Giày chạy bộ - trao đổi kinh nghiệm.

Mày có ở đà lạt ko, công nhận chạy đà lạt sáng sớm sướng thật. Tao thích chạy dài ở những cung đường mới như khi đi du lịch, sống chết đéo gì cũng phải làm cái hm. Chạy ngắm mây trời, khung cảnh thiên nhiên nó đẹp mê, chạy đéo biết mệt. Chạy hàng ngày toàn cung đường quen chả có gì vui nên chỉ 10 15k là hết chuyện. Chạy nhóm thì vui nhưng loãng, đéo có hứng mất tập trung bỏ mẹ. Cứ 1 mình 1 đường là sướng nhất. Chạy thì ít chụp ảnh check in xong lên khoe vú khoe pace giả đò ngây thơ hỏi dăm ba câu ảo lòi lồn,tao ghét.
Tao nói thật chứ những ai nghiêm túc và để ý chạy bộ họ sẽ thích chạy một mình hơn nhóm rất nhiều. Vì chạy theo nhóm mày sẽ rất khó tìm người cùng pace, cũng heart rate zones, cùng mileage hàng tuần. Tao thấy bọn cứ chạy hội nhóm phần nhiều lên fb sống ảo chứ đội chuyên sâu họ toàn chạy 1 mình :))
 
K biết sao chứ t chạy bằng adidas losangeles cảm giác phê hơn ultraboots.
 
Sao tao đọc tài liệu thì là 180 - tuổi =max.
Nó có hai thang đấy. Và vẫn cãi nhau.

Nhưng cái 180-[tuổi] là dành cho bọn elite, bọn VĐV. Vì nhịp tim bọn nó cực thấp, có được do tố chất và khối lượng cỡ 300km/tháng trở lên. Tao chơi với một thằng, lúc nó ngủ, nhịp tim có 30 nhịp/phút. Anh em lúc nào cũng giật mình tưởng nó chết mẹ rồi, vì sờ mạch mãi đéo thấy đập.

Với dân nghiệp dư, và mới tập, khuyến nghị dùng thang 220-[tuổi] vì đạt được hai mục tiêu:
Chạy tim thấp quá (mà ko phải do luyện tập hay tố chất) thì cũng ko hiệu quả. Như mày tập tạ mà cầm cục 0.5kg tập cả ngày thì cơ bắp cũng không to lên tí nào; và đảm bảo được tốc độ tối ưu.

Cái vế sau ấy: ví dụ mày 36 thì tính ra tim max là 144. Chạy easy là chạy sao cho nhịp tim chỉ cao nhất bằng 75% của tim max, là 108 nhịp/phút.

Tổ sư, mày ngồi yên, hoàn toàn yên, nhìn con vú to đăng bên Quán Sò Say là tim mày lên 108 rồi, nói gì đến chạy.

Như thế, nêu tuân theo công thức 180-[tuổi] thì khi ra tập, mày chỉ động đậy nhanh hơn đi bộ chút xíu được thôi. Mà như thế, ko tăng được sức chịu đựng, ko tăng được cơ bắp, tim và phổi không được tâp luyện để duy trì tốc độ trong thời gian dài, và kết cục là không hiệu quả.

Đấy là lý do khuyến nghị dùng thang 220-[tuổi]
 
T toàn dùng nike, giày chạy h t còn mỗi đôi lunar eclipse, công nhận đế lunarlon đi chạy thích thật. Trước t có đôi zoom vomero 10, nó thoải mái đến mức t mang nó đi làm, đi bộ, đi chơi, đi tập, mang đến mức nó tã vì t mang đi cả trời mưa nhưng t vẫn mang vì nó thoải mái vl, đến khi nó bị chó cắn nát t mới bỏ :))
Ui, còn Vomero này giá chát thế mày, form nhìn thì ưng mắt thật đấy, nhưng đắt quá :too_sad:
 
T éo trẻ mỏ j nữa cả, cũng 36t rồi. Trước đây tao ~105kg, 176cm. Do mập quá nên người nó mệt, k có sức bền nên t mới tập chạy bộ để giảm cân ấy. T chạy dc xa nhất từ hồi tới h chỉ mới 15km thôi. Còn hàng ngày thì cứ 5-7km/buổi, ngày khoẻ thì 2 buổi, mệt thì 1 buổi tuỳ thời tiết. Mùa này mùa mưa nữa nên cũng thất thường.

t chạy thì cứ tầm khoảng 3km là nghỉ đi bộ tầm 1-2’ chứ éo đủ sức để chạy 1 lèo 5K hay 10K :(
Mày muốn giảm cân, mà lại có thể chạy dài, thì cách tốt nhất là chạy thật chậm. Siêu chậm, nhanh hơn đi bộ một tí thôi, kiểu pace 8, pace9; nhưng phải chạy cực lâu. Chạy ít nhất 1 tiếng.

