Luận Tam Quốc – Truyện và Sử

Không ai thắng trận mà quân yếu cả. Và không ai thắng chỉ vì quân thiện chiến chỉ biết xông lên cả. Tướng mạnh (cả mưu lẫn sức) thì quân mới mạnh được. Còn tất nhiên tướng thì phải quyết đoán và lúc đó có thể đúng có thể sai.
Mày lại sai vì trước thời Tôn Tử binh pháp và trận pháp không được chú trọng chỉ là đông và vũ khí từ đá - đồng - sắt - thép và kế sách duy nhất là lấy thịt đè người hoặc thằng to con nhất ra đánh thắng thì được hết hoặc 2 bên xáp lá cà ai hết quân trước là làm thuộc địa

Mày nên phân biệt lính tinh nhuệ / lính tập kết /dân binh chứ cứ phán binh mạnh binh yếu nghe đau dái lắm
 
Mày thay nhận định (hư cấu) của tác giả bằng nhận định của m (chỗ "tuổi gì") thì cũng không khác gì nhau. ;))
Ý tao là GCL chỉ có bằng hoặc kém hơn Chu Du thôi... còn ko thể ăn đc... trong truyện nâng GCL lên thánh, đùa cợt Chu Du như trẻ con, há chẳng phải quá nực cười sao?
 
Vậy xin hỏi 1 câu sau trận Xích Bích cũng vài năm chẳng lẽ Chu Du không dùng quân nghiêng nước để đạp nát lực lượng nhỏ bé và GCL bất tài ?

LQT có thể phiến diện nhưng sử TQ khi không lại đề bạt nước Thục vào sử sách thế ra nước Ngụy nước Ngô đều tài năng còn thục ngồi chờ sung rụng khóc để được thành khóc được thiên hạ có hơi vô lý

Và Ngụy Ngô hùng cường cứ tọa sơn quan hổ đấu nhìn Lưu Bị từng bước lượm Kinh Châu từng bước vào xuyên thục từng bước chiếm Hán Trung rồi xưng hán trung vương + xưng đế sau này , nghe có hơi vô lý

Và trong lịch sử tam quốc 3 nước Ngụy Thục Ngô giao tranh nhiều nhưng chưa nước nào thực sự chiếm được 1 châu quận của nước nào vậy theo t đánh giá tiềm lực 3 nước ngang pheo mãi tới thời tư mã viêm cất nhắc Đặng Ngãi Chung Hội và 1 Lưu Thiện ngu dốt mới vượt kiếm các

Và rồi cũng không làm được gì tôn quyền mãi tới đời con cháu ngu dốt mới đóng thuyền xuôi dòng trường giang thống nhất đất nước

Xem ra LQT có cái nhìn phiến diện nhưng bọn mày cũng có cái nhìn phiến diện chứ chưa nhìn chung được , nếu GCL chỉ có tài chính trị vậy tại sao 3 nước kia với tài nguyên có sẵn vì vị trí địa lý hình thành từ sớm không 1 đao chém chết Lưu Bị lại để Bị sống nhởn nhơ chiếm thành chiếm đất

1 tác phẩm có vài điểm bất hợp lý nhưng đéo phải toàn bộ đừng cố gắng phủ nhận hoàn toàn sức mạnh của một nước Thục lấy ít địch nhiều
Làm sao Chu Du dám dùng binh đánh Lưu Bị và GCL...
Lúc đó Tào Tháo mạnh nhất, muốn thôn tính cả trung nguyên... con đường sống duy nhất là 2 nhà Tôn-Lưu liên thủ lại... chỉ có hạng thất phu mới chém giết lẫn nhau để quân Tào ngư ông đắc lợi...
Đến lúc Lưu Bị đem đại quân phạt Ngô và thua trận ở Di Lăng, quân Ngô tuy thắng nhưng vẫn phải nối lại liên minh 2 nhà ko thì quân tào nó nướng sạch...
mày phải suy xét đại cục chứ sao lại đi so cái mạnh yếu hơn thua...
Tao chỉ khó chịu ở chỗ LQT nâng bi Lượng râu quá đà, rồi bắt Chu Du làm nền ... vậy quá bất công...
Đại chiến quần nho, thuyền cỏ mượn tên, gọi gió đông ... tất cả đều đc bịa ra thôi... chứ GCL cũng chỉ là 1 quân sư tuy giỏi nhưng cũng ko hơn người đâu... Tao thấy GCL ngang tầm Lỗ Túc thôi... có tài năng về chính trị và phát triển đất nước chứ tài dùng binh thì ko quá nổi bật... lại càng ko thể hô phong hoán vũ như trong truyện.
 
