng Tàu. Tao đi ra quán bách hóa mua ít đồ với cốc cà phê rồi ra ghế ngồi bú điếu thuốc suy nghĩ cuộc đời. Có 1 con Trung Quốc hội khi nãy cũng xách cà phê ra ngồi cùng. con này tên là IM_YOANG nhưng vì khó nhớ nên tao tạm gọi là Ống Điếu vì chân con này đéo khác gì cái ống điếu bắn thuốc lào cả gọn, nhỏ, nuột, thẳng vãi cả lồn( đúng gu tao thích). 2 đứa trò chuyện qua loa đại khái nội dung là giúp đỡ nhau trong học tập và sinh hoạt. tao cũng chỉ biết “OK” thôi. Từ cái đêm đó thì 2 nhóm Việt Trung khá hữu nghị, đi học cùng nhau, về cùng nhau, hút thuốc lá với nhau, rủ nhau đi ăn, thứ 7 cn hàng tuần rủ nhau lên sân thượng bú bia. nói chung là cuộc sống nhàn vãi cả lồn.


 
Sửa lần cuối:
Mới thôi bro. Học tiếng nên vui vậy đấy. Sau này m bị cuốn vào guồng đi học công việc. Nản vc. Mà m học trường nào thế
 
Ko đi làm lấy đâu ra sinh hoạt phí
Thì đấy. Tao sang đc 4 năm rồi. Đây là kì học đầu tiên tao chỉ học ko làm. Mày biết gì ko. Đcm cảm giác 1 ngày thường ngồi quán cafe chill mà k phải suy nghĩ đi làm nó lạ vc luôn. Đm
 
Chap 2
Bọn kia thì tao đéo biết có ý nghĩ cái lone gì không nhưng cá nhân tao thấy bọn Tàu này khá được. sạch sẽ, gọn gàng, chơi đẹp, sòng phẳng, dễ tính. Nhất là em Ống Điếu. Con nhỏ này hiền lành và tốt bụng vô cùng. từ hồi hay qua phòng ẻm ăn cơm ké thì tao thấy hết ghét bọn Trung Quốc hẳn. Cứ thế diễn ra êm đẹp và Đợi đến cái thứ 7 perfect như mọi Tuần. Đi học về tắm rửa xong vắt chân lên bàn gọi về cho gia đình với hỏi thăm con mèo béo. Thấy bố mẹ ở nhà có vẻ sướng lắm, chắc đuổi được tao đi rồi nên tự do ^^. gọi điện được lúc thì nhìn đồng hồ 19h cmnr. vội vàng chào bố mẹ rồi tắt máy chạy qua phòng Ẻm Ống Điếu ăn cơm. Hôm nay đúng là lạ vcl, qua phòng thì thấy ẻm nấu rõ nhiều thức ăn, hỏi ra thì biết bọn bạn Tàu của nó định qua ăn cùng nhưng vì Quảng Trường tổ chức sự kiện nên bọn nó bỏ hết chạy đi xem. Tao cũng ừ ờ rồi hỏi sao mày không đi. ẻm bảo lại : sợ tao không có cơm ăn nên ở nhà đợi. Thế đéo nào là do tao à??? không ăn cơm nhà mày thì bố mày đi ăn quán chứ sợ buồi gì chết đói- nghĩ thế thôi chứ tao cũng phải nhẹ nhàng nói lại: mày làm tao xúc động rơi nước mắt. Nó cười rồi ném cho tao cái rẻ bảo lau bàn để chuẩn bị ăn cơm. Đồ ăn nhiều quá tao bảo ẻm có làm tí cồn để diệt mồi cho nhanh không thì em nó cũng gật. em mở tủ lấy ra 1 chai soju với 2 cái cốc giấy nhỏ cỡ như cái chén uống trà ở Việt Nam. tao bảo: cái cồn này nhạt như nước cất 1 chai 2 đứa không đủ, rồi chạy ra tủ lạnh nhà nó lôi ra 2 chai nữa. tao bảo: cứ lấy ra uống đến đâu thì uống. Nó cười nhạt rồi cạn li. Hai đứa lai dai vừa ăn vừa bú đến 22h thì cũng bú xong 3 chai rượu. Tao giả vờ dọn đống bát đũa thì nó bảo để đấy nhà nó có máy rửa rồi bảo tao pha nước uống đi. bọn Tàu này cũng thích uống chè khô như mấy cụ Việt Nhà mình vậy, chỉ khác là nó là Trà thảo mộc, Trà hoa quả đầu buồi gì đấy, uống cũng thơm thơm ra phết. tao cầm 1 cốc ra ngoài ban công ngồi bú điếu thuốc. địt mẹ cái rượu Hàn uống thì nhạt mà ngấm phết. đang ngà ngà bú thêm điếu thuốc nữa thì tao chắc chắn lâng lâng như trên mây luôn. Giờ biết thế đéo nào được chỉ biết cố lết cái thân xác vào phòng rồi lăn mẹ ra cái ghế sofa.

Cồn vào thì Tinh ra( à ý tao là TÌNH ra). Nó Ngồi cạnh tao 1 lúc rồi cũng ngã mẹ vào người tao nằm như 2 chị em một nhà. tay tao theo thói quen mà cũng tò mò nên bắt đầu hoạt động vừa theo cảm tính vừa là cố tình. Tao rờ rờ nắn nắn, không thấy phản ứng gì, tao đoán chắc đi ngủ rồi nên thôi không làm chuyện đồi bại nữa, lúc tỉnh có cảm xúc không thấy đâu nói gì lúc say. Thế là ôm nó thong dong nằm. Bỗng nó quay lại tao hơi giật mình hỏi chưa ngủ à thì nó nhìn tao không nói gì. Mắt nhìn mắt. Bờ môi dường như chỉ còn cách nhau vài cm. Người tao hừng hực đổ cả mồ hôi, tim 2 đứa đập thình thịch. Lúc này trong đầu tao vẫn đang cố gắng gọi thằng lí trí dậy để cân bằng, 2 suy nghĩ xuất hiện Hôn hay là Ngủ, ngủ thì không sao mà Hôn thì kiểu dell gì cũng địt. Đầu đang nhảy số liên tục thì ẻm nó chủ động chụt 1 phát. Tao hơi bất ngờ rồi quyết luôn "Sợ Đầu Buồi Gì". Tao đè ẻm ra, 2 tay luồn ra sau vai ẻm rồi hôn(Địt mẹ Mồm gái Trung toàn mùi rượu chua loét). Hôn môi xong lân la xuống cổ hút chùn chụt, cái lưỡi tao la liếm cái cổ như một con rắn luồn lách trong ẻm, ẻm giật ngừơi lên từng nhịp. Biết đã ngấm 1 tay tao nhẹ nhàng rờ vếu lưỡi thì đảo vị trí lên tai. Cứ mỗi lần thở vào tai ẻm là ẻm lại rùng mình lên thở hổn hển. Không đợi thêm nữa tao bật cái khuy quần jean ngắn đến bẹn của ẻm, duòng như cũng hiểu ý nên cũng hợp tác phối hợp nhịp nhàng, ẻm nhấc nhẹ mông lên cho tao cởi ra. Lúc này 1 tay sờ vếu 1 tay lò mò xuống dưới, lưỡi thì vẫn đảo xoành xoạch. Những tiếng thở hổn hển của em làm thằng đệ của tao như bật căng ra khỏi quần. Ẻm thấy cộm cộm nên cũng giúp tao cởi bỏ. Lúc mày tao mới lột tung áo 2 đứa rồi chờn xuống dưới ghế để liếm láp 2 bờ bím căng mọng. Tao khựng lại nhìn 1 chút. Bím không một cái lông, căng mọng, nhìn rất dễ tổn thương. Tao kệ mẹ cứ rúc đàu vào bú. Lưỡi đảo phát nào em oằn mình lên theo phát đó, Nước trắng cứ trào ra theo những phát oằn mình. Tay ẻm thì dữ cái đầu tao nhấn vào làm tao muốn sặc cmn nước lồn, tao cố ngóc đầu lên mà không được. Tao biết là không chịu được nữa rồi tao vỗ vỗ vào đùi rồi phẩy tay ra hiệu ẻm mới chịu thả đầu tao ra. Đứng dậy cầm thằng cu dí vào miệng ẻm, ẻm hiểu ý nên cũng cầm mút lấy mút để tầm 1p. T lúc này rượu vào nhưng cũng cứng đét. Tao lại trờn lên người ẻm. Dùng tay dạng chân ẻm ra và đút 1 cái phập. Em la lên "Á… á…." rồi lấy tay đập đập bảo tao dừng lại, nước mắt rơi xuống. Tao thấy có gì đéo ổn đành rút nhè nhẹ ra. Dm, là máu. Đéo ổn, tao lại nhét vào để im rồi ghé sát tai nó an ủi: "xin lỗi" tay phải tao xòe ra rồi đưa ra sau đỡ đầu nó lên và hôn nhẹ vào trán. Rồi nhẹ nhàng đưa đẩy. Tầm 3p bắt đầu thấy ẻm thở hổn hển và nhẹ nhàng hừ...ừ..ừ.. Tao đâm mạnh hơn, nhanh hơn, tiếng da thịt đập vào nhau nghe phạch phạch, ẻm rên lên từng khúc địt. Tao xoay ẻm lại chơi kiểu doggy, tao dập phát nào ẻm la lên á….oợ… phát đấy. Em càng rên tao càng đâm nhanh cứ mối tiếng chết em rồi phát ra tay tao lại đập bốp phát vào bờ mông phúc hậu. Cứ thế rồi tao giật tóc ẻm cẳng người lên thì em hự 1 phát rồi nằm gục xuống. T rút ra, 1 dòng tinh trắng đục chui ra theo từ cái lỗ làm ứơt sũng 1 vùng sofa. T đè gục lên ẻm, 2 đứa ôm nhau trần truồng như thế mà thiếp đi.