Và quan trọng, và khó nhất: phải cắt toàn bộ đường và tinh bột. Cắt 100%. Hãy nghĩ đến số tiền mày phải chi cho các thứ bệnh tim mạch trong tương lai, mà tương lai mà tao nói đến ở đây, là cỡ 5-7 năm nữa thôi.

Diễn đàn về gái, hãy quan tâm đến tim mạch, vì muốn nện khỏe, đầu tiên hãy có một quả tim thật khỏe.
 
Tao nói thật chứ những ai nghiêm túc và để ý chạy bộ họ sẽ thích chạy một mình hơn nhóm rất nhiều. Vì chạy theo nhóm mày sẽ rất khó tìm người cùng pace, cũng heart rate zones, cùng mileage hàng tuần. Tao thấy bọn cứ chạy hội nhóm phần nhiều lên fb sống ảo chứ đội chuyên sâu họ toàn chạy 1 mình :))
Chuẩn miên
 
Nó có hai thang đấy. Và vẫn cãi nhau.

Nhưng cái 180-[tuổi] là dành cho bọn elite, bọn VĐV. Vì nhịp tim bọn nó cực thấp, có được do tố chất và khối lượng cỡ 300km/tháng trở lên. Tao chơi với một thằng, lúc nó ngủ, nhịp tim có 30 nhịp/phút. Anh em lúc nào cũng giật mình tưởng nó chết mẹ rồi, vì sờ mạch mãi đéo thấy đập.

Với dân nghiệp dư, và mới tập, khuyến nghị dùng thang 220-[tuổi] vì đạt được hai mục tiêu:
Chạy tim thấp quá (mà ko phải do luyện tập hay tố chất) thì cũng ko hiệu quả. Như mày tập tạ mà cầm cục 0.5kg tập cả ngày thì cơ bắp cũng không to lên tí nào; và đảm bảo được tốc độ tối ưu.

Cái vế sau ấy: ví dụ mày 36 thì tính ra tim max là 144. Chạy easy là chạy sao cho nhịp tim chỉ cao nhất bằng 75% của tim max, là 108 nhịp/phút.

Tổ sư, mày ngồi yên, hoàn toàn yên, nhìn con vú to đăng bên Quán Sò Say là tim mày lên 108 rồi, nói gì đến chạy.

Như thế, nêu tuân theo công thức 180-[tuổi] thì khi ra tập, mày chỉ động đậy nhanh hơn đi bộ chút xíu được thôi. Mà như thế, ko tăng được sức chịu đựng, ko tăng được cơ bắp, tim và phổi không được tâp luyện để duy trì tốc độ trong thời gian dài, và kết cục là không hiệu quả.

Đấy là lý do khuyến nghị dùng thang 220-[tuổi]
Đúng đấy. Trước giờ tao vẫn nghĩ theo cái hướng này chứ địt mẹ như tao 40t thì max 140 thì thấp quá. Tao chạy theo maf tim trung bình 140/p pace 8 mẹ rồi. Cứ cố chạy maf 120 thì có mà đi bộ. Bọn nó chạy maf mà pace5 cũng kiên trì thật, nhưng tao thấy có ông hlv trên tuyển livestream bảo đéo việc gì phải ép xuống nếu mày không có bệnh gì về tim mạch, huyết áp. Chạy nhanh thì tim phải làm nhiều, chứ muốn chạy nhiều nhưng lại muốn cơ thể hạn chế thì nó đéo đúng với tự nhiên.
 
Đúng đấy. Trước giờ tao vẫn nghĩ theo cái hướng này chứ địt mẹ như tao 40t thì max 140 thì thấp quá. Tao chạy theo maf tim trung bình 140/p pace 8 mẹ rồi. Cứ cố chạy maf 120 thì có mà đi bộ. Bọn nó chạy maf mà pace5 cũng kiên trì thật, nhưng tao thấy có ông hlv trên tuyển livestream bảo đéo việc gì phải ép xuống nếu mày không có bệnh gì về tim mạch, huyết áp. Chạy nhanh thì tim phải làm nhiều, chứ muốn chạy nhiều nhưng lại muốn cơ thể hạn chế thì nó đéo đúng với tự nhiên.
MAF chỉ hiệu quả khi mày tích luỹ số km/tuần cực nhiều. Chạy ít mà dùng phương pháp MAF sẽ không hiệu quả, tao chạy 50-60km/tuần vẫn phải kết hợp Interval và Tempo
 