Mày lại sai vì trước thời Tôn Tử binh pháp và trận pháp không được chú trọng chỉ là đông và vũ khí từ đá - đồng - sắt - thép và kế sách duy nhất là lấy thịt đè người hoặc thằng to con nhất ra đánh thắng thì được hết hoặc 2 bên xáp lá cà ai hết quân trước là làm thuộc địa

Mày nên phân biệt lính tinh nhuệ / lính tập kết /dân binh chứ cứ phán binh mạnh binh yếu nghe đau dái lắm
M đang đi quá xa vấn đề, ở đây chỉ nói một ý là Hạng Vũ có phải hữu dũng vô mưu hay không. Lại lôi cả binh pháp Tôn Tử rồi dân binh ra mà không xem Hạng Vũ đã thắng những quân nào.
Quân Tần thì dân binh cái lồn (8 nghìn quân giáp lá cà mà ăn được 40 nghìn quân Tần thì tao chịu). Mẹ ngu thì hay thích thể hiện là vậy. Thích thể hiện nhưng cuối cùng là đéo biết cái gì.
 
M đang đi quá xa vấn đề, ở đây chỉ nói một ý là Hạng Vũ có phải hữu dũng vô mưu hay không. Lại lôi cả binh pháp Tôn Tử rồi dân binh ra mà không xem Hạng Vũ đã thắng những quân nào.
Quân Tần thì dân binh cái lồn (8 nghìn quân giáp lá cà mà ăn được 40 nghìn quân Tần thì tao chịu). Mẹ ngu thì hay thích thể hiện là vậy. Thích thể hiện nhưng cuối cùng là đéo biết cái gì.
Mày mới là thằng đéo biết gì nhưng lại hiểu sai ý người khác

Thôi chốt ở đây , vấn đề nhà Tần là 7 nước chư hầu đảo chính và có Lưu Bang + Hạng vũ trong số đó , chưa tính việc nhà Tần thi hành chính sách bạo ngược nên quân và dân không phục vụ và sau khi lật đổ thì 7 nước chư hầu đánh nhau mới còn lại Lưu Bang + hạng Vũ

Còn mày đéo muốn hiểu thì 1 thằng tập gym hàng ngày có khác bọt so với 1 thằng ăn uống đầy đủ lâu lâu hít đất vài cái hay không tự mày rõ
 
M đang đi quá xa vấn đề, ở đây chỉ nói một ý là Hạng Vũ có phải hữu dũng vô mưu hay không. Lại lôi cả binh pháp Tôn Tử rồi dân binh ra mà không xem Hạng Vũ đã thắng những quân nào.
Quân Tần thì dân binh cái lồn (8 nghìn quân giáp lá cà mà ăn được 40 nghìn quân Tần thì tao chịu). Mẹ ngu thì hay thích thể hiện là vậy. Thích thể hiện nhưng cuối cùng là đéo biết cái gì.
bình tĩnh nào bạn tôi ;))
5.jpg
 
Chu Du là 1 trong những vị tướng giỏi nhất thời Tam Quốc... nhưng La Quán Trung dìm hàng Chu Du quá nhiều, gán cho Du tính cách đố kỵ GCL và tài năng cũng bị hạn chế đi nhiều... thực ra Du ko nói câu "trời sinh Du cớ sao còn sinh Lượng" mà LQT bịa ra hết... chứ GCL tuổi gì đấu với Chu Du.
Đúng rồi, cảm thấy la quán trung viết dìm hàng rất nhiều nv chứ ko riêng gì chu du, ấn tượng nhất ở chu du là uống 3 canh rượu mà vẫn nghe ra nhạc công đánh đàn cầm sai nhịp, tài hoa văn võ phi thường.
 