 
Sửa lần cuối:
Chap 3
Sáng mai dậy. Lò mò cái điện thọai thấy mấy cuộc gọi nhỡ của thằng Phòng Bên với tin nhắn: "Đi đâu, sao tao gõ cửa dell được" tao kệ mẹ nó nhìn đồng hồ cũng đã 9h sáng. Tao lay ẻm dậy thì ẻm uốn éo bảo không. Tao kệ mẹ cho ngủ. Đi vào nhà tắm vệ sinh sạch sẽ mặc quần áo rồi về phòng làm đồ ăn sáng. Tầm 11h thì tao đem đồ sáng qua phỏng Ống Điếu. Ẻm đã dậy rồi và đang dọn chiến rích của 2 đứa. Tao đặt đồ ăn xuống bàn. Ẻm nhẹ nhàng bước tới ngồi xuống. Tao cũng hỏi han vài câu rồi đi thẳng vào vấn đề: "đêm qua tao không cố ý, ăn xong đi chiều tao đưa đi mua thuốc". Ẻm thấy tao nói thẳng nên có chút buồn cũng nên. Nàng nhẹ gật đầu rồi ăn tiếp. Chiều đến tao dẫn nó đến hiệu thuốc thì dell hịêu thuốc nào bán. Bên Hàn nó yêu cầu phải có giấy khám nó mới bán lọai thuốc này. Dm lại phải lên viện mệt vãi lòn. Lê la đến 17h thì cũng mua được viên thuốc. Cả tiền khám bệnh(nói là khám chứ thực tế là vào đặt vấn đề, nhờ nó kê đơn thuốc chứ khám đầu buồi gì đâu) cả tiền thuốc là khoảng 40usd. Lượn cả chiều chỉ để mua viên thuốc, mệt vãi lone. Tao quay qua nói với Điếu: ở Việt Nam bọn tao ra hiệu thuốc với đưa 1 đô là nó bán cho chứ không phức tạp như bên này. Ẻm cũng gật bảo: "ừm, bọn tao cũng thế", Không biết từ bao giờ hay tao không để ý. Mà ở Ống Điếu toát lên cái vẻ dịu dàng thướt tha. Tao vẫn thường mơ về 1 cô người yêu đẹp dáng, dịu dàng, nữ tính…. Cô ấy đây chứ đâu, còn ai vào đây nữa.- tao ngồi ngẫn ngơ suy nghĩ, mắt nhìn ẻm không rời….. Thì ẻm cất tiếng: "anh có gì muốn nói à"-giọng nhẹ nhàng, ngọt lịm. Tao lại bị đăm chiêu thên lúc nữa: nó gọi mình là Anh à?, ôi thật à, chắc dính phải tình rồi.( bọn tao lúc này cũng đã có thể giao tiếp bằng tiếng hàn. Nên Hàn Anh lộn xộn lúc này lúc kia. Trong tiếng hàn cũng có anh em cô gì cúu bác gần như tiếng việt nên dễ chia). Đang đăm chiêu thì nó tiếp tục: oppaaaaalllll!!!!!. Lúc này tao mới thực sự giật mình và trả lời:"À, thì… chuyện tối qua anh muốn nói rõ ràng với em, anh biết hôm qua là sai lầm và là điều không mong muốn giữa 2 đứa…..” em chặn họng tao: “anh thực sự không mong muốn?” rồi quay đi rót 2 cốc nước lọc rồi ngồi xuống. Mặt đối mặt, nhưng điều em vừa thốt ra làm tao cảm thấy có chút áp lực. 2 đứa ngồi đấy và không nói
thêm gì. Thấy ngột ngạt quá, tao đứng dậy ra ban công rút bao thuốc ra định hút thì bao thuốc hết nhẵn. may quá, có lí do để đi ra ngoài rồi. tao đi vào khoác áo rồi bảo đi mua bao thuốc xong mở cửa đi thẳng cũng không ngoái đầu lại nhìn. vừa đi vừa suy nghĩ về những điều ẻm nói, về những gì đã xảy ra. tao cũng muốn yêu lắm chứ, nhưng giờ chắc chưa phải lúc. nhìn lại bản thân chỉ vừa chân ướt chân ráo đặt chân tới cái đất nước này chưa được 3 tháng, trong tay cũng chưa có gì, đến tiền hóa
đơn hằng tháng đang còn phải suy nghĩ vậy mà đòi yêu đương ư?- những suy nghĩ ngày xuất hiện càng nhiều. tao không thể nào giải đáp cho những câu hỏi mà mình đã đặt ra.

Không gian yên ắng đến lạ thường tao còn nghe thấy cả tiếng cỏ cây dập dìu theo gió. tao chững lại :” đúng rồi, mình không thể cứ phụ thuộc vào 1000 ít ỏi bố mẹ chu cấp hằng tháng. mình bỏ lại tổ quốc để tìm cơ hội cơ mà?”. nghĩ rồi tao rút điện thoại gọi luôn cho bà chị họ hàng xa nhưng gần: “Em muốn đi làm, tìm giúp em một công việc” tính tao trước giờ ngay thẳng, nên bà chị cũng gật đâu rồi giới thiệu cho tao đến làm design cho 1 văn phòng luật chuyên hỗ trợ người nước ngoài của một ông Việt Kiều bạn bà này làm chủ. Lang thang về phòng, chuẩn bị quần áo, CV, để chiều mai lên Seoul phỏng vấn. xong xuôi thì lại lăn ra giường cầm điện thoại nhấn nhấn. 23h mẹ nó rồi. lồm cồm với cái dây sạc điện thoại để đi ngủ thì thấy chuông điện thoại tinh tinh. là Ống Điếu: “em cần gặp anh nói chuyện” tao kệ mẹ, giờ mà chạy qua gặp chắc lại mất mẹ một đêm không ngủ, chưa biết thêm chuyện gì sẽ xảy ra. đành bỏ điện thoại ra giả vờ như đingủ rồi. nằm thở dài. rồi nhắm mắt cố ngủ. thì chuông phòng lại ring ring. nghĩ trong đầu địt mẹ thằng cùng phòng gọi cái lone gì muộn thế. tao kệ coi như đã ngủ thì thấy tiếng gái Việt: “Mở cửa cho chị vào”. đứng dậy lò mò bật điện rồi ra mở cửa. là còn Lợn Rời( con này khá mập, tốt tính, hay giúp đỡ bọn dhs Việt mới qua, hay lo chuyện thiên hạ nên tao gọi nó là Lợn Rời). tao hỏi có chuyện gì mà tìm em muộn thế thì nó bảo vừa đi làm về mua được mấy cây kem nên đem qua cho. tao nghĩ:”có cái lone mà rảnh thế” nhưng cũng mở cửa mời vào cho lịch sự. rót nước mời, nghe nó khen phòng đẹp, sạch sẽ lan man lúc thì cũng đi vào vấn đề chính đại khái là vay tiền. nó bảo cần 6000 chứng minh tài chính để gia hạn visa mà đang còn thiếu khoảng 900 nữa nên qua nhờ tao giúp. tao biêt ngay mà, làm đéo gì có chuyện qua chỉ để đưa cây kem với xem nơi ăn chốn ở. không giúp cũng ngại mà giúp cũng thấy khó nên tao rút 500 ra đưa bảo: em còn có nấy thôi. nó cũng rựt thật nhanh rồi bảo chịcảm ơn. địt mẹ nhanh vãi lồn. Đang ngồi lan man với con Lợn Rời thì thấy tiếng chuông cửa tiếp tục rinh rinh. tao đứng lên ra mở cửa thì thấy Ống Điếu, ẻm ngó ngược xuôi xong hỏi: “em tưởng anh ngủ rồi” thì đúng lúc con Lợn bước ra bảo: chị về trước, cảm ơn nhé rồi nháy mắt. Ống Điếu lập tức quay qua nhìn tao với cái vẻ mặt cần một lời giải thích. mặc dù chưa yêu đương gì những tao vẫn cảm thấy áp lực. đéo ổn, kể thật chắc gì nó đã tin. thôi cứ mời vào nhà cái đã tính tiếp.
 