Chào các chú, em sinh 97, có sở thích chạy bộ, nên đăng bài hội họp anh em chú bác có chung sở thích đam mê vào thảo luận , TOPIC chủ yếu là GIÀY !!!
Em đang muốn mua 1 đôi Acics Gel 21, bác nào đã thử chưa review cho em và mọi người cảm nhận với.
Ngoài ra, đôi giày các bác ưng nhất là em nào, cùng thảo luận nhé, để cùng đưa xamvn đến với 1 bộ môn thể thao đơn giản và rèn luyện sức khỏe.
Mày bắt đầu chạy hay chạy lâu rùi. Chạy road hay trail, bao nhiêu km, pace bao nhiêu. Chân mày thuộc dạng nào : bình thường, phẳng, vòm cao. Mày lên nắm kỹ các điều trên xác định kiểu chân, kiểu chạy sau đó focus sang giày dễ hơn.
 
MAF chỉ hiệu quả khi mày tích luỹ số km/tuần cực nhiều. Chạy ít mà dùng phương pháp MAF sẽ không hiệu quả, tao chạy 50-60km/tuần vẫn phải kết hợp Interval và Tempo
Trước tao chạy thử 1 tháng cũng không xuống nhiều nhưng cũng có xuống. Sau thấy ông hlv nói cũng có lý nên giải tán, cứ lắng nghe cơ thể mà chạy. Khỏe thì chạy, mệt là nghỉ đéo đú đởn.
 
Mày muốn giảm cân, mà lại có thể chạy dài, thì cách tốt nhất là chạy thật chậm. Siêu chậm, nhanh hơn đi bộ một tí thôi, kiểu pace 8, pace9; nhưng phải chạy cực lâu. Chạy ít nhất 1 tiếng.

Và quan trọng, và khó nhất: phải cắt toàn bộ đường và tinh bột. Cắt 100%. Hãy nghĩ đến số tiền mày phải chi cho các thứ bệnh tim mạch trong tương lai, mà tương lai mà tao nói đến ở đây, là cỡ 5-7 năm nữa thôi.

Diễn đàn về gái, hãy quan tâm đến tim mạch, vì muốn nện khỏe, đầu tiên hãy có một quả tim thật khỏe.
Tao thấy không phải cắt tinh bột, mà phải cân đối lươngj calo nạp vào và lượng calo mày tiêu thụ. Thì mới có hiệu quả
 
Trước tao chạy thử 1 tháng cũng không xuống nhiều nhưng cũng có xuống. Sau thấy ông hlv nói cũng có lý nên giải tán, cứ lắng nghe cơ thể mà chạy. Khỏe thì chạy, mệt là nghỉ đéo đú đởn.
Đúng rồi, người mới hay chạy hay bị mắc vào việc quá để ý đến pace, tim khi chạy. Tao đọc cuốn của 1 ultra runner huyền thoại ông ấy bảo vứt mẹ hết mấy cái đấy đi, cứ chạy thế nào cơ thể chịu được thì chạy :)) hồi mới chạy tao cũng kiểu chạy được 1 đoạn lại nhìn đồng hồ xem pace, xem nhịp tim :)) giờ bỏ đi thói quen đó thấy chạy thoải mái hơn, pace tăng mà nhịp tim lại giảm
 
Mà công nhận trong xàm này lắm cao nhân thật. Gi gỉ gì gi, cái món éo nào cũng có cao nhân.
 
Cách viết quá sung mãng, tràn đầy sức sống !!! Đấy !!! Chính là nó đấy, là hơi thở của sức khỏe, sản khoái, hài sản và kệ mẹ đời cứ chạy thôi !!! Tôi chạy 5km trong vòng 40p ông ơi, tui biết là còn kém, nhưng mục tiêu của tôi là 40km trong vòng 1h30 !!
Tao toàn solo. Tất cả, hay gần như tất cả bọn chạy theo hội/nhóm, là chỉ có mỗi việc chụp cái hình ắp Phê Tê Búc.

Tao đếu thích triathlon vì tao ghét đạp xe kinh hoàng. Với cả đạp xe đau trym lắm. :)):)):))

Chán hay không là do cái mục tiêu mày set trong đầu ấy. Với cả, nếu chạy road, tao cứ nghĩ miên man hết chuyện này sang chuyện khác, riêng chửi thầm mấy con già ăn mặc xấu đi trên đường đã hết mẹ thời gian, giật mình tỉnh giâc đã thấy ăn mẹ được mười lăm cây.