Tao đọc qua khá nhiều cuốn về giai đoạn này. Tuy nhiên căn bản nhất tao vẫn dựa vào Tam Quốc Chí của Trần Thọ và bản chú của Bùi Tùng chi. Tất cả những gì gần với giai đoạn đó nhất, đương nhiên tính chính xác là cao nhất. Đem ra để so sánh với TQDN mà nói thôi
Người đọc sử cần có cái thiên kiến của riêng mình, có tranh luận, có bài bác đó là bình thường. Còn sợ người ta phản đối mà k dám đưa ra quan điểm, k dám bảo vệ nó thì đọc làm cái gì nữa.
Mày có thời gian thi thoảng vào chém cùng cho vui. Viết ra có người đọc, người biện bác mới vui :d
T rất đồng tình vs quan điểm cần phải có tranh luận của mày vì khi tham gia vào tranh luận thì ít nhiều mỗi người sẽ đều rút ra được 1 lượng kiến thức nhất định cho bản thân, khổ nỗi t bị ra mồ hôi tay viết nó bị nhảy chữ nên t rất ngại viết
T rất thích những bài viết về lịch sử của
Tặng mày ngàn like ủn mông mày viết tiếp
 
Đúng rồi, cảm thấy la quán trung viết dìm hàng rất nhiều nv chứ ko riêng gì chu du, ấn tượng nhất ở chu du là uống 3 canh rượu mà vẫn nghe ra nhạc công đánh đàn cầm sai nhịp, tài hoa văn võ phi thường.
Chu Du tài hoa, phong lưu, văn võ song toàn, tính tình cởi mở...
LQT toàn nâng bi các nhân vật phe Thục lên thánh, còn người tài của Ngụy, Ngô bị dìm ko thương tiếc... riêng cái vụ nâng bi GCL là nhiều nhất... như tao đã kể, đại chiến quần nho, thuyền cỏ mượn tên, gọi gió đông hồi đánh Xích Bích là hư cấu, sau này vụ không thành kế, hỏa thiêu Thượng Phương cốc cũng bịa ra nốt...
 
Thời của Trương Lương, Phạm Tăng , Hạng Vũ, Lưu Bang cũng không kém gì thời của Tào Tháo, Lưu Bị đâu tiếc là sử sách rời rạc, khó làm thành phim nên các mày không biết thôi. Tao được may mắn đọc khá đầy đủ từ thời điểm Tần gần sụp đổ đến lúc Hán cao tổ lên ngôi. Lã Hậu phải nói là tàng bạo hơn Võ Hậu x1000 lần :too_sad: nhưng phải biết câu chuyện thì mới cảm thông dc.
 
T rất đồng tình vs quan điểm cần phải có tranh luận của mày vì khi tham gia vào tranh luận thì ít nhiều mỗi người sẽ đều rút ra được 1 lượng kiến thức nhất định cho bản thân, khổ nỗi t bị ra mồ hôi tay viết nó bị nhảy chữ nên t rất ngại viết
T rất thích những bài viết về lịch sử của
Tặng mày ngàn like ủn mông mày viết tiếp
:d
 
Thời của Trương Lương, Phạm Tăng , Hạng Vũ, Lưu Bang cũng không kém gì thời của Tào Tháo, Lưu Bị đâu tiếc là sử sách rời rạc, khó làm thành phim nên các mày không biết thôi. Tao được may mắn đọc khá đầy đủ từ thời điểm Tần gần sụp đổ đến lúc Hán cao tổ lên ngôi. Lã Hậu phải nói là tàng bạo hơn Võ Hậu x1000 lần :too_sad: nhưng phải biết câu chuyện thì mới cảm thông dc.
Nếu tao viết xong Tam quốc, tao sẽ viết về chiến tranh Hán Sở. Tao thật ra thích tìm hiểu chiến tranh Hán sở hơn. Năm bé tao đọc Sử ký, giờ vẫn mê. Văn phong của Trần Thọ thua xa Tư Mã Thiên...
 