Vào phòng. tao giả vờ đi rót nước thì ẻm vào thẳng vấn đề như muốnbảo tao ngồi xuống luôn: “ sao anh không trả lời tin nhắn” tao ậm ừ bảo anh sạc điện thoại với để im lặng nên không để ý. tao ngồi xuống thì ẻmnói tiếp: “Anh không có gì muốn nói với em thật à”. tao cũng chỉ im lặngđá ánh mắt nhìn xuống cốc nước. Điếu nói tiếp: “bạn em chúng nó nghĩ bọn mình đang yêu đấy, chắc bạn anh cũng vậy phải không?” thực ra thì đã nhiều lần giải thích với đám bạn của tao chỉ vì nó nấu cơm nên qua ăn chứ cũng không có gì ngoài tình bạn. một phần vì tao chưa dám yêu, một phần vì còn muốn đong đưa với các em gái khác. tao không trả lời tất cả câu hỏi của ẻm, chỉ im lặng nhìn đăm chiêu vào cốc nước trên bàn. có lẽ sự im lặng của tao có chút quá đáng trong tình huống này, nhưng thực ra tao không biết làm gì hơn cả. “MAY-HÊ”(nói đi)- em hét lên cầm cái gối lưng trên ghế ném vào tao rồi bắt đầu đứng dậy lớn tiếng với tao: sao anh tệ thế?..... anh không dám đối mặt với em mà nói chuyện à?....anh là đồ tồi?....anh không bằng con muỗi?....những lời to tiếng cùng những dòng nước mắt và những tiếng sụt sịt làm tao cũng thấy ngạt mũi, cái cảm giác lạ vô cùng, lẽ nào tao đang thương, đang động lòng sao? ôi cái nước mắt con gái, sao dễ làm nam nhân nhụt chí thế?................ tao đành lao vào ôm lấy em vào bảo : dừng lại đi, anh xin lỗi, anh yêu em chỉ là không phải bây giờ, anh cần thời gian để làm điều gì đó trước khi tiến đến tình yêu”. em vừa khóc vừa đánh vào lưng tao, 2 đứa không nói thêm điều gì. Tao cứ để cho ẻm khóc, tiếng sau thì nín hẳn tao rót nước bảo uống đi, về ngủ sớm sáng mai đi học. thì ẻm bảo không muốn về, tối nay muốn ở lại đây. Địt mẹ, thế là vì vài giọt nước mắt mà tao lỡ đánh mất cơ bản sự tự do vào tay một đứa con gái. với một số đứa có thể chúng mày thấy an bài cũng được rồi. nhưng với 1 thằng ham vui yêu màu trắng thích sự tự do như tao thì tao thấy những việc vừa xảy ra, đnag xảy ra, và sẽ xảy ra làm tao nặng nề vô cùng. Tao nháy mắt bảo ẻm: làm tí nhé thì em lắc đầu bảo còn đau lắm. thế rồi tao bảo ẻm lên giường đi ngủ, 2 đứa nằm thuần khiết không ôm, không hôn, mỗi đứa 1 góc. chắc còn đang ngại. tao đành quay qua ẻm đưa tay lên ôm nhẹ nhàng, nhẹ nhàng và thực sự là chỉ có ôm nhẹ nhàng. tao bắt đầu tâm sự thêm về việc tao sắp đi phỏng vấn xin việc, nếu có thể tao sẽ đi xin làm 2 nơi nên thời gian sắp tới có thể sẽ không có thời gianrảnh. ẻm cũng quay qua động viên “CỐ LÊN” rồi ôm nhau ngủ thuần khiết như vậy.

Sáng hôm sau đi học về tao không về cùng lũ bạn mà ra ga bắt tàu lên seoul đi phỏng vấn. cuối cùng thì cũng được nhận nhưng công việc tạm thời chỉ là giúp đỡ sắp xếp lại nội thất văn phòng, còn công việc như đã tuyển thì cần tao làm thử vài việc cũng như kế hoạch mở rộng công việc liên quan tới việc tao ứng tuyển tháng sau mới triển khai. tao cũng gật đầu với thời gian 5 tiếng/ ngày lương 9đô/giờ. Tao rủ lão đi cafe thì lão cũng gật đầu, tao với sếp dắt nhau ra quán cà phê cạnh văn phòng thì
cũng đặt vấn đề là tgian làm tại văn phòng như thế hơi ít nên muốn tìm thêm việc kiếm thêm thu nhập, việc gì cũng được. thì lão giới thiệu cho tao vào cửa hàng 7/11(kiểu như vinmart ở việt nam) gần văn phòng làm thu ngân với tgian 4 tiếng lương 8,5. sắp xếp lại thế là trọn vẹn 1 ngày. sáng đi học về lúc 12h30 bắt tàu đi làm luôn đến 17h30 thì chạy qua đây làm đến 23h30 vẫn còn tàu về nhà, chủ nhật nghỉ ngơi ăn chơi. quá đẹp, lương sơ sơ cũng được thêm 2 nghìn 1 tháng. hí hửng về nhà không quên gọi điện cảm ơn bà chị họ rồi hẹn xã giao hôm nào đó em sẽ mời chị đi ăn thì chị ta bảo: phòng chị còn con bạn nó đang cần người ăn, cao ráo, sạch sẽ, không bệnh tật. thì tao cười chừ rồi vảo :”OK”. đang định tắt máy thì nghe con cùng phòng đế vào:
“nhưng máy này bay 22 tuổi rồi không có bằng thì chị không cho lái đâu” tao cũng trả lời vọng lại :” thanh niên này dùng 21 năm để học bằng rồi nên yên tâm nhé” nghe tiếng cười khúc khích bên kia rồi tao cũng chào bà chị họ xong tắt máy.

Về gần đến nhà thấy đói, cũng vì cả ngày nay không ăn gì rồi đành lượn luôn qua phòng Ống Điếu gõ cửa xem có gì ăn không thì thấy không ai mở cửa, chắc là đi chơi rồi. tao lại lủi thủi về phòng vứt cái cặp bốp phát lên ghế rồi chạy đi qua quán pizza ăn luôn, đói lắm rồi tgian đầu buồi đâu mà thay quần áo nữa. ra tới PizzaHUT gọi cái BBQ viền khoai tây size L. Thằng nhân viên hỏi: “Hình như mày đi 1 mình, ăn size L có ổn không”- tao cười bảo: “bonus tao thêm cái nữa cũng hết”. thanh toán xong lại bàn lướt inst ngồi đợi bánh. Thấy Ống Điếu đăng ảnh đi tháp namsan( tháp tình yêu nổi tiếng ở seoul) với đám bạn tàu kèm dòng cap chữ Tàu, tao nhấn dịch nó ra đại khái “lần tới quay lại hi vọng sẽ được tỏ tình”. tao nhấn tym rồi lướt đi. thì thấy ẻm nhắn tin luôn: “về rồi à, ăn gì chưa” tao bảo chưa. ẻm chụp hình cả đám bạn Tàu nhà nó đang ăn gà rồi bảo: bọn em đi ăn nên về muộn, anh đi ăn gì đi” tao thả icon buồn rồi nhắn lại:” ăn xong gói cho anh ít xương gà đem về, tối anh ăn với cơm”. ẻm thả icon cười rồi icon nháy mắt bảo: “ tối về cho ăn cái khác”rồi quay video cười nham hiểm gửi cho tao. địt mẹ con yêu tinh này. hôm qua còn ngại ngùng không dám ôm nhau mà nay đã gạ địt rồi. bố mày ăn hết cái pizza rồi về giả vờ đói ngất đi cho mày thấy, ở đó mà gạ địt. ^^ ngồi khúc khích thì con Pháp cùng lớp ra vỗ vai hỏi: sao vui thế? Tao lập tức đổi lại cái vẻ đàn ông, ngầu ngầu, trầm giọng trả lời: "không có gì, gia đình có tin vui thôi". Rồi mời Pháp ngồi xuống lịch sự, địt mẹ lại cái mùi nước hoa hấp dẫn
vl, thật là hút hồn.




 
Sửa lần cuối:
Tao đặt điện thọai xuống tận hưởng mùi nước hoa thoang thoảng mànồng nàn. Tao cất tiếng: "tao hay dùng nước hoa Ck air mùi khá thoang thoảng nhưng cảm giác hơi nhạt chứ không hấp dẫn như của mày" hình như đúng nghề nên nó ngồi giảng cho tao 1 tràng về nước hoa rồi khen nước hoa thì chỉ có Pháp mới đỉnh thôi. Địt mẹ nghe như quảng cáo nước hoa nhà nó. Tao ra vẻ quan tâm ngồi nghe chăm chú lắm. Nó rủ nếu có tgian thì qua nhà nó cho xem bộ sưu tập nước hoa 50k. Cũng đang rảnh, nay vui nên dell muốn về sớm với một phần cũng muốn xem bọn tây nó ăn ở thế nào nên đề nghị ăn xong đi xem luôn. Nó ok.
Ngồi trò chuyện 1 lúc cũng xong bữa. Nhìn đồng hồ mới 23h. Đang còn sớm chán. Đi theo nó về nhà. Công nhận văn hóa tác động tới cuộc sống mỗi con người nhiều thật. Qua tới hàn mà nó vẫn thay đổi căn nhà như cái cung điện. Dán tường tông màu ấm, hoa văn nhẹ nhàng, nền gỗ đã được thay bằng gạch men lọai cũ, trải thảm lông, Treo tranh ảnh cổ điển đầy nhà. Tao hỏi: mày dùng gạch thế này thì mùa đông dùng sưởi nền như thế nào thì nó chỉ cái quạt sưởi bảo bọn nó ở Pháp hay đốt lò
ấm phòng nên nó cũng trang bị quạt sưởi cho giống, cũng như đỡ tốn tiền ga. (bên này sưởi bằng ga, tốn vãi lone). Lượn nhà mó nhìn ngắm 1 vòng rồi tao tặc lưỡi: nhà này thực sự cho tao cảm giác ấm áp. Nó cười bảo: đã cố thay đổi tuy nhiên thiết kế khung nhà ở Hàn Quốc cơ bản là vuông văn nên không thể như ý muốn được, như thế này chỉ là đem lại cảm giác thôi còn ở một căn nhà pháp thực thụ thì còn có cả cảm xúc nữa. Tao thì quan tâm tới kiến trúc nên gặng hỏi về kiến trúc Pháp mà
quên mẹ bộ sưu tập nước hoa của nó. Nó chia sẻ. Bên pháp rất khó cấp phép xây nhà nên thường sống trong những căn nhà sửa chữa. Qua mỗi đời chủ căn nhà được thay đổi như thế nào, sơn lại bao nhiêu lớp, dán lại bao nhiêu lớp tường đều đuọec ghi chép cẩn thận trong một cuốn sổ. Đấy là nội thất, còn thay đổi ngọai thất thì phải xin giấy phép rất mệt mỏi. Lan man 1 lúc thì nó dẫn tao vào phòng thay đồ: địt mẹ bọn này toàn đồ hiệu, nào là GC, LV, CK, KE đủ cả. Túi xách thì năm bảy cái dell khác gì nhau. Vừa đi theo vừa ngắm thì thấy nó mở 1 cánh tủ ra và show bộ sưu tập nước hoa của nó. Ối cái địt mẹ tao lại choáng hơnnữa, nhìn qua qua cũng phải 4-50 lọ từ nhỏ đến lớn, ngòai mấy hãng quen quen tao biết thì phải chục hãng tao đéo biết gì. Nó bảo: có cả mùi trung trung cho nam nữ đều dùng được, và nó sẽ tặng tao 1 lọ nếu tao thích. Tao bỏ qua mẹ lời nó nói mồm tao mấp máy theo suy nghĩ: saobọn mày dùng toàn đồ hiệu thế? Tao toàn dùng đồ của HM, Uniqlo đã thấy tốn lắm rồi. Nó cười haha bảo đồ đạc bố mẹ nó mua cho hết gửi từ pháp qua đấy, chứ nó làm gì dám mua.