Chạy trail thì chả có thời gian mà chán. Ảnh này tao chụp hôm ăn cái cự ly 70km giải DUT 2018 Đà Lạt, chụp ở Km thứ 55.

View attachment 543552
Ảnh đẹp đấy tao thì thích trail. Đi vài ngày cả nhóm ae đi thăm thú luôn. Giải trail tao thích nhất chăcs là mộc châu vừa rùi, tổ chức đúng lúc nắng, phải nói là khắc nghiệt nhất trong các giải. Runner rụng như sung :))
 
Mai rảnh tao tổng kết. Giờ uống phê phê ngại gõ quá.
Tao làm văn phòng từ xưa chả vạn động mấy.
Mấy nay tập chạy mà đau hết ở khu dưới bắp chân là sao mày. Càng chạy nó càng đau tức dứoi bắp chân.
 
Tao vừa viết dài thoòng ở trên đó, giả lời thanh niên Ban Mê Thuật đó.

Nhưng thanh niên Ban Mê Thuật tích lũy được khối lượng kha khá rồi, nên tao gợi ý khối lượng tập như trên.

Thanh niên Bình Dương có khối lượng hàng tuần còn thấp, thì cắt cái bài trên đi một nửa cả về cự ly và thời gian, nhưng lịch tập hàng tuần giữ nguyên.

Để biết khi nào thì chuyển bài, thì phải đo bằng kết quả. Kết quả này phải kết hợp cà thành tích và chỉ số cơ thể. Chỉ số cơ thể thì quan trọng nhất là nhịp tim. Để đo được cả thành tích và nhịp tim, mày nên sắm một cái đồng hồ chạy. Mới tập, thì cái tốt nhất và giá cả ổn nhất là một em Garmin Forerunner 45, khoảng hơn 4 củ một tí.

Và ở cái đoạn mới, tao nghĩ là nên chú trọng:

Form chạy: Chạy, ai cũng tin rằng là môn thể thao đơn giản nhất trong các môn thể thao. "ôi giời, có đéo gì đâu, tất cả những gì bạn cần là một đôi giày. Cứ xỏ giày vào là chạy thôi".
Hé hé, cái ấy đúng, vì chạy là bản năng của loài người từ lúc nhảy từ trên cây xuống mấy triệu năm trước. Tuy nhiên, chạy được lâu, được xa, chạy được nhanh hơn, và quan trọng là chạy sao cho khỏi chấn thương thì lại là một câu chuyện tỉ mỉ. Và bắt đầu là form chạy.

Lưng: hãy giữ lưng thẳng. Bất kỳ một dạng khom người hay ngả người theo mọi hướng đều làm lồng ngực co lại, dẫn đến thể tích phổi giảm (không dãn được đến thể tích lớn nhất), dẫn đến giảm hô hấp, dẫn đến mệt nhanh chóng. Hãy giữ lưng thẳng.

Tay: nên tập sao cho cánh tay và bắp tay giữ một góc vuông, hoặc gần vuông. Khuỷu tay có xu hướng ép sát vào thân người. Lý do: khi khủy tay khép, thì lồng ngực mở ra, và ngược lại. Mày cứ thử đứng trước gương: thử so sánh giữa: [co tay vuông - khuỷu tay khuỳnh ra ngoài - khom người] [co tay vuông - khép khuỷu tay - lưng thẳng], mày sẽ có cảm nhận rất khác về lồng ngực và hít thở.

Khi chạy, đừng vung tay. Bọn chạy track ở Olympic nó vung như điên, vì bọn nó chạy tốc độ và cự ly trung bình hoặc cự ly ngắn. Đừng bị hình ảnh ấy làm hỏng form chạy của mày.

Không vung tay, bàn tay nắm hờ - dễ nhất là bấm nhẹ (bấm hờ) ngón cái vào đốt thứ hai của ngón trỏ. Bàn tay giữ ngang vú (như thế góc cẳng tay - bắp tay sẽ vuông). Cái này khi chạy, mệt mẹ rồi là hay quên, tay lại thõng xuống. Hậu quả là vai thõng theo, hậu quả là phổi lại không được dãn nở thoải mái, hậu quả là nhanh thiếu oxy và nhanh mệt. Như vậy, để nhớ, thì hãy luôn tưởng tượng là mày có vú, vú to tròn đẹp như bên "Quán con sò say", và hai bàn tay của mày phải đỡ hai quả vú ấy trong suốt đường chạy. Nghĩ như thế sẽ không bị quên.