Đúng rồi, cảm thấy la quán trung viết dìm hàng rất nhiều nv chứ ko riêng gì chu du, ấn tượng nhất ở chu du là uống 3 canh rượu mà vẫn nghe ra nhạc công đánh đàn cầm sai nhịp, tài hoa văn võ phi thường.
Tao vẫn bảo ngta khen thì khen GCL quá, chê cũng chê GCL quá. Với tao Chu Du, Lỗ Túc dẫu giỏi vẫn k bằng GCL được. Tam quốc chí có nói 1 đoạn của Bùi Tùng Chi về Lượng, tao tâm đắc mãi
"Cứ như hiểu biết của Gia Cát Lượng, há chẳng tự xét rõ phận mình ư? Cao giọng ngâm nga đợi thời cơ đến, ý nguyện biểu hiện giữa ngôn từ, chí khí chất chồng, đã định rõ từ lúc ban đầu. Nếu để Lượng dạo bước Trung Hoa, như rồng bay lên, há đông đảo kẻ sỹ Trung nguyên có thể nhấn chìm Lượng được sao! Quy phục Nguỵ thị, thi triển tài năng, tin rằng chẳng phải Trần Trường Văn (Quần), Tư mã Trọng Đạt (Ý) có thể bay liệng được" và câu " tử Gia Cát năng tẩu sinh Trọng Đạt"
Lượng đầu quân sai chỗ, ủng lập nhầm người. Lại nói lúc Lượng đến với Bị thế cục ở Trung Nguyên đã qua mất rồi. Đấy là vừa đến nhầm người và đến nhầm thời. Nhưng người ta khen Vũ anh dũng mà trung nghĩa, Lượng trước sau vẫn không quên nhà Hán, biết chẳng thể thay đổi mà vẫn phò Lưu diệt Tào, cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, thế thì Vũ cũng chẳng hơn.
 
Nếu tao viết xong Tam quốc, tao sẽ viết về chiến tranh Hán Sở. Tao thật ra thích tìm hiểu chiến tranh Hán sở hơn. Năm bé tao đọc Sử ký, giờ vẫn mê. Văn phong của Trần Thọ thua xa Tư Mã Thiên...
T đọc Bản dịch Sử Ký của cụ Phan Ngọc, cụ ngoài là dịch giả còn là nhà văn, nhà nghiên cứu và học chứ Hán từ nhỏ. Nên bản dịch cũng nhờ đó hay hơn. Sau có thằng cu gì dịch lại (dịch thêm các phần cụ không dịch) thấy Pr rầm rộ hơn cái này hơn cái nọ, nhưng giữa lúc Tàu đang gây hấn và giọng điệu của kẻ đi sau như thế nên t ko quan tâm. Có Hán Sở tranh hùng, Tây Sở Bá Vương cả tiểu thuyết và phim, nhưng không kinh điển bằng.
Vụ Chu Du thì sau Xích Bích (mà người đời thường bảo thắng chủ yếu do địa lợi, quân Ngô giỏi thủy chiến hơn quân Ngụy) thì cũng không có thêm trận nào ra trò, nuôi binh rồi bệnh chết sớm. Tất nhiên thắng được quân Ngụy đông hơn bằng liên hoàn kế thì giỏi thật, nhưng chết trẻ và không mở mang thêm được bờ cõi, lại bị LQT đì nên đời sau hiểu nhầm.
Cứ so sánh thì sẽ khó có hồi kết.
 