Nó lôi tao ra bàn để thử nước hoa rồi xịt xịt vào cổ nó 1 chai rồi hỏi tao đánh giá xem thế nào vì nó chưa dùng lọ đó bao giờ. Tao lướt thoáng qua cổ nó rồi bảo được đấy, Tao thích. Mặt hớn hở có vẻ vui lắm. Rồi tiếp tục thử các lọai khác mỗi thứ một bên cổ. Rồi tay rồi hông. Dm lọai dell nào tao chẳng khen mà cứ thử làm cái lone gì. Nhưng công nhận là khen thật chứ không phải tao khen qua loa. Thế rồi nó lôi 1 lọ màu xanh ra xịt vào cổ tao rồi tiến đến hít nhẹ. "mày hợp với mùi này đấy. Rất cool" - Pháp nói. Tao vẫn đang mải mê với mùi nước hoa nó thử nãy giờ bỗng giật mình. Địt mẹ bọn này bạo thật. May cho mày là con Pháp chứ là Ống Điếu thì ngửi tao phát tao đã thông cho rồi. Nghĩ thế rồi nó lại dùng đúng cái lọ đấy xịt lên cổ nó bảo ngửi giúp nó xem mix có ổn không. Tao cũng chỉ biết làm theo, tiến lại gần cổ nó rồi hít 1 hơi sâu xong thở dài lên cổ. Có lẽ nhột nên nó giật lên một cái. Tao nhắm mắt lại. Nước hoa thật là biết hấp dẫn lòng người tao đẩy nó ngồi xuống bàn trang điểm những lọ nước hoa đang đặt trên đó đổ la liệt rồi tao hít lấy hít để cổ nó(nói thế cho nó gay cấn chứ thực ra là hít một cách nhẹ
nhàng từ tốn, đủ để làm nứng cả 2 thôi). Mỗi lần hít vào thở ra miên man trên cổ là mỗi lần nó lại gừ lên. Tao nhẹ nhàng đưa tay lên ôm lấy đầu nó rồi dùng lưỡi đánh nhẹ lên cổ rồi lên tai. Không thấy hành động ngăn cản tao tiếp tục đẩy mặt nó ra hôn. Những nụ hôn quyện với mùi nước hoa làm khung cảnh trở nên lãng mạn vô cùng. Giờ thì tao cũng hiểu tại sao các nhà văn châu âu viết các tác phẩm nghệ thuật say đắm đến vậy. Vì nước hoa, vì ánh đèn vàng ấm áp, vì nụ hôn này chứ đâu. Vừa hôn tao vừa luồn tay ra sau gáy luồn lên tóc rồi giật nhẹ tóc nó. Nó ngửa cổ lên, tao nhẹ nhàng liếm láp cổ. ngồi ưỡn ngực lên, tao dùng tay giật phanh cái áo sơ mi của nó, những cái khuy áo rơi xuống sàn nghe lách cách. Nó đẩy tay nâng đầu tao lên rồi tiếp tục hôn. Tay tao luồn xuống rồi bóp vếu nó, tao bóp, tao nhào, tao nắn rồi cho miệng xuống bú chùn chụt. Nó nhẹ nhàng bật những cái khuy sơmi mặc từ chiều của tao. Xong vứt áo ra sàn. Rồi ra hiệu đẩy tao vào phòng ngủ. Vừa di chuyển vừa hôn rồi ngã mẹ xuống giường. Tao đè lên nó hôn lấy hôn để rồi cắn nhẹ vào môi nó. Dừng lại nhìn nhau đăm chiêu 1 lúc thì tao đánh
lưỡi liếm thẳng 1 đường từ cổ xuống bụng rồi mân mê ở cái rốn. Tao nhẹ nhàng bật cái khuy quần jean bó của nó rồi cởi xuống, để lại mỗi cái quần lót. Lưỡi tao lại nhẹ nhàng lân la xuống cô bé. Tao nhẹ nhàng đá vào cái hạt rồi liếm, bú chùn chụt. Từ khô ráo đã biến mất khi nước bọt của tao hòa cùng dòng nước trắng. Tao đứng dậy cởi quần thì nó cũng lồm cồm dậy theo rồi cầm thằng đệ mà mút chùn chụt. Đã cứng ngắt, Tao đè nó ra rồi phập. Cái mùi nước hoa làm cái việc đâm Vào nó cũng nhẹ nhàng và dịu êm như sóng của xuân quỳnh vậy. Hòa mình với những bản nhạc êm ái, với cái thân xác hấp dẫn đầy mùi nước hoa, với cả cái ánh sáng yếu ớt từ đèn chùm phòng ngủ. 2 đứa mơn trớn phập 40p thì xong. Tao nằm kềnh ra như bất động sau khi xuất đầy miệng nó. Pháp nằm gối đầu lên bả vai tao rồi bảo: chưa từng quan hệ với cái nào to như vậy. Bọn pháp nyc của nó bé tẹo. Tao cười rồi lò mò cái điện thọai. Thấy 4 cuộc gọi nhỡ của thằng Phòng Bên. địt mẹ sao thằng lone này bình thường đéo thấy gọi mà cứ lúc nào chịch là gọi. Tao hơi lạ nên gọi lại thì nó bảo không có gì. Nó đi chơi với bồ trên phố, gọi tao xem có muốn đi cùng không thôi. Tao bảo nó điên không nửa đêm còn đi chơi. Nó cừơi rồi bảo: không đi chơi đêm thì con cu chỉ để đái à rồi tắt máy. Pháp hỏi tao có chuyện gì à thì tao lắc đầu bảo việc cá nhân thôi. Vừa đặt cái điện thọai xuống định đêm nay ngủ lại đây thì Ống Điếu gọi hỏi tao không có nhà à nó vừa về. Địt mẹ đi chơi 1h sáng mới về. Tao trả lời: anh đói quá tụt huyết áp, thằng ABC vừa đưa đi viện thì nó cuống lên hỏi viện nào rồi nhảy cẩng lên. Tao cười khúc khích, chắc ẻm nghe thấy nên nói lại : em hỏi thế thôi chứ kệ anh, em không quan tâm đâu. Tao cười ha hả rồi bảo đang đi sắm đồ với thằng phòng bên xong chào nhau hẹn mai gặp.