Form chạy nói lằng nhằng, không phải để đẹp, mà để làm sao giữ một tư thế cho phổi được hoạt động dễ dàng nhất.


Tiếp đất: Hãy tiếp đất bằng1/3 trước của bàn chân. Đừng tiếp đất bằng gót. Tiếp đất bằng gót sẽ chấn thương. Vô số loại chấn thương: chấn thươc cân gan bàn chân, chấn thương khớp gối, chấn thương cơ hình lê (cơ này bé tí, nằm bên dưới cơ mông - nếu tính từ ngoài vào trong, nhưng lại cực quan trọng cho quá trình vận động).

THỞ: địt mẹ phải viết hoa phát.
Dùng cơ bụng để thở, chứ không dùng cơ ngực. Nghĩa là hít vào thì bụng phình ra và thở ra thì ngược lại - bụng hóp vào. Đa phần chúng ta khi thở đều dùng cơ ngực: Hít vào thì ưỡn ngực ra. Cái này là bản năng, và đéo hiệu quả.

Lý do:
lồng ngực được cố định bởi các xương sườn. Cái bọn sường non là xương, xương thì đéo dãn ra co vào được nhiều, vì gắn mẹ chặt với cột sống. Biên độ co dãn rất ít vì chỉ loanh quanh trong phạm vi cho phép của bọn sụn. (Sụn là cái thứ trắng trắng ở đầu xương, gặm thì sần sật ấy, ngon vãi). Và khi biên độ mở của sườn non không nhiều, thì thể tích phổi bị giới hạn trong cái lồng ấy, cũng không nở ra max được.

Ngược lại, nếu dùng cơ bụng để thở thì chuyện gì xảy ra? Khi bụng phình ra thì cơ hoành (vốn là một em nằm ngang, giữ cho nội tạng được nằm ngay ngắn gọn gàng) sẽ hạ xuống. Không nhiều đâu, tính bằng milimet, nhưng cái không nhiều ấy giúp phổi nở thêm chút đỉnh theo phương thẳng đứng. Cái chút đỉnh ấy, cái bé tí tưởng không đáng kể ấy, là cái thứ giúp mình bò qua vạch đích.

Thở phải có nhịp, và giữ cái nhịp ấy từ đầu đến cuối. Hãy thở 2/2, tức là: hai bước chân hít vào, hai bước chân thở ra.
Mày nên tập cái nhịp này bằng đi bộ trước. Tập khi nào mà "hít-hít / thở - thở" khớp với bước chân.
Hai bước hít vào, ở giai đoạn đầu cứ một bước thì một hít vào, nên mới viết là hít-hít. Tương tự cho thở ra. Sau này xịn rồi, thì có thể hít một hơi đủ sâu trong hai bước chạy. Nhưng cái này ko vội, cứ hít-hít/thở-thở đã.

Cái nhịp này phải tập để thành bản năng. Sau này, một ngày đẹp trời, mày chạy đến km thứ 40 hay 70, hay thậm chí 160, khi mà não mù mờ như trong cơn mê sảng, cơ bắp như bỏng rát như bị đốt cháy, toàn thân đau đớn - đến sợi tóc trên đầu cũng đau, thì cái nhịp thở ấy vẫn không được thay đổi.

Thở cả bằng mồm lẫn mũi. Chả kiêng đéo gì cả. Và lời khuyên của tao: nên thở thành tiếng, thở to để tai cũng nghe được. Như thế giữ nhịp tốt hơn. Đi chạy mà, chứ có phải hẹn hò đéo gì đâu mà phải giữ ý với ai.

Thôi, tạm thế, viết dài đéo tả. Có khi lắm chữ mày lại đéo đọc.
Xong ba cái trên, chạy mềm mại rồi, thì hãy bàn đến quân tư trang, giày dép, tất vớ, quần áo, phụ kiện.
Thêm các bài bổ trợ như ép dẻo, thăng bằng nữa sẽ ae ngon chân hơm
 
T chạy bắt đầu từ tháng 5/2021 khi bắt đầu dịch, t giảm dc 16kg
Rồi, chúc mừng con giời may mắn chưa chấn thương. Chuẩn bị đến giai đoạn nản rồi, giảm tầm 10kg nữa nó đéo xuống nữa đâu, nó cứ tằng tằng chạy ngang. Cơ thể quen với nhịp độ vận động là nó nghỉ. Muốn xuống cân nữa thì tăng cường độ và vẫn giảm ăn thì nó mới giảm tiếp. Coi chừng què là lại tăng cân đấy.
 
Top