Tao vẫn bảo ngta khen thì khen GCL quá, chê cũng chê GCL quá. Với tao Chu Du, Lỗ Túc dẫu giỏi vẫn k bằng GCL được. Tam quốc chí có nói 1 đoạn của Bùi Tùng Chi về Lượng, tao tâm đắc mãi
"Cứ như hiểu biết của Gia Cát Lượng, há chẳng tự xét rõ phận mình ư? Cao giọng ngâm nga đợi thời cơ đến, ý nguyện biểu hiện giữa ngôn từ, chí khí chất chồng, đã định rõ từ lúc ban đầu. Nếu để Lượng dạo bước Trung Hoa, như rồng bay lên, há đông đảo kẻ sỹ Trung nguyên có thể nhấn chìm Lượng được sao! Quy phục Nguỵ thị, thi triển tài năng, tin rằng chẳng phải Trần Trường Văn (Quần), Tư mã Trọng Đạt (Ý) có thể bay liệng được" và câu " tử Gia Cát năng tẩu sinh Trọng Đạt"
Lượng đầu quân sai chỗ, ủng lập nhầm người. Lại nói lúc Lượng đến với Bị thế cục ở Trung Nguyên đã qua mất rồi. Đấy là vừa đến nhầm người và đến nhầm thời. Nhưng người ta khen Vũ anh dũng mà trung nghĩa, Lượng trước sau vẫn không quên nhà Hán, biết chẳng thể thay đổi mà vẫn phò Lưu diệt Tào, cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, thế thì Vũ cũng chẳng hơn.
Nếu đánh giá tổng quát về mọi mặt, chính trị, ngoại giao, nội sự, trị binh, dùng binh... thì Lượng đa tài hơn, nhưng đi sâu về 1 mặt nào đó tao thấy cũng ko hơn đc Lỗ Túc, Chu Du...
Về tài dùng binh Chu Du hơn Lượng, về chính trị, ngoại giao, tầm nhìn thì Lỗ Túc cũng ngang cơ Lượng... cái thế chân vạc chia 3 thiên hạ chính Lỗ Túc cũng nhìn ra , thậm chí còn nhìn ra trước GCL cơ...
 
Nếu đánh giá tổng quát về mọi mặt, chính trị, ngoại giao, nội sự, trị binh, dùng binh... thì Lượng đa tài hơn, nhưng đi sâu về 1 mặt nào đó tao thấy cũng ko hơn đc Lỗ Túc, Chu Du...
Về tài dùng binh Chu Du hơn Lượng, về chính trị, ngoại giao, tầm nhìn thì Lỗ Túc cũng ngang cơ Lượng... cái thế chân vạc chia 3 thiên hạ chính Lỗ Túc cũng nhìn ra , thậm chí còn nhìn ra trước GCL cơ...
Chu Du tao k đánh giá quá cao tài cầm quân, bảo hơn Lượng thì chưa chắc. Cái tao đánh giá cao nhất ở Du và Túc là tầm nhìn chiến lược. Du, Túc và Lượng đều là kẻ biết việc, nên cách nhìn là giống nhau. Nhưng tầm nhìn của kẻ phục vụ người có cả Giang Đông, một mình nửa mảnh giang sơn, với người phục vụ người mà một huyện đóng chân cũng chẳng có sao mà giống nhau được. Có được Lượng, Bị có được một quốc gia, k có Du, Túc Giang Đông vẫn là của Quyền. Trong mắt tao, thời Tam Quốc k có ai có vai trò như Lượng cả (Tất nhiên là k so với Tào Tháo rồi)
 
Chu Du tao k đánh giá quá cao tài cầm quân, bảo hơn Lượng thì chưa chắc. Cái tao đánh giá cao nhất ở Du và Túc là tầm nhìn chiến lược. Du, Túc và Lượng đều là kẻ biết việc, nên cách nhìn là giống nhau. Nhưng tầm nhìn của kẻ phục vụ người có cả Giang Đông, một mình nửa mảnh giang sơn, với người phục vụ người mà một huyện đóng chân cũng chẳng có sao mà giống nhau được. Có được Lượng, Bị có được một quốc gia, k có Du, Túc Giang Đông vẫn là của Quyền. Trong mắt tao, thời Tam Quốc k có ai có vai trò như Lượng cả (Tất nhiên là k so với Tào Tháo rồi)
Tao chưa đọc sử nên ko biết, nhưng trong truyện thì Chu Du đi theo phò tá Tôn Sách từ cái thời start up, khi đấy sách bỏ viên thuật để đứng ra mở công ty riêng. Nếu đúng là như thế thì chu du cũng không khác gì 1 trong những founder của East Corn company :sure:
 
Sửa lần cuối:
Top