 
Sửa lần cuối:
Mặc dù chưa yêu nhưng tao lại cảm thấy có chút tội lỗi với Ống Điếu vì việc vừa xảy ra. Tao đứng dậy mặc đồ rồi tạm biệt không quên bonus câu : "tuyệt lắm bạn của tôi". Nhấc điện thọai book quả taxi về nhà. Cách nhau tầm 3 cây số với đêm lạnh nên tao ngại đi bộ vờ lờ. Sáng mai lên lớp muộn như những ngày bình thường. Đặt đít ngồi vào chỗ thì thấy Pháp lôi ra lọ nước hoa bảo hôm qua mày quên trước sự ngỡ ngàng của đa số thành phần trong lớp. Tao đá mắt qua nhìn Ống Điếu thì thấy Ống Điếu đang nhìn tao với ánh mắt cần một lời giải thích ( với bọn hàn tặng nước hoa tức là thân thể này để tao hít giống như son
này anh tặng môi này bú cu anh ở Việt Nam mình vậy) thì cô giáo òa lên bảo hành động thật đẹp. Tao vội vàng nghĩ cái lí do rồi đáp: Pháp mua nước hoa tặng bạn trai nhưng đã chia tay, mình biết chuyện nên xin đùa ai ngờ Pháp cho thật. Rồi hỏi pháp đúng không. Pháp nhìn tao rồi ậm ừ bảo đúng vậy. Thằng Uzbith hình như thích con này cất tiếng: "vô duyên" cả lớp bỗng hụt hết cả hẫng với câu truyện rồi đứa nào về việc đứa đấy. Nghĩ lại tao cũng vô duyên thật nhưng cũng dell còn cách nào
khác, còn hơn để Ống Điếu khó chịu. Tao lại đang nghĩ cho Ống Điếu ư? Chuyện gì vậy? Sao lại thế được? Nó nhảy vào tâm trí, vào sự lo lắng của mình từ bao giờ vậy? Tao kệ mẹ rồi học tiếp. Tan học tao lại chạy ra ga mua vội cái bánh mì rồi lao đi làm luôn. Tới nơi vẫn còn hơn 20p nữa nên vào cửa hàng tiện lợi đá bát mì tôm, thanh kimbap rồi vào văn phòng. Ngày đầu riên đi làm nên cũng không có gì, tao được xếp ngồi gần 2 anh Việt Nam. Tan làm thì lại lê la qua 7/11 làm tiếp ca 2 rồi bắt tàu về. Bụng kêu lên thành tiếng. Không hiểu sao cứ đói là tao lại nghĩ đến Ống Điếu. Dường như một ngày Ống Điếu chiếm quá nhiều tgian suy nghĩ của tao. Tao lôi điện thọai ra gọi, cũng chẳng hi vọng ẻm bắt máy đâu vì giờ cũng muộn rồi. Thế mà tút tút 3-4
lần thì bên kia bắt máy: dò bô, em đang nấu ăn rồi, về nhanh anh nhé. Địt mẹ sao xúc động thế. Đói nhớ đến, nhớ đến là có ăn,.... Cái cảm giác rất thân quen. À giống "Nhà", đúng rồi đây là nhà. Nhà là nơi mình nhớ đến, là nơi mình muốn về là nơi mình cảm thấy ấm áp thực sự và là nơi có thật nhiều tình yêu thương. Tao đã khoing có cái cảm giác này lâu lắm rồi. Chính em đã đem lại cho tao cái cảm giác đó. Ngày ngày không phải lo cơm, lo áo, hằng ngày không phải lo đồ lo nhà, tất cả đều đã có người lo. Tao chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà với Ống Điếu thôi. Về nhà tao mở cửa tự nhiên như nhà mình rồi lao vào trầm lấy Điếu, rồi cảm ơn cảm ơn. Em cười hạnh phúc rồi vỗ vỗ bảo: "mệt rồi phải không? Em luôn đợi ở nhà này. ". Ngồi ăn cơm trong hạnh phúc ngập tràn. Tao ngồi kể lể công việc hôm nay. Về việc tao đã suy nghĩ gì trước cuộc gọi và tao đã hạnh phúc và xúc động như thế nào. Ẻm chỉ cười rồi bảo: em chỉ muốn chúng ta mãi như này, hay anh qua ở với em đi. Tao đổi chủ đề ngay. Vì cái này đéo được. Về ở chung cho mày gông cổ tao à, tao đang tự do sướng có cái buồi mà tao chịu chui vào lồng nhé. Khôn vừa thôi con. Ngồi trò chuyện vớ vẩn với nhau một lúc thì nốc xong 3 bát cơm tao xách đít về phòng tắm giặt. Vừa đứng dậy thì em giữ tay tao lại: "hay tối nay anh ở lại đi" nghe giọng cái kiểu níu kéo cho có cho đúng quy trình nửa muốn nửa không nên tao cũng từ chối. Mọi việc cứ đều đặn sáng đi kiếm ăn đêm lặn về tổ (đúng như bài Hát của Đen Vâu) cho đến hết tháng cũng là lúc tao nhận lương thử việc và chính thức bước vào công việc. Đúng là đời đéo như mơ. Công việc không chỉ yêu cầu về chuyên môn, sáng tạo mà nó yêu cầu cả Hàn Ngữ. Tao vừa làm vừa dịch sao cho ngôn từ hay nhất, việc thì lắm mà tgian thì đéo có. Ngày 5 tiếng trên văn phòng dường như là không đủ. Tao đem việc về nhà cày đến 3-4h sáng mới kịp tiến độ. Mệt mỏi vô cùng. Lên lớp toàn gục ngủ Làm các em lo lắng đến mệt. Nhiều hôm trong lớp còn mơ đang làm việc thì sếp hỏi tiến độ đúng lúc cô gọi thì giật mình trả lời: "vâng, em sắp hoàn thành rồi ạ" mà cả lớp cười. May thay Cô giáo cũng hiểu cho công việc cũng hay động viên, hỏi han. Thực sự không đỡ mệt mỏi nhưng cũng phần nào làm tâm lí phấn chấn hơn. Đã quá muộn nhưng ít ra cũng hiểu thế nào là giá trị của đồng tiền. Đời mà, phóng lao thì theo lao thôi, muốn thành công thì phải trải qua đắng cay ngọt bùi, có làm thì mới có ăn, muốn có măn-ni thì phải cày cuốc. ngồi ngẫn ngơ không bận tâm công việc, học hành, mà chỉ nghĩ một cách bâng quâ không nội dung, không hướng đích, mắt đăm chiêu nhìn những cánh chim bay lượn tự do trên bầu trời, nhìn những bông hoa anh đào cuối mùa rụng xuống. Ấy thế mà tháng 4 rồi cơ à? - thật vội vã. *rinh*rinh*...rinh… bô sê yô a lô nù cu sề yố (alo ai đấy) thì bên kia nói: quên cái máy bay già này rồi à. Địt mẹ hóa ra con Máy Bay hạng nặng mã hiệu 22IC.HQ(incheon hàn quốc) cùng phòng bà chị họ. Tao trả lời: em quên rồi, thịt chưa đâm vào thịt nên chưa nhớ nhau suốt đời được. Máy Bay cười lớn rồi bảo: Mẹ cái thằng dâm tặc. Nói chuyện qua loa đại khái là hôm nào qua chơi, nghe chị Họ kể nhiều rồi mà chưa có cơ hội thỉnh giáo. Nhắc đến chị họ tao cũng nhớ ra mình chưa trả cho
bả bữa ăn. Nên hẹn qua con này luôn là chủ nhật tuần này tao tới, nhắc bà chị họ giúp.

Thế là như hẹn. Chủ nhật bắt 3 chặng tàu tới nhà bà chị. Thì thấy thêm 1 ảnh nữa chào hỏi thì biết quốc tịch Hàn lớn hơn tao tầm 5 tuổi nhưng nhìn còn trẻ lắm(thực ra là trẩu chứ trẻ cái gì) nhưng làm luật sư nên nói chuyện tử tế, thân thiện, cởi mở và có chuyên môn. Nghĩ thầm Địt mẹ bà này kiếm đâu ra toàn luật sư thế nhỉ?. Chào hỏi bên ngòai rồi tao bảo đợi ở dưới, 2 bà lên thay đồ rồi đi ăn. Tao cũng không muốn lên phòng vì biết hội này tiết kiệm, thuê phòng nhỏ nên chắc bừa bội, hôm bẩn vl.
Hỏi ăn gì thì bà Chị Họ không nói gì, còn máy bay thì sồn sồn đòi ăn cái này đòi ăn cái kia(lon ta lon ton như con trẻ non). Tao hỏi lại Chị Họ thì bảo cho Máy Bay quyết nên tao cũng ok. Vì tao không thích món Hàn nên 4 ace quyết định rủ nhau đi ăn lẩu việt tại một quán Việt gần đấy(địt mẹ bức xúc vãi loen, bảo gần mà đi bộ 30 phút mới tới, biết thế tao đi taxi mẹ đi cho rồi). Đến nơi thấy nhớ nên cũng gọi thêm bún chả, bún đậu, phở, bún huế, bún mộc, nen rán, bánh trưng, xôi cúc, bánh mì gọi
đủ cả. Ăn cũng ngon miệng, so sánh với đồ ở Việt Nam thì cũng được 6/10. 4 ace không hỏi han gì tới công việc mà chỉ nói chuyện cuộc sống thấy khá nhàn, vui vui. Bao áp lực công việc tan biến hết, thấy nhẹ cả đầu. Bú hết gần bát con bún thì gọi mấy chai sài gòn ra nốc cho nhẹ lòng. Mấy khi được vui đâu. Đến lúc lôi hóa đơn ra thanh toán thì giật mình. Địt mẹ đồ việt mà đắt hơn đồ hàn, đồ âu. Toàn 8-10 đô một món, bia thì 3 đô 1 chai. Tao đứng lên thanh toán hết xương xương 140 đô. Định gọi taxi về thì Máy Bay bảo thôi đi bộ cho vui. 4 ace lượn lờ mãi cũng về đến nhà. Cũng vì muộn rồi nên tao rủ anh kia thuê khách sạn ở lại sáng mai về cho tiện. Rồi nhờ 2 bà kia dắt đi tìm thì cũng thuê được 1 cái khách sạn 3 sao. Vào thì nó chém 9 chục, tao bảo 3 sao đéo gì đắt thế thì nó bảo muộn rồi. Ông kia thấy gái nên định rút ví thanh toán thì tao gàn lại. Tao lôi điện thọai ra lên trip book đúng cái khách sạn này hết có 45 đô. Địt con mẹ mày bố láo với ông. Thế rồi tao đưa mã bookno cho nó check thì mặt nó xị ra đưa thẻ phòng rồi đéo thèm hướng dẫn. Tao giả vờ có cái balo nặng yêu cầu xách lên giúp thì địt mẹ nó lại xị
mặt ra nhưng sợ tao gọi quản lí nên cũng phải hầm hực xách đồ lên giúp. Tới phòng tao đéo thèm bo luôn vì cái tội bố láo. Nó thấy 4 đứa vào phòng thì nó nhắc nhở phòng này chỉ ở 2 thôi không đuọec ở 4 khách thì tao bảo: 2 cô này nhà gần đây bọn tao thuê có 1 tiếng thôi, cần thì gọi cảnh sát lên kiểm tra đi. Con nhân viên tức đéo nói nên lời chỉ biết quay mặt bước đi. Vào phòng tao lôi điện thọai đánh giá luôn cho 1 sao với bình luận dịch vụ như lone.

