Cõi Mộng
Con Chym bản Đôn
Hoàn toàn đồng ý. Tôi chỉ thêm vào quan điểm cá nhân của riêng mình như vầy:Tao vẫn bảo ngta khen thì khen GCL quá, chê cũng chê GCL quá. Với tao Chu Du, Lỗ Túc dẫu giỏi vẫn k bằng GCL được. Tam quốc chí có nói 1 đoạn của Bùi Tùng Chi về Lượng, tao tâm đắc mãi
"Cứ như hiểu biết của Gia Cát Lượng, há chẳng tự xét rõ phận mình ư? Cao giọng ngâm nga đợi thời cơ đến, ý nguyện biểu hiện giữa ngôn từ, chí khí chất chồng, đã định rõ từ lúc ban đầu. Nếu để Lượng dạo bước Trung Hoa, như rồng bay lên, há đông đảo kẻ sỹ Trung nguyên có thể nhấn chìm Lượng được sao! Quy phục Nguỵ thị, thi triển tài năng, tin rằng chẳng phải Trần Trường Văn (Quần), Tư mã Trọng Đạt (Ý) có thể bay liệng được" và câu " tử Gia Cát năng tẩu sinh Trọng Đạt"
Lượng đầu quân sai chỗ, ủng lập nhầm người. Lại nói lúc Lượng đến với Bị thế cục ở Trung Nguyên đã qua mất rồi. Đấy là vừa đến nhầm người và đến nhầm thời. Nhưng người ta khen Vũ anh dũng mà trung nghĩa, Lượng trước sau vẫn không quên nhà Hán, biết chẳng thể thay đổi mà vẫn phò Lưu diệt Tào, cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, thế thì Vũ cũng chẳng hơn.
Có thể ví Lượng như Phạm Tăng, chọn lựa không đúng người mang trên mình đế nghiệp, và khi đã nhận ra điều đó cũng không cam chịu thức thời mà vui thú tiêu dao.
Nếu như cả 2 bậc nhân tài này vì lí tưởng riêng mà không phò và KHÔNG CHỊU PHÒ ĐÚNG KẺ MANG TRÊN THÂN PHƯỚC BÁO CỦA BẬC ĐẾ VƯƠNG, mà chịu thức thời thanh nhàn hưởng lạc. Thì cuộc chiến Hán - Sở lẫn Tam Quốc Phân Tranh đã có thể kết thúc sớm hơn. Máu xương của những kẻ vô tội đã không chồng chất dày thêm, bớt đi nhiều gia đình phải chịu cảnh sinh ly tử biệt v.v...
Nói đi thì cũng phải nói lại, cũng nhờ những nhân vật như thế mà trải qua sông dài lịch sử, hậu nhân mới có thể rút ra được những bài học kinh nghiệm được tiền nhân đánh đổi bằng máu xương/thân mạng, bằng thống hận bi phẫn, bằng thân gia ly tán v.v... Nhưng không biết sẽ có được bao người đủ sáng suốt để không bước vào lối mòn của tiền nhân.
Thói thường ở đời, sự nổi bật và được tôn sùng của một vài cá nhân được đánh đổi điểm tô bằng muôn trùng khổ cảnh của vô số cá nhân khác, RẤT HIẾM KHI CÓ NHỮNG BẬC VĨ NHÂN KHÔNG BƯỚC LÊN TRÊN XƯƠNG MÁU NHÂN LOẠI MÀ ĐƯỢC TÔN VINH KÍNH NGƯỠNG. Nếu đem tất cả ra so sánh sẽ thấy rõ được tỷ lệ thiên lệch ấy là sự thật.
Cổ như vậy, Kim vẫn thế.