 
3 người kia thấy tao cứng quá vừa nể vừa sợ. Tao cười ha hả bảo: em ở khách sạn như cơm bữa rồi bọn nhân viên nó sợ đái ra quần không dám bật đâu. Thế rồi lại nói nói cười cười vui vẻ. Rồi bà chị họ bảo 2 đứa ở lại hay đi đâu đi nhé. Anh chị lên tầng uống cà phê. Máy bay thấy thế nhảy cẩng lên đòi đi theo, tao thì biết tuần sau lại sml nên ngủ sớm cho lành. Đang nằm nhắn tin chúc ngủ ngon Ống Điếu thì thấy Máy Bay 22 mò xuống. tao hỏi sao thế thì bảo xem 2 ông bà kia chút chít ngứa mắt nên
xuống đây đợi. Tao nói đùa : "thấy chị họ em bảo chị cần người ăn. Ế đến thế cơ à" nó xì rồi bắt đầu khoe tay khoe chân khoe da khoe dáng rồi bảo: "chị ấy đùa thôi chứ tao đầy người tán". Tao đùa đùa lôi cái tay bảo lên đây kiểm tra xem có xịn gỗ không nào hay chỉ được cái nước sơn rồi lỡ đà kéo mẹ nó gục xuống giường. Nó nằm đè lên tao, 2 đứa nhìn nhau, mặt đỏ bừng. 2 đứa cứ nằm nhìn nhau tần 30s thì thằng cu em lại ngổng đầu lên. Không để nó biết tao đành đẩy ra bảo: "chị định làm em không thở được à" thì mó mới lồm cồm ngồi dậy rồi ra khỏi giừơng ngồi lại ghế giả vờ nhìn ra cửa sổ. Ngồi trên giường nhìn con mụ này thấy góc nghiêng cũng ổn phết. Dáng dấp không quá nổi bật như Ống Điếu nhưng nói chung cũng được. Không phải có Ống Điếu chắc tao cũng để ý con lone này mất. Nghĩ rồi tao tiến lại vuốt má nó bảo: "chị xinh thật đấy" nó ngước mắt lên 2 đứa nhìn nhau đăm chiêu. Tao thì quen cảnh này lắm rồi còn Máy Bay thì mặt ửng hồng tim đập thình thịch. 2 đứa chỉ nhìn nhau không mói gì, không khí im lặng đến ngột ngạt. Tao đành phải chủ động thoát ra khỏi cái tình cảnh này. Tiến đầu lại và hôn chụt cái. Máy Bay giật mình nhưng cũng không có thái đồ từ chối hay trách móc mà chỉ nhẹ nhàng liếc mắt xuống giả vờ cầm điện thọai lướt lướt. Tao cười rồi trèo lên giường bấm điện thọai. Có vẻ như có gì đó ngập ngừng giữa 2 đứa. Tao kệ cứ im lặng. 5 phút sau thì Máy Bay cũng cất lời: "Chị chưa từng yêu ai đâu đây" - tao quay lại nhìn rồi cố gắng mím mồm nhưng đéo được nên sặc lên cười rồi bảo "BẬT CAPL MỞ NGOẶC ĐÉO TIN" Máy bay đứng dậy: không tin thì thôi rồi lẳng lặng đi ra ngòai. Tao đoán chỉ có lên sân thượng chứ cái con loăng quăng này làm sao mà chịu đi đâu một mình. Thế rồi kệ mẹ nó với điện thọai bật bản nhạc ballad nhẹ nhàng đi ngủ.

Sáng thức giấc lúc 6h, tao đi tắm rồi mặc lại quần áo cũ, ghi dòng note:"em về trước, anh trả phòng rồi về sau nhé, hẹn gặp lại" rồi đi xuống phòng ăn làm bữa sáng xong bắt tàu về. Không quên nhắn tin cho Ống Điếu nhờ đem cái cặp chứa mọi thứ đến lớp. Học xong thì nhờ thằng Phòng Bên cũng học ngay Phòng bên Đem BaLo đồ về giúp rồi lại lon ton đi làm. Hôm nay là ngày bàn giao kết quả và nộp kế hoặc tiếp. Nên tao tranh thủ lôi laptop ra check lại. Ngồi chăm chú lắm, chả để ý đầu buồi gì xung quanh. Khoa học chứng minh 15 phút tập trung hiệu quả hơn 1 tiếng làm việc tự do. Và tao cũng đang áp dụng chính cái quy tắc này khi viết lại tự truyện này cho chúng mày đọc. Hết 15p mắt có vẻ mỏi tao đảo đảo xung quanh thì thấy 1 con bé người Hàn đang nhìn đăm chiêu vào màn hình lap tao chính là con bé lên cùng ga tàu với tao, nãy đợi tàu tao để ý nó mãi. Nhưng tao vẫn Tao hơi khó chịu đành gấp lap lại thì nó bắt chuyện: "mày làm luật sư à"- tao bảo "không, làm design kiêm hình ảnh cho văn phòng thôi" thì nó bảo nó thích ngành luật nhưng không thể theo học nên đang học quản trị nhân lực sau này ông chú làm cho huyndai mảng xây dựng sẽ đưa nó về Việt Nam làm việc. Tao thấy nhắc tới quê hương nên vui vui nên nói chuyện với nó nhiều hơn rồi xin kakao(giống zalo của Việt Nam, bọn Hàn hay dùng cái lày) hẹn nhau đi chơi các kiểu. Thế nhưng Tao quên mẹ nó mất không hỏi tên. Thôi kệ mẹ, hẹn xã giao thế thôi chứ tgian đâu mà giao lưu với cái bọn này. Đến nơi nộp xong cho sếp thì sếp bảo: cho mày ngủ trên văn phòng hôm nay đấy. Tao cười hà hà rồi nằm gục xuống ngủ một giấc khá ngon. Thức dậy mới có 16h. Địt mẹ sao tgian trôi lâu thế. Lôi laptop ra nghịch thì thấy có tin nhắn kakao của nhỏ vừa rồi. Tao cũng trò chuyện qua loa rồi nó hẹn cuối tuần rảnh thì qua nhà nó, nó đang học thêm Tiếng Việt với giáo viên người Hàn, có gì giúp đỡ. Tao cũng chỉ trả lời có thể giúp nhưng cuối tuần này bận rồi. Cả 3 tuần nay không dành tgian cho Ống Điếu rồi. 2 đứa chỉ gặp nhau mỗi 1-2 tiếng ăn cơm tối với tgian trên trường, đã đến lúc hâm nóng lại cái tình cảm dở ương này rồi. Nói là làm tao nhắn tin cho Điếu luôn. Ẻm tất nhiên là ok rồi.

Ngày hôm nay thứ 2 mà nhàn hạ, đi làm thêm ca 2 ở 7/11 mà cũng không có mấy khách, lại vất vưởng nhớ đến em Hàn Quốc mà tao đã ngắm mãi ở ga. Đéo biết có sửa chữa gì không mà ngon gớm. Mặt đẹp, môi xinh, mắt 2 mí, Mông ngực không thiếu gì, đùi gọn, eo thon đã thế còn mặc đồ bó làm hại mắt vờ lờ….Sực nhớ ra địt mẹ chưa hỏi tên. Thế là nhắn tin hỏi luôn. Em trả lời ngay tên Lee Hyun, 20 tuổi(thế là kém tao 1 tuổi) , năm nhất đại học Suwon (địt mẹ cùng trường rồi), nhà ở gần ga Suwon(địt mẹ lại nhà giàu rồi, có tiền mua nhà gần ga là đéo phải dạng vừa), sdt…… Email….. Cậu còn hỏi gì nữa không. Ối địt ấn tượng vãi lồn. Đúng cái kiểu thẳng thắn không lòng vòng mà tao thích… ấn tượng thì nói truyện chứ sợ đầu buồi gì. Đứng ngồi nhắn tin với ẻm đến 21h thì hỏi: mày không bận à sao nhắn tin với tao mãi thế. Nó thả icon cười bảo nó đi ngọai khóa với lớp mà báo cáo có bản mẫu làm sẵn rồi nên nó không wuan tâm, đang đi tàu về. Tao rủ đùa nếu không bận thì qua ga XYZ đợi tao. 23h tao tan ca rồi về cùng… không thấy nhắn lại tao cũng đoán nó về tới nhà đi ngủ rồi nên cũng vào facebook xem chim sẻ chơi đế chế. 23h, giao ca rồi lửng thửng đi về. Vừa check thẻ tàu vào ga thì thấy có điện thọai của Hyun hỏi mấy giờ về tới suwon. Tao bảo hôm nay tầm 23h35 rồi lại thấy nó mất hút. Rút cái tai nghe sony 1000xm3 đeo bật vài bản acoustic nhẹ nhàng nghe giết thời gian thì Ống Điếu gọi bảo: hôm nay em qua nhà Bây Rich(nhỉ này bạn thân của Ống Điếu, quê Beijing(Bắc Kinh) , qua đây được ông bà già mua cho căn chung cư ở trên phố cách trường tầm 7 cây, nhà tao thì ở sau trường) chơi mà muộn quá nên chắc ở lại. Tao hỏi thế mai đi học thế nào. Em bảo mai về sớm rồi tắt máy, tao chỉ kịp nghe thêm tiếng cười khúc khích của đám bạn nó. Thôi kệ, Về ra quán trước chung cư làm bát canh sườn vậy. Ngồi ngủ quên mẹ trên tàu may mà có điện thọai. Là của Hyun hỏi tao về tới ga chưa nó đang ở cửa số 4. Tao vội nhìn bảng thông báo thì còn 1 ga nữa. May vãi lone con nhỏ này không gọi chắc lại phải đi taxi từ ga cuối về hoặc phải ngủ ở ga đợi tàu sớm thì chết rét. Tao muốn cảm ơ vl nhưng cũng tỏ ra cool chỉ hỏi lại: đi chơi với ai mà muộn thế thì nó bảo lên đi rồi biết. Xuống tàu trong lòng hơi hi vọng nó ở đó đợi mình, vừa hi vọng không phải, hồi hộp, tò mò vilin. Bước thật nhanh ra cửa số 4 thì thấy ẻm đang choàng cái áo dạ mỏng dính co ro như gái đứng đuòeng Việt Nam. Tao phì cười 1 chút rồi lấy lại cái vẻ đàn ông ngầu lòi giọng trầm: "đêm hôm còn ra đây làm gì, về nhà đi" em kể bố mẹ đi miền nam mai mới về, ở nhà một mình sợ(ối nhà giàu lại còn con một à?) . Tao haha rồi nhảy xồ đến bảo biến thái thật đây, nó mặt tỉnh bơ "ngon thì vào" địt mẹ, chưa bao giờ bị nhụt chí tới vậy. Tao bảo giờ này ra đường dễ gặp biến thái lắm đấy. Nó bảo đi với tao mà sợ gì. Con nhỏ này thực sự biết dùng lời nói làm người khác thay đổi cảm xúc của người khác, bỗng cảm thấy mình thật rộng lớn khi có thể chở che cho một cô gái chỉ vừa quen.

.
 
Chap 3
Sáng mai dậy. Lò mò cái điện thọai thấy mấy cuộc gọi nhỡ của thằng Phòng Bên với tin nhắn: "Đi đâu, sao tao gõ cửa dell được" tao kệ mẹ nó nhìn đồng hồ cũng đã 9h sáng. Tao lay ẻm dậy thì ẻm uốn éo bảo không. Tao kệ mẹ cho ngủ. Đi vào nhà tắm vệ sinh sạch sẽ mặc quần áo rồi về phòng làm đồ ăn sáng. Tầm 11h thì tao đem đồ sáng qua phỏng Ống Điếu. Ẻm đã dậy rồi và đang dọn chiến rích của 2 đứa. Tao đặt đồ ăn xuống bàn. Ẻm nhẹ nhàng bước tới ngồi xuống. Tao cũng hỏi han vài câu rồi đi thẳng vào vấn đề: "đêm qua tao không cố ý, ăn xong đi chiều tao đưa đi mua thuốc". Ẻm thấy tao nói thẳng nên có chút buồn cũng nên. Nàng nhẹ gật đầu rồi ăn tiếp. Chiều đến tao dẫn nó đến hiệu thuốc thì dell hịêu thuốc nào bán. Bên Hàn nó yêu cầu phải có giấy khám nó mới bán lọai thuốc này. Dm lại phải lên viện mệt vãi lòn. Lê la đến 17h thì cũng mua được viên thuốc. Cả tiền khám bệnh(nói là khám chứ thực tế là vào đặt vấn đề, nhờ nó kê đơn thuốc chứ khám đầu buồi gì đâu) cả tiền thuốc là khoảng 40usd. Lượn cả chiều chỉ để mua viên thuốc, mệt vãi lone. Tao quay qua nói với Điếu: ở Việt Nam bọn tao ra hiệu thuốc với đưa 1 đô là nó bán cho chứ không phức tạp như bên này. Ẻm cũng gật bảo: "ừm, bọn tao cũng thế", Không biết từ bao giờ hay tao không để ý. Mà ở Ống Điếu toát lên cái vẻ dịu dàng thướt tha. Tao vẫn thường mơ về 1 cô người yêu đẹp dáng, dịu dàng, nữ tính…. Cô ấy đây chứ đâu, còn ai vào đây nữa.- tao ngồi ngẫn ngơ suy nghĩ, mắt nhìn ẻm không rời….. Thì ẻm cất tiếng: "anh có gì muốn nói à"-giọng nhẹ nhàng, ngọt lịm. Tao lại bị đăm chiêu thên lúc nữa: nó gọi mình là Anh à?, ôi thật à, chắc dính phải tình rồi.( bọn tao lúc này cũng đã có thể giao tiếp bằng tiếng hàn. Nên Hàn Anh lộn xộn lúc này lúc kia. Trong tiếng hàn cũng có anh em cô gì cúu bác gần như tiếng việt nên dễ chia). Đang đăm chiêu thì nó tiếp tục: oppaaaaalllll!!!!!. Lúc này tao mới thực sự giật mình và trả lời:"À, thì… chuyện tối qua anh muốn nói rõ ràng với em, anh biết hôm qua là sai lầm và là điều không mong muốn giữa 2 đứa…..” em chặn họng tao: “anh thực sự không mong muốn?” rồi quay đi rót 2 cốc nước lọc rồi ngồi xuống. Mặt đối mặt, nhưng điều em vừa thốt ra làm tao cảm thấy có chút áp lực. 2 đứa ngồi đấy và không nói
thêm gì. Thấy ngột ngạt quá, tao đứng dậy ra ban công rút bao thuốc ra định hút thì bao thuốc hết nhẵn. may quá, có lí do để đi ra ngoài rồi. tao đi vào khoác áo rồi bảo đi mua bao thuốc xong mở cửa đi thẳng cũng không ngoái đầu lại nhìn. vừa đi vừa suy nghĩ về những điều ẻm nói, về những gì đã xảy ra. tao cũng muốn yêu lắm chứ, nhưng giờ chắc chưa phải lúc. nhìn lại bản thân chỉ vừa chân ướt chân ráo đặt chân tới cái đất nước này chưa được 3 tháng, trong tay cũng chưa có gì, đến tiền hóa
đơn hằng tháng đang còn phải suy nghĩ vậy mà đòi yêu đương ư?- những suy nghĩ ngày xuất hiện càng nhiều. tao không thể nào giải đáp cho những câu hỏi mà mình đã đặt ra.

Không gian yên ắng đến lạ thường tao còn nghe thấy cả tiếng cỏ cây dập dìu theo gió. tao chững lại :” đúng rồi, mình không thể cứ phụ thuộc vào 1000 ít ỏi bố mẹ chu cấp hằng tháng. mình bỏ lại tổ quốc để tìm cơ hội cơ mà?”. nghĩ rồi tao rút điện thoại gọi luôn cho bà chị họ hàng xa nhưng gần: “Em muốn đi làm, tìm giúp em một công việc” tính tao trước giờ ngay thẳng, nên bà chị cũng gật đâu rồi giới thiệu cho tao đến làm design cho 1 văn phòng luật chuyên hỗ trợ người nước ngoài của một ông Việt Kiều bạn bà này làm chủ. Lang thang về phòng, chuẩn bị quần áo, CV, để chiều mai lên Seoul phỏng vấn. xong xuôi thì lại lăn ra giường cầm điện thoại nhấn nhấn. 23h mẹ nó rồi. lồm cồm với cái dây sạc điện thoại để đi ngủ thì thấy chuông điện thoại tinh tinh. là Ống Điếu: “em cần gặp anh nói chuyện” tao kệ mẹ, giờ mà chạy qua gặp chắc lại mất mẹ một đêm không ngủ, chưa biết thêm chuyện gì sẽ xảy ra. đành bỏ điện thoại ra giả vờ như đingủ rồi. nằm thở dài. rồi nhắm mắt cố ngủ. thì chuông phòng lại ring ring. nghĩ trong đầu địt mẹ thằng cùng phòng gọi cái lone gì muộn thế. tao kệ coi như đã ngủ thì thấy tiếng gái Việt: “Mở cửa cho chị vào”. đứng dậy lò mò bật điện rồi ra mở cửa. là còn Lợn Rời( con này khá mập, tốt tính, hay giúp đỡ bọn dhs Việt mới qua, hay lo chuyện thiên hạ nên tao gọi nó là Lợn Rời). tao hỏi có chuyện gì mà tìm em muộn thế thì nó bảo vừa đi làm về mua được mấy cây kem nên đem qua cho. tao nghĩ:”có cái lone mà rảnh thế” nhưng cũng mở cửa mời vào cho lịch sự. rót nước mời, nghe nó khen phòng đẹp, sạch sẽ lan man lúc thì cũng đi vào vấn đề chính đại khái là vay tiền. nó bảo cần 6000 chứng minh tài chính để gia hạn visa mà đang còn thiếu khoảng 900 nữa nên qua nhờ tao giúp. tao biêt ngay mà, làm đéo gì có chuyện qua chỉ để đưa cây kem với xem nơi ăn chốn ở. không giúp cũng ngại mà giúp cũng thấy khó nên tao rút 500 ra đưa bảo: em còn có nấy thôi. nó cũng rựt thật nhanh rồi bảo chịcảm ơn. địt mẹ nhanh vãi lồn. Đang ngồi lan man với con Lợn Rời thì thấy tiếng chuông cửa tiếp tục rinh rinh. tao đứng lên ra mở cửa thì thấy Ống Điếu, ẻm ngó ngược xuôi xong hỏi: “em tưởng anh ngủ rồi” thì đúng lúc con Lợn bước ra bảo: chị về trước, cảm ơn nhé rồi nháy mắt. Ống Điếu lập tức quay qua nhìn tao với cái vẻ mặt cần một lời giải thích. mặc dù chưa yêu đương gì những tao vẫn cảm thấy áp lực. đéo ổn, kể thật chắc gì nó đã tin. thôi cứ mời vào nhà cái đã tính tiếp.
Truyện sex hả mày
 
3 người kia thấy tao cứng quá vừa nể vừa sợ. Tao cười ha hả bảo: em ở khách sạn như cơm bữa rồi bọn nhân viên nó sợ đái ra quần không dám bật đâu. Thế rồi lại nói nói cười cười vui vẻ. Rồi bà chị họ bảo 2 đứa ở lại hay đi đâu đi nhé. Anh chị lên tầng uống cà phê. Máy bay thấy thế nhảy cẩng lên đòi đi theo, tao thì biết tuần sau lại sml nên ngủ sớm cho lành. Đang nằm nhắn tin chúc ngủ ngon Ống Điếu thì thấy Máy Bay 22 mò xuống. tao hỏi sao thế thì bảo xem 2 ông bà kia chút chít ngứa mắt nên
xuống đây đợi. Tao nói đùa : "thấy chị họ em bảo chị cần người ăn. Ế đến thế cơ à" nó xì rồi bắt đầu khoe tay khoe chân khoe da khoe dáng rồi bảo: "chị ấy đùa thôi chứ tao đầy người tán". Tao đùa đùa lôi cái tay bảo lên đây kiểm tra xem có xịn gỗ không nào hay chỉ được cái nước sơn rồi lỡ đà kéo mẹ nó gục xuống giường. Nó nằm đè lên tao, 2 đứa nhìn nhau, mặt đỏ bừng. 2 đứa cứ nằm nhìn nhau tần 30s thì thằng cu em lại ngổng đầu lên. Không để nó biết tao đành đẩy ra bảo: "chị định làm em không thở được à" thì mó mới lồm cồm ngồi dậy rồi ra khỏi giừơng ngồi lại ghế giả vờ nhìn ra cửa sổ. Ngồi trên giường nhìn con mụ này thấy góc nghiêng cũng ổn phết. Dáng dấp không quá nổi bật như Ống Điếu nhưng nói chung cũng được. Không phải có Ống Điếu chắc tao cũng để ý con lone này mất. Nghĩ rồi tao tiến lại vuốt má nó bảo: "chị xinh thật đấy" nó ngước mắt lên 2 đứa nhìn nhau đăm chiêu. Tao thì quen cảnh này lắm rồi còn Máy Bay thì mặt ửng hồng tim đập thình thịch. 2 đứa chỉ nhìn nhau không mói gì, không khí im lặng đến ngột ngạt. Tao đành phải chủ động thoát ra khỏi cái tình cảnh này. Tiến đầu lại và hôn chụt cái. Máy Bay giật mình nhưng cũng không có thái đồ từ chối hay trách móc mà chỉ nhẹ nhàng liếc mắt xuống giả vờ cầm điện thọai lướt lướt. Tao cười rồi trèo lên giường bấm điện thọai. Có vẻ như có gì đó ngập ngừng giữa 2 đứa. Tao kệ cứ im lặng. 5 phút sau thì Máy Bay cũng cất lời: "Chị chưa từng yêu ai đâu đây" - tao quay lại nhìn rồi cố gắng mím mồm nhưng đéo được nên sặc lên cười rồi bảo "BẬT CAPL MỞ NGOẶC ĐÉO TIN" Máy bay đứng dậy: không tin thì thôi rồi lẳng lặng đi ra ngòai. Tao đoán chỉ có lên sân thượng chứ cái con loăng quăng này làm sao mà chịu đi đâu một mình. Thế rồi kệ mẹ nó với điện thọai bật bản nhạc ballad nhẹ nhàng đi ngủ.

Sáng thức giấc lúc 6h, tao đi tắm rồi mặc lại quần áo cũ, ghi dòng note:"em về trước, anh trả phòng rồi về sau nhé, hẹn gặp lại" rồi đi xuống phòng ăn làm bữa sáng xong bắt tàu về. Không quên nhắn tin cho Ống Điếu nhờ đem cái cặp chứa mọi thứ đến lớp. Học xong thì nhờ thằng Phòng Bên cũng học ngay Phòng bên Đem BaLo đồ về giúp rồi lại lon ton đi làm. Hôm nay là ngày bàn giao kết quả và nộp kế hoặc tiếp. Nên tao tranh thủ lôi laptop ra check lại. Ngồi chăm chú lắm, chả để ý đầu buồi gì xung quanh. Khoa học chứng minh 15 phút tập trung hiệu quả hơn 1 tiếng làm việc tự do. Và tao cũng đang áp dụng chính cái quy tắc này khi viết lại tự truyện này cho chúng mày đọc. Hết 15p mắt có vẻ mỏi tao đảo đảo xung quanh thì thấy 1 con bé người Hàn đang nhìn đăm chiêu vào màn hình lap tao chính là con bé lên cùng ga tàu với tao, nãy đợi tàu tao để ý nó mãi. Nhưng tao vẫn Tao hơi khó chịu đành gấp lap lại thì nó bắt chuyện: "mày làm luật sư à"- tao bảo "không, làm design kiêm hình ảnh cho văn phòng thôi" thì nó bảo nó thích ngành luật nhưng không thể theo học nên đang học quản trị nhân lực sau này ông chú làm cho huyndai mảng xây dựng sẽ đưa nó về Việt Nam làm việc. Tao thấy nhắc tới quê hương nên vui vui nên nói chuyện với nó nhiều hơn rồi xin kakao(giống zalo của Việt Nam, bọn Hàn hay dùng cái lày) hẹn nhau đi chơi các kiểu. Thế nhưng Tao quên mẹ nó mất không hỏi tên. Thôi kệ mẹ, hẹn xã giao thế thôi chứ tgian đâu mà giao lưu với cái bọn này. Đến nơi nộp xong cho sếp thì sếp bảo: cho mày ngủ trên văn phòng hôm nay đấy. Tao cười hà hà rồi nằm gục xuống ngủ một giấc khá ngon. Thức dậy mới có 16h. Địt mẹ sao tgian trôi lâu thế. Lôi laptop ra nghịch thì thấy có tin nhắn kakao của nhỏ vừa rồi. Tao cũng trò chuyện qua loa rồi nó hẹn cuối tuần rảnh thì qua nhà nó, nó đang học thêm Tiếng Việt với giáo viên người Hàn, có gì giúp đỡ. Tao cũng chỉ trả lời có thể giúp nhưng cuối tuần này bận rồi. Cả 3 tuần nay không dành tgian cho Ống Điếu rồi. 2 đứa chỉ gặp nhau mỗi 1-2 tiếng ăn cơm tối với tgian trên trường, đã đến lúc hâm nóng lại cái tình cảm dở ương này rồi. Nói là làm tao nhắn tin cho Điếu luôn. Ẻm tất nhiên là ok rồi.

Ngày hôm nay thứ 2 mà nhàn hạ, đi làm thêm ca 2 ở 7/11 mà cũng không có mấy khách, lại vất vưởng nhớ đến em Hàn Quốc mà tao đã ngắm mãi ở ga. Đéo biết có sửa chữa gì không mà ngon gớm. Mặt đẹp, môi xinh, mắt 2 mí, Mông ngực không thiếu gì, đùi gọn, eo thon đã thế còn mặc đồ bó làm hại mắt vờ lờ….Sực nhớ ra địt mẹ chưa hỏi tên. Thế là nhắn tin hỏi luôn. Em trả lời ngay tên Lee Hyun, 20 tuổi(thế là kém tao 1 tuổi) , năm nhất đại học Suwon (địt mẹ cùng trường rồi), nhà ở gần ga Suwon(địt mẹ lại nhà giàu rồi, có tiền mua nhà gần ga là đéo phải dạng vừa), sdt…… Email….. Cậu còn hỏi gì nữa không. Ối địt ấn tượng vãi lồn. Đúng cái kiểu thẳng thắn không lòng vòng mà tao thích… ấn tượng thì nói truyện chứ sợ đầu buồi gì. Đứng ngồi nhắn tin với ẻm đến 21h thì hỏi: mày không bận à sao nhắn tin với tao mãi thế. Nó thả icon cười bảo nó đi ngọai khóa với lớp mà báo cáo có bản mẫu làm sẵn rồi nên nó không wuan tâm, đang đi tàu về. Tao rủ đùa nếu không bận thì qua ga XYZ đợi tao. 23h tao tan ca rồi về cùng… không thấy nhắn lại tao cũng đoán nó về tới nhà đi ngủ rồi nên cũng vào facebook xem chim sẻ chơi đế chế. 23h, giao ca rồi lửng thửng đi về. Vừa check thẻ tàu vào ga thì thấy có điện thọai của Hyun hỏi mấy giờ về tới suwon. Tao bảo hôm nay tầm 23h35 rồi lại thấy nó mất hút. Rút cái tai nghe sony 1000xm3 đeo bật vài bản acoustic nhẹ nhàng nghe giết thời gian thì Ống Điếu gọi bảo: hôm nay em qua nhà Bây Rich(nhỉ này bạn thân của Ống Điếu, quê Beijing(Bắc Kinh) , qua đây được ông bà già mua cho căn chung cư ở trên phố cách trường tầm 7 cây, nhà tao thì ở sau trường) chơi mà muộn quá nên chắc ở lại. Tao hỏi thế mai đi học thế nào. Em bảo mai về sớm rồi tắt máy, tao chỉ kịp nghe thêm tiếng cười khúc khích của đám bạn nó. Thôi kệ, Về ra quán trước chung cư làm bát canh sườn vậy. Ngồi ngủ quên mẹ trên tàu may mà có điện thọai. Là của Hyun hỏi tao về tới ga chưa nó đang ở cửa số 4. Tao vội nhìn bảng thông báo thì còn 1 ga nữa. May vãi lone con nhỏ này không gọi chắc lại phải đi taxi từ ga cuối về hoặc phải ngủ ở ga đợi tàu sớm thì chết rét. Tao muốn cảm ơ vl nhưng cũng tỏ ra cool chỉ hỏi lại: đi chơi với ai mà muộn thế thì nó bảo lên đi rồi biết. Xuống tàu trong lòng hơi hi vọng nó ở đó đợi mình, vừa hi vọng không phải, hồi hộp, tò mò vilin. Bước thật nhanh ra cửa số 4 thì thấy ẻm đang choàng cái áo dạ mỏng dính co ro như gái đứng đuòeng Việt Nam. Tao phì cười 1 chút rồi lấy lại cái vẻ đàn ông ngầu lòi giọng trầm: "đêm hôm còn ra đây làm gì, về nhà đi" em kể bố mẹ đi miền nam mai mới về, ở nhà một mình sợ(ối nhà giàu lại còn con một à?) . Tao haha rồi nhảy xồ đến bảo biến thái thật đây, nó mặt tỉnh bơ "ngon thì vào" địt mẹ, chưa bao giờ bị nhụt chí tới vậy. Tao bảo giờ này ra đường dễ gặp biến thái lắm đấy. Nó bảo đi với tao mà sợ gì. Con nhỏ này thực sự biết dùng lời nói làm người khác thay đổi cảm xúc của người khác, bỗng cảm thấy mình thật rộng lớn khi có thể chở che cho một cô gái chỉ vừa quen.

.
Ký sự của mày làm tao nhớ thằng xamer @Whatthefack
 
Ông thần địt dạo, chúa tể siêu cấp, thánh tán gái, cụ tổ liếm lồn
 
Top